Chương 4: Tàn hồn bí ẩn

“Lạc Long Thánh Đế? Nghe hài hước vê lờ. Thằng nào đặt cái tên cho cái hang động này hau thế, khi nào về cũng phải đổi tên cho ngầu lòi.” Sơn vừa đứng dậy vừa đánh giá cái hang động trước mắt.

“Người muốn biết đấy là tên ai à?” Bất ngờ hệ thống hỏi làm Sơn đang tập trung ngắm cái hang giật mình.

“Đọu, mày không biết lựa lúc mà nói à hệ thống, tao sợ nhất là ma đấy.” Sơn bực mình chửi hệ thống vì bị dọa.

“Ta không quan tâm chuyện đó.” Hệ thống lạnh nhạt như thường trả lời.

“À mà ngươi biết thằng l*иg nào tên Lạc Long Thánh Đế à?”

“Ngươi muốn biết thì tự mình chứng kiến đi.” Hệ Thống vừa nói xong một luồng thông tin truyền vào não Sơn.

Thế giới này được gọi là Linh Việt Giới.

Thời kỳ thượng cổ, Việt Giới là một thế giới rộng lớn yên bình với năm châu bốn bể…

Rồi một ngày đại họa ập tới, những con quái vật vô cùng bá cmn đạo bỗng dưng xuất hiện trên Việt Giới đe dọa nhân loại. Sức mạnh của chúng làm thế giới xoay chuyển, nhưng con thú hoang được tiếp xúc với một phần sức mạnh của lũ quái vật ấy dần dần tiến hóa và trở thành Ma Thú như bây giờ. Sức mạnh của cúng tùy thuộc vào việc tiếp xúc nhiều hay ít mà phân ra làm các cấp:

Ma Thú ( Loài không có trí thông minh hay còn gọi là đầu to óc nho.) – Linh Thú ( Bắt đầu có chút linh trí giống trẻ sơ sinh.) – Huyễn Thú ( Linh trí bằng thằng mẫu giáo.) – Nhân Thú ( Linh Trí bằng thằng học sinh cấp 2) – Kim Thú ( Linh trí của Người trưởng thành.) – Thánh Thú ( Có thể trở thành con người, vô cùng nguy hiểm, Chúa tể chưa chắc ăn được.) – Thiên Thú ( Bá khỏi nói.) – Thần thú ( Khỏi bàn.)

Và vì thế mà Việt Giới đã chìm trong thời kỳ u tối rất lâu và dần dần tan vỡ…

Khi đó, phía Đông của Việt Giới hay còn gọi là Hà Thiên Đại Lục xuất hiện một đấng Tối Thượng đầu tiên là một bán nhân mang trong mình sức mạnh của con người và rồng. Nhưng dù là Tối Thượng ngài cũng không thể cứu được cả Việt giới, cuối cùng ngài hy sinh thân mình phong ấn lũ quái vật ấy vào một chiều không gian khác và đến bây giờ được mọi người Ma Giới. Những con quái vật đó được mọi người gọi là Ma THần và được dẫn dắt bởi một vị thần là Ma Thần Vương. Còn vị Tối Thượng ngầu lòi đó tên là Lạc Long Quân với danh tiếng là Lạc Long Thánh Thiên.

Tuy là nhờ Lạc Long thánh Đế mà mọi người đã an toàn nhưng mà Việt Giới sau trận chiến của các Đấng với nhau thì còn nguyên vẹn bằng niềm tin, và con người đã phân chia Việ Giới thành ba phần là phía Đông Hà Thiên Đại Lục cũ lấy Yên Thành làm trung tâm, phía Trung Thừa Thánh Đại Lục lấy Hoàng Thành làm trung tâm, phía Nam Hồ Chí Đại Lục lấy Minh Thành.

“Vãi lều! Cái lịch sử l*иg gì thế này. Lạc Long Quân…..” Sơn ngồi thán phục, kinh ngạc về lịch sử của cái thế giới mà hắn đang ở.

“Cái hang động mà ngươi đang đứng trước là một cổ mộ của Lạc Long Quân. Có lẽ ai đó rảnh háng tạo nên để troll lũ trẻ trâu tin người hoặc do chính tay Lạc Long Quân tạo nên để an nghỉ khi bị thương trong trận đại chiến lịch sử.” Hệ thống tiếp tục giải thích sau khi Sơn tiêu hóa hết đống thông tin mới mẻ.

“Đù! Nếu đây là mộ của ông ta thật thì chắc trong này toàn bảo vật tuyệt thế.” Sơn khuôn mặt rạng rỡ như bắt được vàng.

“Nếu vậy thì ngươi cứ thử vào trong mà tìm.”

“Chơi luôn, tao thì sợ bố con thằng nào, cho dù đó có là Tối Thượng đầu tiên của thế giới này nhá.” Sơn vênh váo bước vào trong cổ động. Càng đi vào sâu thì Sơn càng thấy bên trong sáng hơn.

