Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hành Trình Huyền Thoại

Quyển 2 - Chương 18: Phản Đồ Dị Giáo

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ở tại nơi vừa gây ra tiếng nổ đó, Diana từ bên trong lều của tộc trưởng bay ra bên ngoài, khuôn mặt của cô đầy lạnh lùng cùng sự tức giận, kế tiếp đó là năm lão già lập tức theo sau. Năm lão già trong đó bao gồm bốn lão ông và một lão bà, người nào cũng trông khoảng chừng 70-80 tuổi, thế nhưng họ lại không hề có chút gì gọi là già yếu của người cao tuổi cả.

Lão già đứng đầu, có vóc người hơi ốm, lão chỉ tay vào Diana nói: “ đồ phản bội, người dám phản bội lại bộ tộc chúng ta mà đi thừa hưởng sức mạnh của thứ khác, tội này của ngươi tuyệt đối không thể dung tha, năm người trưởng lão chúng ta sẽ ra tay để loại trừ đồ dị giáo như ngươi.”

“phì”- Diana tức giận, cô xỉ vả vào những gì lão già ốm cao cao kia nói: “ lão già, lão từng nói với ta không có sức mạnh nào khác ngoài sức mạnh của mặt trời là đôc tôn, bây giờ tôi tìm ra sức mạnh mới, lão bảo tôi là dị giáo sao? lão già rồi nên đầu óc có chút ngu em hay sao?”

“câm mồm!”- Lão bà tức giận quát: “ ngươi thân là một thành viên trong hội Solari chúng ta vậy mà lại đi tôn thờ sức mạnh khác ngoài sức mạnh của mặt trời vậy xem xem ngươi có phải phản bội hay không?”

“phản bội?”- Diana khinh thường nói: “ thế này mà gọi là phản bội sao? tôi đã chứng minh cho mấy người thấy ngoài sức mạnh của mặt trời mà hằng ngày mấy người thờ phụng vẫn còn đó sức mạnh của mặt trăng, vẫn có người thờ phụng nó đấy thôi, không giống như những gì mấy ngườ suốt ngày nói mặt trời là độc tôn, là vĩnh hằng.”

“con khốn!”- Những vị trưởng lão nghe Diana nói như thế cũng đầy tức giận, họ không thèm nghĩ bây giờ mình là trưởng lão gì mà giữ thể diện cả cứ văng những từ ngữ không hay ho gì ra.

Lão già cao cao ốm ốm kia tức giận hét lên: “ năm người bọn ta hôm nay sẽ chính thức thanh lý môn hộ đồ phản bội dị giáo như ngươi, tất cả gϊếŧ chết nó.”

Năm lão già đồng loạt xông đến, sức mạnh phép thuật của họ đồng loạt xuất ra, những luồng ma pháp đầy sức mạnh có cảm tưởng như có thể phá tan cả một ngọn núi lớn. Diana khinh thường sức mạnh kia,hơn lúc nào hết, hiện tại cô đang cảm nhận được một sức mạnh kinh khủng đang tuôn chảy trong cơ thể.

Thanh gương trên tay cô đột nhiên phát ra ánh sáng chói lòa, gương quét lên, muột luồng sức mạnh kinh khủng từ bên trong đó bắn ra bay theo hình lưỡi liềm, nhắm vào năm lão già kia.

“ầm” một tiếng cả năm lão bị vụ nổ làm cho bay tứ tung, Diana hét lên một tiếng, đột nhiên ba quả cầu ánh sáng trông rất giống với mặt trăng xuất hiện quanh trên người của cô chặn lại đòn công kích phối hợp từ trước đó của năm lão già.

Năm trưởng lão bị đánh như vậy không hề tỏ ra chút sợ hãi mà càng tỏ ra đầy tức giận, cả năm lão bắt đầu bay vào sử dụng phép thuật của mình liên tục tấn công Diana.

Pantheon, John cùng mọi người đều nhanh chóng có mặt họ đều chứng kiến tất cả mọi việc, Pantheon kinh ngạc nói: “ thế này là sao? tại sao cô ấy lại đi tôn thờ sức mạnh của mặt trăng kia chứ.”

John rất lo lắng cho Diana, mặc dù hiện tại cô đang một chấp năm nhưng không hề tỏ ra yếu thế hơn nhưng đây là hội Solari có thể cô ấy sẽ không thể cầm cự được lâu.

“có chuyện gì xảy ra vậy?”- Một giọng nói của người phụ nữ vang lên, Pantheon nhận ra ngay người đó là lập tức nói: “ là Diana cô ấy đi tôn thờ và được thừa hưởng sức mạnh khác, cho nên các trưởng lão cho rằng cô ấy là dị giáo và nhất định muốn ra tay tiêu diệt.”

