Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hành Trình Huyền Thoại

Quyển 6 - Chương 30: Đại Kết Thúc (phần 1)

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Chúa tể, ngươi có biết vì sao ta được chọn là kẻ sẽ tiêu diệt ngươi không?”- John lau đi vết máu trên miệng rồi nói.

Chúa tể thở hộc hộc hỏi: “ vì sao?”

“vì đó là số mệnh của ta tại thế giới này, ngươi nghĩ thử xem tại sao trong người ta lại có đến 8 loại nguyên tố sức mạnh, một chuyện mà từ thời cổ ngữ đến nay chưa một ai có thể làm được? Các vị thần thời cổ ngữ chắc đã dự liệu được rằng sẽ có ngày ngươi quay lại và thực hiện dã tâm thôn tính toàn bộ thế giới cho nên các ngài ấy đã tìm đủ mọi cách để có thể hoàn toàn tiêu diệt được ngươi.”-John bắt đầu nói ra những điều mà Chúa tể không hề biết.

Chúa tể đáp: “ ý ngươi bảo là sức mạnh của 7 lão già kia hợp lại mang trong mình sức mạnh hư không khắc chế sức mạnh của ta? Điều đó ta đã dự liệu từ trước, nếu như ta không phải đã tìm cách giải quyết điểm yếu đó thì lúc ngươi thi triển các chiêu thức của Sephiroth có kèm cả năng lượng kia thì ta đã chết chắc rồi.”

John thở dài gật đầu nói: “ ban đầu ta cũng cảm thấy rất bất ngờ, không biết tại sao ta dùng cả những chiêu mạnh nhất của Sephiroth kết hợp với sức mạnh 8 loại nguyên tố dung hợp vào đó mà không thể làm gì được ngươi. Nhưng cuối cùng ta đã hiểu mục đích dung hợp 8 loại nguyên tố này lại. Khả năng của nó không phải đơn thuần chỉ là đưa vào một chiêu thức để tấn công. ”

“ngươi đang nói cái gì thế?”-Chúa tể nheo mắt khó hiểu.

John bắt đầu bay lên, đứng lơ lửng giữa không trung, hai tay của hắn tỏa ra hào quang thần thánh 8 màu dữ dội: “ Chúa tể hư không, ngươi biết không 8 vị thần cổ ngữ thực sự đều là những ngươi khiến ta vô cùng ngưỡng mộ, dù họ sống cách đây cả ngàn năm nhưng vẫn có thể tiên liệu được hiện tại. Mục đích để ta dung hợp lại 8 loại nguyên tố này thực chất chỉ nằm trong một chữ ‘bỏ’.”

“Bỏ? không lẽ ngươi định từ bỏ mọi sức mạnh của mình?”-Chúa tể giật mình kinh ngạc.

“ầm ầm”-bầu trời xung quanh đột nhiên biến sắc, gió bắt đầu thổi một cách điên cuồng, những tiếng sấm vang lên không dứt.

John mỉm cười nói: “ không sai, là từ bỏ, ta sẽ từ bỏ mọi sức mạnh trong người.”- John đưa hai tay lên cao, lấy bụng hắn làm trung tâm của năng lượng toàn bộ sức mạnh của hắn bắt đầu truyền qua lòng bàn tay ở trên xuất hết ra bên ngoài, John đang từ bỏ mọi sức mạnh của hắn. Một việc làm khiến tất cả những ai đang chứng kiến đều cảm thấy sợ hãi và khó hiểu.

“thằng ngu. Nếu làm thế ngươi sẽ thua đấy”-Kassadin vừa chiến đấu với Du Couteau vừa theo dõi cuộc chiến của John, thấy hành động điên rồ ấy ông không kiềm chế được chửi thề vài tiếng.

Trở lại với John, hắn đang liên tục đẩy toàn bộ năng lượng bên trong cơ thể thông qua hai lòng bàn tay ra bên ngoài, đều kì lạ chính là năng lượng bị hắn đẩy ra ngoài không hề phân tán tứ tung mà tụ lại một chỗ, một quả cầu năng lượng nhanh chóng được hình thành từ toàn bộ năng lượng bên trong cơ thể John.

“hả, đòn hủy diệt”-Chúa tể lập tức nhận ra điều không hay này, hắn ta gầm lên điên cuồng tức tốc phóng đến tấn công hòng ngăn cản chiêu này của hắn.

“ầm ầm”-từ trên bầu trời hàng chục các tia sét bắn xuống ngăn cản đường tấn công của Chúa tể.

“rống”-một con rồng băng được kết hợp từ hai nguyên tố thủy và phong xuất hiện điên cuồng lao đến.

“ầm”-con rồng băng kia nhanh chóng vỡ tan với sức tấn công như vũ bão của Chúa tể.

