Chương 45: Đây Là Hàng Xóm Chiếu Cố Thí Sinh Thi Đại Học

Sự xuất hiện ngắn ngủi của Tưởng Duệ cũng không ảnh hưởng đến Hứa Kiều, Hứa Kiều cũng không quá để ý, lại càng không chủ động nói với Lục Dương sắp thi đại học.

Thứ hai, ngày mùng một tháng sáu, kỳ thi tuyển sinh đại học kéo dài hai ngày chính thức bắt đầu.

Buổi sáng, khi Lục Dương đi ra ngoài, Tần Trì đặc biệt gửi lời chúc, một cây bút chì và hai cục tẩy hình tròn được đóng gói thành một bộ hoàn chỉnh, có ý nghĩa là đạt được điểm tối đa.

Lục Dương: ”Nếu tôi thi tốt, mời anh bữa cơm.”

Tần Trì cười: “Tôi đưa cậu đến phòng thi?”

Hứa Kiều chỉ có một chiếc xe đạp, bình thường Lục Dương đều đi tàu điện ngầm đến trường.

Lục Dương: “Không cần, hai người làm việc đi.”

Học sinh trung học cao 1m8 xách cặp sách cất bước rời đi.

Năm giờ chiều thi xong, Lục Dương về tiểu khu sớm hơn Hứa Kiều vài phút, thấy Tần Trì đứng bên cửa sổ ban công, Lục Dương chủ động vẫy tay.

Tần Trì: “Tôi hầm canh gà, còn làm cánh gà mật ong, cậu qua bưng về, chờ chị cậu trở về có thể xào qua lại là ăn được.”

Lục Dương biết, đây là hàng xóm đặc biệt chiếu cố cậu, thí sinh thi đại học.

Người ta nhiệt tình, Lục Dương cũng không thể lúc nào cũng khách khí, cố ý hỏi: Hôm nay có canh gà cánh gà, ngày mai ăn cái gì?

Tần Trì: “Tùy cậu chọn, nhưng chỉ có hai ngày này.”

Bởi vì muốn đi sát vách lấy đồ ăn ngon, Lục Dương không đóng cửa khi quay lại phòng 101 rửa tay, chờ cậu đi ra, chỉ thấy Tần Trì bưng một cái khay tiến đến cửa phòng, trên khay có chỉ đựng canh gà Thang Trung, còn có một đĩa bày bàn xinh đẹp mật ong cánh gà.

Lục Dương đột nhiên kêu vang đói bụng.

Đi tới ngoài cửa, Hứa Kiều chỉ cảm thấy ánh mắt sáng ngời: “Ngon như vậy?”

Tần Trì cười nói: “Bên kia tôi còn hấp nhiều cơm, hai người bây giờ ăn, hay là muốn tự mình nấu thêm món ăn?”

Hứa Kiều nhìn về phía Lục Dương.

Lục Dương:... Ăn bây giờ đi, em lại đi trộn cà chua”

Học sinh trung học nhận lấy khay rồi đi, Hứa Kiều mời Tần Trì: “Lại đây cùng nhau?

Tần Trì: “Không, để cho cậu ấy thả lỏng một chút.”

Hứa Kiều: “Vậy cám ơn, đợi lát nữa chén đĩa rửa sạch sẽ tôi lại đưa tới.”

Tần Trì gật đầu, lại đưa cơm cho hai chị em rồi trở về.

Hứa Kiều đối với thực lực của Lục Dương rất có lòng tin, Lục Dương không đề cập cuộc thi, cô cũng không hỏi, hai người mặt đối mặt mà ngồi ở hai đầu bàn ăn, rất nhanh liền đem một đĩa mật ong cánh gà tràn đầy gặm sạch sẽ chỉ còn lại xương cốt, nửa con gà trong canh hầm hai người cũng chia sẻ cho nhau, ăn đến vô cùng thỏa mãn,

Lục Dương: “Anh ấy nói tối nay sẽ nấu thêm đồ ăn cho chúng ta, để em tùy tiện chọn món.”

Hứa Kiều: “Điểm mấu chốt của em đâu?”

