Chương 33

- Ngũ lão nhà họ Ôn của phái Thạch Lương cũng đã nương nhờ vào Triệu Chi Long, mà Triệu Chi Long lại có liên hệ với một vị vương gia ở kinh thành, vốn dĩ phủ Hãn Thành Bá còn có mấy vị cao thủ của Ngũ Độc Giáo, chỉ có điều quãng thời gian trước, bọn họ đã rời khỏi Kim Lăng lên phía Bắc kinh thành, còn về phần mục đích Triệu Chi Long mời chào những cao thủ này, Triệu Quảng Ân cũng không rõ ràng!

Một đoàn mấy người Phong Nguyên tiếp tục đi lên phía Bắc, ở trên đường, Cổ Như Kim cùng Tôn Kỳ cũng thông qua nghiêm hình tra hỏi, từ trong miệng Triệu Quảng Ân biết được không ít tin tức hữu dụng.

Vào lúc này, Cổ Như Kim đang báo cáo những tin tức tra hỏi ra cho Phong Nguyên.

- Ngũ Độc Giáo? Cẩu tặc kia còn có quan hệ với Ngũ Độc Giáo ư?

Phong Nguyên còn không nói chuyện, Triệu Hoành ở bên cạnh đã không nhịn được kêu một tiếng. Trên mặt của hắn, không kìm lòng được lộ ra cảm xúc sợ hãi.

Biểu cảm trên mặt của Khương Anh Kiệt cũng trở nên nghiêm túc.

Ngũ Độc Giáo có hung danh truyền khắp ở trên giang hồ, các loại công phu hạ độc có thể nói là độc bộ võ lâm, mặc dù là võ công của ngươi có cao đến đâu nhưng trong tình huống không có phòng bị, cũng có khả năng trúng chiêu rất lớn.

Đối với người đã luyện ngạnh công đến đại thành như Triệu Hoành này, hắn không sợ Chân khí nội gia, không sợ đao kiếm chém vào, nhưng đối mặt với các loại thủ đoạn hạ độc ám hại tầng tầng lớp lớp thì hắn không thể chống đỡ được rồi.

Nếu như nói phái Hoa Sơn là môn phái đứng đầu chính đạo thế giới này, vậy thì Ngũ Độc Giáo kia chính là môn phái đứng đầu Tà đạo.

- Ngũ lão nhà họ Ôn, cao thủ của Ngũ Độc Giáo. . .

Ánh mắt của Phong Nguyên lấp lóe, trong lòng như đã hiểu ra, ở bên trong kịch bản, lúc Viên Thừa Chí ở kinh thành chuẩn bị ám sát hoàng đế Sùng Trinh, vừa vặn gặp phải tình huống một vương gia trong kinh thành mưu nghịch.

Vị vương gia này cấu kết thái giám Tào Hóa Thuần, mời chào Ngũ Độc Giáo, phái Thạch Lương còn có thật nhiều cao thủ trên giang hồ, chuẩn bị gϊếŧ vào hoàng cung, kết quả bị Viên Thừa Chí phá hoại kế hoạch.

- Nguyên lai Triệu Chi Long có quan hệ với chuyện này!

Vừa nghĩ tới vị Thành Vương chuẩn bị mưu nghịch kia, trong lòng của Phong Nguyên đã không nhịn được muốn cnào. Lựa chọn lúc Tôn Truyện Đình binh bại Đồng Quan, Lý Tự Thành sắp đánh vào kinh thành để soán vị, người này có khác gì quốc đảng năm 49 đâu.

Kế hoạch này chỉ có thể lừa bịp đám cao thủ trong giang hồ dân gian như Ngũ lão nhà họ Ôn cùng Ngũ Độc Giáo mà thôi, phàm là người có chút trí tuệ đều sẽ không dính líu đến chuyện như vậy.

Còn về phần Triệu Chi Long vì sao lại tham dự trong đó, Phong Nguyên đại khái hiểu tâm tư của hắn.

Hắn ở Nam Kinh Đề đốc kinh doanh, trong tay có hơn 20 vạn doanh binh, mắt thấy đại giang phương Bắc đã rơi vào thế cuộc bại trận, có lẽ bị kích phát dã tâm trong lòng, chuẩn bị nhân lúc nhiễu loạn này muốn tiến thêm một bước trên quan trường.

Kế hoạch thành công, hắn chính là tòng long công thần.

Mặc dù kế hoạch soán vị của Thành Vương thất bại cũng không có gì, đến thời điểm đó, hắn rũ sạch quan hệ là được. Dù sao ở thời đại này, chỉ cần trong tay có binh, mặc dù là hoàng đế cũng không dám tùy tiện trách hỏi.

- Tiểu vương gia, sau đó chúng ta nhất định phải cẩn thận rồi, bản lĩnh hạ độc của Ngũ Độc Giáo thực sự là khó lòng phòng bị!

Khương Anh Kiệt ở một bên trầm giọng nói.

Mấy người Triệu Hoành, Tôn Kỳ dồn dập gật đầu, tán thành Khương Anh Kiệt.

- Ta xác thực muốn phòng bị bản lĩnh hạ độc của Ngũ Độc Giáo, Hồn Thiên Huyền Công có thể rèn luyện gân cốt, tăng thêm sức mạnh khí huyết, nhưng trước khi đột phá tầng thứ bốn, thân thể của ta sẽ vẫn là thân thể phàm thai, không chịu nổi kịch độc!

Phong Nguyên thầm nói.

Lúc này, hắn đột nhiên nhớ tới Hồ Quế Nam, người được trên giang hồ xưng là Thánh Thủ Thần Thâu. Trong tay người này có một đôi Băng Thiềm, nghe nói có thể cải tử hồi sinh, chi đứt mọc lại, xương trắng mọc thịt, càng có thể hóa giải trăm độc.

Nếu như có thể chiếm được một đôi Băng Thiềm này, mức độ uy hϊếp của Ngũ Độc Giáo sẽ giảm hơn một nửa.

- Ta nhớ tới, Hồ Quế Nam chuẩn bị lấy Băng Thiềm là làm lễ vật, đưa cho Cái Mạnh Thường Mạnh Bá Phi. Đợi đến phủ Hoài Dương, trước tiên tìm một nơi lập xuống căn cơ, lại đến nghĩ biện pháp chiếm lấy Băng Thiềm.

Phong Nguyên âm thầm nhớ kỹ chuyện này.

Phủ Hoài An có mặt phía Bắc là giáp với Sơn Đông, phía Tây là Trung Đô phủ Phượng Dương cùng Từ Châu, cảnh nội sông ngòi ngang dọc. Là chỗ then chốt trọng yếu nối liền phương Bắc cùng Giang Nam.

Mà đối với Phong Nguyên, sông Hoài, hồ Hồng Trạch, cùng với đường sông Hoàng Hà vào biển ở Đoạt Hoài là phòng tuyến trọng yếu chống đối Thanh binh xuôi Nam trong tương lai, cũng là căn cứ trọng yếu để phản công phương Bắc.

Tương lai, sau khi đánh đuổi Thanh binh, trùng kiến Đại Minh, khôi phục non sông, nắm quyền lớn, khí số của Phong Nguyên tất nhiên sẽ tăng trưởng mức độ lớn.