John nhận ra ngay cô gái kia là ai, đó là Leona cô trong trang phục màu vàng chói lóa, cùng với cây kiếm huyền thoại của chiến binh năm xưa, chiếc khiên mặt trời cùng dây chuyền Iron Solari trên cổ chứng minh cho thân phận hiện tại của mình.

Leona nhìn thấy Diana đang bị năm vị trưởng lão bao vây tấn công, cô cũng rất lo lắng nói: “ sao cô ấy có thể làm điều dại dột như vậy được chứ.”

“ầm”

Diana quét thanh gươm lưỡi liềm đầy uy lực của mình lên lập tức chấn bay cả năm lão già lùi lại, cả năm lão đều bị thương không nhẹ, miệng thổ huyết, Diana cũng thế, một mình cô chống lại năm lão già với sức mạnh vượt trội thế kia, mặc dù có sức mạnh từ mặt trăng cực kì lợi hại nhưng cũng không thể tránh khỏi bị thương.

Lão già cao cao ốm ốm hét lên: “ pantheon, Leona ta ra lệnh cho hai người lập tức tiêu diệt đồ dị giáo này ngay tức khắc.”

Pantheon cùng Leona nhìn nhau sau đó chạy lại cạnh mấy lão già kia nói: “ các vị trưởng lão, cô ấy cũng là người trong tộc chúng ta, xin hãy cho cô ấy một cơ hội.”

Lão già cao cao ốm ốm kia đứng dậy nói: “ nể tình nó cũng là người của hội Solari và cũng là bạn từ nhỏ với ngươi cùng Leona nếu nó chấp nhận từ bỏ sức mạnh kia thì bọn ta sẽ cho no một cơ hội sống nhưng không thể ở lại tộc được.”

Pantheon và Leona nghe vậy cũng thấy rất vui vội quay lại khuyên Diana, Pantheon nói: “ Diana cô nghe rồi đấy, mau từ bỏ sức mạnh ấy đi, như vậy cô sẽ được sống, chỉ là bị đuổi khỏi tộc mà thôi, chúng ta vẫn là bạn bè, đừng làm khó chúng tôi.”

Diana hừ lạnh nói: “ Pantheon và Leona hai người từ nhỏ lớn lên cùng với tôi chắc hiểu rõ tính cách cũng như khát vọng của tôi mà, đây chính là thứ sức mạnh mà tôi hằng ao ước, sao lại có thể từ bỏ nó được.”



“ngươi nghe rõ rồi chứ Pantheon!”- Bà già trong năm vị trưởng lão kia bước đến nói: “ nó đã phản bội Hội Solari chúng ta,phản bội lòng tin của chúng ta nó phải bị tiêu diệt, đây là mệnh lệnh của tộc trưởng cũng là mệnh lệnh mà năm vị trưởng lão của chúng ta.”

Leona lên tiếng: “ nhưng cô ấy…”

“không cần nói gì cả!”- Lão già ốm ốm cao cao kia tiến lên một bước đưa tay nói: “ lập tức tiêu diệt phản đồ này ngay cho ta.”

Lệnh được ban ra không ai dám trái, ngay lập tức có hơn mấy chục chiến binh của bộ tộc Rakkor cầm vũ khí xông vào tấn công Diana, trước đó cô đã bị thương nên lần này chiến đấu với những chiến binh mạnh mẽ nhất của tộc cô khó lòng chiếm thế thượng phong.

Bịch

Diana bị một mũi giáo cắt qua phần hông, máu bắn ra xối xả. Một người chiến binh khác lao đến , tay cầm giáo hùng hổ tấn công cô, ngay lúc này đây một bóng người từ phía sau lao nhanh như một mũi tên, song cước đạp thẳng vào mặt của người chiến binh kia khiến hắn ta nả lăn ra đất như một cái bao cát vậy.

John đứng chắn trước mặt Diana hắn lo lắng nói: “ vết thương của cô sao rồi? máu chảy nhiều quá.”

Diana khuôn mặt dần dần trắng bệch, giọng nói yếu đi : “ không sao đâu, tôi còn cầm cự được, John đừng nhúng tay vào chuyện này, tôi không muốn anh bị liên lụy bởi việc làm của tôi.”

John không đáp Diana bởi lẽ câu nói kế tiếp hành động kế tiếp đã trả lời cho tất cả: “ ngày hôm nay, kẻ nào muốn làm hại Diana hãy bước qua xác của ta.”

