🖼️ Chương này có nội dung ảnh, vui lòng xem trên
Phiên bản đầy đủ 17/09/2015 – Hồ Tràm (p1) 6h30 sáng anh đã có mặt trước nhà mình, hôm nay anh mặc 2 cái thun cổ tim, màu xám ở trong và màu cam ở ngoài, ống tay dài xắn lên cao, nhìn anh trẻ thật. Mình cũng tình cờ mặc 1 short cam chóe và áo pull đúng chất đi biển, hehe hợp với nhau chứ nhỉ. Cả hai ăn sáng rồi bắt đầu lên đường, bữa nay trời có vẻ đẹp đấy, hy vọng không bị mất hứng như chuyến đi PQ. Anh quả thật rất tình cảm, cứ mỗi lần dừng xe toàn quay sang nắm tay, xoa xoa má hoặc nghịch tóc mình. Thi thoảng mình buồn tính mở Candy ra chơi là quay sang trừng mắt kiểu hăm dọa haha, rồi lân la bắt chuyện
Anh: Em hiền giống 1 ex cũ của anh ghê.
Em: Hả, em hiền à? Hrm, ok em dữ những chuyện cần dữ.
Anh: Hhaha, uh nhưng vẫn ko hiền bằng 1 ex cũ ơi là cũ.
Em: Trời, anh nhiều ex vậy đó hả?
Anh: Anh già rồi mà, chưa có vợ thì phải nhiều ex chứ.
Em: Hy vọng em ko có vinh hạnh được tặng danh xưng ex này.
Anh: Uh chừng nào anh có vợ thì em làm ex.
Em: À… ra vậy.
Anh: Ko muốn làm ex thì làm vợ anh đi nhé.
Em: Này đàn ông tử tế thì ko nên nói chuyện vợ chồng nhanh vậy đâu nha anh
Anh: Hiểu, ko nói chỉ làm thôi hahaha.
Em: … 9h30 thì đến nơi, nhưng 11h30 mới được check-in, thật là rách việc, mình biết thừa là có mấy khách đâu mờ. Lại thích tỏ vẻ nguy hiểm, chỗ nào khôn còn tự động upgrade lên cho khách nữa là bắt chờ. Mình và anh gửi hành lý, đi bộ dọc ra biển, biển hôm nay coi bộ cũng không đẹp mấy, nhìn hơi đυ.c hic. Hai đứa vào một khu có mái che, có mấy ghế kê sát nhau, nằm dài ra thưởng thức gió biển. Anh để mình nằm tựa lên ngực, kể mình nghe mấy câu chuyện ở công ty, cảm giác gần gũi dễ chịu quá. Được một lúc lại kéo mình dậy bắt chụp choẹt bao nhiêu là ảnh, già mà cũng ham hố selfie ghê haha.
“Anh xoay người lại nằm lên đùi em đi”
Anh trợn tròn mắt nhìn mình, mặc kệ, mình kéo anh gối đầu lên chân mình, cúi xuống đặt một nụ hôn lên trán. “Đùi em nhiều thịt như này nằm êm thế còn chê à”. Anh lắc đầu cười, tay cầm điện thoại log vào Hayday lại thu hoạch cày cuốc. Mình mân mê tóc anh, thấy những sợi tóc bạc 2 bên tai, tỉ mẩn săm soi ngồi nhổ. Tóc anh thì ngắn, móng tay mình thì dài, công việc vất vả quá, nhưng nhìn rõ ngứa mắt nên mình cứ loay hoay nhổ cho bằng được. Anh cứ nằm như thế, trêu đùa mình, lảm nhảm những điều vu vơ. Nơi này, giữa bao la đất trời và tiếng sóng vỗ, chỉ anh và em thôi, thế giới đâu đó ngoài kia ko ảnh hưởng đc chúng mình. Và cứ thế cứ thế, thời gian cũng trôi qua đến giờ nhận phòng… Hai đứa lại quấn vào nhau, hôm nay mình cũng chủ động hơn phục vụ anh một chút, gọi là có qua có lại cho vui :P. Xong xuôi chưa kịp mở miệng nhắc đi ăn trưa thì anh đã níu tay thêm lần nữa. Trời ạ! Mình bắt đầu hơi sờ sợ rồi nha huhu. 2h trưa mới tắm táp rồi kéo nhau ra quán ăn, đói meo luôn. Mình yêu từng cử chỉ nhỏ anh làm cho mình, như là lúc nào cũng mở khăn giấy đưa cho mình trc, vắt chanh cho chén muối tiêu, gắp cho mình miếng ngon nhất. Thi thoảng chìa môi sang đòi hôn bị mình từ chối là… đang ăn dơ lắm thì lại xịu mặt “Thì dơ chung chứ có gì đâu, em chả tình cảm gì cả” haha.
