Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hành Trình Tán Tỉnh Chồng Cũ Của Diêu Tinh

Chương 150: Diễn xuất của cô không có không gian phát triển và đột phá

« Chương TrướcChương Tiếp »
Một tin nhắn gửi đến. Là địa điểm buổi liên hoan. Tin nhắn không có lời dư thừa nào ngoài địa chỉ, đến lúc này Diêu Tinh mới giật mình nhận ra bản thân đã quá vô tâm. Cô quên mất Khải Tư thích cô, cô vẫn nợ câu trả lời cho lời tỏ tình của hắn.

Sau khi rời đoàn phim “Đợi một kiếp”, cô lập tức tham gia quay bộ phim điện ảnh “Tình” của đạo diễn Trương Tuyết. Hơn một tháng nay, cô không hề liên lạc với bất cứ ai, trong đó bao gồm Khải Tư.

“Cậu ta sẽ không nhân cơ hội này tỏ tình lại với mình chứ?”

Diêu Tinh lẩm bẩm một mình, cầm theo ví tiền dự tính ra ngoài ăn tối. “Có lẽ mình phải hẹn gặp Khải Tư để nói rõ chuyện tình cảm… A, xin chào!”

Cửa nhà vừa bật mở, Diêu Tinh kinh ngạc với hai người đứng bên ngoài hành lang. Quản lý Tường Tư cùng một cậu con trai da ngăm đen.

Ba người ngồi trên ghế sô pha, trên bàn là hai cốc nước lọc trắng. Cậu con trai da ngăm đen vụиɠ ŧяộʍ nhìn xung quanh liền bị quản lý Tường Tư véo tai.

“Ngồi nghiêm chỉnh.”

Cậu con trai rụt vai xin lỗi, ngồi thẳng lưng, mắt nhìn chằm chằm Diêu Tinh. Bộ dạng bé ngoan của cậu ta làm Diêu Tinh bật cười.

“Đây là Khương Bách, trợ lý phụ trách sinh hoạt của em. Đáng nhẽ cậu ta phải theo em vào đoàn phim của đạo diễn Trương Tuyết nhưng ngày hôm đó lái xe đến trường quay thì gặp tai nạn, gãy chân. Bó bột đúng một tháng, mới tháo băng hơn một tuần thôi.”

Khương Bách đứng bật dậy, khom lưng chào Diêu Tinh.

Cô ngại ngùng kêu cậu ta ngồi xuống. Cô tập trung vào diễn xuất nên quên mất việc mình cũng có trợ lý riêng. Chỉ là cô không nghĩ đối phương là con trai.

“Cậu ta là gay. Hai người cứ coi như là chị em gái đi. Em cần chân chạy việc thì cứ thoải mái sai khiến. Khương Bách rất khỏe và được việc.” Tường Tư đẩy kính mắt, thản nhiên nói ra bí mật của đồng nghiệp.

Diêu Tinh nhìn nụ cười đẹp trai của Khương Bách, thầm suy đoán cậu ta ở trên hay ở dưới.

“Đây là hoạt động tiếp theo của em. Chương trình “Thần tượng ca hát” chuyên dành cho diễn viên hoặc người mẫu tham gia. Một tuần sau sẽ bắt đầu vòng Sơ khảo. Công ty không yêu cầu em phải được giải nhất nhưng sẽ hỗ trợ em đi tới vòng Chung kết. Không cần lo lắng bản thân hát được hay không.”

Diêu Tinh nhận bản kế hoạch từ tay quản lý, tự hiểu là công ty sẽ đi cửa sau cho cô. Đây là chuyện chưa từng có khi cô còn ở công ty cũ.

Sau khi quản lý và trợ lý rời đi, Diêu Tinh trang điểm rồi đi đến điểm hẹn với Khải Tư. Hắn đứng ngoài cổng nhà hàng đợi cô.

“Diêu Tinh, tối nay cô thật xinh đẹp!” Khải Tư hôn tay cô, ánh mắt trìu mến đầy ngưỡng mộ.

“Cảm ơn anh!” Diêu Tinh cảm thấy khó khăn trong việc tìm cơ hội từ chối tình cảm của hắn.

Buổi liên quan là một tiệc rượu nhỏ. Mọi người ngồi trên các ghế sô pha bọc da êm ái, thong thả thưởng thức rượu ngon và nhạc trữ tình. Diêu Tinh nhận ra một số minh tinh nổi tiếng đi theo phái thực lực. Cô hiểu bữa tiệc rượu này không có quy tắc ngầm, không có mánh khóe đoạt vai diễn bằng quan hệ xá© ŧᏂịŧ.

Sau vài lần bị đánh thuốc khi tham gia các bữa tiệc ở công ty cũ, lần này Diêu Tinh có thể thả lỏng khi uống rượu và nếm vài món điểm tâm nhẹ.

Khải Tư dẫn cô đi chào hỏi một số diễn viên gạo cội, cuối cùng hắn dừng ở hàng ghế ngay trung tâm tiệc rượu.

“Chú Tam, đây là bạn cháu, người đóng vai Khả Nhu, bộ phim truyền hình cổ trang nổi tiếng gần đây đó.”

Sau đó hắn nháy mắt với Diêu Tinh.

