Chương 38: Hài kịch

Lượt thứ hai là món ăn cổ điển: cô ta thay mặt nhóm Đông Gia Thái chọn được món gà hầm nấm. Anh Lục đại diện nhóm Hựu Nhất Thôn ngẫu nhiên chọn được món xương sườn hầm (xương lừa).

Lượt thứ ba là món ăn truyền thống: Đông Gia Thái chọn món thịt kho, Hựu Nhất Thôn chọn được một món ăn dân dã.

Lượt thứ tư là nguyên liệu đặc biệt với cách nấu tự do: Đông Gia Thái chọn được nguyên liệu chính là cá hồi vân, Hựu Nhất Thôn chọn được thịt lợn rừng.

Lượt thứ năm là món chính: Đông Gia Thái chọn bánh nướng, Hựu Nhất Thôn là bánh thịt.

Lượt thứ sáu là nước súp: Đông Gia Thái là cháo ngô xay, Hựu Nhất Thôn là cháo đậu xanh.

Sau khi hai nhóm hoàn tất bốc thăm chọn món ăn, Tô đại thúc tuyên bố.

"Tốt lắm, hiện giờ tất cả thí sinh đều có thể quay về cửa hàng của mình để chuẩn bị. Mời mọi người đem tất cả các món ăn làm thành 40 phần ăn. Đúng 12h trưa nay, sẽ có nhân viên phục vụ mang các món ăn đến cho 40 thực khách của chúng ta thưởng thức."

Tất cả thí sinh của Hựu Nhất Thôn đều chủ động đi theo anh Lục, nghe anh ta sắp xếp. Anh Lục sắp xếp nhiệm vụ cho mọi người tùy theo đặc điểm của từng người trong ít phút. Đông Gia Thái bên này vẫn còn trì trệ mãi chưa bắt đầu được.

Chị gái đeo kính cũng muốn giao nhiệm vụ cho mọi người. Nhưng Trần Ngọc Khai lại không nghe ."Dựa vào cái gì mà bắt tôi làm bánh nướng? Tôi muốn làm món cá hồi vân. Tôi thích ăn cá!"

Trần Ngọc Khai bởi vì ở trong chương trình nhiều lần có biểu hiện nóng nảy, đã sớm nổi đình nổi đám ở trên mạng một thời gian. Hắn ta trở nên nổi tiếng trên mạng và bị cư dân mạng chỉ trích, châm biếm gọi là cực phẩm của Đầu Bếp Vàng. Nhưng bản thân hắn ta cũng không để ý điều đó. Người khác có thích nói thế nào thì hắn ta giống như một viên đá không thể phá hủy, bám rễ bền bỉ trong đội ngũ Đầu Bếp Vàng. Thề phải khuấy đυ.c một nồi nước, tìm cơ hội tốt đυ.c nước béo cò. Người khác muốn đá văng hắn ta ra cũng không đá được.

"Sống mái với nhau (món) đứa ngốc (thịt hầm), nằm (tôi) sẽ không làm!" Thang Khải Thành tuy rằng phát âm tiếng Trung không được rõ ràng lắm, nhưng với giọng nói to của anh ta, cho thấy rằng anh ta sẽ không thua người khác. Hơn nữa, người này có tính cách thẳng thắn khác thường, tưởng chừng có lý nhưng thực chất lại rất bướng bỉnh và luôn cố chấp theo ý kiến

của mình. Còn hơn cả chị đeo kính, anh ta trông càng giống một tổng tài bá đạo hơn.

"Nhóm trưởng, cô rốt cuộc có thể phân công hay không?" Người đàn ông hơn 30 tuổi cũng không nhịn được phải xen vào.

"Dù sao thì cũng hãy bắt đầu nhanh đi! Bằng không chúng ta sẽ thua đấy." Đường Hiểu Tuyết sốt sắng nhắc nhở mọi người.

Là thí sinh không có năng lực cạnh tranh, Khấu Viện Viện từ lâu đã bị đồng đội của cô ấy cho ra khỏi cuộc thảo luận.

Nhìn thấy những người đồng đội trong nhóm của mình cãi nhau. Khấu Viện Viện không thể không bắt đầu nghĩ rằng ngay cả khi nhóm của cô thua và cả nhóm phải bước vào vòng nguy hiểm, thì cơ hội để cô ấy đánh bại những thí sinh hàng đầu này và thành công đi tiếp là gì?