“Trễ rồi”-John hét lớn, quả cầu năng lượng trên không nhanh chóng hình thành, nó to như mặt trời, tỏa ra ánh sáng chói lòa không thể tả. Hai tay của John lập tức ném mạnh về phía trước, quả cầu năng lượng to lớn lập tức lao theo nhắm hướng chúa tể. Diện tích của quả cầu năng lượng ấy là quá to khiến Chúa tể cho dù tránh né thế nào cũng không thể nào tránh được, chỉ có mỗi một cách là nghênh đón nó.

“ầm”-hai tay của Chúa tể đặt về phía trước, một luồng năng lượng cực mạnh được phóng ra, lần này chúa tể dùng hết toàn bộ sức mạnh bên trong người để ngăn cản quả cầu năng lượng mang sức mạnh hủy diệt này.

“không bao giờ ta để một tên thấp kém như ngươi hạ gục được”-Chúa tể toàn thân bộc phát cực độ sức mạnh, mái tóc màu tím dựng đứng lên, gân xanh nổi lên khắp cơ thể, răng nghiến chặt, hiển nhiên rất khó khăn để đỡ lại 1 chiêu khủng khϊếp này.

Ở phía đối diện, John cũng không sung sướиɠ gì hơn, máu chảy ra từ mũi và lỗ tai và miệng của hắn liên tục, thi triển một chiêu tối hậu này khiến cơ thể hắn chịu sức ép vô cùng lớn, nếu như không có những ngày tháng cực khổ rèn luyện, trải qua không biết bao nhiêu cuộc chiến thì giờ đây cái cơ thể này đã bị chính sức ép từ quả cầu năng lượng ép thành tương rồi.

“gập”-hai khủy tay của John nhường như không thể chịu đựng được nữa, nó bắt đầu gập lại. Lợi dụng tình thế này Chúa tể dồn hết sức đẩy năng lượng của mình về phía trước hòng ép quả cầu năng lượng văng đi xa.

“John….ngươi yếu rồi, cho dù ngươi đem toàn bộ sức mạnh bản thân ra để thi triển đòn tối hậu nhưng cơ thể của ngươi không thể chịu đựng được nó, trận chiến này ta thắng rồi…Valoran sẽ là của ta…cả thế giới này sẽ là của ta…”-Chúa tể hét lớn.

“ọc..ọc…”-John liên tục trào máu, những dòng máu đỏ, thấm đỏ cả ngực hắn, đôi mắt lờ đờ mệt mỏi nhưng vẫn thể hiện được sự cứng cỏi, John cố gắng nói: “ Ta sẽ không thua, ta phải bảo vệ Valoran, bảo vệ những người ta yêu quý, đấy là sứ mệnh của ta…Chúa tể, ngươi sẽ chẳng bao giờ hoàn thành được tâm nguyện của mình đâu, vì trước mặt ngươi luôn có một sức mạnh ngăn cản, một sức mạnh mà không có bất kì sức mạnh nào có thể chống lại, kể cả sức mạnh hư không, cổ ngữ hay bất cứ thứ gì…ọc…”-John lại ói máu, gắng gượng giữ quả cầu năng lượng tấn công Chúa tể.

“không bao giờ có thứ sức mạnh đó, John…ngươi bị đánh cho phát điên rồi”-Chúa tể hét lớn, tay đẩy mạnh cố sức đẩy quả cầu năng lượng ép về phía John.

Một tràng cảnh kinh thiên hiện ra, một người cố sức đẩy quả cầu năng lượng có sức mạnh hủy diệt cả một hành tình, một người thì cố sức chống lại nó, kết quả ai sẽ thắng?

John cố gắng nặn ra nụ cười nói: “ta sẽ cho ngươi thấy sức mạnh ấy là thứ gì.”



“hít”-John cố gắng hít một hơi lấy toàn bộ lực tàn trong người mà hét lớn: “ mọi người, Tôi là John, thủ lĩnh của quân Liên Minh, giờ khắc này đây tôi đang chiến đấu một trận sống chết cùng với Chúa tể hư không, tôi tin rằng mọi người đều rất muốn trận chiến này kết thúc, thế nhưng chúa tể quá mạnh và sức của tôi cũng có hạn vậy nên tôi rất cần sự giúp đỡ của mọi người, làm ơn! Hãy trao cho tôi sức mạnh của mọi người để đánh bại hắn…tôi cần mọi người…”

Lời thỉnh cầu của John thông qua màn hình không gian vang lên khắp nơi trên khắp Valoran.

Bắc Frejlord.

