Ban đầu, ông chủ câu lạc bộ định sắp xếp cho Tiết Ngọc Ninh một phòng, bảo cô vào đó nghỉ ngơi, không ngờ cô lại từ chối. Cô nói nếu như mình tỏ ra quá đặc biệt ở đây thì lại càng đáng ngờ hơn, cho nên cuối cùng Tiết Ngọc Ninh mượn một bộ quần áo “công chúa”.
Bình thường, cô sẽ mặc chiếc váy này rồi lả lướt trên hành lang.
Dù Tiết Ngọc Ninh không tiếp khách, song bước đi của cô rất uyển chuyển, đong đưa, cô được coi như là “gà vàng” của câu lạc bộ. Quả thực có không ít người đến đây làm thẻ hội viên chỉ để ngắm Tiết Ngọc Ninh lượn lờ.
Có người gạ tình cô, cô liền tát một cái, sau đó lại giơ chân thụi mạnh vào háng, ông chủ chỉ có thể vội lo giải quyết; lại có một người khách khác huýt sáo mắng cô, nói cô thật thô lỗ, Tiết Ngọc Ninh tức giận mắng nhiếc, đem cả dòng họ tông ty anh chị em cô dì chú bác của người đó ra mà chửi không chừa một ai. Ông chủ không thể chịu đựng được, đảnh phải quay sang cầu xin cô quay trở lại phòng và đừng gây thêm rắc rối nữa.
Nói được một nửa, đúng lúc Đới Chính Lê tình cờ đi ngang qua.
Sau một thời gian dài ở lại câu lạc bộ này, những vị khách nào thường xuyên lui tới, Tiết Ngọc Ninh đều nhớ rõ.
Nhưng cô chưa bao giờ nhìn thấy Đới Chính Lê.
Sức hút của anh ta quá mạnh mẽ, mặc dù chưa thấy mặt nhưng cô đã cảm nhận được sự xuất hiện của anh ta. Người có khí chất đặc biệt như vậy, cô tuyệt đối không quên, không thể không chú ý tới. Nhưng đáng tiếc, chỉ dựa vào điều kiện của Đới Chính Lê, chắc chắn không thiếu đàn bà mơ ước được trèo lên giường của anh ta, vậy mà anh ta lại vào club này. Quả nhiên đàn ông là vậy, bất kể là ngoại hình hay địa vị ra sao, bộ não của kẻ não cũng đều nằm dưới đũng quần.
Cô đang nằm trong phòng thì nghe thấy anh ta hỏi thăm về mình, cho nên liền đi ra ngoài.
“Anh lần đầu đến đây à?” Cô hỏi, thái độ rất tùy tiện, giống y như một “tiểu thư” chân chính.
* Tiểu thư: trong ngữ cảnh này có nghĩa là gái bán da^ʍ
Đới Chính Lê quay lại nhìn người phụ nữ đang nói chuyện với mình, cô cứ thế nhìn chằm chằm vào anh ta.
Ánh mắt đó như thể cô mới là người chọn anh ta.
“Lần đầu tiên đến.” Anh ta nói, vẻ mặt thoải mái, có chút thuần thục.
Thái độ này khiến Tiết Ngọc Ninh cười gượng giống như là không tin: “Chơi gái thì sao, cũng là lần đầu tiên?”
“Lần đầu tiên chơi.” Anh ta trả lời lại.