Khiến cho cô buồn bực hơn đó là, những người này một mình tự nấu ăn, làm việc đơn độc, mỗi người đều rất giỏi, nhưng nếu cố tình tập hợp lại làm cùng nhau thì sẽ biến thành thảm họa.

"Các anh các chị có thể ngừng tranh cãi được không?" Mễ Nhu cuối cùng cũng không nhịn được hô to một tiếng. Sau đó, cô bước đi như người mẫu bước vào trong nhóm. Cô ta xem qua thực đơn trong tay chị đeo kính.

"Đùi dê nướng, anh làm được không?" Mễ Nhu hỏi Thang Khải Thành. Sau khi Thang Khải Thành gật đầu, Mễ Nhu nói "Vậy anh hãy đi làm món đùi dê nướng, bởi vì đó là món chính, chờ một chút tôi sẽ đi giúp anh."

"Anh không phải muốn làm cá hồi vân sao? Vậy anh nhớ căn thời gian cho tốt." Mễ Nhu đem món cá hồi vân giao cho Trần Ngọc Khai.

Sau đó, Mễ Nhu lại giao cho chị đeo kính làm món gà hầm nấm và Davy là người trợ giúp. Để cho Đường Tiểu Huyết làm món thịt kho, Quách Chí Cường làm bánh nướng và Khấu Viện Viện nấu món cháo ngô xay.

Mễ Nhu phân công coi như là hợp lý, ít nhất mỗi người đều có việc để làm.

Vừa mới phân chia xong xuôi, Mễ Nhu đã chụm đầu vào máy quay, nắm chặt hai bàn tay nhỏ và trông như đang cổ vũ cho mọi người.

"Nếu ai không có việc gì thì lập tức đi hỗ trợ cho các đồng đội, nghe chưa?" Mễ Nhu nói một cách khí thế, trông tràn đầy năng lượng, vui tươi và dễ thương.

". . . . . ."

Nhưng không ai trong số các đồng đội sẵn sàng hợp tác với cô ta. Mọi người nhận được nhiệm vụ của mình, đã sớm chạy tới tranh nhau mua đồ làm bếp và chiếm giữ vị trí của riêng mình. Ai ngốc mà có thời gian rảnh đứng giúp cô ta với tư cách là một người hâm mộ chứ?

Vì thế, Khấu Viện Viện bị bỏ rơi bên ngoài, vì chậm mất nửa nhịp mà không cẩn thận bị giữ ở lại.

Dưới cái nhìn chằm chằm của Mễ Nhu, bàn chân phải của Khấu Viện Viện, vốn đã bước ra ngoài, đã thành thật rút lại. Cô chớp mắt liếc nhìn Mễ Nhu một cái. Sau đó, đành phải chọn cách hợp tác với cô ta, và thì thầm yếu ớt: "Tôi nghe rồi! Chị Mễ Nhu."

Vừa dứt lời, cô cũng lon ton chạy đi tìm nồi và bắp .

". . . . . ."

Mễ Nhu tức giận với những đồng đội ngu như heo không nể mặt và không coi cô ta là ngôi sao. Những kẻ này ngay cả việc tuyên truyền, bảo bọc cho chính mình cũng không hiểu. Lại còn luôn làm những chuyện mất hết thể diện. Ngay cả Mễ Nhu, người cùng nhóm với bọn họ, cũng cảm thấy mình bị hạ thấp rất nhiều.

Mặc kệ nói thế nào, Mễ Nhu cũng hít một hơi dài, sải bước chân người mẫu đi làm việc của riêng mình.

Các thí sinh từ Đông Gia Thái đã dành nửa giờ để tranh cãi. Cuối cùng, sau khi giao nhiệm vụ và bắt tay vào nấu nướng, các đồng đội không quên phàn nàn về nhau. Mỗi người dường như đều muốn đá người khác một cước.

Tuy nhiên, so với các thí sinh của Hựu Nhất Thôn, những người đang nấu ăn có trật tự. Các đạo diễn hiển nhiên là càng thích quay và chụp lại những thí sinh lố bịch của Đông Gia Thái hơn.

Không cần phải chỉnh sửa, đám đồng đội đầu heo này tranh cãi ầm ĩ, trông giống như một bộ phim hài kịch tối màu dí dỏm. Ngay cả Khấu Viện Viện đang nhăn mặt, đăm chiêu ủ dột nhìn cũng rất hài hước. Bộ phim này có tên gọi là Cực phẩm phòng bếp.