“Thế ếu nào trong này lại có ánh sáng?” Sơn gãi đầu suy tư nhưng thực chất là giả bộ cả, hắn chỉ làm bộ để đợi hệ thống giải thích chứ koong thì hắn cảm thấy quá nhục xịt. ( Vãi! Thằng này nó da mặt đến bay giờ mới phát triển.)

“Đó là do linh lực kết tinh tạo thành.” Hệ thống giải thích cụt cỡn làm Sơn không hiểu được cái gì cả liền nhảy vào nói: “Linh ực kết tinh là gì?”

“Khi lên Tối Thượng, cơ thể ngươi sẽ tự sản xuất ra linh lực và sau một thời gian dài những linh lực dư thừa không được sử dụng sẽ tự động thoát ra khỏi cơ thể và kết tinh lại với nhau, tạo nên ánh sáng có màu xanh nhạt và khi người khác hấp thu thì có thể nói là linh lực tăng vù vù. Ở đây có thể tạo nên được linh lực kết tinh dày đặc như này thì chắc chắn đây là nơi yên nghỉ của một vị Tối Thượng cấp 5 trở lên.”

“Đù, có khi là Lạc Long Quân thật.” Sơn hí hửng chạy như bay vào trong hang và Cạch một tiếng kêu vang lên. Ngay lúc này hệ thống nói một điều khiến Sơn khóc không ra nước mắt.

“Ta quên nói ở trong cổ động thì thường có rất nhiều cạm bẫy, cẩn thận không mất mạng như chơi.” Hệ thống nói vơi giọng lạnh nhạt như bao lần khác. Vừa nói xong thì Vù, Vù éo biết từ đâu bay ra cả đống tên, Sơn bật mắc sờ pít lên chạy sâu vào hang. Ngay sau đó là hàng loạt các cạm bẫy chết người khác nhưng may mắn là ảnh Sơn là nhân vật chính của chúng ta nên còn khuya mới chết được.

“Đọu, nguy hiểm vê lờ.” Sơn ôm hai đầu gối thè lưỡi ra thở hùng hục như chó sắp chết.

“Ai bảo ngươi ngu đâu, đi đứng không cẩn thận, lần sau cho chừa.” Giọng hệ thống như đang cười chế giễu Sơn.

“Tất cả là tại ngươi không cảnh báo trước với ta về đống bẫy đấy. May mà toàn là nhưng cạm bẫy bình thường nên tao mới sống sót.” Sơn bực mình, gầm lên nói với hệ thống.

“Mà đợi đã, thế quái nào mà cổ động của một vị Tối Thượng lại chỉ có đống bẫy vớ vẩn đấy?” Sơn để tay lên cằm suy nghĩ.

“Giờ mới nhận ra à. Thế trước mặt ngươi là thứ gì thế.” Nghe hệ thống nói SƠn nhìn lên phía trước và nhận thấy không biết khi nào mà hắn đã đến trung tâm hang động và phía trước có cả một đống kho báu. Sơn nhìn mà nhỏ cả dãi Ực Sơn nuốt nước bọt lại, lý do gì mà đến bây giờ nhân vật chính của chúng ta không đến lấy kho báu? Đơn giản là phía trước đống kho báu đó là một con quái vật trông như con sói nhưng to đến 4m đang nằm ngủ ở đấy.

“Bạch Nhân Lang, Thánh Thú cấp 2, sắp vào quá trình nhân hóa. Xác định độ nguy hiểm: Động vào là hy sinh. Tỉ lệ thắng: 0.00000001%.” Hệ thống giọng như ếu quan tâm nói làm Sơn rất đau cmn lòng. Đi xa như thế này mà giờ quay lại thì phí công vê lờ, mà đi tiếp thì về với đất mẹ là cái chắc nên khiến Sơn đau lòng.

“À mà đợi đã quà tân cmn thủ mơi mở được. Mở ra xem dduojc cái l*иg gì có ích không.” Sơn nhanh chóng nghĩ ra cách và mở cái túi đồ của hệ thống tặng miễn phí khi ra mắt ra xem đồ mà hắn được nhận.

“Thiên Nhãn. Khi sử dụng bạn có thể sở hữu con mắt của thần và có thể thấy những thứ mà người khác không thể thấy.”

“Tạo Hóa Đan. Giúp tăng sức mạnh thể chất, cải thiện khả năng tư chất và giúp khả năng tiếp thu lên một tầng cao mới. Tác dụng phụ: Tăng liền hai cấp Luyện Hồn.”

