Editor: May
“Anh……”
Thịnh Vị Ương còn chưa mở miệng, đã bị Hoàng Phủ Bạc Ái hung hăng bắt lấy cằm, không nói tiếng nào nâng lên, tròng mắt trợn trắng.
Thịnh Vị Ương nhe răng cười toe toét, tiểu nhân nhi nhảy ở trong lòng mắng, dáng dấp dạng chó hình người, không nghĩ tới chính là một nam yêu nghiệt biếи ŧɦái siêu cấp keo kiệt bạo lực!
Lại vẫn ngồi ở trên đùi cô, hoàn toàn không thể động……
Hoàng Phủ Bạc Ái hơi nghiêng về trước, cúi người tới gần.
Làn da của cô rất mỏng, rất trơn nhẵn, tựa như bạch ngọc thạch nhu hòa, đầu ngón tay chạm vào cảm giác mềm mại đến rối tinh rối mù.
Thật sự làm người ta rất muốn…… Hung hăng xé nát phần tốt đẹp.
……
Hô hấp Thịnh Vị Ương cứng lại! Hơi thở giống đực mãnh liệt cuốn đến, bá đạo mà cường thế hung hăng giam cầm cô.
Môi anh, giống như vô tình mơ hồ ma sát ở ngoài miệng của cô, hơi thở ấm áp đánh lên trên mặt của cô, lại là lạnh, lạnh đến tim đập nhanh,
“Thịnh Vị Ương, cô đến chết cũng nhớ kỹ cho tôi, tôi tên Hoàng Phủ Bạc Ái!”
Đến chết cũng nhớ kỹ? Thịnh Vị Ương thực khinh bỉ giật nhẹ khóe miệng, anh là người đàn ông của tôi sao? Còn phải nhớ cả đời?
Đột nhiên, mắt to của Thịnh Vị Ương chớp chớp, cả người đều ngây ngốc.
Hoàng Phủ Bạc Ái!
Chính là tổng giám đốc của Hoàng Phủ đế quốc kia! Hoàng Phủ Bạc Ái được toàn thế giới coi là thiên chi kiêu tử? Cuồng Tà Đế thiếu mà mọi người nghe tiếng đã sợ vỡ mật!
Thịnh Vị Ương nuốt nuốt nước miếng, đột nhiên cảm thấy cả người cô đều không tốt, ngày mai cô muốn đi mua vé số, nói không chừng có thể trung giải thưởng lớn.
Nhìn cô gái hóa đá trước mặt, Hoàng Phủ Bạc Ái phi thường vừa lòng gật gật đầu, lỗ chân lông có loại một loại cảm giác rốt cuộc hòa nhau →_→.
Hừ! Nhóc con, giờ mới biết sợ!
Chỉ là, quá chậm!
Nếu là Hoàng Phủ Bạc Ái biết hiện tại trong đầu Thịnh Vị Ương suy nghĩ mua chuyện xổ số này, nhất định sẽ lập tức bóp chết cô.
……