Ăn xong thì cũng chiều muộn, mình hơi mệt nên về phòng thì ngủ luôn, kệ anh ôm ấp giở trò. Ngủ dậy mình đòi ra hồ bơi, lên đồ tung tăng ra hồ thì bảo vệ ra ngăn lại giải thích sáng mai anh chị hẵng bơi vì tụi em bữa nay đang cho thuốc vào T.T số mình sao vậy trời? Lại lang thang ra biển, tay trong tay nói những câu chuyện tưởng chừng như không bao giờ dứt. Chẳng hiểu sao tụi mình có nhiều thứ để nói đến vậy nữa?
Anh: Hôm nay em vui không?
Em: Hôm nào đi với anh cũng vui hết hì hì.
Anh: Biểu hiện của anh tốt chứ nhỉ?
Em: Tạm thời cũng tốt. Anh biết chìu chuộng và quan tâm em, thấy em buồn là kiếm cách làm em vui. Nhiều nhiều lắm
Anh: Uh anh thương em quá. Ko hiểu sao cảm giác mình hợp nhau kinh dị. Trong 5 năm qua dù anh có chơi bời, cặp bồ nhưng ko bh hết yêu bạn ở Đức. Mà gặp em rồi anh chỉ hướng về em thôi.
Em: Đang xỉn hả anh?
Anh: Đang nói cho em hiểu thôi.
Em: Sao anh yêu em vậy?
Anh: Nhiều lý do lắm. Vì em hoàn hảo trong mắt anh.
Em: Êu sến quá, em ko hợp với từ xa xỉ đó đâu nha. (Nghĩ thầm, hèn chi mấy vozers nói anh nói chuyện giống ngôn tình. Haha may mà chỉ nghĩ chứ ko phun ra câu này)
Anh: Vậy thì vì lúc nào em cũng sẵn sàng khi anh có nhu cầu. Lý do bớt sến chưa hehe? Sặc, mình đập cho mấy phát vào vai. Tử tế đc vài câu đã lộ vẻ trơ trẽn hừ!!! Trời bắt đầu nổi gió, có vài hạt mưa rơi vào tay, thôi về đi, chuẩn bị đi ăn tối chứ nhỉ. Về phòng thì mình bắt đầu điệu đà quần áo, phấn son, anh lãnh nhiệm vụ tìm kiếm quán ăn ngon và đường đi. Đôi lúc không quên ngẩng lên dặn dò là phải make up nhẹ nhàng thôi nhé, anh ko thích lát ăn phấn vào bụng đâu =)) Uh thì nhẹ nhàng, phấn lót, nền, phủ, má hồng, son thôi mà. Đang loay hoay xịt nước hoa thì anh cảm thán
Anh: Trời đất, nãy giờ anh để ý em xịt lần thứ 3 rồi. Muốn ung thư da ko?
Em: Đâu mà, lần đầu là xịt khoáng vào mặt, lần 2 là xịt body spray để da ko mùi mồ hôi, giờ mới là nước hoa
Anh lắc đầu ko nói, hic hic ok ok, anh của em, vì anh em sẽ hạn chế thú vui này lại vậy.
Anh: Em, hay về Vũng Tàu ăn không ?