“Là cậu ấy, thủ lĩnh của quân liên minh đang nhờ đến sự giúp đỡ của chúng ta, mọi người mau trao cho cậu ấy sức mạnh của chúng ta…”-Những người trong các bộ tộc tại Frejlord sau khi nghe lời thỉnh cầu của John liền đưa hai tay lên trời, như một luồng điện nhẹ lướt qua sức mạnh trong người tất cả bọn họ bay thẳng lên chín tầng mây hướng về phía lâu đài chúa tể.

Thủ đô Demacia.

“Thủ lĩnh đang cần chúng ta, mọi người mau giúp ngài ấy.”

“thủ lĩnh đánh bại hắn ta đi!”

Thủ đô Noxus.

“Thủ lĩnh, người anh hùng của chúng tôi, hãy lấy đi, chúng tôi quyết đem toàn bộ sức mạnh của chúng tôi trao cho ngài.”

Thành phố Piltover.

“thủ lĩnh đang vì chúng ta mà chiến đấu với Chúa tể, chúng ta không được kề vai sát cánh cùng ngài thì cũng nguyện đem toàn bộ sức mạnh trong người ra đóng góp cho ngài”

“John..”

“John…”

“John…”

Những tiếng hô vang lên gần như đồng loạt trên khắp mọi nơi, từ rừng xanh sâu thẳm, cho đến đại dương bao la…tiếng gọi vang lên khiến bầu trời cũng chấn động.

Bên ngoài lâu đài Chúa tể.

“lấy đi John, lấy hết sức mạnh của chúng tôi cũng được…”-Garen đưa tay lên cao, tức khắc năng lượng trong người của anh ta phóng thẳng lên trời như một chùm ánh sáng chói lóa.

“mau ngăn bọn chúng lại”-những tên thủ lĩnh của quân hư không thấy đám người Garen và binh lính Liên Minh trao năng lượng của mình cho John liền hô lớn tấn công.

“đập chết bọn chúng”-Vladimir hô lớn một tiếng sau đó lao vào cắn rồi hút máu liên tục, một cuộc chiến nữa lại nổ ra.

“vù vù vù vù”-từ khắp nơi trên vùng đất Valoran, hàng ngàn, không phải là hàng triệu các luồng sáng như thế lao về phía lâu đài. Cả bầu trời như được phủ bởi một tấm lưới đầy màu sắc lung linh.

Tầng 6.

“cậu ấy đang cần giúp đỡ mà chúng ta lại nằm đây sao?”-giọng nói yếu ớt của Ryze vang lên, cơ thể của ông chôn vùi trong mặt cát, chỉ còn mỗi cái đầu trồi lên, máu chảy đầy trán.

“làm gì có, chẳng qua chân tôi không thể đi được thôi”-Nasus toàn thân be bét máu bất lực nằm thẳng.

Jax, Yi, Aatrox và Renekton cũng như thế. Jax cười nói: “ chúng ta còn sống nghĩa là còn giúp được cậu ta, mấy lão già, mau trao cho cậu ấy năng lượng đi.”

“vù vù”-sáu luồng ánh sáng từ tầng 6 lập tức bay đi.

Tầng 9 lúc này là một quang cảnh lung linh đến cực độ, hàng ngàn những luồng ánh sáng li ti bay đến rồi nhập vào người John.

“hai dòng nước mắt của John chảy dài”-hắn cười nói: “ cảm ơn mọi người.”



“đấy là”-Chúa tể kinh ngạc với quan cảnh đang xảy ra.

“Chúa tể Hư Không, Ta sẽ cho ngươi thấy thứ sức mạnh ấy là gì, đó chính là sức mạnh của sự đoàn kết…Liên Minh Huyền Thoại của chúng ta dù không có sức mạnh về quân số và đầy rẫy các ma thuật như quân hư không, nhưng bọn ta có sự đoàn kết, đấy mới chính là sức mạnh khủng khϊếp nhất.”

“John…lên đi”-Hình bóng của những tướng lĩnh trong liên minh bắt đầu xuất hiện xung quanh John. Từ Swain, Ryze, Nasus, Darius đến Ashe, Garen, Katarina, Poppy, Amumu…v..v…. tất cả hiện lên sau lưng hắn.

“John…bọn em luôn luôn ủng hộ anh”- hình ảnh Sona, Janna, Miss, Kayle, Diana, Elise, Caitlyn, Miss, Ahri, Nami, Syndra lần lượt xuất hiện bên cạnh hắn.

Tất cả họ cùng đặt tay vào lưng của nhau rồi thông qua 11 cánh tay của các cô gái đặt lên lưng hắn.

“ầm”-quả cầu năng lượng đột nhiên trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết, hào quang tỏa ra liên tục thiêu đốt cả không gian xung quanh. Hai khủy tay của chúa tể bắt đầu cảm thấy sức ép cực kì lớn.

