- Không lẽ ăn trúng gì rồi sao…An Đồng lo lắng vuốt lưng cho anh trai mình. Nhìn An Hòa ói đến sắc mặt tái nhợt, trong lòng y cũng lo lắng không thôi. Mấy bữa trước vẫn còn bình thường mà, sao giờ lại như vậy?
- Anh hai, có phải anh lén ăn bậy gì không?
An Đồng nghiêm mặt nhìn cậu. Y thật sự không nghĩ được lý do nào khác ngoài cái lý do này nữa.
- Hổng có…An Hòa đâu có ọe…
An Hòa còn chưa nói xong thì lại muốn nôn tiếp. An Đồng thấy vậy cũng không gặn hỏi thêm được gì. Thôi vậy, xong rồi dẫn anh ấy đi khám cũng được.
Lương Kỳ đứng một bên nhìn thấy hết thẩy trong lòng cũng bắt đầu cuộn trào cảm xúc. Một suy nghĩ điên rỗ trong đầu bà phút chốc hiện ra. Nhưng mà Lương Kỳ rõ hơn ai hết, suy nghĩ này của mình có bấy nhiêu phần trăm là đúng.
Bà hít một hơi thật sâu, kế đó lại gần hai anh em nhẹ giọng.
- Chút nữa dì sẽ gọi bác sĩ đến khám cho Hòa Hòa, Đồng Đồng có việc bận thì cứ đi trước đi!
Mời bác sĩ riêng coi như là chu toàn nhất. Dù sao thể trạng của An Hòa cũng đặc biệt. Người thân quen với nhau sẽ dàng dàng nói chuyện hơn người xa lạ.
- Như vậy cũng ổn ạ, nhưng mà chốc nữa con cũng không có bận gì. Nếu bác sĩ có dặn dò thêm thì con sẽ chú ý!
An Đồng nhìn anh trau mình ngồi trước bồn cầu không ngừng nôn oẹ, trong lòng cũng đâu còn tâm trí để làm gì. Lỡ như là liên quan đến vấn đề đường ruột thì phải làm sao? Vả lại, chút nữa cũng không cần làm gì quan trọng. Y ở đây xem xét anh mình một lát cũng sẽ an tâm hơn nhiều.
Lương Kỳ nghe vậy ánh mắt chỉ khẽ gợn song. Bà không đưa ra bất kỳ lời nào nữa. Bởi lẽ bà hiểu rõ chuyện này sớm muốn cũng không thể giấu An Đồng. Luôn úp mở cung chẳng phải cach, vậy thì cứ coi như đây là cơ hội để giải bày tất cả với nhau.
Mà nghĩ đến An Hòa, tâm trạng bà lại vàng thêm phần não nề. Nếu thật sự là có cả con với nhau rồi. Liệu mối quan hệ dối trá của hai đứa sẽ có thể đứt gãy hay sao? An Hòa tuy là nam nhưng cậu hiện tại đang mang thiên chức làm mẹ. Tâm tình có khi lại còn khổ sở hơn phụ nữ trong giai đoạn này. Nếu không chăm sóc kỹ càng e là sẽ gặp nguy hiểm. Nhưng mà…Lam Khải Lương sẽ chấp nhận hay không? Hắn có thể chấp nhận đuọc việc An Hòa có thể mang thai như những người phụ nữ?
Lương Kỳ không biết cũng chẳng dám khẳng định gì cả. Bà chỉ biết bây giờ bản thân vô cùng rối rắm, không biết phải làm gì cho thõa đáng. Do đó bà chỉ đành đợi mà thôi. Đợi kết quả của bác sĩ đưa ra. Bởi lẽ biết đâu đây chỉ là suy đoán của bà. Nếu vậy, mọi chuyện cũng sẽ không quá mức phức tạp…
…
- Bác sĩ, anh của tôi có vấn đề gì vậy?
Sau khi mời bác sĩ riêng của gia đình đến khám xong. An Đồng đã sốt ruột gặn hỏi vị bác sĩ trước mặt. Chỉ là không biết vì sao sắc mặt của anh ta có chút kỳ lạ. Hai mày hơi hơi cau lại như đang nghi hoặc một điều gì đó cũng như có chút không biết phải nói thế nào cho thõa đáng.
Lương Kỳ thấy biểu hiện đó phần trăm suy nghĩ càng được nâng cao. Bà rủ mắt không nói gì. Chỉ lẳng lặng đứng đó chờ câu trả lời của bác sĩ.
- Cậu ấy có thể chất rất đặc biệt…cậu ấy là đàn ông nhưng… có khả năng sinh con. Tỷ lệ phần trăm này ở nam giới thật sự rất hiếm.
Bác sĩ nhìn hai người khẽ giải thích. Lúc đầu anh ta cũng sốc lắm ấy. Bởi lẽ đó giờ anh ta chỉ nghe chuyện về đàn ông sinh con qua báo chí hoặc từ miệng kể của thầy mình. Hôm nay lại tận mắt khám cho một thai phụ đặc biệt như vậy, trong lòng không khỏi có chút bất ngờ.
- Cái gì? Anh nói anh trai tôi có thai? Làm sao…làm sao có thể chứ?
An Đồng trợn to hai mắt nhìn người kia. Đùa sao? Làm sao An Hòa anh của y có thể có thai được chứ? Anh ấy rõ ràng là đàn ông cơ mà?
- Tôi biết cậu rất sốc, nhưng trường hợp hợp của cậu ấy thật sự rất đặc biệt. Phần trăm trên thế giới về tình trạng này cũng vô cùng ít. Nếu mọi người không tin lời tôi thì có thể đưa cậu ấy đến bệnh viện khám!
- Nhưng…
An Đồng còn định nói thêm gì đó thì Lương Kỳ đã vội chen vào.
- Chúng tôi có cần lưu ý gì hay không? Dẫu sao thằng bé cũng là đàn ông…
- Chuyện này thì mọi người nên chăm sóc cậu ấy cẩn thận. Do là đàn ông nên tỷ lệ sinh non khá cao. Vả lại, nếu để cậu ấy gặp quá nhiều kích động hay đả kích cũng sẽ giống phụ nữ sinh ra trạng thái trầm cảm. Nếu không cẩn thận có khi sẽ dẫn đến tình trạng nguy hiểm cho cả cha lẫn đứa bé!
Bác sĩ ôn tồn giải thích cho hai người. Vì cậu là trường hợp đặc biệt nên bác sĩ cũng nhắc nhở một cách vô cùng kỹ lưỡng và bao quát. Lương Kỳ một bên chăm chú lắng nghe lời của bác sĩ còn An Đồng thì vẫn chưa hết bất ngờ. Chỉ là ánh mắt của y lúc này không khỏi mà đặt lên người phụ nữ đang đứng bên cạnh mình.