Lục Dương: “Chị nghĩ sao?”

Đầu Hứa Kiều cảm thấy không nên làm phiền người ta, nhưng khẩu vị của cô lại khác.

Lục Dương: “Anh ấy thực sự thích nấu ăn.”

Hứa Kiều:... Vậy em rất thưởng thức anh ấy sao?

Lục Dương nhếch miệng cười.

Ngày hôm sau, Lục Dương trước khi xuất phát gửi cho Tần Trì hai món ăn, một món sườn kho tàu rất khảo nghiệm độ lửa, còn có một món thịt bò xào cay Tần Trì cho bọn họ nếm qua: [Tôi có thể giúp anh bóc tỏi và cắt thịt.]

Tần Trì: [Ừ, chúc bài kiểm tra diễn ra tốt đẹp.]

Đến buổi chiều, Lục Dương một thân thoải mái mà rời khỏi trường thi, dọc theo đường đi đều suy nghĩ đến thức ăn tối nay cùng với ngày mai tinh thần thể thức tỉnh. Vô luận thức tỉnh tinh thần thể gì, ngày này cuối cùng cũng tới, không cần lo được lo mất nữa.

Rời khỏi trạm tàu điện ngầm, Lục Dương đi bộ trở về tiểu khu, phát hiện trước năm toàn nhà có một chiếc xe việt dã, có một người đàn ông mang khí chất của lính hộ vệ đứng cạnh xe. Lục Dương chỉ liếc mắt nhìn hai cái, cũng không để trong lòng.

Toàn bộ đường vành đai số hai đều là dị năng giả, việc hàng xóm cùng tầng lầu có quen biết với lính hộ vệ là điều hết sức bình thường.

Vào bước vào cửa của đơn vị, thấy cửa 102 mở, Lục Dương đi tới gõ cửa hỏi: “Thầy Tần?”

Từ sau bữa tiệc sinh nhật tháng trước, tên gọi của Lục Dương đối với Tần Trì đã thay đổi.

Tần Trì: “Tôi đang ở trong bếp, cậu vào đi, không cần thay giày.”

Lục Dương nhìn sàn nhà quét dọn sạch sẽ bên trong, vẫn là đến cửa 101 đổi một đôi dép lê, sau đó lại bước vào phòng khách nhà hàng xóm được trang trí quá mức khác biệt.

Tần Trì mặc áo sơ mi trắng từ phòng bếp đi ra, nói với cậu: “Sắp xong rồi, cậu không cần phải làm gì, có muốn uống chút gì không?” Học xong rồi, có thể nếm thử một chút rượu.”

Nói xong, anh mở tủ lạnh, tay trái một lon nước trái cây, tay phải một lon bia.

Tất cả đều là đồ uống giá cao trong thế giới mới.

Lục Dương vừa định nhận nước trái cây, phát hiện Tần Trì nhìn thoáng qua cửa sổ ban công, học sinh trung học tò mò xoay người, vừa lúc nhìn thấy Hứa Kiều xuống xe đạp, mà người lính hộ vệ xa lạ kia lại nhìn Hứa Kiều với ánh mắt sáng quắc:

Lục Dương không khỏi đi đến nhìn kỹ, nhưng không đợi cậu bước đến, thậm chí không đợi Hứa Kiều có cơ hội mở miệng, Tưởng Duệ liền lên xe đi.

Lục Dương:...

Tần Trì: “Chị cậu về rồi, tôi đi xào rau, khoảng mười lăm phút nữa ăn cơm.”

Lục Dương:"... Đêm nay qua chỗ chúng ta ăn đi, tôi đi thu dọn một chút."

Tần Trì chấp nhận lời mời của cậu.

Lục Dương đóng cửa 102, lại đi theo Hứa Kiều dắt xe đạp vào 101, thấy Hứa Kiều bình tĩnh, thậm chí chỉ có đối với cơm tối chờ mong, Lục Dương liền làm bộ tùy ý hỏi tới: “Vừa rồi người nọ là lính hộ vệ, anh ta tìm chị làm gì?”