Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hành Trình Tán Tỉnh Chồng Cũ Của Diêu Tinh

Chương 100: Thế giới thứ ba

« Chương TrướcChương Tiếp »
Diêu Tinh trợn mắt nhìn Bác Văn trần trụi quỳ trên giường, hai tay bị trói quắp lại sau lưng, vết thương trải dài trên lưng cùng các vật dụng tình thú trong phòng, đầu cô tự động nảy ra hai chữ “chơi SM”.

Một Bác Văn lạnh lùng, sắc bén, địa vị xã hội luôn đứng trên cao vậy mà lại muốn cô… đánh đập? Diêu Tinh rùng mình ớn lạnh khi thấy anh nấc lên một tiếng, trượt xuống sàn và lê về phía cô bằng đầu gối.

Đây không phải là Bác Văn cụt chân hèn mọn lò lê trên sàn đi theo âm thanh và mùi hương của cô.

“Đinh.”

Ngay lúc này, âm thanh máy móc đột ngột vang lên từ bên trong não Diêu Tinh.

“Xác định thế giới hiện đại, môi trường giới giải trí, minh tinh, diễn viên ngôi sao.”

Gần trăm bức ảnh về đời sống xã hội lóe lên trong đầu Diêu Tinh. Thế giới hiện đại của thế kỷ hai mươi mốt nhưng không phải Trái Đất, không phải cùng thế giới có bác sĩ Bác Văn.

“Xác định thân phận đối tượng sống lại.”

Lã Diêu Tinh là nữ diễn viên hết thời. Vì cô là trẻ mồ côi, không có gia đình hậu thuẫn, không có tài chính đi cửa sau, không học diễn xuất chính quy nên cô vào nghề nhiều năm vẫn chỉ diễn các vai phụ nhỏ.

Do hợp đồng với công ty sắp hết nên cô lén lút làm thêm tại một công ty game nhỏ. Cô bị đối thủ của công ty lợi dụng làm công ty game phá sản. Chủ công ty không kiện cô đi tù, đổi lại là cô gánh trên lưng món nợ ba trăm tỷ.

Để có tiền, Diêu Tinh chấp nhận làm diễn viên đóng thế cảnh nóng.

Bề ngoài Diêu Tinh là một bà cô ba mươi mốt tuổi hết lòng vì diễn xuất, bên trong lại là một S nặng. Cô chết vì quá hưng phấn khi hành hạ M.

Hồn Diêu Tinh nhập vào cơ thể này ngay sau khi chủ nhân cũ chết vì hưng phấn. Đây là lý do cảnh tượng đầu tiên Diêu Tinh thấy là cảnh làʍ t̠ìиɦ khổ da^ʍ trong truyền thuyết.

“Xác định mục tiêu tìm kiếm: Hắc tinh nằm trong thành phố B.”

“Xác định giới hạn hoạt động: người làm nhiệm vũ sẽ bị trục xuất hồn khỏi cơ thể Lã Diêu Tinh nếu rời khỏi thành phố B.”

“Nhiệm vụ thất bại: hồn tan, xác hủy.”

Âm thanh máy móc kết thúc. Diêu Tinh đau đầu với lượng thông tin khổng lồ truyền vào não cô chỉ trong nháy mắt.

Diêu Tinh vừa lấy lại tinh thần thì đập vào mắt là thân hình cơ bắp xinh đẹp trần trụi của Bác Văn. Thằng em bên dưới to lớn ngẩng cao đầu đập thẳng vào mắt cô.

Cô đã quen với bác sĩ Bác Văn bị vô sinh, thằng em bên dưới không còn hùng dũng ngẩng đầu cao đầu trong thời gian dài, vậy nên hình ảnh đồi trụy này quá kí©h thí©ɧ thị giác rồi. Diêu Tinh che mắt, ra lệnh.

“Mặc quần áo vào!”

Cơ thể Bác Văn đổ vào người cô, lắc lư ngọ nguậy như con sâu. Giọng trầm ấm hạ thấp mang theo nũng nịu rót vào tai cô.

“Người ta không muốn…”

Quanh mũi cô là mùi nước hoa nhẹ nhàng cùng mùi mồ hôi đậm vị đàn ông làm đầu cô choáng váng. Hai tay Diêu Tinh hết nắm lại thả, cô hít vào thở ra nhiều lần để giữ bình tĩnh. Cô nghiến răng, nhấn mạnh từng chữ.

“Mặc quần áo vào. Ngay lập tức!”

“Hức.” Tiếng nấc bật khỏi cuống họng và cơ thể đang dụi vào cô lui ra ngoài. Diêu Tinh đợi một lúc thì mở mắt.

Khuôn mặt vuông dài, sống mũi cao, đôi mắt thâm thúy, mày kiếm, làn da bánh mật. Đúng chuẩn gương mặt của những gã đàn ông đẹp trai đa tình. Điểm khác duy nhất là trên gương mặt này đang giàn giụa nước mắt.

“Làm sao anh khóc?”

“Hức. Chị Diêu Tinh hết thương em rồi, đúng không?”

Ký ức thân thể này tràn về cho Diêu Tinh biết thân phận đối phương.

Bác Văn là một diễn viên trẻ tuổi mới nổi. Anh là người ngoài nghề, được đạo diễn nổi tiếng tình cờ phát hiện. Một bộ phim làm lên tên tuổi. Doanh thu phòng vé đứng nhất suốt một năm, đánh bại nhiều bộ phim của các diễn viên gạo cội.

