Ngay sau đó Triệu Phi Nhiên đi đến cùng với hai vị trợ lý. Đương nhiên giám khảo chính vẫn là Triệu Phi Nhiên, nhưng có một trợ lý đã được thay đổi. Trợ lý giám khảo mới là một người đàn ông mập mạp khoảng 40 tuổi tên là Cố Lỗi, và bảng tên cho biết đầu bếp của chi nhánh nhà hàng Lập Hằng.
Mặc dù những người khác không để ý, Khấu Viện Viện thấy rằng ánh mắt của Cố Lỗi lóe lên vẻ ngạc nhiên khi ông ấy nhìn thấy anh Lục. Cố lỗi có quen biết với anh Lục sao?
Anh Lục vẫn nheo mắt và dường như không có phản ứng gì.
Cố lỗi rất nhanh liền tuyên bố phần thứ nhất của vòng bán kết là kỹ thuật dùng dao.
"Là một đầu bếp Trung Hoa, không thể thiếu một kỹ năng dùng dao tốt được. Bây giờ, hãy lựa chọn dưa chuột, cà rốt, củ cải, hành tây và khoai tây, và làm thành một món ăn bằng dao mà bạn giỏi nhất. Các giám khảo của chúng ta sẽ bình thẩm bất cứ lúc nào."
Khấu Viện Viện nghe thấy vòng bán kết liền cảm thấy vui vẻ. Cảm giác giống như là đang buồn ngủ, thì tự nhiên có người đưa gối kê đầu cho mình.
Đối với phần thi đánh giá kỹ thuật dùng dao, hầu hết các thí sinh sẽ chọn món gỏi hoặc món xào. Một số người thực sự tin tưởng rằng dựa vào món nộm cà rốt bào sợi và nộm dưa chuột có thể thông qua.
Khấu Viện Viện lựa chọn làm món dưa chuột, cô thái lát rất nhanh. Cắt xong cô ấy bắt đầu đem đi ướp muối. Món này chủ yếu là ở khâu tẩm ướp. Khấu Viện Viện chuẩn bị những thứ khác cho đến giây phút cuối cùng, trước khi cô ấy lấy dưa chuột muối ra và đổ nước sốt đã chuẩn bị từ trước. Rưới dầu ớt đã chiên lên trên. Vào thời khắc cuối cùng, Khấu Viện Viện cuối cùng đã hoàn thành món ăn của riêng mình.
Triệu Phi Nhiên dường như đã sớm đứng đợi ở một bên, chuẩn bị thưởng thức đồ ăn của cô ấy .
Những thí sinh khác đều nghĩ rằng Triệu Phi Nhiên sẽ tấn công cô gái nhỏ. Tiểu Hứa, người đã vượt qua cuộc thi đang rất lo lắng, anh ấy chỉ không muốn giám khảo gây rắc rối cho cô em gái. Khi lo lắng anh ta thường túm chặt quần áo của mình. Cho đến khi anh Lục nói với anh: "Tiểu Hứa, cậu vò nhăn góc áo rồi kìa."
". . . . . ." Tiểu Hứa mới dừng tay lại.
Qủa nhiên nằm ngoài dự đoán mọi người, Triệu Phi Nhiên đã ăn món ăn của Khấu Viện Viện. Chính là anh ta gần như ăn hết tất cả, sau đó mới cho Khấu Viện Viện thông qua.
Khấu Viện Viện rất nhanh chạy đến bên cạnh tiểu Hứa cùng hội họp với nhóm bọn họ. Trái tim tiểu Hứa vừa nâng lên cuối cùng lại bị đặt xuống một lần nữa.
Lúc này, hầu hết những thí sinh lẽ ra phải thông qua đều đã vượt qua.
Tuy nhiên, ngay trước khi cuộc thi diễn ra, vì quá tự tin vào bản thân nên cả 4 thí sinh đã ba hoa khoác lác thì chỉ có một người lọt vào vòng trong. Đó là một chàng trai trông rất thẳng thắn và khí phách.
Hai người bạn mới của anh ta đã rời đi. Trước khi bọn họ rời đi còn không nhịn được mà phàn nàn, bực tức.
"Tệ thật, đây thực sự là kiểm tra kỹ năng dùng dao ư?"
"Kỹ năng dùng dao của tôi không tốt, nhìn không được bắt mắt cho lắm."
Thành viên cuối cùng của nhóm ba hoa khoác lác đó tên là La Tiểu Ba, là chủ của một doanh nghiệp, gia đình không thiếu tiền.
La Tiểu Ba trên khuôn mặt luôn mang một vẻ kiêu căng ngạo mạn khó tả. Khi Khấu Viện Viện nhìn thấy anh ta, anh ta không làm ra bất cứ hành động gì khó chịu. Chỉ là mọi người đều có thể đọc được trong mắt của hắn, “Các người chẳng có ai giỏi cả. Chỉ có lão tử ta mới là quán quân."
