Kiếp trước, Tiêu Vãn vì tin nhầm người khiến Tiêu gia bị vu oan là tạo phản. Nhà cửa thì bị tịch thu, người toàn gia thì bị trảm. Nàng hận, không cam lòng. Nhưng đến lúc trước khi chết nàng lại thấy bất đắc dĩ. Trước mặt nàng là Tạ Sơ Thần.
Nàng thấy hắn thật ngốc. Gả cho nàng, bị nàng lợi dụng, nhưng vẫn không tiếc tất cả muốn cứu nàng. Vì cứ hắn nàng quyết định không nhận hắn làm phu. Đến khi chết nàng cũng cảm thấy nếu có kiếp sau nàng sẽ không phụ hắn nữa.
Khi mở mắt ra lần nữa, lại trở về ngày đại hôn của nàng. Người phu lang bị nàng gây khó dễ đang ảo não đi vào bằng cửa sau . . .
Sống lại một đời, Tiêu Vãn quyết định: Đời này nhất định phải khiến cho tra nam tiện nữ trả giá những gì mà chúng gây ra. Đồng thời nàng phải thay đổi tất cả, chấn chỉnh lại Tiêu gia. Những kẻ ăn ở hai lòng nàng sẽ không tha. Kiếp này nàng sẽ báo vệ Tiêu gia.
Chính là nàng lại kinh ngạc phát hiện, phu lang của mình lại ngon miệng như vậy, trung khuyển ôn nhu như vậy, nhu nhược dễ bị ức hϊếp như vậy. Nàng tùng nghĩ: “rốt cuộc trước kia mình bị cái gì che mắt, báu vật như vậy lại không biết quý trọng”! Kiếp này nàng sẽ không để điều đó xảy ra. Phu lang của nàng kẻ nào đυ.ng vào thì nàng sẽ không tha cho kẻ đó. Phu của nàng chỉ có nàng mới được bắt nạt chỉ có nàng mới được cưng chiều hắn.