Bác văn là kiểu diễn viên có diễn xuất bẩm sinh. Kết hợp với ngoại hình đẹp trai không thua kém các nam ca sĩ nổi tiếng, anh nhanh chóng trở thành diễn viên được chào đón nhất.

Bề ngoài anh là thần tượng của hàng triệu thiếu nữ, sự thật anh là thú cưng của Diêu Tinh.

Quan hệ của hai người có thể dùng bốn từ “tình yêu sét đánh”. Lần đầu gặp mặt, Bác Văn đã nhận định cô là chủ nhân của mình. Anh đeo bám, dụ dỗ và ép buộc để cô chấp nhận chơi trò SM trong truyền thuyết. Dĩ nhiên đây là bí mật của hai người. Diêu Tinh chưa ngu ngốc đến mức đối đầu với hàng triệu thiếu nữ mê đắm Bác Văn.

Fan trung thành là thứ đáng sợ nhất trong giới giải trí.

Diêu Tinh nhìn chằm chằm Bác Văn khiến anh co vai, hít mũi thút thít. Cô nhớ đến lời hứa trước khi xuyên đến thế giới này, trong đầu gào ghét mắng chửi viên đá gia truyền.

Viên đá chết tiệt kia! Mày gài bẫy tao đúng không? Gần hai năm trời sống trong hận thù và bẫy rập phục thù, tao hành hạ, tra tấn Bác Văn nát như một miếng giẻ rách. Bây giờ đùng một cái mày ném tao vào vị trí chủ nhân của một kẻ khổ da^ʍ là ý gì hả? Tao muốn một cuộc sống bình thường! Muốn một tình yêu không có con giáp thứ mười ba! Muốn một hạnh phúc bình dị! Như vậy cũng khó lắm sao?

Biểu cảm trên mặt Diêu Tinh biến hóa theo sự bất mãn trong lòng. Điều này làm Bác Văn hiểu lầm. Anh nghĩ chủ nhân chán ghét bỏ mình nên há miệng òa khóc thảm thiết.

Diêu Tinh sẽ không tả lại cảm giác tận mắt chứng kiến một gã đàn ông cao to với cơ bắp cuồn cuộn khi khóc như một đứa trẻ nó vi diệu thế nào đâu.

Cô vội vàng lau nước mắt cho anh, cởi trói và ra lệnh anh đi tắm, mặc quần áo rồi nói chuyện. Giọng cô khá nặng nề, nghe giống như ra lệnh.

Bác Văn vui vẻ tuân theo mệnh lệnh của chủ nhân.

Diêu Tinh tranh thủ thời gian này tìm hiểu nơi đang ở.

Căn hộ chung cư hai phòng ngủ, đầy đủ tiện nghi. Cô ưng ý nhất là ban công dùng chung của hai phòng ngủ rất rộng.

“Không biết thảo dược ở thế giới này thế nào nhỉ? Nếu kiếm được vài loại cây tươi để chăm sóc thì tốt.”

Mặc dù cô đã được học nhiều kiến thức về cách chám chữa bệnh, giải phẫu nhưng cô vẫn thích chế thuốc từ thảo dược hơn.

“Chị ơi, kỳ lưng cho em.”

Giọng nam trầm đột nhiên vang lên cắt ngang suy nghĩ của cô.

“Tự tắm đi!”

“Vết thương trên lưng rát lắm… chị giúp em đi mà.”

“…”

“Chị ơi, em đau…”

Diêu Tinh thở dài não nề, lê bước đi về phòng tắm chung trong căn hộ. Cô từng bị bạo hành trong hôn nhân nên hiểu rõ cảm giác đau đớn khi nước vào vết thương.

Diêu Tinh đứng trước cửa phòng tắm, vò tóc lẩm bẩm.

“Đây là mình giúp người, không phải lợi dụng để nhìn ngắm cơ thể anh ta. Dù sao anh ta cũng chỉ là một đứa trẻ, mình cứ coi như đang tắm cho… con trai đi.”

Đúng vậy! Thân phận Bác Văn trong thế giới này kém Diêu Tinh sáu tuổi. Một thanh niên hai mươi lăm tuổi đẹp trai, là diễn viên nổi tiếng phải lòng một bà cô là diễn viên hết thời. Cô không hiểu được gu thẩm mĩ của những người mắc bệnh khổ da^ʍ.

Sau khi làm xong tư tưởng, Diêu Tinh xắn tay áo, hùng hổ đi vào phòng tắm.

Hơi nước dày đặc, một thân hình màu mật ong ẩn hiện nửa che nửa lộ làm tim Diêu Tinh đập dồn dập.

“Cơ thể đang có vết thương, tắm qua loa là được rồi.”

Không ai đáp lời cô.

Hừ! Nũng nịu gọi cô vào rồi ngó lơ, thật đáng giận. Diêu Tinh mải nghĩ lung tung nên chân dẫm vào bánh xà bông trên sàn và trượt ngã.

“AAA!”

“Rầm.”

Cô ngã ngửa xuống sàn, đầu đập đánh cốp. Giữa cơn choáng váng, cô thấy bên đầu mình là hai cột trụ thon dài nhiều lông.

Đàn ông nhiều lông chân là da^ʍ lắm.

Ánh mắt cô di chuyển lên trên, chạm vào thằng em đang nghẹo đầu ngủ yên.

“Nhìn đủ chưa?”

“Cái gì?” Diêu Tinh mơ hồ hỏi lại. Có phải cô nghe lầm không?

“Cút ra ngoài!”

Diêu Tinh bị xách cổ áo và ném ra khỏi phóng tắm đúng nghĩa đen.
« Chương TrướcChương Tiếp »