“Rất tốt, Tô Ninh, năng lực của cậu ta quả thật không tồi. Đúng rồi, A Tịch, không phải còn có hai người nữa sao?” Lục Nhất Nhiên thay đổi chủ đề, phá tan không khí nặng nề của cả nhóm, nở một nụ cười tươi như hoa, đôi mắt ánh lên có thể thấy rõ cô đang cố gắng thay đổi để làm nhẹ bớt sự căng thẳng trong bầu không khí.
“Ừm, chắc họ sẽ đến ngay thôi.” Mộ Dung Tịch khẽ gật đầu, nét mặt vẫn trầm tư như thường lệ.
Tô Ninh đứng bên cạnh, lặng lẽ quan sát. Lục Nhất Nhiên mỉm cười nhẹ nhàng nhìn về phía hắn, như muốn truyền thêm động lực cho hắn. Một lát sau,có thêm hai người xuất hiện từ xa, một trong số đó lại chính là Giang Hạng Vũ, khiến Tô Ninh không khỏi ngạc nhiên. Hắn không nghĩ Giang Hạng Vũ sẽ tham gia vào nhiệm vụ lần này.
“Làm sao lại có một người mới?” Hàn Tấn cau mày, khi vừa trông thấy hai người, sự tức giận trong anh không thể kiềm chế nữa mà bộc phát ra ngoài.
Đôi mắt anh ta hằn lên những tia máu, như thể không hài lòng về việc để người mới tham gia chả khác nào là bán mạng cả không những thế còn làm cho nhóm này không còn như cũ nữa.
“Giang Hạng Vũ không hề thua kém bất kỳ ai trong đội. Hàn Tấn, cậu đang nghi ngờ khả năng phán đoán của tôi sao?” Mộ Dung Tịch nói bằng giọng đều đều, nhưng ánh mắt sắc bén như dao. “Hơn nữa, Hứa Vĩ là một trong những dị năng giả hệ kim đứng trong top ba của căn cứ. Còn cậu ta sở hữu dị năng ăn mòn, và điều này sẽ rất hữu ích khi chúng ta tiến vào địa điểm đã dự tính từ trước đó.”
Mộ Dung Tịch hạ thấp giọng khi nói những câu cuối cùng, chỉ đủ để Hàn Tấn nghe thấy. Hàn Tấn suy nghĩ một lúc về cấu trúc địa hình phức tạp của nhiệm vụ trước mắt, đè nén sự giận dữ trong lòng, rồi rảo bước về phía cửa.
Tô Ninh nhìn Giang Hạng Vũ, đôi mắt ánh lên sự tò mò. Hắn không thể không hỏi, “Cậu gia nhập đội này từ lúc nào?” Trước đó, hắn đã nhắc Giang Hạng Vũ rằng đội này không an toàn, vậy mà giờ cậu ta lại đứng đây, sẵn sàng tham gia cùng họ. Phải chăng là vì… thích hắn?
“Nhiều thực tiễn hơn.” Giang Hạng Vũ trả lời, giọng điệu điềm tĩnh, nhưng đôi tai hơi đỏ ửng lên, như thể cảm xúc thật của cậu ta đang bị che giấu. Nếu bỏ qua chi tiết đó, lý do này thực ra rất hợp lý.
“Cậu sẽ không thích tôi đấy chứ?” Tô Ninh cười nhẹ, trêu chọc Giang Hạng Vũ một cách thoải mái.
“Không phải!” Giang Hạng Vũ lớn tiếng phủ nhận, khiến mọi người xung quanh dừng lại và quay đầu nhìn về phía cậu ta.