Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hành Trình Tán Tỉnh Chồng Cũ Của Diêu Tinh

Chương 146: Bác Văn đánh Diêu Tinh

« Chương TrướcChương Tiếp »
Bác Văn nghe thấy tiếng người liền vùng vẫy mạnh hơn. Diêu Tinh muốn ôm anh đi theo nhưng không đủ sức, chân tay lóng ngóng làm hai người lăn tròn trên sàn. Đầu Bác Văn đập xuống sàn. Tiếng va chạm mạnh đến mức tim Diêu Tinh như ngừng đập theo.

“Anh có sao không? Để tôi xem nào…”

Bác Văn chộp lấy tay Diêu Tinh, cơ thể tách ra khỏi cô, lạnh nhạt nói.

“Tôi không sao.”

Cô trợn mắt nhìn anh, do dự nói. “Nhân cách lạnh lùng?”

Bác Văn liếc qua Diêu Tinh, lạnh lùng hỏi.

“Đã xảy ra chuyện gì? Không phải chúng ta đang ở trên núi hay sao?”

Hai nhân cách không có trí nhớ của đối phương. Bây giờ Diêu Tinh tin tưởng rồi. Cô khẩn trưởng kể lại mọi chuyện rồi lo lắng hỏi.

“Anh ổn chứ? Đầu anh…”

“Cô ra mở cửa cho bác sĩ đi. Đừng để ông ấy gây chú ý. Cứ nói là cô gặp ác mộng nên gọi điện nhầm.”

Bác Văn đứng dậy đi đến bên giường. Anh lấy giấy lau máu trên mặt, động tác bình thản như người vừa khóc vừa phát điên đập đầu vào tường không phải là anh.

Diêu Tinh không nghe lời. Cô đưa bác sĩ vào phòng để ông ấy kiểm tra vết thương trên đầu và cơ thể anh. Cô cũng có thể tự bắt mạch và khám nhưng cô không muốn lộ chuyện bản thân biết chữa bệnh.

“Cơn sốt đã hạ. Nghỉ ngơi một đêm là được.” Bác sĩ gật đầu xác định với Diêu Tinh. Ngay khi ông ta ra khỏi phòng đã bị đạo diễn cùng một vài người trong đoàn làm phim chặn lại. Mọi người đồng thanh hỏi tình huống sức khỏe của Bác Văn. Có thể nói, nhân phẩm của Bác Văn rất tốt, nhiều người thực sự yêu quý và quan tâm anh.

Lúc này, trong phòng khách sạn.

Bác Văn ngồi trên giường, hai chân thả xuống sàn, sống lưng thẳng tắp.

Diêu Tinh sau khi đóng cửa phòng liền vội vã chạy đến bên cạnh.

“Thật tốt quá! Anh không bị thương…”

“Chát.”

Một cái tát đánh vào mặt Diêu Tinh. Cô lảo đảo sắp ngã thì được anh giữ chặt cánh tay, ổn định cơ thể.

Diêu Tinh ôm gò má đau rát, kinh ngạc suýt nữa cắn vào lưỡi.

“Tại sao lại đánh tôi?”

Bác Văn nhìn khóe mắt hồng hồng của cô, giọng nói giảm bớt lạnh lẽo.

“Cô bỏ cậu ta ở lại một mình.”

Diêu Tinh mất vài giây mới hiểu Bác Văn đang nhắc đến chuyện gì. Đôi mắt sâu hun hút của anh nhìn chằm chằm cô. Lời giải thích ngày càng ngắc ngứ dù rõ ràng cô không làm sai.

“Anh bị bong gân, dạ dày lại đau, nếu tôi mang theo anh cùng xuống núi thì sẽ mất rất nhiều thời gian. Tôi không muốn anh phải chịu đựng đau đớn…”

Bác Văn cắt ngang lời giải thích.

“Cậu ta từng không nhìn thấy gì trong một thời gian dài. Tâm lý yếu ớt khiến thần kinh có vấn đề. Đôi khi, cậu ta sẽ tự làm tổn thương bản thân nếu bị nhốt trong bóng tối quá lâu.”

“Nhưng không phải anh vẫn có thể đóng phim có các cảnh quay trong phòng tối hay sao?”

“Tôi và cậu ta diễn theo bản năng. Hoàn thành vai diễn sẽ lập tức rời đi, không để người ngoài phát hiện điểm khác thường.” Bác Văn giơ cổ tay đến trước mặt Diêu Tinh.

Một vết sẹo mảnh và mờ nhạt hiện rõ trên cổ tay màu bánh mật. Giọng Bác Văn lạnh nhạt, hờ hững.

“Hậu quả của việc cậu ta tự làm hại bản thân. May mắn tôi kịp thời đổi nhân cách.”

Diêu Tinh rụng rời tay chân vì hối hận.

“Xin lỗi…”

“Cô rất quan trọng với cậu ta. Đừng bao giờ lặp lại chuyện hôm nay!”

Bác Văn từ tốn đeo lại đồng hồ, không bộc lộ bất cứ cảm xúc nào, kể cả khi Diêu Tinh nghẹn ngào lau nước mắt. Anh không cần sự thương hại. Dù đôi mắt trong veo của Diêu Tinh không có sự thương hại, chỉ có đau lòng và đau lòng, anh cũng không thích.

