13/08/2015 – Câu chuyện thứ 3 Suy nghĩ khá nhiều về câu chuyện thứ 3, mình quyết định kể về chuyện tạo dựng hiện trường gửi sách IELTS cho anh (vì đã kể ở post 1 nên nay mình viết tóm tắt lại thôi nhé ). Tính lợi tính hại thì mình nghiêng về khả năng anh sẽ thích thú hơn là thấy sờ sợ so với việc bị lần mò info như 2 câu chuyện trước.
Anh có nhớ lần em gửi sách học cho anh không? Có lẽ anh cũng chẳng có thời gian học như em đã nghĩ. Nhưng nếu anh biết rằng vì nó em đã làm nhiều chuyện, ko biết anh có suy nghĩ lại để giở ra làm không? Vì đã hứa với anh, em đã ra nhà sách mua đấy. Em đã mua từng cây bút, từng cục tẩy chỉ để make up cho nó thật sự giống sách học rồi. Em để dành trọn kì nghỉ cuối tuần để cặm cụi làm, cho nó thật giống sách em đã học. Chiều thứ 2 đi làm về, em quyết định ra bưu điện gửi cho anh(vì là gửi riêng nên không muốn dùng post công ty). Hôm ấy trời mưa to lắm, em vẫn cố đi cho xong việc. Bưu điện thì đông kinh khủng, em chờ 30p đến lượt thì…đóng quầy, mời sang quầy kế bên xếp hàng lại từ đầu. Hic. Em chán quá ra lấy xe đi sang bưu điện khác luôn. Vậy đó, thế mà tối về chat với anh, em lại tưng tửng như không có chuyện gì xảy ra. Và khi anh nhận đc sách, chỉ đơn giản là 1 người bạn gửi tặng sách đã học cho anh thôi. Có gì là đặc biệt đâu ha.
… Anh im lặng, không một lời hồi đáp. Ơ hay, mình tính sai một nước cờ sao? Hoang mang quá! Đang nghĩ ngợi mông lung thì anh gọi.
Quote: Anh: Em đã mất công đến vậy thật hả?
Em: À thì…
Anh: Em về đây anh bù đắp cho em nhé.
Em: Haha bữa nay đổi tính hả anh?
Anh: Không được giỡn!
Em: Ừm em không giỡn. Nhưng anh không phải bù đắp gì cho em cả, em có thấy em bị thiệt thòi gì đâu ta?
Anh: Có mà, em thiệt thòi vì anh không biết gì hết. Hic anh tệ quá!
Em: Có 1 điều tốt trong cái tệ của anh là gì anh biết ko?
Anh: Hả có vụ tốt trong tệ nữa hả?
Em: It couldnt have been worse.
Anh: Haha, anh hơi bị nhẫn nhịn đó nha, đừng tưởng anh hiền mà ăn hϊếp.
Em: Ôi lại xạo!
Anh: Em chơi game cùng anh thì biết mà. Anh nổi tiếng NHẪN khắp server.
Em: Dạ, anh nổi tiếng khuyên người khác nhẫn, còn anh làm nguợc lại.
Anh (cười rõ to): Kệ anh nha.
Em: Ko kệ đấy
Anh: Ko kệ đè xuống cưỡng hun giờ
Em: Hrm thế thì chẳng phải càng có lý do để ko kệ sao.
Anh: … Hic thôi em đừng câu anh nữa, kể anh nghe câu chuyện thứ 4 đi.
Em: Vậy chat nha, em mà kể luôn đảm bảo anh không hiểu. Anh biết ngữ pháp Tiếng Việt em có vấn đề mà.
Anh: Ừ viết ra mới chỉnh đc hử. Tiếng Việt mà cũng dựng hả em hahha. |
Câu chuyện thứ 4 Đây không hẳn là câu chuyện, chỉ là những chuyện nhảm trong em thôi. Tạm gọi là 7 điều bí mật của em nhá.
1. Em sẽ rất hạnh phúc khi anh ôm chầm em từ phía sau.
2. Em sẽ tạm thời quên anh nếu em đang thật sự tập trung vào 1 chuyện gì đó.
3. Điều vớ vẩn nhất từ khi em quen anh là em tăng động hơn, em dễ cười dễ khóc hơn.
4. Em cảm thấy rất bực mình khi anh nhất quyết từ chối em 1 việc gì đó mà rõ ràng là anh có thể làm đc, như là… giữ em.
5. Anh đừng gọi cho em khi em đang ngủ, em chả thích bị phá giấc ngủ tí nào
6. Nếu em say nắng với 1 nguời thì nguời đó chỉ có thể là… Rhett Butler (Gone with the wind) hehhehe
7. Em sẽ không nói hay hứa yêu anh mãi mãi, vì điều đó là không có thật. Khoan bực mình em đã. Em chỉ có thể hứa với anh rằng ngày nào tụi mình vẫn chưa hết chán nhau, em sẽ làm cho khoảng thời gian này trở nên thú vị nhất trong đời anh.
Anh: Ko thể tin đc
Anh: Hôm nay là 1 ngày đáng nhớ
Em: tin đc quá đi chớ hehe
Anh: Tự nhiên thấy vui y như mới biết yêu
Anh: Hên là a ko bị đau tim
…
Anh á? Anh là heart attacker mà, sao anh lại bị đau tim đc chứ? Hay như ngta hay nói, sinh nghề tử nghiệp hở anh dấu yêu