TG 1 - Chương 30: Ngủ trước yêu sau

[Tạ Du Diễn.] Hệ thống trả lời.

Tạ Du Diễn?

Cô có chút kinh ngạc.

Cô còn tưởng đấy là Tạ Du Hàn, bởi dựa theo tính cách của Tạ Du Diễn, nếu gặp phải chuyện tối hôm qua, anh chắc chắn không đứng im mặc kệ.

Chẳng qua, dù là ai cũng không sao hết, vì cắt đứt toàn bộ mối quan hệ của bọn họ với nữ chính, cô cũng nên hành động.

Trong ba anh em nhà họ Tạ, người tiếp xúc với nữ chính nhiều nhất là anh ba, còn ít nhất lại là anh cả.

Thân phận của Tạ Du Hào là thứ mà nữ chính không thể tùy tiện chạm tới lúc này, bởi vậy mãi tới giai đoạn sau bọn họ mới ở bên nhau.

Khi đó hai anh em họ Ngụy nhận tổ quy tông, cô ta với thân phận thanh mai trúc mã được mời tới, từ đó gặp gỡ Tạ Du Hào.

Nhưng tuyến này đã bị Tạ Ninh Nhuyễn cắt đứt hoàn toàn, mà bên Tạ Du Diễn cũng tạm thời không còn.

Về phần Tạ Du Hàn.

Quan hệ của hắn với nữ chính có thể nói là rất cẩu huyết.

Ngủ trước yêu sau rất kinh điển.

Nếu không phải như vậy, ông anh hai ngoài mặt như không dính bụi trần kia e là chướng mắt nữ chính.

Tạ Du Hàn mắc chứng thích sạch sẽ và sợ con gái khá nhẹ, là di chứng để lại từ hồi cấp hai vì trông khá đáng yêu mà suýt nữa hắn bị một người đàn bà làm nhục.

Ngày có quan hệ với nữ chính, hắn được mời tới phòng hát tham gia tiệc sinh nhật của bạn học, bị kẻ có ý đồ xấu bỏ thuốc.

Khi đó hắn đúng lúc gặp nữ chính, nên hai người bọn họ có quan hệ.

Sau đó, thái độ của Tạ Du Hàn dành cho nữ chính đột ngột thay đổi, cũng có hứng thú với cơ thể cô ta, vì vậy làm rồi làm mãi cuối cùng có tình cảm.

Rất cẩu huyết, nhưng kí©h thí©ɧ một cách bất ngờ.

Nếu quyết định để hắn tới cuối cùng mới công lược, như vậy Tạ Ninh Nhuyễn sẽ không để chuyện kia xảy ra.

Cô nhớ rõ sinh nhật của bạn học kia là ba ngày sau, đến lúc đó chỉ cần đổi cốc nước bị bỏ thuốc đi là được.

Lúc cô đẩy cửa ra ngoài, hệ thống đột nhiên lên tiếng.

[Tạ Du Diễn đang ở ngoài.]

Tạ Ninh Nhuyễn nghe vậy thì nhíu mày, cô đoán có lẽ thiếu niên này cảm thấy áy náy, cho nên sang đây xem.

Vì vậy Tạ Ninh Nhuyễn nhanh chóng chau mày, làm ra vẻ tâm sự nặng nề rồi mới mở cửa.

Khi nhìn thấy Tạ Du Diễn đứng bên ngoài, cô giật mình.

"Anh đứng ở cửa phòng em làm gì?"

Ngữ khí của cô ôn hòa và lạnh nhạt, không còn sự hoạt bát như lúc bình thường.

Hiện giờ cô không muốn gặp thiếu niên này chút nào, nên cô đóng cửa đi ngang qua người cậu ta.

"Chờ chút!" Tạ Du Diễn gọi cô.

Tạ Ninh Nhuyễn dừng bước, nghiêng đầu nhìn cậu ta với vẻ mặt không kiên nhẫn.