Em: Có gần ko nhỉ, ăn bánh khọt nhé, Cô Ba Vũng Tàu
Anh: Để xem….Oh shit, navi báo chạy 1h30p em ơi
Em: Vậy thôi dẹp, làm em tưởng Hồ Tràm với VT gần nhau =))
Anh: Kể ra mà mai được nghỉ làm, không phải về sớm thì anh chở em đi luôn haha. Anh ko có ngại đâu à.
Em: Rảnh thiệt, thôi tìm quán chung quanh khu này thôi, còn ko ra nhà hàng trong resort ăn cũng đc mà anh. Cuối cùng anh tìm được một quán không xa mấy, thế là phi xe ra đó ăn tối luôn. Nhìn chung mình thấy giá cả ở khu Hồ Tràm khá rẻ, không chặt chém và lung tung như Vũng Tàu, mình ăn thấy cũng ngon, nhân viên thì ngoan nhiệt tình thôi rồi. Nếu có thời gian thì sau mình cũng sẽ lại đi Hồ Tràm hoặc xuống hẳn Phan Thiết, chứ không ghé VT nữa. Hì hục ăn xong thì cũng 9h tối, mình có một thói quen xấu là lúc đói cứ than loạn lên, món gì cũng thích gọi, đến lúc ăn 1 chút đã thấy no. Vậy là phải cố sống cố chết nuốt đám còn lại cho đỡ phí T.T Bởi vậy nên đoạn đầu ăn rất hăm hở, đoạn sau thì như cực hình, anh thì luôn miệng khích “Ăn uống phải có trách nhiệm, đã kêu ra thì ăn cho hết nha em”. Huhuhuhuhu… Đường về tối om om, ở đây vắng vẻ kinh khủng, chẳng có gì để thăm thú cả, đành chui về phòng vậy.
Em: Anh tắm trước không?
Anh: Đi đánh răng trc đi, lát xong việc tắm sau.
Hic, lại tiếp tục à. Mình bắt đầu cảm thấy hoang mang, không hiểu tần suất yêu nhau thế có bất ổn không nữa, không nhịn được thắc mắc, mình hỏi luôn
Em: Này anh có bị cuồng xxx không đó?
Anh: Hic, em ngon lành quá nên anh bị ghiền hay sao đó.
Em: Em chìu anh không sao cả. Nhưng sức khỏe anh mới quan trọng, em nói nghiêm túc đấy.
Anh: Anh ko sao, anh khỏe vậy ko thấy à hehe. Lại phải giương cờ trắng trước anh thôi!
Sau cơn yêu đương, tắm táp sạch sẽ được vùi vào chiếc mền rộng ấm thật thoải mái làm sao. Anh nằm sấp kê người lên chiếc gối êm, tay hí hoáy với chiếc điện thoại. Mình lại mò dậy đấm lưng, bóp vai cho. Mình hay đi spa nên cũng học được vài trò dễ dễ có thể áp dụng được, thế là lôi chai dưỡng thể của mình ra, xoa vào lưng anh mát xa cho anh. Được một lúc mỏi tay, mình bắt anh ngồi dậy cho mình kê đầu, gối lên chân anh đọc sách. Ánh đèn ở đây thật sáng, rất tiện đọc sách, đây là điều khiến mình khá thích bởi phần lớn các nơi khác ánh đèn vàng cứ mờ mờ rất khó chịu. Anh khá vui vẻ, vừa chơi game vừa mở nhạc, miệng hát toáng theo như trẻ con. Mình cứ nằm thế, lật từng trang sách, thi thoảng lại vòng tay ôm bụng anh vài phút rồi đọc tiếp. Khoảnh khắc đó chắc chắn sẽ là 1 trong những kỷ niệm đáng nhớ nhất trong cuộc đời mình. Bình yên, hạnh phúc đôi khi chỉ giản đơn vậy thôi anh…
18/09/2015 – Hồ Tràm (p2) Theo lịch dự định trước thì 9h30 tụi mình phải khởi hành về, vì chiều anh vẫn phải đi làm. Vì thế 6am mình đã mò dậy, quyết tâm đi bơi chứ, chả lẽ đến biển mà không được bơi thì quá nhảm.
