Sau khi ăn xong bữa trưa, Lục Dương ở nhà thích nghi với tinh thần thể mới thức tỉnh, Hứa Kiều và Tần Trì còn phải tiếp tục đi làm.
Cánh cửa của đơn vị hé mở, ánh mặt trời chói mắt cùng với thời tiết nóng rực cùng nhau xông vào, rau quả trong sân nhỏ đều đang héo rũ trông có vẻ phờ phạc.
Hứa Kiều đang định đẩy xe đạp, Tần Trì nói: “Nóng quá, tôi đưa cô đi?
Hứa Kiều nhìn ra ngoài, chấp nhận ý tốt của anh.
Đầu tiên Tần Trì thu xe đạp của cô vào không gian, sau đó lấy ra một chiếc ô che nắng.
Hứa Kiều:...
Nói thật, cô sống hai mươi năm cũng chưa từng chú ý như thế, chỉ từ cửa tới đường cách vài mét, vẫn còn phải chống nắng?
Nhưng cô vẫn phối hợp đi tới dưới ô của Tần Trì,
Đến ven đường, Tần Trì thả xe ra, giúp Hứa Kiều mở cửa xe ở ghế lái phụ, chờ cô vào mới cất ô đi, vòng qua ghế lái.
Điều hòa còn chưa được bật, nhưng trong xe lại mát mẻ, với mùi hương thơm tươi mát nhàn nhạt tỏa ra.
Hứa Kiều thoải mái tựa lưng vào ghế, trêu ghẹo nói: “Từ tiết kiệm đến xa xỉ dễ dàng, nếu lại ngồi xe của anh mấy lần nữa, chắc tôi sẽ ghét bỏ chiếc xe đạp kia của mình mất.”
Tần Trì cười: “Lại nói tiếp, tôi còn chưa có đạp qua xe đạp, nhìn cô đạp xe dáng vẻ tựa hồ rất hưởng thụ.”
Hứa Kiều kinh ngạc nhìn sang: “Chẳng lẽ khi còn bé anh ra ngoài, bất kể đi đâu cũng phải có xe đưa đón?”
Tần Trì gật đầu, đồng thời khởi động xe.
Hứa Kiều: “Quên đi, đạp xe đạp cũng không tính là trải nghiệm hoặc bản lĩnh, tôi vẫn là càng hâm mộ với cuộc sống có xe đưa đón của anh.”
Tần Trì: “Xe đón xe đưa là để tiết kiệm thời gian, mỗi ngày ngoại trừ một ngày ba bữa chính là không ngừng học tập, cô sẽ không còn hâm mộ nữa.”
Hứa Kiều: “Có chút giống trong phim truyền hình người thừa kế của một gia đình giàu có, gia giáo nghiêm khắc, mỗi phút mỗi giây sử dụng đều phải có ý nghĩa.”
Tần Trì: “Còn có loại nhân vật này? Kết thúc thế nào?”
Hứa Kiều nghĩ đến những drama tình cảm giữa những người thừa kế lạnh lùng với các loại nữ chính bị Lục Dương vô cùng ghét bỏ, cười thầm, tổng kết nói: “Đều sống rất hạnh phúc.”
Tần Trì có vẻ hoài nghi, lơ đãng nhìn cô một cái: “Thật sao?”
Hứa Kiều gật đầu: “Thật sự, sự nghiệp tình yêu đều có thu hoạch.”
Tần Trì: “Nói như vậy, tương lai của tôi còn đáng giá chờ mong.”
Hứa Kiều: “Anh bây giờ đã đủ hạnh phúc rồi, công việc thoải mái, bình thường còn có thời gian làm chuyện mình thích.”
Nếu nhất định phải thay thế vai diễn trong phim truyền hình, Tần Trì càng giống như ông lão nhà giàu đã trải qua cuộc sống về hưu trong nhà, khi người thừa kế gặp phải suy sụp tình cảm thì đúng lúc chỉ điểm.
Tần Trì: “Ừ, dù sao đây cũng là thành quả mười năm trước tôi phải tranh thủ từng giây từng phút làm việc vất vả.
Hứa Kiều lịch sự không hỏi thăm trước kia anh làm nghề gì, cư nhiên tuổi còn trẻ đã tích lũy đủ điểm tích lũy mấy đời cũng tiêu không hết.