“Giới thiệu với cô, đây là đạo diễn Tam nổi tiếng làm phim nào hot phim đấy, là cậu của tôi.”

Diêu Tinh giật mình khi nghe thấy câu nói cuối cùng trong lời giới thiệu. Hóa ra đạo diễn Tam nổi tiếng là cậu của Khải Tư nên hắn mới tự tin giúp cô đến đây gặp mặt.

Đạo diễn Tam là người đàn ông cao, gầy, tóc búi củ tỏi sau đầu. Chiếc kính không gọng che bớt vẻ cáo già tinh khôn, chỉ lộ ra nụ cười khách sáo. Đạo diễn Tam vẫy tay với hai người.

“Được rồi, ngồi xuống đi. Bạn của Khải Tư thì cứ gọi tôi một tiếng chú là được.”

Diêu Tinh khép nép ngồi xuống bên cạnh. Lần đầu cô đi cửa sau nên khá hồi hộp.

Đạo diễn Tam không phải người thích bắt nạt diễn viên. Khải Tư đã nói trước với ông là muốn xin vai diễn cho một người bạn. Vậy nên, sau vài chén rượu, ông thẳng thắn nói.

“Cuối năm nay, tôi có một bộ phim điện ảnh muốn quay chụp.”

Diêu Tinh ngồi thẳng lưng, nghiêm túc lắng nghe.

“Tiếc là cô không phù hợp bất cứ vai diễn nào trong phim.”

“Cậu…” Khải Tư khẩn trưởng nói liền nhận được cái trừng mắt cảnh cáo của đạo diễn Tam. Hắn bất mãn xụ mặt nhưng cũng không dám nói thêm nửa lời.

“Tôi đã xem vai Khả Nhu, vai Bích Tuyền trong phim của Quách Tu, đặc biệt là được xem một vài cảnh diễn trong phim Tình của Trương Tuyết. Cô diễn rất tốt. Nếu chỉ có một trong ba vai diễn thì phải công nhận khả năng nhập vai rất đáng khen ngợi. Tiếc là…”

Đạo diễn dừng lại, nhìn Diêu Tinh với ánh mắt tiếc nuối.

“Các vai diễn đều rập khuôn từ một khuôn mẫu nào đó. Dĩ nhiên tôi không nói cô sao chép cách diễn của diễn viên khác. Chỉ là tôi thấy tính cách ba vai diễn trong ba bộ phim khác nhau lại có rất nhiều điểm tương đồng.”

Đạo diễn đặt chén rượu xuống bàn, kết thúc nhận xét.

“Diễn xuất của cô không có không gian phát triển và đột phá. Tôi khuyên cô nên dừng đóng phim một thời gian, quay về học lại kiến thức căn bản.”

Diêu Tinh chấn động trước lời chê bai. Bộ phim “Đợi một kiếp” tuần sau mới được công chiếu nhưng đạo diễn Tam đã xem, chứng tỏ ông có quan hệ rất tốt với đạo diễn Quách Tu. Ngay cả đạo diễn Trương Tuyết luôn miệng căn dặn phải giữ bí mật cũng lộ ra một vài cảnh diễn.

Diễn xuất của Diêu Tinh đều là lấy kinh nghiệm của bản thân ra diễn. Lời nhận xét của đạo diễn Tam không sai. Đánh thẳng vào ưu điểm và khuyết điểm của cô không chút nương tay.

Diêu Tinh đứng bật dậy, khom lưng, chân thành nói.

“Cảm ơn sự chỉ điểm của chú!”

Thái độ khiêm nhường, không nổi nóng khi bị phê bình diễn xuất của cô làm đạo diễn Tam hài lòng. Thời gian sau đó, ông chỉ điểm thêm một số điều trong diễn xuất. Được nghe đạo diễn nổi tiếng dạy bảo, dù là vài câu trong tiệc rượu thì Diêu Tinh cũng thấy vinh dự và trân trọng.

Cô rời khỏi tiệc rượu trong sự hài lòng.

Khải Tư đi bên cạnh, áy náy nói.

“Xin lỗi, là tôi không tốt. Thời điểm tôi kể về cô cho cậu nghe, thái độ của cậu không có như vậy.”

“Được rồi, anh đừng xin lỗi làm tôi thêm ngại. Tôi còn đang hạnh phúc vì được đạo diễn Tam chỉ ra ưu khuyết điểm trong diễn xuất đây này.”

Diêu Tinh dừng bước, nhìn thẳng vào mắt Khải Tư, nghiêm túc nói. “Cảm ơn anh! Buổi tối hôm nay tôi rất vui.”

Việc đạo diễn Tam từ chối cho Diêu Tinh một vai diễn trong phim sắp tới khiến Khải Tư bỏ đi ý định tỏ tình lần hai.

Một tuần sau, Diêu Tính đến địa điểm diễn ra vòng Sơ khảo chương trình “Thần tượng ca hát”. Đón chờ cô ngay tại cửa hội trường là một hàng phóng viên.

“Công Chúa Hiểu Khê và Bác Văn cũng tham gia chương trình Thần tượng ca hát. Cô Diêu Tinh có suy nghĩ gì về chuyện này?”
« Chương TrướcChương Tiếp »