“thằng ngông cuồng kia là ai vậy? Mau lập tức gϊếŧ hắn rồi cả con dị giáo kia.”- Một lão già khác trong năm vị trưởng lão tức giận quát, một đám chiến binh với vơ bắp cuồn cuộn lập tức xông vào, John khuôn mặt đột nhiên trở nên lãnh khốc, mặt dù hắn không thể sử dụng sức mạnh phép thuật nhưng không vì thế mà sức mạnh cơ bắp rồi khả năng chiến đấu của hắn bị yếu đi. John lao vào giữa những tên chiến binh kia. Chân trái đá trúng một tên rồi nương theo lực phản xoay người đá thêm một tên khác.

“Cú đã nặng như núi thái sơn, cú đấm mạnh như sức hủy diệt của sóng thần.”- Tạm thời có thể bình luận về sức chiến đấu của John với những chiến binh tộc Rakkor kia là như thế.

Pantheon thấy thế, anh ta cũng rất khó khăn trong quyết định của mình cả hai đều là những người anh ta quen biết, dù John mới chỉ gặp mặt cách đây chưa đến một giờ nhưng chừng đó cũng quá đủ để anh ta nhận ra tính cách của John.

Một lão già mập mập trong số năm vị trưởng lão kia, thấy John đánh những chiến binh dũng mãnh của tộc thì máu nóng như trào lên tận não, lão hùng hổ lao vào, một đợt phép thuật dao động trong không khí, miệng lão niệm chú ngữ rất nhanh, sau đó từ trong không khí vô số các binh khí đủ loại như búa, rìu,kiếm đao xuất hiện.

Vũ khí do phép thuật tạo nên có sức sát thương không kém gì với vũ khí bình thường, một đợt mưa vũ khí nhắm vào John mà lao đến.

John nhìn cơn mưa vũ khí kia có chút lo lắng, sức mạnh phép thuật của hắn nay đã không còn thì làm sao chống lại đây. John liếc thấy bên cạnh có một chiếc khiên của những chiến binh Rakkor bị hắn hạ gục trước đó, lăn qua tránh đi hai mũi kiếm đang lao đến, John cầm chiếc Khiên chặn cơn mưa vũ khí kia lại.

Keng..keng..keng

Tiếng kim loại vang lên thanh thúy. “John”- Đột nhiên âm thanh của Diana vang lên John xoay người lại thì thấy cô đã ả gục trên mặt đất, hắn hốt hoảng chạy lại bên cạnh cô. Liên tục gọi “ Diana Diana” nhưng cô vẫn không tỉnh lại.

“đây là cơ hội tốt mau gϊếŧ chết thằng kia cùng con bé dị giáo mau.”

John đưa ánh mắt thù hận nhìn năm tên trưởng lão hắn nghiến răng sau đó cõng Diana đứng trên lưng, John từ trên tay ném ra một quả boom khói sau đó biến mất ngay tức khắc. ( cái này giống Ninja nè )

‘khốn kiếp! mau tìm ra hai đứa nó cho ta, phải bắt sống về đây hành hình trước tượng của thần mặt trời.”

………………………….

Tại ngôi đền mặt trăng, sau khi đưa Diana trốn được ra khỏi bộ tộc Rakkor và đám người của hội Solari, hắn ngay lập tức đưa cô quay trở lại đây, bởi lẽ nơi này chính là nơi an toàn nhất hiện tại.

John đặt Diana nằm ở giữa ngôi đền, khuôn mặt của cô lúc này trắng như một người đã chết, hơi thở bắt đầu yếu đi. Đôi mắt yếu ớt mở ra,Diana cố gắng cười với hắn: “ có phải tôi sắp chết rồi không?”



“không! cô sẽ không chết đâu”- John cố gắng an ủi Diana, hắn nhìn những vết thương trên người cô, ngoài việc bị nội thương ra còn bị mất máu rất nhiều nữa, có lẽ việc mất máu quá nhiều đã khiến cô ra nông nỗi thế này.

Hiện tại máu vẫn đang chảy cần phải băng vết thương kia lại ngay lập tức,thế nhưng nếu muốn làm điều đó phải cởi chiếc áo giáp cùng áo của cô ấy ra….

Diana cười nói: “ anh muốn làm gì thì làm đi đừng ngại.”

John hít sâu một hơi: “ Diana sau này cô muốn xử lý tôi thế nào cũng được, nhưng hiện tại tôi cần phải cứu cô.”

John lập tức tháo bỏ chiếc áo giáp trên người Diana xuống, để lộ chiếc áo vải bộ ngực cao vυ"t bên trong. Hăn cố gắng kiềm chế cảm xúc của bản thân, hít một hơi thật sâu.