Anh: Dậy sớm thế em?
Em: Đi bơi thôi con sâu ngủ
Anh: Hic tối qua 12h mới đi ngủ, giờ 6h sáng mà sâu ngủ gì?
Em: Thôi đừng lười, đi với em đi.
Anh: Nằm ôm anh tí đi, nựng anh đi hehe Mình phì cười, người đàn ông nhiều tuổi của mình lại có những lúc nũng như trẻ con thế này ư. Quấn vào nhau một xíu thì mình cũng bắt anh dậy cho bằng được, đi tắm hồ trước đã. Resort thật sự vắng, có lẽ một phần vì sớm quá nữa, cả hồ bơi có mỗi 2 đứa. Mẹ mình nói từ nhỏ mình vốn thích nước, 6 tháng tuổi mẹ đã cho ra VT chơi rồi, lớn hơn thì mẹ cho đi học bơi nên tuần nào mình cũng cố dành thời gian để đi ra hồ vẫy vùng. Nhưng mình học ko đến nơi đến chốn, bơi chút chút thì được nhưng lại… không biết đứng nước, thế nên chỉ bơi được những chỗ mà mình chạm chân tới, kể cũng nhục nhục hehhe. Mình thích nhất là bơi ngửa, cứ trôi bồng bềnh và ngắm trời mây, đỡ mất sức lại thư giãn biết bao. Được một lúc thì chán, anh lại rủ ra biển tắm đi. Mình nhìn về phía xa thấy biển hôm nay thật dịu, trong hơn, hiền hòa hơn. Ok, thế là lại chạy ra biển. Chà, nước biển lạnh quá, mình rón rén đi từng chút một, anh có vẻ cũng không khá hơn, không có nắng nên lạnh teo, lại còn gió nữa. Cuối cùng mình quyết định ra xa hơn, nhúng cả người vào để cả cơ thể nhanh chóng quen với nhiệt độ. Ổn rồi, cả hai bắt đầu cùng đùa với nhau, nhảy sóng, mình bảo lên em cõng thử nào, trong nước việc ấy mới dễ dàng làm sao hehe. Anh kể mình nghe những ngày anh còn nhỏ, đi nhặt từng con ốc, bắt những con còng, hay có lần tắm rát cả da về phồng rộp đau không tả nổi. Đúng đấy anh, hãy cho em biết nhiều nhiều về anh hơn nữa nha, để em thấy mình may mắn được anh tin tưởng và sẻ chia.
Ngâm nước một hồi thì mình lên bờ ngồi nghịch cát.
Anh: Em nằm xuống, anh đắp cát cho.
Em: Em hả?
Anh: Không em thì ai, em tưởng em đắp đc cho anh chắc. Chưa ăn sáng ngất xỉu ra đó.
Ok, nằm thì nằm. Thế là anh bắt đầu đắp từ chân đến tay, rồi cả người, nhìn anh cứ hớn ha hớn hở, xới tung cát lên vừa đắp vừa toe toét cười. Mặt trời đã lên cao hơn, những tia nắng phía xa xa bắt đầu rọi vào mình. Mình nheo nheo mắt, thấy bầu trời trong veo ở ngay phía trên đầu, tiếng sóng vỗ rì rào ngay bên cạnh và người yêu thương thì đang tập trung hết sức lực để làm trò vui cho mình. Công trình của anh rồi cũng hoàn thành, cả thân người mình bị khóa chặt trong cát.
Anh: Phù, mệt quá, xong rồi em. Quên mất ko đem đt ra chụp lại, chờ anh về phòng lấy.
Em: Khôngggg, dám bỏ em nằm 1 mình thế này à?
Anh: Em đừng có tự tin quá, em thế này ko đứa nào muốn sàm sỡ đâu.
