Một mảnh lá sen xanh biếc nghe thấy âm thanh xông ra bên ngoài, lắc nhẹ vài lần, đột nhiên ngưng tụ một thanh trường kiếm trong suốt giống hệt nhau bên cạnh tinh thần thể thanh trường kiếm.
Thanh trường kiếm nước được ngựng tụ từ dị năng cấp C mạnh như băng, thoạt nhìn cũng rất mạnh mẽ.
Tinh thần thể hoa sen có lẽ khá hài lòng, vậy mà khống chế thanh kiếm nước của mình đánh vào thanh trường kiếm màu trắng bên cạnh.
Thanh trường kiếm vẫn ở nguyên tại chỗ mà không rõ ý của nó, với một cú va chạm nhẹ, cùng một tiếng “Rầm” thanh trường kiếm nước bị gãy và rơi xuống đất, biến thành vũng nước.
Lá sen xanh biếc lập tức biến mất.
Lục Dương lo lắng nhìn về phía Hứa Kiều.
Hứa Kiều cười nói: “Không có việc gì, càng lợi hại càng tốt, vừa vặn cho chị làm tấm gương, có lẽ một ngày nào đó kiếm nước của chị sẽ có thể chiến đấu với em.”
Vừa nói, cô vừa chuyển nước trên mặt đất vào trong chậu trồng trọt, ở trong lòng cổ vũ tinh thần thể của mình: “Cậu ấy chỉ có một loại dị năng, mà chúng ta có thể vừa trị liệu, trồng rau vừa tấn công, khi mùa mưa đến, còn có thể khử ẩm trong phòng, so với dị năng kim còn khá tốt.”
Hoa sen trong đầu truyền đến cảm xúc vui vẻ.
Hứa Kiều lại nói với Lục Dương: “Tinh thần thể có thể tự công kích, điều kiện tiên quyết là em phải học thành thạo các loại chiêu thức công kích, khi đến trường quân đội thì có thể học kiếm trước, video do thầy Tần gửi đến trong kỳ nghỉ hè, vừa vặn để luyện tập cận chiến.”
Lục Dương vừa định gật đầu, bụng đột nhiên kêu lên.
Cùng với sự thức tỉnh của tinh thần thể, Lục Dương cũng lập tức có được thể chất của một dị năng giả cấp A, quá trình trao đổi chất tiêu hao nhanh chóng.
Hứa Kiều cười: “Được rồi, chị đi nấu cơm, em tiếp tục làm quen với tinh thần thể của mình đi.”
Lúc Hứa Kiều bận rộn trong bếp, Tần Trì lái xe trở về, Lục Dương nghe thấy âm thanh trực tiếp đi mở cửa, không ngờ dì Lưu đẩy xe em bé vào cửa trước Tần Trì một bước.
Nhìn thấy Lục Dương, dì Lưu hưng phấn hỏi thăm: “Tiểu Dương buổi sáng đi thức tỉnh tinh thần thể đi, thế nào, có giống cha cháu không?”
Lục Dương đơn giản gật đầu.
Tinh thần thể của cậu là kiếm, của cha cậu cũng là kiếm, quả thật giống nhau.
Dì Lưu nghĩ cậu cũng là cấp B, cấp B cũng rất đáng hâm mộ, nếu như bà có người thân là dị năng giả cấp B, bà có thể sống thoải mái tại đường vành đai số hai này!”
Còn phải về nhà nấu cơm, nên dì Lưu khen hai câu rồi lên lầu,
Tần Trì theo Lục Dương vào phòng 101.
Hứa Kiều từ phòng bếp thò đầu ra, cười nói: “Tôi làm nhiều một chút, buổi trưa anh cùng chúng tôi ăn cơm đi.”
Tần Trì: “Biết Tiểu Dương nhất định đói bụng, vừa rồi lúc tôi đi ngang qua tiệm gà nướng đã mua bốn con gà nướng, cô xào thức ăn trong tay là được rồi.
Hứa Kiều cao hứng nói: “Được, vậy hai người ăn trước, Tiểu Dương, em tới lấy bát đũa.”
Lục Dương: “Không vội.”
Bụng lại mãnh liệt kêu to, bởi vì Tần Trì lấy ra hai con gà nướng, mùi thơm xông thẳng vào trong mũi cậu.
Tần Trì cười: “Ăn đi, nếu không lát nữa ngay cả tinh thần thể cũng không thả ra được.”
Thí sinh cao trung đành phải thành thật ngồi ở bên cạnh bàn ăn, cố gắng khống chế tốc độ, sau đó một mình ăn hết một con gà nướng.
Lúc này, vòng tay liên lạc của cậu vang lên.
Lục Dương nghe máy.
