Khương Trí trong nháy mắt ra khỏi không gian, trở lại nhà mình, còn có chút không thể thích ứng. Anh hơi hơi ngẩn người, đợi hoàn hồn, lại nói vợ ngồi vào bàn ăn chờ anh, rồi liền đi phòng bếp hâm nóng đồ ăn.
Nhìn xem, đây là người đàn ông trước khi cô kết hôn bị bạn thân cô ghét bỏ điều kiện không tốt. Hiện tại xem ra, tìm được người điều kiện tốt thì có ích lợi gì, phải là tìm người có nhân phẩm tốt; tìm người giàu có có ích lợi gì, hắn có tiền cũng không nhất định cho ngươi hoa; lại tìm người cao lớn anh tuấn có ích lợi gì, để xem hắn có thể vì ngươi mà từ bỏ một rừng hoa hay không. Có người nói kết hôn không chỉ là chuyện hai người, mà còn là chuyện hai cái gia đình kết hợp, cô thất thật sự quá đúng, nếu sinh hoạt có một cha mẹ chồng, tiểu thúc, đại cô tỷ cực phẩm gì đó, còn nghĩ tới cuộc sống thư thái sao, đừng có nằm mộng, có thể yên lặng đã là không tồi, tới lúc đó có khóc cũng không tìm thấy mộ phần. Bạn bè đều khen cô có thuật ngự phu, kỳ thật là giữa hai người bọn họ đều vì cuộc hôn nhân này mà trả giá vì nhau.
Như hiện tại, anh nguyện ý vì cô mà rửa tay làm cơm canh.
Đem cháo gạo kê đã nấu buổi sáng hâm lại, sờ sờ bánh bao trong l*иg hấp vẫn ấm, liền trực tiếp nhặt một đĩa nhỏ. Lại nghĩ nghĩ bật bếp nồi hấp, cầm hai quả trứng gà từ tủ lạnh ra, đập vào chén nhỏ, tay phải cầm đũa, bên trái tay cầm trong chén, nhanh chóng quấy, quấy đều sau đó bỏ thêm chút dầu nành, muối cùng chút nước, lại quấy thêm mấy cái, lúc này mới đặt vào trong nồi hấp, chưng lên. Chờ cháo gạo kê nóng, trứng gà cũng làm xong.
Khương Trí đem bữa sáng đặt lên bàn cơm, cô liền có chút gấp không chờ nổi.
Nhìn cháo gạo kê vàng nhạt, còn có trứng gà chưng, màn thầu trắng mịn, cô thật là cảm động a.
Khương Trí thấy cô chỉ nhìn mà không động đũa, liền buồn cười nói:
- Không phải đói bụng sao, như thế nào không ăn, chỉ nhìn có thể no a!
Cô trừng nhìn anh một cái:
- Anh cũng thật là, anh không thể để em cảm động một hồi sao? Em còn muốn khen anh hôm nay làm cơm ngon a, hừ, hiện tại đã không có.
Nói xong liền cầm lấy cái muỗng, ăn một ngụm cháo gạo kê nóng hầm hập, thơm ngọt mềm mại, thật thơm a.
Chỉ vài phút, cô đã ăn sạch hết bữa sáng tình yêu.
Khương Trí lại phụ trách thu thập chén đũa, sau đó hai người mới ngồi lại sô pha ở phòng khách.
- Nói đi, rốt cuộc sao lại thế này.
- n, nói như thế nào a, ngày hôm qua em mơ một giấc mộng, trong mộng em thấy được mạt thế, ở mạt thế a…… Buổi sáng em liền tỉnh, tuy rằng là nằm mơ, nhưng em biết chuyện này thật sự sẽ phát sinh, hơn nữa lúc tỉnh em có chút cảm ứng được không gian, em nghĩ nhất định là giấc mộng báo động trước cho chúng ta.
Cô nhớ lại cảnh trong mơ, rồi nói ra, từ buổi sáng nói đến buổi chiều, lời nói có chút hỗn loạn, nhưng Khương Trí cũng không có đánh gãy lời cô, thẳng đến khi cô nói xong.
- Khi nào mạt thế bắt đầu?
Khương Trí hỏi ra vấn đề mấu chốt.
- Đã sớm bắt đầu rồi, chỉ là mọi người đều không nghĩ tới phương diện này, hiện tại tin tức trung không phải là báo quốc gia nào phát sinh sóng thần, quốc gia nào phát sinh động đất sao?
- Mạt thế loại hình gì, sẽ có virus cùng tang thi sao?
- Có virus, nhưng là virus chỉ có thể khiến nhân loại tử vong, sẽ không biến thành tang thi. Em nhìn thấy trong mạt thế sẽ có một ít tai họa tự nhiên, nhưng lão Khương, anh không cần xem thường những tai họa tự nhiên này, tính công phá của nó không khác gì virus biến dị.
