Vân Sam lắc đầu:" Không phải, tiền anh cho tôi đủ tiêu, chỉ là tôi muốn mở một quán ăn muốn tự mình làm chủ."
Tay hắn siết chặt vô lăng xe, từng ngón tay đều trắng bệch đến đáng sợ.
" Nếu em vẫn muốn mở quán ăn, được tôi sẽ mua lại một nơi để em tự mở theo ý mình."
Vân Sam nghe lời này tim đập nhanh hơn bình thường, môi máp máy vài lần nhưng vẫn không nói được lời nào, mặt cô hơi ửng đỏ.
Thấy sắc mặt này của Vân Sam, hắn nói nhẹ nhàng thở một hơi.
Cố Phong không cần nghĩ, bản thân đã quá rõ ràng là thích cô, không chỉ mới đây mà ngay từ lần đầu gặp ở công ty, bởi vì Vân Sam không giống ai, bởi vì vậy hắn mới thấy đặc biệt, tim lại không biết khi nào đã bị nhồi đầy hình ảnh của người này.
Vân Sam:" Không cần tôi có thể tự tìm được."
Vân Sam biết con gái rất dễ động lòng, nhưng nếu buông thả bản thân thuận theo tự nhiên chắc chắn sau khi đi ra khỏi Cố Gia, ngoài mang theo hành lí còn có trái tim không lành lặn.
Cố Phong muốn nói gì đó nhưng suy nghĩ một lúc vẫn không nói, cho dù Vân Sam có làm gì đi nữa hắn vẫn sẽ ở phía sau bảo vệ trợ giúp cho cô.
Cố Phong ở nhà thêm hai ngày liền đi qua Thuỵ Sĩ.
Vân Sam cũng bắt tay vào thuê một chỗ để mở quán, trong tay cô bây giờ tuy có không ít tiền nhưng không thể đặt sai chỗ tiền này cũng là của Cố Phong, Vân Sam còn định khi nào lấy lại được vốn sẽ trả lại cho hắn.
Cô không đi một mình mà còn có Lý Huyên đi cùng hai người tìm kiếm trong thành phố ba ngày mới tìm được một vị trí phù hợp, tuy tiền thuê có chút đắt 3 tệ một tháng còn thuê năm là 10 tệ.
[ 3 tệ = 10 triệu, 10 tệ = 50 mấy triệu, đây là mình đoán chứ không biết chính xác có thể nhiều hơn.]
Trước tiên Vân Sam thuê tháng bởi vì ở đây là ngay trung tâm xe qua lại tương đối nhiều nên giá này cũng có thể coi là hợp lí không sai.
Bên trong quán tương đối rộng có hai tầng, với một nhà bếp ở bên trong, ông chủ thấy hai người không trả giá sảng khoái mà cọc trước 1 tệ.
Con người ông dễ chịu nếu có người ta đã sảng khoái thì ông kh ngại sảng khoái lại, đồ dùng bên trong ông đều cho bọn họ.
Ba người nói thêm vài câu ông chủ liền đi, người đàn ông có dáng người hơi béo nhưng trên mặt lại mang vẻ dễ gần.
Vân Sam nhìn xung quanh thì suy tư, Lý Huyên đi quay thêm vài vòng mà xem xét.
Vân Sam:" Tớ sẽ mở quán ăn ở đây, trước tiên tớ tu sửa lại một chút còn có mua bàn ghế, đồ dùng trong bếp cũng nhiều chắc không cần."
Vân Sam thuê một nhóm dọn dẹp và mới nhóm sửa lại quán, phòng bếp cũng sửa lại một chút, bản thiết kế là kêu người ta vẽ theo ý mình.
Cô bận đến chân không chạm đất, mỗi ngày đều phải viết một menu đối chiếu qua lại thấy không được liền vo lại ném vào thùng rác.
Quán tu sửa chưa đến một tuần đã gần xong, lúc này Vân Sam cùng Lý Huyên đi lựa bàn ghế đặt trong quán, bụng cô càng lúc càng lớn bây giờ chỉ cần nhìn xuống ngoài thấy bụng nhô ra thì không thấy chân Vân Sam đâu.
Vài hôm trước Cố Phong nói đầu bếp hắn sẽ mời cho cô, còn hỏi Vân Sam có đặc biệt muốn mời người nào về làm việc hay không.
Nói đến mỹ thực thì cô chỉ biết ăn, đầu bếp nào làm ngon Vân Sam đều thích.
Lúc tối Cố Phong vừa đáp máy bay từ Thuỵ Sĩ về, lúc đi vào nhà còn dẫn theo hơn sáu người đầu bếp, thoạt nhìn bụng ai cũng nhô lên giống phụ nữ mang thai nhưng trên gương lại lại mang vẻ phúc hậu hiếm thấy.
Hắn kêu bọn họ đi vào bếp nấu thử vài món sở trường, Vân Sam mang váy bầu màu xanh lam từ bên ngoài đi vào, cô thấy Cố Phong liền kích động muốn lao về phía hắn nhưng lại kiềm nén mà đi từ từ đến.
Đưa tay choàng qua cổ Cố Phong mà cười khúc khích:
“Sao lại về trễ như vậy? Anh đi gần hai tuần rồi.”