Chương 10: Jack

Bất ngờ được mời, Chiếu Dã chạm chạp gật đầu “Được.”

“Vậy anh đợi một chút, tôi mang giày cái rồi mình đi siêu thị.” Lấy sức ăn của Chiếu Dã, chút đồ ăn cô mua về căn bản không đủ.

Hai người đi xuống cầu thang, Chiếu Dã đi phía trước, Di Di đi theo sau. Đi ngang qua lầu hai, Di Di thả chậm bước chân, cánh cửa tầng lầu mở toang, bên trong chất đầy túi lớn túi nhỏ.

“Ồ, lại có người mới dọn đến à?” Di Di nghi hoặc.

Tầng hai vẫn luôn không có ai ở, lúc Di Di đi xem nhà cũng bởi vì nguyên nhân giá cả mà bỏ qua căn này, bây giờ xem ra đã có người thuê rồi.

Có thêm hàng xóm mới, Di Di hơi tò mò không biết sẽ là con gì.

Lòng hiếu kỳ không đến một phút liền bị phá vỡ, Di Di bước xuống cầu thang nhìn thấy người hàng xóm mới đang kéo một chiếu vali lớn, tranh cãi với Chiếu Dã.

Tính ra cũng không phải cãi vã gì, mà là người kia đơn phương thách thức.

Jack mặc bộ đồ bó sát, cơ bắp trên người như tường đồng vách sắt, từng khối căng phồng. Hắn ta thấp hơn Chiếu Dã cỡ 10 cen ti mét, nhưng khí thế hề không thua kém chút nào, những lời nói ra đều tràn ngập khıêυ khí©h.

“Tao nhất định sẽ đánh bại mày, chờ mà xem.”

“Đừng tưởng tao thua mày mấy lần mà sợ mày, hừ, nhất định sẽ có một ngày tao tìm được điểm yếu của mày, rồi lấy lại danh dự.”

“Từ hôm nay trở đi, tao sẽ nhìn mày chằm chằm một bước không rời.”

Chiếu Dã vẫn là khuôn mặt lạnh lùng không đổi, không đáp lại hắn ta câu nào, lúc nhìn thấy Di Di đi tới mới tựa hồ sống dậy.

“Anh ta là……” Di Di mặt đầy dấu chấm hỏi, nói nửa chừng đã bị Chiếu Dã túm lấy cánh tay, kéo cô đi về hướng cửa tiểu khu.

“Đừng dây vào hắn.” Chiếu Dã không quay đầu lại.

Di Di xoay người nhìn ra sau, Chiếu Dã nắm bả vai cô kéo về, cánh tay mạnh mẽ hữu lực, vẫn duy trì vẻ mặt vô cảm ấy “Nhìn đường.”

“Ui đau.” Di Di oán giận một câu, nhớ tới lúc nãy lướt qua bên người tên Jack kia, rõ ràng cảm nhận được hơi thở con người.

Những người như bọn họ có thể phân biệt giữa đồng loại và người thường, như Di Di tuy nhìn không ra bản thể của Triết Triết, nhưng chỉ cần liếc mắt một cái là có thể biết được anh ta là đồng loại. Mà cao cấp hơn một tí, chẳng hạn như Chiếu Dã, có khứu giác nhạy bén của loài sói, nên dựa vào nó có thể phán đoán đối phương thuộc giống loài nào.

“Không phải anh ta từng so tài với anh sao………Anh ta là con người, sao có thể sống ở đây…….” Di Di nói nhỏ đến nổi Chiếu Dã phải cúi xuống mới nghe rõ được, hắn hừ một cái, im lặng không lên tiếng.

Di Di nhìn khuôn mặt âm trầm của hắn, ngay lập tức im miệng.

Bầu không khí chợt lắng đọng.

Bọn họ đi tới giao lộ, đợi đèn xanh đèn đỏ hơn 50 giây, ai cũng không nói gì.

Di Di cho rằng Chiếu Dã tâm trạng không tốt, còn Chiếu Dã thì nghĩ Di Di đang tức giận.

Lẳng lặng bước vào siêu thị, Chiếu Dã không nhịn được nữa, ngón tay móc vào ống tay áo Di Di, khàn giọng nói “Đừng phớt lờ tôi mà.”

Di Di nghiêng đầu “Hở?”

Không phải hắn đang xụ mặt sao? Cô rõ là cho hắn thời gian để tự điều chỉnh lại cảm xúc, sao lại biến thành cô không để ý tới hắn rồi. Còn nữa, cái điệu bộ tủi thân không giải thích được kia từ đâu mà tới vậy……..

“Anh như vậy sao tôi chọn cà chua được.”

Chiếu Dã nghe Di Di nói vậy, càng tin rằng cô đang tức giận, giống khối kẹo cao su như thế nào cũng không buông tay, mà Di Di chỉ đơn thuần muốn chọn cà chua.

“Hắn…….Thực ra không phải lần đầu dọn vào đây. Lần cuối cùng, là khoảng hai năm trước……” Chiếu Dã trả lời câu hỏi trước đó của Di Di, giọng điệu có chút bất đắc dĩ.

Jack vẫn luôn xem Chiếu Dã là kẻ thù và mục tiêu lớn nhất, do bị đánh bại nhiều lần nên hắn ta mới càng muốn đấu tới cùng, dường như càng thất bại thì càng hăng hơn. Hai năm trước, hắn ta dò hỏi biết được nơi Chiếu Dã ở, liền dùng thật nhiều tiền thuê lại với giá cao.