Phòng khám cách rất gần, chiếc xe màu đen trò chuyện một lát liền dừng ở ngã tư bên cạnh phòng khám.
Tần Trì xuống xe, đặt xe đạp của Hứa Kiều bên cạnh, để cô đỡ phải đi bộ về khi tan làm.
“Cảm ơn, gặp lại sau.”
Theo một bệnh nhân đi ra khỏi phòng khám, đồng nghiệp Triệu Lộ thừa dịp không vội vàng chạy tới, hỏi Hứa Kiều: “Thế nào, Tiểu Dương nhà cô thức tỉnh cái gì?
Hứa Kiều không nhịn được cười: “Thanh kiếm dài.”
Triệu Lộ: “Cười thành như vậy, là cấp B sao.”
Ánh mắt Hứa Kiều sáng ngời: “Còn có thể cao hơn một chút.
Triệu Lộ:...
Phòng khám yên tĩnh đột nhiên vang lên tiếng thét chói tai của nữ bác sĩ trị liệu: “Cấp A, lại là cấp A!
Đường vành đai số hai một năm mới chỉ có mấy cấp A, lại bị em trai nhà bên của Hứa Kiều đυ.ng phải!
Hứa Kiều nhìn ra hành lang, ý bảo cô ấy nhỏ giọng một chút.
Triệu Lộ rất cao hứng, tất cả thân thích hàng xóm của cô ấy cộng lại, bao gồm mấy đời nữa, cũng không có một người cấp B, huống chi là cấp A.
Kích động qua đi, Triệu Lộ ngồi xuống cạnh Hứa Kiều, nháy mắt ra hiệu: “Nước phù sa không chảy ruộng người ngoài, vừa vặn hai người các ngươi tuổi tác chênh lệch cũng không lớn, thế nào, có nghĩ tới chính mình ăn cây cỏ non này hay không?
Ở thời đại mới, người yêu là dị năng giả cấp A so với một phú nhị đại ngàn vạn điểm tích lũy càng nổi tiếng, huống chi tiểu tử Lục Dương kia bộ dạng cũng đủ đẹp trai.
Hứa Kiều: “Tôi coi cậu ấy như em trai ruột.”
Triệu Lộ: “Chị cũng là vì tốt cho cô, hiện tại cậu ấy đối xử với cô như em gái, khi cậu ấy học xong ba năm trong trường quân đội, bên người tiếp xúc nhiều dị năng cấp cao, nếu không có ràng buộc khác, quan hệ của cậu ấy với cô cũng sẽ nhạt nhòa, huống hồ cậu ấy lại chuyển đến khu trung tâm, cách xa như vậy, cô gặp phải phiền toái gì cũng không trông cậy được vào cậu ấy.”
Hứa Kiều: “Mối quan hệ chị em có thể nhạt nhòa, mối quan hệ nam nữ càng không đáng tin cậy, tốt hơn hết là từ đầu đừng trông cậy vào người khác.
Triệu Lộ thở dài: “Cô thật là nghĩ thoáng, quên đi, có một người thuần em trai là cấp A cũng không tệ, đây là một sự kiện vui vẻ lớn, cuối tuần nhớ mời khách!”
Hứa Kiều cười nói được.
Lại đón thêm một bệnh nhân, nhóm trò chuyện "Im lặng là vàng" đã yên tĩnh một thời gian rất dài đã có động tĩnh.
Tôn Phụ Sơn: [Hôm nay các học sinh thức tỉnh tinh thần thể, khu trung tâm ra một cái S, phượng hoàng nhỏ của nhà họ Lâm, phượng hoàng cấp S đầu tiên của thế hệ chúng ta.]
Tinh thần thể có đặc tính di truyền, nhưng tinh thần thể đẳng cấp càng cao thì càng khó có thể kế thừa hoàn toàn, giống như gia tộc nguyên soái Lâm ở căn cứ Đông Nam, hầu như mỗi đời đều chỉ có một tinh thần thể phượng hoàng cấp S, những đứa con khác tuy rằng cũng là phượng hoàng, đẳng cấp lại giảm xuống thành A thậm chí B.