Chương 4

Đi được một lúc thì cả ba đứa cũng xuống được cái canteen trường, ôi thật là xui xẻo, hôm nay sao tự nhiên đông đến thế kia chứ, bình thường chỉ lác đác vài người thôi mà, đa số là chúng nó mua ngoài trường rồi mang vào lớp không thôi.

-Ôi trời, sao hôm nay đông thế ?! Nhỏ bạn tôi reo lên

-Hình như là hết chỗ rồi thì phải ?! Thiên Di đưa mắt nhìn xung quanh rồi cất tiếng nói, em ấy vừa nói vừa lắc nhẹ đầu nữa, đáng yêu thế. >”<

-Hmm, ở kia còn một bàn trống kìa. Chúng ta qua bên đó đi. Tôi cũng đảo mắt một vòng xung quanh thì thấy ở đằng góc kia có một chiếc bàn còn trống.

-Hai người lại đó trước đi, tớ đi lấy phần ăn cho hai người. OMG, chuyện quái gì đây ?! Sao hôm nay con nhỏ này tốt tánh dữ ?! Bình thường kêu nó đi mua giúp mình ly nước nó cũng ra điều kiện này nọ với mình rồi mới chịu đi mà sao hôm nay…?! Nó có uống lộn thuốc hay không ?! Hay là nó bị chạm dây thần kinh số 7 ahh ?!

Tôi và em nhanh chóng đi đến chiếc bàn đó, chậm một chút có thể mất chỗ ahh.

-San có vẻ ít nói nhỉ ? Em mở lời

-Ừm, tớ thuộc kiểu người thích hành động hơn là lời nói. Tôi mỉm cười nhìn em

-Oh, đúng kiểu mình thích ! Em chống tay lên cằm, nghiêng đầu nhìn tôi

-Hả ?! Ý…ý cậu là sao ?! Chuyện gì đây ?! Em vừa nói gì thế ?! Tôi thuộc kiểu người em thích á ?! Có nghe lộn không ?!

-À hihi, không có gì đâu. Tớ nói bâng quơ ấy mà. Mà, cậu có người yêu chưa ?

-Tớ chưa.

Phù~~Thì ra là tôi nghe nhầm. Làm tôi cứ tưởng em ấy. Kệ đi người đẹp như em ấy phải đi chung với một người con trai nào đó đẹp hơn chứ. Nhưng nếu là thật tôi cũng chẳng biết phải làm sao cả . Vấn đề là tôi là gái thẳng, cực thẳng luôn ấy.

-Còn cậu, cậu có bạn trai chưa ?

-Tớ thích con gái.

Ôi mẹ ơi, đây là lần thứ hai trong ngày em làm tôi sốc rồi đó. Một người con gái hoàn hảo như em lại không thích con trai mà thích con gái á ?! Thế thì tội cho mấy cậu con trai kia quá.

-What?! Cậu không đùa tớ đấy chứ ?! Tôi khó tin hỏi lại nhằm xác định một lần nữa.

-Ừm, tớ là nói thật. Cậu…không kì thị chứ ?!

Em hỏi lại tôi với khuôn mặt chút gì đó buồn buồn. Tôi cũng thấy bản thân có lỗi khi đã phản ứng thái hoá như vậy.

-Hì, tớ không kì thị gì đâu. Tại tớ hơi bất ngờ thôi. Cậu đừng để tâm nhé.

-À thế thì tốt rồi. Tớ không để bụng mấy chuyện nhỏ nhặt này đâu, cậu đừng lo. Em mỉm cười, nhưng nụ cười lần này có chút gì đó khác so với nụ cười lúc nãy.



“Cậu rất thú vị đó. Cậu cứ chờ xem tớ sẽ bẻ cong cậu như thế nào”

Chúng tôi nói chuyện được một vài câu nữa thì nhỏ bạn tôi cũng đi lại, trên tay mang hai phần cơm. Tôi thấy vậy liền đứng lên giúp nó một tay. Ây da, hôm nay sao thấy thương nó thế không biết. ><

-Của hai cậu nè. Tớ đi lấy phần của tớ đã. Nó vừa nói vừa đặt hai phần cơm xuống bàn rồi chạy đi lấy một phần cho nó nữa.

Cậu đói thì cứ ăn trước đi. Tôi đặt phần cơm của em trước mặt em ấy rồi quay về chỗ ngồi đối diện em.

-Đợi cậu ấy về rồi ăn luôn cũng được, tớ cũng chưa đói.

-Ừm, vậy cùng đợi nhé.

10 phút sau

-Ủa, sao hai cậu không ăn đi ?!

Ôi thần linh ơi, tưởng nó bận phải xếp hàng để lấy phần ăn chứ ai ngờ nó trở về với cái “tháp thức ăn” to đùng đang ngự trị trên tay của nó, tôi nhìn mà mắt A mồm chữ O với đống đồ ăn trên tay nó luôn.

-Chúng tớ đợi cậu về rồi ăn chung cho vui á mà. Em chắc cũng bất ngờ như tôi nhưng em rất nhanh lấy lại khuôn mặt vui vẻ nói chuyện với nhỏ bạn tôi

-Hihi, cảm động ghê luôn. Nó vừa nói vừa tìm cách đặt tháp thức ăn của nó xuống bàn để không bị đổ

-Mau ăn thôi, gần hết giờ giải lao rồi đấy. Tôi định châm chọc nó vài câu nhưng có mặt em ở đây tôi không nỡ cho nó đội quần nên thôi, nén lại để dịp khác vậy. 😂😂

Chúng tôi vừa ngồi ăn vừa trò chuyện cùng nhau rất vui vẻ. Em cứ vô tư cười hồn nhiên đâu biết rằng có rất nhiều ánh mắt không mấy thiện cảm từ những đứa con gái ghanh ghét với sắc đẹp của em liên tục phóng những ánh nhìn chết chóc lên người em , thêm những ánh mắt thèm khát mong muốn em của những thằng con trai có mặt ở đây nữa chứ.