“ta không thua, ta là vô địch, ta không thua”-Máu liên tục trào ra từ các giác quan trên cơ thể của chúa tể, hắn điên cuồng dùng hết toàn bộ sức mạnh bản thân để ngăn cản quả cầu năng lượng kia…ý chí không thể thua của hắn cũng thật lớn.

“John…chúng ta cùng nhau kết thúc nó… Sally luôn ở cạnh bên anh…”-Linh hồn Sally đột nhiên xuất hiện bên cạnh John, cô mỉm cười nhìn hắn, cánh tay nhỏ nhắn xinh xinh đặt lên đôi tay của John…….

“ầm ầm ầm ầm ầm”

“chúa tể, ta muốn ngươi khi qua thế giới bên kia nhớ một điều, đối thủ đánh bại ngươi không phải là Ta, mà là toàn bộ người của Liên Minh Huyền Thoại, nhớ cho kĩ là Liên Minh Huyền Thoại đã đánh bại ngươi!”

“không thể nào! Làm gì có thứ sức mạnh như thế chứ”- Chúa tể hét lớn, toàn bộ sức mạnh của hắn ta bị quả cầu năng lượng kia nút chửng, cả cơ thể hắn chìm trong quả cầu năng lượng hủy diệt.

Chúa tể có các giác mơ hồ, bản thân hình như lạc vào dòng thời gian, hai đoạn thân thể tách ra tuy chỉ cách mấy mét mà cảm giác như xa tận chân trời, phảng phất như cách nhau một thế giới. Hắn không cảm ứng được nửa thân thể kia, nhất thời khó lòng tụ hợp.

“A…”- Hắn ngẩng lên gầm vang: “Ta là bá chủ.”

John quát lên, thời gian và không gian phảng phất vĩnh viễn chia cách trong thoáng chốc.

“John…ta không thua…ta nhất định không thua…nếu ta chết nhất định sẽ không để ngươi y….ê…..n….”- tiếng hét lớn cuối cùng của Chúa tể, ngay sau đó cả cái thân thể kia của hắn cũng bị chính quả cầu hủy diệt thiêu trụi. Cả tầng 9 rung động khủng khϊếp, không gian xung quanh sụp đổ. John như một bao tải từ trên cao rơi xuống mặt đất…

Toàn bộ binh lính hư không sau khi chúa tể bị tiêu diệt liền hóa thành những đốm sáng màu tím lao qua các khe nứt hư không và biến mất vĩnh viễn.

Tiếng hoan hô quanh lâu đài vang lên, tiếng gào hét rúng động khắp Valoran.

Thắng lợi không dễ dàng.

Ở tầng 8, Du Couteau toàn thân đầy máu đứng đối diện với Kassadin kinh ngạc nhìn lên bên trên, đôi mắt đỏ ửng căm hận: “ chúa tể bị tiêu diệt rồi sao? Không thể nào? Không thể nào…”- Du Couteau như mất đi toàn bộ sức chiến đấu quỳ khụp xuống mặt đất mà thất thần.

“ầm ầm ầm”- những tiếng nổ khủng khϊếp vang lên, cả tòa lâu đài chao đảo kịch liệt.

“đi khỏi đây mau…nơi này sắp sụp rồi”-Kassadin lập tức tiến lại chỗ các cô gái sau đó mở một cánh cửa hư không thông ra bên ngoài đưa tất cả rời đi mặc cho bọn họ liên tục đòi ở lại để cứu John . Còn Du Couteau, có lẽ cái chết của chúa tể Hư không khiến hắn hoàn toàn suy sụp, cả cơ thể bất động như tượng đá, mặc cho không gian xung quanh đang sụp đổ.

“bọn họ kia rồi, mau đến cứu họ mau”-Darius và những người ở các tầng dưới tiến lên tầng 6 thấy đám người Ryze nằm dài trên mặt đất tức khắc lao đến đưa ra khỏi lâu đài.

Rất nhanh chóng tất cả đã rời khỏi lâu đài chỉ trừ 1 người là John.

“mau cứu anh ấy, mọi người không thể bỏ mặc anh ấy như thế được…”-Sona liên tục gào thét muốn quay lại tòa lâu đài nhưng bị Soraka và Karma giữ lại.

“anh ấy còn sống chúng tôi anh ấy còn sống”-Nami khóc lóc nhìn tòa lâu đài đang nổ tung. Hoa lửa bắn ra tung tỏa, năng lượng hư không bên ngoài hỗn độn liên tục rồi biến mất.

‘ầm”-một tiếng nổ kinh thiên vang lên vang lên, toàn bộ lâu đài chính thức nổ tung, chỉ còn lại đá và cát.
« Chương TrướcChương Tiếp »