Lần thẳng thắn nói ra nỗi ám ảnh của nhân cách mít ướt đã giúp Diêu Tinh có sự chuẩn bị để che giấu việc sợ bóng tối giúp Bác Văn trong tương lai.

Ngay hôm sau, Diêu Tinh lên máy bay về thành phố B, chính thức kết thúc vai diễn nữ hai trong bộ phim “Đợi một kiếp” của đạo diễn Quách Tu.

Bộ phim này giúp cô trau dồi được nhiều kỹ năng diễn xuất, có thêm người bạn mới là Khải Tư, được đào tạo động tác võ thuật tự vệ. Cô rất hài lòng với bộ phim này.

Bởi vì cô không tiếp tục ký hợp đồng với công ty nên chị Hách cố tình không liên lạc. Chị Hách dự tính đợi một thời gian, cô không có công việc, không có công ty nâng đỡ, cô sẽ phải tự giác đến xin công ty hỗ trợ. Lúc đó công ty có toàn quyền đưa ra quyền lợi và yêu cầu.

Diêu Tinh hoàn toàn làm trái suy đoán của chị Hách. Sau khi cô bay về thành phố B, quản lý công ty của Bác Văn chủ động liên lạc, sắp xếp công việc giúp cô. Cô có một tuần nghỉ ngơi trước khi tham gia phim của đạo diễn Trương Tuyết.

Thời gian này, bộ phim có thần y Khả Nhu đã lên sóng được năm tập. Rating tốt, diễn xuất xuất chúng, kỹ xảo đỉnh cao, nội dung phim gay cấn,… mọi thứ đều thu được phản hồi tích cực. Người được nhắc đến nhiều nhất trên mạng là Diêu Tinh. Bộ dạng thần y Khả Nhu trái ngược hoàn toàn với các vai diễn mờ nhạt trước đây khiến nhiều người chú ý.

Diêu Tinh bắt đầu có người hâm mộ. Tuy chỉ là một nhóm nhỏ chưa đến nghìn người nhưng cũng đủ làm cô cười cả ngày. Một tuần ở nhà nghỉ ngơi, Diêu Tinh hoàn toàn dựa vào bình luận khen ngợi trên mạng và mì tôm để sống qua ngày.

Bác Văn cũng đang bước vào các cảnh diễn cuối cùng trong phim “Đợi một kiếp”. Anh không có thời gian bay về thành phố B, chứ đừng nói là về nấu cơm cho cô. Hai người không có thói quen nhắn tin, vậy là mất liên lạc trong thời gian ngắn.

Cuối tháng năm, quản lý mới là một chị gái xinh đẹp tên Tường Tư, gọi điện cho Diêu Tinh, nhắc nhở cô đã đến ngày vào đoàn phim của đạo diễn Trương Tuyết.

“Công ty sẽ sắp xếp trợ lý cho cô. Bây giờ cô đến đoàn làm phim trước đi.” Quản lý Tường Tư đẩy gọng kính trên sống mũi, cẩn thận dặn dò.

Bộ phim “Tình” được quay chụp ngay tại thành phố B. Diêu Tinh thấy nhẹ nhõm vì không cần chịu hình phạt sét đánh mỗi khi rời khỏi thành phố B. Viên đá gia truyền kia rất thích đánh sét vào người cô.

Cô đến đoàn phim và bất ngờ gặp Bác Văn.

“Anh đóng xong phim Đợi một kiếp rồi à?”

Bác Văn gật đầu, không trả lời. Sắc mặt anh hơi tái xanh vì đóng phim cả đêm, lại ngồi máy bay hai tiếng đồng hồ về thành phố C, không hề có thời gian nghỉ ngơi.

Đạo diễn Trương Tuyết đứng giữa Diêu Tinh và Bác Văn, nói ra yêu cầu về cảnh diễn đầu tiên.

Bộ phim điện ảnh với chủ đề tận thế, vai chính là Đình, do Bác Văn thủ vai. Đình là nghiên cứu viên nòng cốt của một dự án bí mật. Phòng nghiên cứu của họ nằm sâu dưới lòng đất. Nhóm nghiên cứu mất ba năm để chế tạo ra loại thuốc K kích phát dị năng trong cơ thể người. Trong khi thử nghiệm thuốc, phòng nghiên cứu phát nổ khiến nhiều người tình nguyện thử nghiệm nhiễm phóng xạ. Họ biến thành xác chết biết đi và ăn thịt người.

Đình và đồng đội trốn thoát khỏi mặt đất và phát hiện vụ nổ đã khuếch tán chất độc ra khắp thành phố. Anh tìm về nhà và phát hiện bố mẹ đã bị gϊếŧ, may mắn kịp thời cứu Hân, bạn gái của anh, do Hiểu Khê thủ vai. Trong quá trình chạy trốn, nhiều người xin ra nhập nhóm Đình, trong đó có Tương, do Diêu Tinh đóng.
« Chương TrướcChương Tiếp »