Hứa Kiều đá nhẹ chân cậu ở dưới gầm bàn.
Tần Trì mỉm cười như thường lệ: “Căn cứ Đông Bắc.”
Lục Dương: “Tôi nghe nói việc xây dựng ở chỗ đó tốt hơn ba căn cứ còn lại, mọi người đều muốn tranh giành nơi ở ở căn cứ Đông Bắc, sao anh lại chuyển ra ngoài?”
Tần Trì: “Tôi đã sống ở đó hơn 20 năm, tôi đã sống đủ rồi, muốn ra ngoài nghỉ ngơi.”
Lục Dương hiểu ra: “Cho nên, anh chỉ là đến căn cứ đông nam để nghỉ dưỡng, sau này sẽ trở về sao căn cứ cũ sao?”
Tần Tri: “Đó là đương nhiên.”
Lục Dương lẳng lặng nhìn Hứa Kiều.
Hứa Kiều đầu tiên là nghĩ đến hợp đồng thuê nhà của Tần Trì, ba năm, xem ra Tần Trì dự định ở lại căn cứ phía đông nam ba năm.
Điều này có nghĩa là cô có thể chung tiểu đội với người hàng xóm đáng tin cậy này nhiều nhất là ba năm nữa.
Tuy nhiên, ba năm là đủ rồi, có lẽ trước khi Tần Trì chuyển đi, Tôn Phụ Sơn, người có xuất thân cao kia đã rời đi vì nhiều lý do khác.
Sau bữa cơm mời khách ngắn ngủi này, Hứa Kiều và Tần Trì vẫn duy trì quan hệ hàng xóm lịch sự khách khí.
Một ngày thứ năm giữa tháng tư, lúc Tần Trì lái xe rời khỏi trường quân đội số 2, bên ngoài trời đang mưa, mưa cũng không nhỏ. Chiếc xe màu đen chỉ có thể dừng trước năm tòa nhà, trong nháy mắt thu hồi xe, Tần Trì lập tức cầm ô lên.
Nhưng vẫn có mưa trút xuống vai, ống quần, phần trên giày của anh
Con rồng lửa không thích loại cảm giác ướŧ áŧ này, Tần Trì vừa đóng cửa lại, con rồng lửa liền đi ra phun lửa về phía chủ nhân, trong nháy mắt hong khô mưa trên người Tần Trì.
Tần Trì: “Trời nhiều mây, mưa tuyết, đây là hiện tượng bình thường, không cần thiết, ta càng thích thể nghiệm cuộc sống của người bình thường.”
Dị năng rất thuận tiện, nhưng đôi khi cũng sẽ làm cho người ta mất đi một ít niềm vui từ đó.
Rồng lửa không thích nghe, đầu rồng nhìn về phía cửa sổ bị rèm cửa che khuất: [Buổi sáng tôi nhìn thấy cô ấy, cô ấy không mang ô, anh đi đón cô ấy tan làm.]
Tần Trì: “Chúng ta chỉ là hàng xóm và điều đó không phù hợp với cách cư xử xã hội của những người hàng xóm bình thường hoặc thậm chí là đồng đội bình thường.”
Rồng lửa: [... ]
Tu thân dưỡng tính? Nó càng muốn khống chế cơ thể này, đến lúc đó muốn làm cái gì thì làm cái đó.
Con rồng lửa thương lượng không có kết quả tức giận bay về trong cơ thể Tần Trì.
Tần Trì kéo rèm cửa sổ ra, ngắm mưa một lúc, bật đèn, dựng giá vẽ tranh.
Cũng không phải anh muốn theo đuổi trình độ nghệ thuật, mà là đột nhiên có được rất nhiều thời gian rảnh rỗi, dứt khoát cái gì cũng thử xem.
Hơn năm giờ, chỉ có đường phố mưa rơi trên mặt đất truyền đến động tĩnh xe đạp xuyên qua mưa. Con rồng lửa đang ngủ say mở mắt ra Tần Trì liền buông bút vẽ đi tới bên cửa sổ, ẩn sau rèm cửa sổ màu vàng nhạt xếp lên nhau trên ban công, nhìn về phía con đường nhỏ trước năm tòa nhà.
Là Hứa Kiều, ngồi trên xe đạp, vẫn là áo sơ mi trắng, quần dài đen buổi sáng.
Cô không có che dù, nhưng phía trên đỉnh đầu lại có thêm một mảnh lá sen hình tròn đường kính khoảng một mét, trong suốt, ở trong mưa càng lộ màu xanh ngọc.
Lá sen chỉ có thể che nước mưa phía trên, mưa xung quanh lại tự động thay đổi phương hướng khi tới gần Hứa Kiều đang đạp xe, hiển nhiên là bị dị năng hệ thủy thao túng.
Dưới lá sen, khuôn mặt của chủ nhà nhỏ giống như màu cánh hoa tinh thần thể của mình, trắng nõn ngọc ngà, hơn nữa còn đang cười, giống như đang trò chuyện vui vẻ với ai đó.
Chẳng mấy chốc, cô dừng lại trước năm tòa nhà, đẩy xe đạp trên tay đi.
Ở góc độ này, Tần Trì nhìn thấy chỗ trũng của lá sen trên đỉnh đầu cô tụ lại một cục nước, đang lăn tới lăn lui theo mép lá sen, mắt thấy Hứa Kiều sắp biến mất dưới cánh cửa, lá sen đột nhiên lặng lẽ cuộn lên, giống như đứa trẻ bướng bỉnh đem cục nước kia đưa vào cổ áo Hứa Kiều.
Tần Trì bất giác bật cười, cũng nghe thấy tiếng cô kinh ngạc, ảo não và không thể làm gì: “Lần sau còn như vậy, không cần ngươi giúp nữa.
Chắc chắn cô sẽ không tức giận, bởi vì cô có thể đẩy quả cầu nước đã lăn vào cổ áo ra như việc cô có thể thao túng đường mưa bên ngoài.
Đây chỉ là trò chơi nhỏ giữa cô và tinh thần thể mà thôi.
Con rồng lửa hôm nay còn có thời gian hít thở không khí lại xông ra, bơi tới trước cửa chính, xuyên qua mắt mèo nhìn Hứa Kiều đội lá sen thu nhỏ dừng xe đạp lại rồi mở cửa đi vào phía đối diện, con rồng lửa quay đầu, rủ xuống phun lửa về phía Tần Trì.
Tần Trì gọi tinh thần thể đến bên cạnh, lòng bàn tay dán lêи đỉиɦ đầu con rồng lửa.
Con rồng lửa theo bản năng cụp mí mắt xuống.
Tần Trì nhân cơ hội lấy một chai nước từ không gian ra, cúi đầu xuống:
Con rồng lửa: …