Bên kia là văn phòng tuyển sinh của khu vực trung tâm trường quân đội số một, chẳng những biết Lục Dương có tinh thần thể cấp cao, cũng tra được thành tích thi khoa văn của Lục Dương
Sau khi chúc mừng, đối phương hi vọng Lục Dương có thể báo danh vào trường quân đội số một, mặc dù dựa theo quy định của căn cứ, trường quân đội số một không thể miễn giảm học phí để tranh đoạt sinh viên là dị năng giả cấp cao, nhưng trường quân đội số một có thể đưa ra những chính sách ưu đãi khác, chẳng hạn như khen thưởng vũ khí cao cấp, áo giáp chiến đấu, vân vân, đồng thời chất lượng giảng dạy của trường quân đội số một vốn luôn đứng đầu trong toàn bộ căn cứ.
Trường quân đội số một đánh giá cao mầm non tốt là Lục Dương, cũng nghĩ Lục Dương sẽ lựa chọn bọn họ, vì vậy giọng điệu không nhiệt tình như các trường quân đội khác, thậm chí trong giọng nói còn toát lên sự kiêu ngạo không khó để phát hiện ra, như thể Lục Dương rất là may mắn mới nhận được cuộc gọi này.
Lục Dương: "Cảm ơn sự công nhận của trường, nhưng tôi đã quyết định ghi danh vào trường quân đội số hai rồi."
Bên kia:... Tôi tôn trọng sự lựa chọn của bạn, nhưng tôi vẫn hơi tò mò về lý do tại sao bạn chọn trường thứ hai.
Lúc này bên kia không phải là người duy nhất tò mò điều này.
Lục Dương nhìn Tần Trì đang ngồi bên cạnh, sau đó nhìn Từ Kiều ở cửa bếp đang ngạc nhiên nhìn cậu, bình tĩnh giải thích: "Bởi vì tôi đã quen với môi trường của đường vành đai số hai, và trường số hai cũng được xây dựng ngay đường vành đai số hai.”
Người bên kia mỉm cười và kết thúc cuộc gọi.
Lục Dương thở phào nhẹ nhõm.
Hứa Kiều có tâm trạng phức tạp: "Em sợ bạn học trong trường không hợp nhau sao?"
Hầu hết học sinh trong trường quân đội số một đến từ gia đình của các dị năng giả cấp cao ở khu vực trung tâm, bao gồm cả con cái của các gia đình cấp cao trong căn cứ.
Mỗi trường học đều có sự phân biệt đối xử do sự giàu có và trình độ năng lực, và trường quân đội số một không phải là một ngoại lệ.
Lục Dương: "Ừ, ở đó rất dễ gặp rắc rối, cho nên trường quân đội số hai thích hợp với em hơn."
Xung đột có thể dễ dàng nổ ra giữa các chàng trai, đặc biệt là ở độ tuổi của chúng.
Lục Dương sẽ không chủ động khıêυ khí©h người khác, nhưng nếu người khác đến khıêυ khí©h cậu trước, Lục Dương có lẽ sẽ không chịu đựng, nếu gặp phải tiểu gia hỏa giàu có không đánh thắng được cậu, bụng dạ hẹp hòi gọi người nhà đến giúp hắn, nếu bản thân không đủ năng lực để giải quyết, Lục Dương cũng phải tự mình chịu đựng, chỉ sợ làm liên lụy đến Hứa Kiều.
Hứa Kiều hiểu được lo lắng của Lục Dương, hai người cũng chỉ là thèm muốn tài nguyên giảng dạy của trường quân đội số một, chưa nói đến những thứ khác, trường học có giáo viên cấp S, kinh nghiệm chiến đấu và kỹ năng cậu có thể học được không thể so sánh với giáo viên cấp A.
Tần Trì đang lẳng lặng lắng nghe cuộc thảo luận của bọn họ về vấn đề này, cuối cùng cũng lên tiếng, mỉm cười nói: "Trường quân đội số hai không tệ, tôi quen biết mấy người hướng dẫn, bình thường có thể chăm sóc Tiểu Dương nhiều hơn, khi thực lực của Tiểu Dương đủ mạnh, thậm chí có thể nhờ hiệu trưởng Ngụy ra mặt chỉ dạy cậu ấy vài chiêu."
Lục Dương đỏ mặt: "Không, không, chúng ta hãy giả vờ không quen biết nhau ở trường, anh không cần phải chăm sóc đặc biệt cho em, chứ đừng nói đến việc gây rắc rối cho hiệu trưởng."
Tần Trì: "Tôi nói quan tâm, ý là tăng khối lượng huấn luyện của cậu lên, và tôi có hai bộ tiêu chuẩn khác nhau đối với chủ nhà nhỏ và học sinh của mình.”
Lục Dương: ...
Từ Kiều nhìn lớn nhỏ, những cảm giác tiếc nuối đó lặng lẽ tan biến.
Mặc dù Tần Trì chỉ có thực lực cấp C, nhưng cô vẫn tin tưởng Lục Dương nhất định sẽ phát triển cực kỳ tốt dưới sự hướng dẫn của anh.