Cô sốt ruột nói ra, vì sợ Khương Trí cho rằng không có tang thi liền xem thường tính nguy hại của mạt thế.
- Anh biết, anh biết, em đừng gấp, anh chỉ muốn hỏi xem mạt thế là dạng như thế nào, chúng ta cũng có thể có phương hướng chuẩn bị tốt hơn.
Khương Trí trấn an vỗ vỗ đầu vợ.
- Quốc gia đã bắt đầu khi nào?
- Năm nay, mùa hè nóng bức, tháng 7, tháng 8 trời cũng chưa mưa, đất đai đại hạn, lương thực giảm sản lượng. Mùa đông sắp tới rồi, lại có vài trận tuyết lớn, chặt đứt dây điện, ống dẫn máy sưởi ở bên ngoài đều nứt vỏ, bởi vì quá lạnh, không thể kịp thời cung cấp độ ấm, năm nay có rất nhiều người bị chết cong a.
Cô hạ giọng xuống, kể ra.
Cô biết Khương Trí vẫn luôn là một người tính tình lạnh nhạ, anh để ý nhất chính là gia đình mình, còn người khác gặp khó khăn, nếu anh có năng lực trợ giúp, anh sẽ vươn tay trợ giúp thích hợp, nhưng nếu hắn cho rằng những việc đó sẽ tổn hại lợi ích của chính mình cùng người nhà, anh chắc chắn sẽ thờ ơ lạnh nhạt.
Tuy rằng cô có thể đoán trước mạt thế đã đến, nhưng lại không thay đổi không được hiện thực, không ngăn cản được tai nạn đã đến.
Khương Trí cảm giác cảm xúc của cô suy sút, biết cô lại có chút trách trời thương dân, nếu là bình thường, cô có loại suy nghĩ này thì anh sẽ bảo cô là thiện lương, nhưng nếu là ở mạt thế, còn có loại suy nghĩ này, vậy thì phải gọi là ngu ngốc. Cho nên Khương Trí cho rằng khi trong lòng tiểu đồng chí xuất hiện dao động tình cảm, lãnh đạo phải đúng lúc dẫn đường cho chính xác.
- Vợ à, loại thiên tai nhân họa này chúng ta là không có cách nào ngăn cản, tuy rằng chúng ta đã biết trước mạt thế tới, nhưng chúng ta không có năng lực trợ giúp mọi người, không gian nhỏ như vậy, còn không biết ở mạt thế có thể nuôi sống người một nhà chúng ta hay không, lại nói, còn có Hàm Hàm, ông bà nội, ông bà ngoại, dì cả dì hai, anh trai, chị gái đâu, bọn họ mới là người nhà chúng ta, chúng ta phải có trách nhiệm.
Khương Trí khẩn thiết nói.
- n, em biết.
Khương Trí nói, kỳ thật cô đều biết, đều hiểu, cô chỉ là một người biết mạt thế đã đến trước thời gian, có không gian, có thêm một phần bảo đảm một nhà sinh hoạt ở mạt thế không quá gian nan, cô không phải siêu nhân.
- Em cũng nhìn không ít tiểu thuyết mạt thế, em nhìn những nữ chủ thánh mẫu trong sách, có người nào không phải chết thực thảm, còn liên lụy người nhà. Anh cũng không thể biết rõ mọi thứ, chúng ta chỉ cần chiếu cố tốt chính mình, không cho quốc gia thêm phiền toái là được, em cảm thấy thế nào?
Khương Trí thật cẩn thận nói, sợ cô luẩn quẩn trong lòng, muốn đi cứu vớt thế giới.
- Em biết, em lại không phải đồ ngốc. Anh cho rằng em thiện lương như vậy sao, tuy rằng nhà ta có không gian, nhưng em biết cái này không thể nói. Đấy là anh thì em mới mang anh vào, nếu là người khác, em cũng lười để ý tới.
Cô ngạo kiều nói.
- Đúng, đúng, đúng, em không thánh mẫu, chính là lòng mềm yếu, nhìn cũng không có ý xấu.
Khương Trí trêu ghẹo nói cô.
Anh ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo trên tường:
- Anh đi đón con, trước tiên liền đón con trai về, em ngủ thêm một hồi đi. Đừng lo lắng, trời sập còn có núi cao, em chỉ cần lo cho em là được.
Cô biết, Khương Trí nói như vậy là không muốn để cô có gánh nặng tâm lý, cô cũng không lo lắng mình sẽ biến thành tiểu bạch hoa ở mạt thế, ở trong mộng cô thấy nhiều nhân tính đáng ghê tởm, hiện tại không phải lúc chỉ cần xem vẻ bề ngoài, cô nào có tâm tư đi làm thánh mẫu kia a. Việc hiện tại nên làm nhất, chính là điều chỉnh tốt tâm thái chính mình, chờ con trai trở về, không thể để nhìn ra cô đang bất an.