“Thiên Địa Quyết. Công pháp luyện linh lực đặc biệt, khi luyện có thể tu dưỡng cả linh hồn của mình, luyện thành tầng 1 có thể hấp thu linh lực trong Thiên Địa để tinh lọc thành linh lực của bản thân và sử dụng như của chính mình, hơn hết là khi phịch nhau cũng có thể hấp thụ được linh lực xung quanh và nhanh hơn gấp đôi bình thường, đối tác làm việc cũng có thể được hưởng một phần số linh lực hấp thụ. Công pháp do chủ nhân đời đầu của Thiên Địa Hội phát hiện trong một di tích cổ. Di tích cổ ấy được khẳng định còn có số tuổi lớn hơn cả Đấng tối Thượng đầu tiên, không xác định được người sáng tạo.”

“Đù cái này không phải trong giấc mơ trước khi mình đến thế giới này mơ thấy sao. HÌnh như là được cái gì gọi là Cốc Cốc cho thì phải. Mà giờ éo phải lúc để thắc mắc, nghĩ cách chôm đồ đã.” Sơn gãi đít ngac nhiên khi nhìn thấy công pháp Thiên Địa Quyết có hai không ba trong túi đồ của hệ thống.

“Bất Tử Chi Quyết. Thiên cấp công pháp cực phẩm, do Bất Vũ Chí Tôn sáng tạo lên. Khi luyện đến cấp độ cao nhất có thể tái tạo lại cơ thể, linh hồn cho dù chỉ còn lại một tia tàn hồn mà không cần phải trở thành Tối Thượng, chỉ khi nào diệt sạch cả cơ thể lẫn linh hồn mới chết. Nghe nói thời trai trẻ vị Chí tôn này đi ngao du thiên hạ và không may bị Ma Thú cạp mất tờ rym nên mất cả cuộc đời mình nằm gai nếm mật để tạo ra công pháp này để lại cho hậu thế.”

“Giầy Vô Ảnh. Thánh cấp bảo vật, khi dùng tăng tốc độ cho cơ thể, huyễn hóa ra nhiều tàn ảnh và lời hại nhất là khi trời tối có thể giúp chủ nhân hòa vào bóng tối hay còn được gọi là Vô Dạ Ảnh.”

“Đây rồi, cuối cùng cũng tìm thấy.” Sơn vui mừng khi nhìn thấy Bảo Vật Giầy Vô Ảnh trong túi đồ.

“Sau bao nhiêu lâu suýt thì về quê gặp cụ kị thì cuối cùng cũng thấy thứ có ích. Mày hay lắm hệ thống ạ.” Sơn đang tự sướиɠ thì bỗng dưng có một thứ giống bàn tay chạm vào vai Sơn.

“Im! Tao đang chuẩn bị thực hiện nhiệm vụ bấ khả thi.” Sơn quay người lại và chửi cho cái đứa ở phía sau đang chạm vào người mình. Nhưng ngay sau đó anh nhận ra rằng Ở đây có mỗi ảnh với cái con Ma Thú đang ngủ cạnh đống báu vật . Mồ hôi rơi như mưa Sơn cố tìm xem cái gì vừa chạm vào người mình ( Xin nhắc lại ảnh sợ ma.)

“Ta ở đây.” Bỗng dưng một giọng nói vang lên ngay ở phía trước Sơn. Ảnh quay lại và nhìn thấy một thứ xanh xanh giống linh hồn đang đứng trước mắt mình.

“Ngươi….. là ai…. Người hay ma…. Nói trước ta không sợ ma đâu.” Sơn cầm cục đấ bên cạnh đưa về phía người đang đứng phía trước đó.

“Người? Ma? Hahahaha…..” Bỗng dưng người đó cười lớn khiến con Ma THú ở gần đấy ghe thấy bật dậy. Sơn nhìn con Ma Thú xông đến chỗ mình mà éo dàm chạy.

“Ma Thú đến. Tại ngươi mà ta chuẩn bị được ngắm gà rồi này.” Sơn bực tức chỉ vào mặt người đứng phía trước mình và chuẩn bị chạy.

“Ngắm gà, ý ngươi là chết? Hahahaha….. ” Người đó lại cười khiến Sơn bực nhưng éo làm gì được vì tính mạng mình đang ngàn cân treo sợ tóc.

“Ngươi yên tâm. Thú cưng của ta không làm hại ngươi đâu.” Người bí ẩn đó nói một câu khiến Sơn giật cmn mình, vì lấy Thánh Thú làm thú cưng ư? Người này bá đạo đến thế nào vậy? Đúng như người đó nói, con Ma Thú chạy đến và ngoan ngoãn ngồi cạnh như một người hầu.

“Giờ thì ta sẽ trả lời câu hỏi của ngươi. Ta là người hay ma ấy hả? Ta là một tàn hồn sống ở đây.” Người bí ẩn nói câu này khiến Sơn còn giật mình hơn nữa. Tàn hồn ở đây… Nghĩa là ngươi này có thể là Lạc Long Thánh Đế Lạc Long Quân.