John phát hiện Diana lại bất tỉnh, tôi tay hắn run lên từng đợt, cái việc này trước đây đã làm đâu, không run mới lạ. Trán hắn đổ rất rất nhiều mồ hôi.

Trong ngôi đền mặt trăng, cô nam quả nữ,biết tìm đâu ra người trợ giúp, muốn băng bó vết thương đang chảy máu kia cần phải cởi toàn bộ áo bên ngoài của Diana mà việc này trước đây John chưa từng làm nên không tránh khỏi đôi chút khó khăn.

Đôi tay run run mở từng thắt nút, John loay hoay một lúc mới cởi được chiếc áo bên ngoài của cô, một thứ tuyệt vời nhất của thiếu nữ lộ ra ngay trước mắt hắn, John cố gắng áp chế mọi luồng suy nghĩ. John không quan tâm nếu cứ để mất máu quá nhiều tính mạng của Diana sẽ trở nên vô cùng nguy hiểm.

Hắn xé một mảnh vải trên áo của mình sau đó bịt mắt của mình lại, hắn vận dụng đến giác quan thứ 6 cực kì đặc biệt của mình để băng bó vết thương trên người Diana, làn da mượt mà trơn lán truyền vào tay của John khiến hắn không biết bao nhiêu lần phải hít hơi để áp chế cảm xúc, dù gì thì cũng nói hắn là đàn ông, có đàn ông nào nhìn thấy phụ nữ xinh đẹp như Diana ở ngay trước mắt mà không ghiền cơ chứ.

John bắt đầu băng bó mọi vết thương trên bụng, của cô, sau đó nhanh chóng mang lại áo.

Mọi chuyện kết thục John cởi mảnh vải bịt mắt của mình ra, những vết băng bó tuy nhìn không đẹp cho lắm nhưng cũng đã chặn máu chảy ra trên người của Diana.

Hắn thở dài một hơi, sau đó nhìn Diana, hiện tại cô vẫn như thế, đôi môi bắt đầu xanh lại.

John hốt hoảng sờ vào trán của Diana, trán cô đang rất nóng, Diana mở đôi mắt của mình lên, cô cảm thấy vết thương trên người của mình đã được hắn băng bó, cô có hơi chút ngượng nhìn hắn cười giọng nói yếu ớt : “ là anh băng bó sao? Trông nó thật xấu.”

John cúi thấp người đôi mắt hắn đỏ lên nhìn Diana nói: “ đừng tỏ ra như vậy? cô phải sống, cô phải sống để mà trách tôi nữa chứ… đừng chết.”

Diana lắc đầu nói: “ không kịp nữa rồi…mất máu quá nhiều cộng với bị thương đã khiến tôi đến giới hạn của mình…trước lúc chết có thể quen biết anh khiến tôi rất vui…hi vọng kiếp sau sẽ lạp được gặp lại anh.”

“không! cô không thể chết, ơn cứu mạng của cô tôi còn chưa báo mà.”

“John trước lúc chết, tôi có thể nhờ anh một chuyện được không?”

“được được…cô mau nói đi.”

“tôi cảm thấy lạnh quá…anh ôm tôi được chứ? Tôi thấy rất lạnh.”- Giọng nói của Diana mắt đầu run lên, nước mắt lăn dài trên hai má. John cũng thế hắn thật sự không muốn nhìn Diana phải chết trước mặt mình, hắn ôm chặt Diana vào lòng.”

Diana nhắm mắt lại đôi môi mỉm cười, cô nói: “ ấm lắm, trong lòng ngực anh thật ấm John. Bây giờ tôi có thể đi được rồi.”

John đột nhiên quyết tâm, trong tâm hắn bây giờ là quyết bằng mọi giá cứu lấy Diana. John cầm lấy thanh gươm của cô tự cắt vào động mạch trên tay của mình, sau đó cắt vào mạch trên tay của Diana, hắn muốn truyền máu của mình vào cho cô ấy, bù đắp số máu đã mất đi.

Khuôn mặt John bắt đầu trắng bệch. Hắn lấy miếng vải bịt mắt lúc nãy, dùng răng của mình cột chặt tay hai người, sử dụng chút thủ thuật mà hắn biết lúc ở học viện Ninja, máu trong người của John bắt đầu thông qua vết cắt trên tay Diana mà chảy vào người cô.

Hắn ôm chặt lấy Diana nói: “ cô không được chết, tôi không cho cô chết.”
« Chương TrướcChương Tiếp »