Một tiếng "Rầm!" thật lớn vang lên ngay trước tòa cao ốc tập đoàn Hằng Hoán. Tất cả mọi người đều như ngừng thở vì quá đỗi bàng hoàng bởi cảnh tượng trước mắt - cô gái nằm bất động trên vũng máu lớn kia không ai khác chính là Kim gia đại tiểu thư, Kim Linh Tú.
Văn án 2:
"Linh Tú, mình xin cậu đấy, làm ơn nghe máy đi..."
Người con gái đang ngồi trong xe lúc này đây không ngừng lo lắng. Cô liên tục bấm tắt rồi lại thực hiện cuộc gọi mới đến mấy lần mà đối phương vẫn không nhấc máy, khẳng định rằng đã có chuyện không hay xảy ra rồi, điều này khiến cô càng thêm lạnh lẽo hơn.
Lạp Lệ Sa vội nói: "Chú Vương, có thể chạy nhanh hơn được không ạ?"
Chú Vương an ủi: "Cô chủ, cô đừng quá sốt ruột, Kim tiểu thư sẽ không sao đâu, nếu như mà tăng tốc thêm nữa e rằng rất nguy hiểm". Tuy nói vậy nhưng chính ông cũng không tự chủ được căng thẳng, tay lái bây giờ đã ướt đẫm mồ hôi.
Lạp Lệ Sa gật đầu nghe theo, nhưng hai bàn tay cô vẫn không ngừng run rẩy, chợt đầu ong ong vang lên một tiếng ầm, cả người vô thức đập mạnh về phía trước, da thịt cũng từng trận đau rát như có nhiều mảnh sắc đâm xước qua, trời đất đảo lộn, bên tai không ngừng có tiếng thét "Cô chủ, cô chủ!!!!!"