Editor: May
Vừa rồi cô chính là muốn nói với anh chuyện này.
Tất cả quần áo của cô đều bị xé, túi xách cũng mất, trên người vừa không có di động lại không có tiền, cho dù cô muốn chạy, cũng không thể lỏa thể lao ra chứ!
……
Hoàng Phủ Bạc Ái nghiến răng hừ lạnh.
Thịnh Vị Ương cũng mặc kệ anh, duỗi dài cánh tay, kéo quần áo rơi ra từ trong túi tới.
Một chiếc váy cúp ngực màu hồng nhạt Chanel mới nhất mùa hè, còn có nội y của hãng C. Gilson.
Thịnh Vị Ương sờ sờ cái mũi, 囧.
Nhớ tới vừa rồi Hoàng Phủ biếи ŧɦái nói ba vòng của mình……
Sau đó mang theo quần áo, xuống giường, cô muốn đi toilet thay, lại không nghĩ rằng Hoàng Phủ Bạc Ái còn nhanh hơn cô một bước, đứng dậy trực tiếp đi đến trước cửa phòng tắm, “cạch” một tiếng.
Nhìn người đàn ông lại trở lại ngồi xuống trên sô pha lần nữa, vẻ mặt Thịnh Vị Ương khó có thể tin, anh lại có thể khóa cửa phòng tắm!
“Sao anh lại khóa cửa!”
Hoàng Phủ Bạc Ái vân đạm phong khinh nói một câu,
“Nơi này là nhà của tôi.”
Ý tứ chính là, địa bàn của tôi tôi làm chủ.
Mỗ nam giơ chân dài lên, một bộ dáng “Có bản lĩnh cô đừng thay quần áo trực tiếp lõa thể đi".
Thiệt tình…… rất thiếu đánh!
……
Thịnh Vị Ương hít một hơi thật sâu.
Người đàn ông, nhất định không phải cùng giống loài với cô, đôi bàn tay trắng như phấn nắm chặt, một phen ngăn chận tiểu vũ trụ hừng hực thiêu đốt trong nội tâm, cười tủm tỉm gật đầu.
Không quan hệ! Cô liền thay ở chỗ này!
Thịnh Vị Ương rất có cốt khí vén chăn lên, cả người đều chui vào.
Nhìn "một đống nào đó" ở trên giường che đầu thay quần áo ở trong chăn, khóe môi Hoàng Phủ Bạc Ái liền kéo, đen mặt.
Người phụ nữ này……
Ánh mắt gϊếŧ người của Hoàng Phủ Bạc Ái trực tiếp nhìn chằm chằm, đột nhiên, “vèo” một tiếng, trong chăn tơ tằm bay ra một cái khăn tắm màu trắng.
Sau một đường cong parabol xinh đẹp, theo kiểu thiên nữ tán hoa ném lên trên đầu mỗ nam.
“Phốc……” Thịnh Vị Ương chui ra từ trong chăn tơ tằm, ôm chân cười ha ha, rất có cảm giác vui vẻ.
……
“Thịnh Vị Ương! Cô cố ý!” Hoàng Phủ Bạc Ái rít gào, một phen túm khăn tắm xuống, vẻ mặt giận dữ vỡ vụn.
Chương 46: Lên thuyền giặc.
Editor: May
Thịnh Vị Ương chọc đầu ngón tay, vẻ mặt vô tội,
“Tôi vừa mới thay quần áo ở trong chăn, cái gì cũng không thấy.”
Lại ở trong lòng nghĩ, cô tuyệt đối có tiềm chất chơi bóng rổ, tùy tiện ném loạn mà tỷ số ném trúng đã cao như vậy!
Chỉ tiếc cô là nữ, nếu là nam, cô nhất định nháy mắt sẽ hạ gục NBA!
Thịnh Vị Ương lại nhấc đầu lên, vén tóc dài rơi trên trán lên, cái trán no đủ kia lộ ra, có chút đỏ lên,
“Không phải vừa rồi anh cũng đánh tôi ư?”
Ngụ ý chính là, chúng ta thanh toán xong rồi.
Nhìn vệt đỏ trên trán cô, Hoàng Phủ Bạc Ái hơi nhăn nhăn mày, sau đó lại đột nhiên nổi trận lôi đình,
“Đó là cô xứng đáng!”
---
Thịnh Vị Ương móc móc lỗ tai, cô đều sắp bị nổ điếc,
“Vậy anh cũng là xứng đáng, lúc anh đánh tôi, tôi không biết cho nên không né tránh, lúc tôi ném anh, anh vẫn ngồi ở đàng kia, sao cũng không tránh đi?”
“Tôi ---” Hoàng Phủ Bạc Ái đột nhiên nghẹn họng.
“Anh cái gì?” Vẻ mặt Thịnh Vị Ương tò mò cười vô hại như bé cưng.
“Câm miệng!” Mắt Hoàng Phủ Bạc Ái âm trầm.
Chẳng lẽ anh muốn nói cho cô biết, vừa rồi anh không né tránh khăn tắm ném tới đây, là bởi vì anh nhìn cô thay quần áo ở trong chăn nhìn đến thất thần ư?!
……
Thịnh Vị Ương đã mang xong giày.
Giày cao gót Prada loại số lượng có hạn mới nhất năm nay, mang ở trên chân tuyết trắng của cô gái, chân chim nhỏ mảnh khảnh, đứng đầu trên quảng cáo người mẫu thời trang.
Nhưng mà, Thịnh Vị Ương lại ở trong lòng nghĩ, tính toán bộ quần áo này một chút, lại có thể rất nhiều tiền đấy!
Nhưng cô không có nhiều tiền như vậy, đợi sau khi rời khỏi nơi này, phải đi trung tâm thương mại mua bộ quần áo trước, thay bộ quần áo này ra, sau đó rồi giặt sạch trả cho anh.
Chỉ là, Thịnh Vị Ương lại không nghĩ rằng, cô đã lên thuyền giặc, hoàn toàn không đi được.