Chương 17

Bất Kiến Hàn vừa cầm chiếc búa đa dụng lên thì điện thoại di động trên tay kia bỗng rung lên, trong không gian tối tăm yên ắng, nó phát ra tiếng thông báo cực kỳ lớn, khiến cậu hết cả hồn.

Thì ra là thông báo có người gọi tới.

Cậu còn tưởng ngoài chức năng chiếu sáng ra thì chiếc điện thoại này không còn tác dụng gì nữa kia.

Chắc hẳn đây cũng là chi tiết trong cốt truyện. Với tâm thái lợn chết không sợ nước sôi, Bất Thế Hàn hiên ngang nhận cuộc gọi này.

“Alo? Alo? Có nghe được tôi nói gì không?” Đầu bên kia điện thoại cũng là một giọng nam, cùng với tạp âm ồn ào. Giọng anh ta rất lớn, như tiếng rít gào, khiến Bất Khiến Hàn hơi e ngại: “Tôi là Lâm Lục, bất kể cậu là ai, khi nhận được cuộc điện thoại này, cậu phải rời khỏi biệt thự nhà họ Lâm! Ngay lập tức!”

“Khoan đã…” Bất Kiến Hàn bủn rủn tay chân: “Anh nói mình là…?”

“Đừng làm mất chiếc điện thoại này… mau rời khỏi đây ngay lập tức! Đừng đứng yên ở đó nữa!” Lâm Lục gầm lên: “Có người phát điên rồi... Gϊếŧ hết tất cả... Chạy mau! Nếu không cậu cũng sẽ chết đó!!!”

“Tút –”

Đầu bên kia đột nhiên ngắt điện thoại.

Bất Kiến Hàn sửng sốt.

Tôi chết tới chết lui bao nhiêu lần rồi, mà giờ anh mới chịu nói tôi cũng sẽ chết. Cảnh báo như vậy có phải muộn quá rồi không?

Cùng lúc đó, cánh cửa tầng hầm sau lưng cậu “két” một tiếng, tự động mở ra như cách nó đóng sầm lại ban nãy.

Bất Kiến Hàn không vội ra ngoài ngay. Cậu đã tham gia trò chơi này được một thời gian và thu được kha khá manh mối, cậu cần thời gian để phân tích những dữ kiện này.

Trước mắt, những nhân vật đã xuất hiện bao gồm Lâm Ngũ, Lâm Lục, Lâm Thất và Lâm Bát. Thông qua những mô tả của “Lâm Ngũ” trong điện thoại về “Lâm Thất”, và những gì “Lâm Thất” đã kể về “Lâm Ngũ, kết hợp với thời điểm cập nhật nhiệm vụ của hệ thống, cậu có thể xác nhận Lâm Thất thật đã chết, hơn nữa, rất có thể anh ta là một phần của bữa tiệc thịnh soạn ngày hôm nay.

Theo lời “Lâm Thất”, rất có thể Lâm Ngũ cũng đã bị hại. Lâm Lục dùng cách tương tự để cảnh báo Bất Kiến Hàn thông qua điện thoại di động, e rằng cũng chẳng còn may mắn sống trên đời.

Vừa rồi Bất Kiến Hàn tìm được chiếc búa đa dụng trên giá để đồ, trên cán búa có dính vết máu. Phần mô tả vật phẩm cũng tương ứng với chuyện “Lâm Thất” bị đập nát đầu trong lời kể của Lâm Ngũ. Hung khí xuất hiện trong giá để đồ ở tầng hầm của căn nhà này, chứng tỏ kẻ gây ra hàng loạt thảm án vừa rồi rất có thể là người của nhà họ Lâm.

Mọi manh mối đều hướng về phía người con út quái gở của nhà họ Lâm, Lâm Bát

Trong đầu Bất Kiến Hàn xuất hiện một câu hỏi. Nếu như Lâm Bát gϊếŧ chết Lâm Ngũ, Lâm Lục và Lâm Thất, vậy thì động cơ gây án của cậu ta là gì? Lâm Nhất, Lâm Nhị, Lâm Tam và Lâm Tứ thì sao? Bọn họ đã chết hết rồi sao, hay có ai may mắn sống sót?

Nếu Lâm Thất đã chết, vậy thì Lâm Thất vừa xuất hiện trước mặt cậu rốt cuộc là ai, chân tướng của sự việc này là gì?

Mọi mối nghi hoặc đều cần nhiều manh mối hơn để tìm ra được lời giải.

Bất Kiến Hàn hít sâu một hơi, chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, cậu đẩy cửa tầng hầm, bước lên cầu thang phụ, quay trở lại phòng khách.