La Tiểu Ba kiêu ngạo cuối cùng đã bị ba vị giám khảo bỏ lại một cách tàn nhẫn.
Anh ta vẫn không ngẩng đầu lên, cứ chăm chú loay hoay với món ăn của mình. Cho đến phút cuối cùng ban giám khảo dừng lại, anh ta mới ngừng tay lại. Lúc này, La Tiểu Ba căng thẳng đến mức mặt đầy mồ hôi. Bộ dạng hoàn toàn khác hẳn trước khi bắt đầu cuộc thi.
Trợ lý Cố Lỗi chọc chọc đĩa củ cải bào chua ngọt. La Tiểu Ba lựa chọn ba loại để làm món này, củ cải trắng, cà rốt, củ cải đường. Ba loại củ được thái nhỏ và sau đó chúng được thêm vào với một vài gia vị đơn giản.
Rõ ràng đó là một món ăn đơn giản, nhưng La Tiểu Ba đã cắt giảm nó đến tận cùng. Lúc này, chiếc thớt của anh ta đã chất đầy một núi củ cải vụn. Cuối cùng lại chỉ làm ra có mỗi một đĩa đồ ăn.
Kỹ thuật dùng dao của La Tiểu Ba rất yếu, điều duy nhất anh ta có thể làm là cắt tất cả củ cải vụn càng tốt, độ dài và độ dày đều như nhau.
Cố Lỗi dùng chiếc đũa khơi khơi miếng củ cải bào vụn trên đĩa và nhìn nó, nói một câu: "Dày quá."
Trợ lý Trịnh Vỹ Hoa nếm thử một chút, "Hương vị chưa đủ."
Bản thân La Tiểu Ba lúc này gần như tuyệt vọng.
Những thí sinh đã thông qua cũng cảm thấy rằng anh ta chắc chắn sẽ không vượt qua. Thậm chí, người "Bạn tốt" vừa rồi của anh ta cũng bạo dạn hét lớn với anh ta.
"La Tiểu Ba, về nhà tập thái rau củ đi. Năm sau quay lại!" Mọi người đều có thể nghe ra, hắn ta đang ở vui sướиɠ trên nỗi đau của người khác.
Khấu Viện Viện nghe xong câu nói của hắn ta liền cau mày, co người lại đến bên cạnh tiểu Hứa. Tiểu Hứa cũng bĩu môi, bắt gặp ánh mắt khıêυ khí©h của chàng trai hào sảng kia mà không hề sợ hãi.
Anh Lục vừa vặn tiến lên phía trước một bước vừa đúng lúc chặn tiểu Hứa lại. Anh chàng táo bạo nhanh chóng co người lại khi nhìn thấy anh Lục.
Vì vậy, tình bạn của một số người trong cuộc thi không thể tồn tại được lâu. Nhưng cũng có một số người lại có thể trở thành những người bạn rất tốt sau cuộc thi đó.
Ngược lại, La Tiểu Ba trước khi nghe những lời nói của người bạn tốt kia, vốn dĩ đã muốn từ bỏ. Sau khi nghe anh bạn “Khuyên” xong, đã khơi dậy tâm huyết của hắn ta. Thay vì cúi đầu, hắn trực tiếp ngẩng đầu nhìn Triệu Phi Nhiên, giám khảo chính, chờ đợi "phán quyết" cuối cùng.
Triệu Phi Nhiên thậm chí còn không thèm nếm thử, thậm chí không thèm nhìn đĩa củ cải cắt nhỏ của hắn ta mà chỉ nhìn núi củ cải vụn bên cạnh. "Bây giờ anh định làm gì với những thứ này?"
"Tôi mang nó về nhà ăn."
La Tiểu Ba nhìn chằm chằm vào Triệu Phi Nhiên. Hắn ta muốn thông qua, hắn ta chỉ muốn được thông qua mà thôi. Hắn ta không muốn bị một kẻ tiểu nhân cười nhạo, chế diễu, chà đạp dưới chân như vậy.
Triệu Phi Nhiên chỉ nhìn hắn ta với sắc mặt không chút thay đổi, cũng không có chút động tĩnh nào. Triệu thiếu gia không sợ Lục Tiểu ba này.
Mãi đến khi 30 giây trôi qua. Triệu Phi Nhiên mới mở miệng nói: "Bạn thông qua ."
Không biết từ khi nào, những thí sinh đã thành công vượt qua vòng này đều vỗ tay. Sẽ không có ai chê cười những người đã cố gắng làm việc chăm chỉ đến phút cuối. Ít nhất thì hắn ta cũng có dũng khí để kiên trì đến cùng.
Được sự khẳng định và động viên của mọi người, La Tiểu Ba lặng lẽ đi về cuối hàng.
Sau lại, anh chàng hào sảng kia lại mặt dày đến bắt chuyện với hắn ta. Nhưng La Tiểu Ba cũng không thèm để ý đến anh ta.