Em: Dammit, nói vậy à. Ko đc chụp lại huhu.
Anh: Uh thì ko, hành hạ kiểu khác vậy.
Anh đặt 1 chân lên phần bụng của mình rồi mạnh dạn đứng hẳn lên, ặc ặc, thật là dã man.
Em: Em thật là dại dột khi đồng ý mà
Anh: Nằm yên đấy, bao giờ sóng vỗ tới tan cát ra thì đc thoát nhé cưng. Rồi anh lại gần em, ngồi cạnh bên. Bàn tay xoa nhẹ má em cho lấm lem cát, miệng thì thầm “Đây có giống cái đám tẩy tế bào chết của em ko, thiên nhiên đây nha, ko sợ hóa chất nha hahhahahha”. Tiếng anh cười hòa vào không gian, tự nhiên em cũng không nhịn được cười theo. Em nhắm chặt mắt lại, mặc anh muốn làm gì thì làm. Uh kệ chứ, tuổi tác thì đã sao, khi yêu người ta trẻ ra mà. Như anh và em!!! Rồi thì mình cũng được thoát ra, chạy ù ra biển nhúng nước cho sạch rồi dắt nhau về phòng. Tắm cẩn thận xong thấy đồ bơi của 2 đứa toàn cát, mình định giặt luôn thì anh ngăn lại, nhất quyết đẩy mình đi sấy tóc không cho làm. À ha, suýt quên danh xưng Mr. Right nhỉ, chàng cặm cụi vò sạch với sữa tắm, tỉ mẩn một cách đáng iu. Ok, dù không biết chuyện này sẽ xảy ra đến mấy lần, nhưng thôi mình cứ tận hưởng niềm hân hoan lúc này đã. Cũng đã 8h hơn, mình giục anh đi ăn sáng luôn. Ngoài tụi mình ra thì chỉ có 1 cặp khác trong nhà hàng, vắng vẻ kinh khủng. Mình và anh cùng đói nên ăn khá ngon miệng, mình thì thuộc dạng đầy đặn có da có thịt, còn anh quả là hơi ốm/gầy so với chiều cao. Hrm, phải quyết tâm vỗ béo cho anh mới đc. Người phải dầy dầy thì ôm mới thích chứ hehe.
9h quay về lại phòng, thu dọn xếp đồ là xong chuẩn gì rồi. Thôi chính thức kết thúc kì nghỉ vui vẻ nhé!
Anh: Yêu cái rồi về đi em.
Em: Hả, anh nói 9h30 về mà, hết giờ rồi anh.
Anh: Em cứ quên vụ thời gian đi, anh đi làm trễ cũng có sao đâu.
Em: Nhưng mà…
Không để mình nói thêm, anh kéo mình lại hôn lên môi. Hôm nay sao nhỉ, thấy anh thật là nồng nhiệt, vũ bão, làm mình rất nhanh thôi cũng bị cuốn theo…
Anh: Chung thủy với anh nhé!
Em: Dĩ nhiên rồi :”>
Anh: Anh thích cảm giác chiếm hữu em.
Em: Oa, nói vậy xấu hổ quá!
Anh: Làm vợ anh đi rồi ngày nào anh cũng phục vụ, chìu em.
Em: Nè em không tin mấy lời này trong tình thế như này đâu nha.
Anh: Ko nghe câu sự thật trần trụi à, nói lúc này hợp thế còn gì haha.
Em: Thôi nhaaaa. Anh cười với mình bằng ánh mắt, tự nhiên trong thoáng chốc, mình tin! Nhưng Mèo Lười ơi, phải tỉnh táo nhé, phải tìm hiểu nhiều hơn, yêu thương nhiều hơn, chuyện tương lai hãy để tương lai tự tìm đến.
Và như thế, 11h kém mới check out đi về. Tạm biệt Hồ Tràm nhé, hẹn một ngày không xa. Những kỷ niệm với nhau nơi này thật tuyệt, chắc chắn một lúc nào đó, mình sẽ quay lại đây.