Gió mùa hè nhẹ nhàng thổi qua, thậm chí Tô Sầm Sầm còn ngửi thấy mùi mồ hôi quyện với mùi cỏ xanh trên người anh, không hề khó ngửi, ngược lại còn... hấp dẫn không chịu được.
Anh rũ lông mi, ngón tay cầm chai nước khớp xương rõ ràng, Tô Sầm Sầm không chút chuẩn bị đột nhiên đυ.ng phải ánh mắt của anh, hình như là do điều kiện phản xạ, cô cong môi lên cười một cái.
Sau đó ánh mắt nhanh chóng dời đi.
Cũng bởi vì thế, cô bỏ lỡ mất vành tai dần dần đỏ lên của Bách Thanh, cùng với đôi mắt ẩn giấu ý cười.