29/07/2015 – I’m all about you Như mình đã đề cập, đợt này mình khá rảnh, chưa kể mấy bữa nay công ty mình đi nghỉ mát, mình đại diện phòng ở lại trực nên thời gian chết khá nhiều. Cả ngày mình cũng chỉ loanh quanh với vài việc cố định, tập trung tầm 2h là xong, chiều tối thi thoảng đi gặp đối tác vài việc nữa là hết ngày. Công việc của anh thì làm từ trưa đến tối, thế là sáng anh ngủ dậy, ăn sáng xong lại hú hí chat với mình. Mình cũng không nghĩ bọn mình có nhiều chuyện để nói đến vậy, hic, từ chuyện Kimmese bị loại ở The Voice, tai nạn thang cuốn, công việc của anh đến chuyện kế hoạch đi chơi sắp tới của bọn mình. Tình hình là mình đã book xong vé về tháng 9 này và giờ chỉ còn đếm ngày để gặp lại nhau. Tối qua đi làm về, tắm táp ăn uống xong thì cũng hơi muộn rồi, trời thì cứ mưa dầm dề thật là buồn. Thế là lại lúi húi lôi mask nấm ra bôi bôi trát trát, mình thích cảm giác nằm thư thái như thế này, ngoài trời thì đang mưa, mở “Rhythm of the rain” lẩm nhẩm hát theo, hết buồn ngay, ôi hạnh phúc của mình mới giản dị làm sao.
Anh về kèm theo tiếng ting Viber quen thuộc, và thế là buổi tối của mình được trọn vẹn rồi.
Quote:
Những câu chuyện không đầu không cuối cứ thế, cho đến khi em muốn ngủ. Chắc không cần phải khẳng định thêm đâu anh nhỉ, chỉ đơn giản là trong một đêm mưa như vậy, bỗng thấy mình cần nhau
07/08/2015 – Kết hôn, anh và ai? Mỗi tối thứ 6 bận rộn, mãi 9h mới mò được về nhà. Em đang uể oải thì có người ship hàng đến, ô yeah tình iu bé nhỏ đã về với em, mọi mệt mỏi tan đâu mất tiêu hì hì. Nghỉ ngơi tắm táp 1 chút thì anh cũng online.
Quote: Anh: Em ơi có biến lớn rồi
Em: Sao anh? Công việc của anh làm sao à?
Anh: Hrm không phải, liên quan đến tình cảm
Em: ???
Anh: Cô bạn ở Đức của anh.
Anh: Trước đó anh đã nhiều lần đề cập rằng nếu muốn anh ở lại Đức thì phải cưới nhau.
Anh: 2 nhà lúc đó rất thân thiết, mẹ anh và mẹ cô ấy thường xuyên trao đổi với nhau.
Anh: Nhưng lần nào cô ấy cũng từ chối. Từ năm ngoái bọn anh tạm thời chia tay.
Anh: Ngay cả đợt cuối năm vừa rồi về, dù làm lành cùng nhau.
Anh: Lúc đó anh cảm thấy có gì đó ko còn như tạm thời chia tay.
Anh: Anh cảm nhận cái gì đó khác thường và cho đến tập phim phát vào rạng sáng nay
Anh: Lần đầu tiên trong đời cô ấy nói là muốn kết hôn với anh và đem trở lại Đức.
Anh: Hết phim rồi ạ?
Anh không thay đổi gì cả, sự thành thật của anh làm em đau lòng. Phải nói thế nào đây, phản ứng thế nào đây? Còn em thì sao anh? Em phải làm sao để cô ấy chỉ thuộc về quá khứ? Em hứa sẽ không chạm vào những kỷ niệm đẹp đẽ đó, em hứa em sẽ để anh cất cô ấy vào 1 góc nào tim anh với những cánh cổng bảo vệ an toàn… Chỉ cần trong khoảng khắc này, nơi ấy, anh còn nhớ là anh có em.
Em: Vậy anh có đi không?
Anh: Nếu là 1 năm trước anh đi ngay. Nhưng bây giờ khác lắm rồi.
Anh: Lúc đó anh vui lắm, nhưng sau đấy anh buồn cả ngày.
Anh: Anh chỉ muốn chia sẻ chuyện này với em thôi.
Em: Tóm lại anh vẫn chưa biết sẽ quyết định thế nào đúng không? Nếu anh đi thì anh happy nhất rồi còn gì.
Anh: Em không hiểu thật sao?
Em: Anh nên đi đi, và anh chỉ nên giữ 1 mối quan hệ thôi
Anh: Anh với em không phải là 1 mối à. Em rủa anh hay quá!
Em: Ừ từ hôm nay sẽ dứt.
Anh: Hở, nghe kiên quyết nhỉ.
Em: Em sẽ là bạn của anh thôi ^^
Anh: Xì. Ok, nếu em cảm thấy nên như thế thì anh cũng ko muốn làm khó em. Giờ em ngủ ngon nhé
Em: Goodbye anh. |
Em tắt máy, nằm lặng thinh trong bóng đêm, nghe tiếng tim mình đập lặng lẽ. Chắc chắn là anh có lý do để nói điều này với em, em biết chứ. Nhưng không lúc này anh, hôm nay em làm việc vất vả, em đang trong tình trạng cáu kỉnh, và câu chuyện như một giọt nước tràn ly cuối ngày. Một lần nữa, em lại muốn buông tay, không phải do đau khổ giận hờn vì anh, mà chỉ đơn giản là vì em… Em tin em không dễ quên anh như người cũ, vậy nên hãy chầm chậm bước ra khỏi đời nhau, nhé anh. Chỉ cần anh muốn em ở lại, chỉ vậy thôi, liệu anh có muốn giữ em không?