Ban đầu, tiểu khu Kim Hoa không cho con người thuê, nếu như có người đến xem nhà đều sẽ dùng một cái giá thật cao để khiến họ phải từ bỏ. Nhưng anh chàng Jack giàu sụ này, hoàn toàn không quan tâm đến chút tiền ấy, hắn ta chỉ có một mục đích duy nhất - Chiếu Dã.

Anh chàng hươu sao với tư cách là một người môi giới kim luôn chủ nhà, đã cho phép hắn ta ở lại. Hơn nữa với vóc dáng cao lớn của Jack, nhìn thế nào cũng giống như thuộc giống loài biến dị.

Jack cứ như vậy mà thuận lợi dọn vào ở đối diện Chiếu Dã, cuộc sống sinh hoạt hàng ngày đều bị hắn ta theo dõi sát sao, từ lúc Chiếu Dã đi ra ngoài mua đồ ăn, đến lúc tắt đèn đi ngủ, thậm chí là đi đổ rác hắn ta cũng phải quan sát rồi ghi lại.

Chiếu Dã thật sự không chịu đựng nổi nữa nên đã hẹn Jack ra. Nếu lần này Jack lại thua trận, thì hắn ta phải lập tức cút đi.

Chiếu Dã kích tướng vài câu, Jack liền tức thì đồng ý.

Và trong trận đấu đó, không ngoài dự đoán Jack lại thua thảm hại, gần như chạy trốn, chuyển đi nơi khác.

Ai ngờ hai năm sau, hắn ta lại giở trò cũ. Chiếu Dã nhớ lại những ngày tháng trước đây bị người khác ‘giám sát’, buồn bực chán nản không thôi, nhất thời sắc mặt không tốt lên nổi.

Sau khi nghe Chiếu Dã kể lại, Di Di vô cùng ngạc nhiên trước hành vi kỳ quái của Jack, kết luận lại: “Không lẽ…….Anh ta là fan cuồng của anh à?”

Chiếu Dã: “Fan tư sinh là cái gì?”

“Đại khái chính là,” Di Di tìm kiếm từ ngữ thích hợp trong đầu “Một người hâm mộ cuồng nhiệt, không có chuẩn mực, muốn xâm phạm quyền riêng tư? Cũng không thể gọi là fan, người như vậy sẽ bị fan đoàn phỉ báng.”

Chiếu Dã mặc dù nghe không hiểu lắm, nhưng vẫn đáp “Có lẽ hắn chính là người như em nói.”

“Vậy phải làm sao bây giờ, anh ta ở ngay dưới lầu chúng ta.” Di Di xếp hàng tính tiền, cô mua một đống đồ, để dành từ từ ăn.

“Mặc kệ hắn là được.” Chiếu Dã đứng trước Di Di, muốn giành lấy tờ hóa đơn, nhưng Di Di khăng khăng không đưa, không trả tiền được hắn đành phải xuất lực, chủ động xách hai túi đồ ăn nặng trĩu.

Di Di có phần không quen, bình thường đi dạo siêu thị, hay mở cửa hàng, mua nguyên liệu, đều là một thân một mình tự lo. Bây giờ, bên cạnh đột nhiên xuất hiện thêm một người đảm nhận công việc của cô, cô vẫn còn chưa quen. Di Di nhìn xuống hai bàn tay trống trơn của mình, nói với Chiếu Dã “Hay là đưa cho tôi một cái đi.”

Chiếu Dã ‘Ờ’ một tiếng, lấy từ trong túi lớn ra một cái túi trứng gà nhẹ hều do Di Di mua, “Đây.”

Di Di: “…”

Trở lại tiểu khu Kim Hoa, Jack ấy vậy mà còn đang dỡ hàng ở tầng một.

Máy chạy bộ, tạ tay, ghế đẩy tạ……Di Di buồn bực nghĩ: Anh ta định chuyển cả phòng tập gym tới đây à?

Di Di thấy Jack mồ hôi nhễ nhại, nhớ lại bộ dạng thảm hại của mình ngày đó, chọc chọc Chiếu Dã “…….Có cần giúp đỡ chút không?”

Chiếu Dã lạnh nhạt nói “Không cần để ý tới hắn.”

Nhìn thấy Chiếu Dã, Jack trở nên cực kỳ hăng hái, một tay nâng tạ, hùng hổ nói “ZY, mày phải cẩn thận, lần này tao nghiêm túc lắm đấy, tuyệt đối sẽ không thua mày nữa đâu!”

Chiếu Dã yên lặng đảo mắt, kéo theo Di Di bước nhanh lên lầu “Di Di, đi thôi.”

Jack nhìn thân ảnh nhỏ nhắn được Chiếu Dã che chở trong lòng kia, nghĩ đến hai người đồng thời ra vào, cầm sắt hòa minh, sắc mặt thoáng chốc biến đổi, mắng to: “Mẹ nó, mày còn có thời gian quen gái sao? Không để tao vào mắt chút nào thật hả?”

Mặc dù Jack là con lai nhưng hắn ta nói tiếng phổ thông vẫn rất chuẩn và trôi chảy. Giọng hắn thô, âm lượng to, Chiếu Dã nghe thấy, Di Di cũng nghe.

Di Di bởi vì ba chữ kia mà hai má nóng bừng, phát hiện bước chân người phía sau đã dừng lại.

Chiếu Dã quay đầu, nét mặt như cũ không có biểu tình, từ trên nhìn xuống Jack nói:

“Mày cuối cùng cũng nói được một câu nghe lọt tai.”