Chương 70.1Thu thập hành lý, cùng mọi người cáo biệt, thời gian thực mau liền đến ngày phải xuất phát đi Linh giới đại lục.
Những thiếu niên Vu gia trước khi đến ngày này thành công Trúc Cơ, lại thông qua ít nhất một môn thi của Tu Quản Hội tổng cộng có hơn bốn mươi người, mà Vu Hoảng Hoảng trầm mê diễn kịch học dở cũng không ở trong đó.
Nàng duỗi tay ôm Tang Tử, rất là thương cảm mà nói: "A Tử, lần sau gặp lại ngươi khẳng định đã là đại cô nương xinh xinh đẹp đẹp, cũng không biết đến lúc đó ta có thể nhận ra ngươi không."
Vu Hoảng Hoảng càng nghĩ càng thương tâm, hốc mắt thực mau liền tích nhợt nhạt nước mắt "Ta khẳng định sẽ chết. Sớm biết vậy ta phải chăm chỉ tu luyện, lúc này cũng có thể cùng ngươi đi rồi."
Trong lòng Tang Tử cũng thương tâm. Nàng cùng Vu Hoảng Hoảng học chung suốt sáu năm, trước đó nàng còn chưa từng cùng người khác sinh hoạt trong thời gian dài như vậy đâu.
Nàng duỗi tay vỗ vỗ lưng của Vu Hoảng Hoảng, đang chuẩn bị mở miệng nói cái gì đó thì Tùy Đường thiếu tâm nhãn đột nhiên đem mặt thấu lại đây "Ngươi chỉ biết diễn thì quên đi, ngươi cho dù có nỗ lực tu luyện thì cũng không có khả năng cùng.. Vu Tang Tử đi chung. Người ta là đi Thương Ngô Phái, ngươi nhiều lắm có thể đi Thương Sơn Phái."
Vu Hoảng Hoảng một hơi bị nghẹn ở ngực, nàng cũng không cùng Tang Tử tạm biệt, xoay người trực tiếp triệu ra hỗn huyết Tam Túc Kim Ô của nàng, sau đó đánh Tùy Đường phá tan bầu không khí một đốn.
Một bên đánh, Vu Hoảng Hoảng còn một bên hầm hừ mà nói: "Xui xẻo quỷ ngươi phải học chút tâm nhãn đi, ra bên ngoài, ngươi có thể không mở miệng liền ngàn vạn đừng mở miệng, miễn cho mỗi ngày bị người trùm bao tải!"
Cha ruột của Tùy Đường là Tùy Tích Càn yên lặng mà đem thân mình vừa chuyển, xem chính mình cái gì cũng không nhìn thấy.
Trên thực tế, hắn cảm thấy Vu Hoảng Hoảng hoàn toàn nói ra tiếng lòng của hắn. Đứa con gái này của hắn không mở miệng còn có thể dựa vào tướng mạo của mình mà lừa gạt người, một khi đã mở miệng thì cái mùi vị xui xẻo liền không thể che giấu được, quả thực có thể làm người ở ngoài ba dặm té ngã.
Bất quá mặc dù là như vậy, con gái hắn cũng đã tốt hơn nhiều so với bốn năm trước. Ngẫm lại bộ dáng của Tùy Đường bốn năm trước rồi nhìn lại bộ dáng của Tùy Đường sau khi được Vu gia cải tạo, Tùy Tích Càn ở trong lòng yên lặng mà cho Vu gia ba ngàn sáu trăm điểm.
Tộc học của Vu gia đúng là danh bất hư truyền. Nhị trưởng lão của Vu gia thật sự giỏi.
Nhị trưởng lão được Tùy Tích Càn khen ở trong lòng hiện đang nhìn danh sách trong tay, kêu các thiếu niên của Vu gia chạy nhanh bước lên phù không thuyền.
Tang Tử vội vàng ôm ôm Thân Đồ Huyền, lại ôm Tang Du Đồng hôn một cái, lúc này mới tạm biệt bọn họ "Cha, mẹ, con đi nha."
Trong lòng Thân Đồ Huyền quá luyến tiếc, hắn kỳ thật rất muốn ôm con gái hắn khóc nhưng lại không chịu ở trước mặt Tam trưởng lão cùng Vu Tri Sùng mất hình tượng, vì thế chỉ phải nỗ lực mà giả bộ bình tĩnh khắc chế "Ừa, chú ý an toàn" Ô ô ô, con gái đáng yêu nhất của hắn phải đi Linh giới đại lục tu luyện, hắn phải có nhiều năm đều không thấy con gái, luyến tiếc quá.
Tang Du Đồng duỗi tay chụp lưng của Thân Đồ Huyền, mắt lé mà liếc hắn một chút, sau đó mặt quay qua nhìn Tang Tử, lại là đầy mỉm cười "Bên ngoài kỳ nhân dị sĩ nhiều đến không đếm được, người có thiên phú cao hơn con, có tài hoa hơn con khẳng định cũng không ít. Nhưng cái đó không quan trọng, chúng ta không cùng người khác so đo, A Tử nhà ta chỉ cần tĩnh tâm thì cái gì cũng đều có thể làm được."
Tang Tử vừa nghe mẹ nàng nói những lời này liền không tự chủ được mà nhớ tới mẹ nàng đã từng có huyết mạch đặc thù. Vì thế, nàng thành thật mà ôm Tang Du Đồng một chút "Biết rồi, mẹ, con nhất định sẽ chăm chỉ tu luyện, kiên quyết không trộn lẫn với người khác làm chuyện xấu."
Tang Du Đồng liền cười sờ sờ đầu Tang Tử "A Tử nhà ta là giỏi nhất."
Cách đó không xa Vu Hàm Yên mang vẻ mặt lãnh đạm mà nghe Vu Tri Sùng dặn dò "Phần Diễm Tông có nam tu tương đối nhiều, bất quá cha nói này cho con nghe nè, đám nam tu kia đều là lôi thôi lếch thếch hôi chân, con ngàn vạn lần không thể ở Phần Diễm Tông tìm đối tượng. Con bây giờ còn nhỏ, còn quá sớm để nghĩ tới chuyện này."
Vu Hàm Yên nhướng lông mày, không chút khách khí mà đánh gãy Vu Tri Sùng "Cha yên tâm, đời này con tuyệt đối sẽ không theo nam tu của Phần Diễm Tông ở bên nhau. Trong nhà có một cái Phần Diễm Tông vừa không nấu cơm vừa không làm việc nhà lại hôi chân đã đủ làm người đau đầu, không cần lại nhiều thêm một cái."
Vu Tri Sùng càng nghe càng cảm thấy không thích hợp, hắn quay đầu nhìn nhìn Thân Đồ Huyền sẽ nấu cơm, sẽ làm việc nhà nhưng không phải xuất thân từ Phần Diễm Tông, sau đó biểu tình nghiêm túc mà nói với Vu Hàm Yên: "Ta mới là cha con, Thân Đồ Huyền ngốc nghếch kia là giả."
Vu Hàm Yên tức giận mà trợn trắng mắt, sau đó cố ý hướng về phía Thân Đồ Huyền chào tạm biệt "Cha, con đi nha!"
Thân Đồ Huyền lập tức xông lên ôm Vu Hàm Yên một chút "Con gái lớn cũng phải đi rồi, tiếc quá. Cha làm rất nhiều cơm canh cho con đựng tràn đầy một cái túi Càn Khôn. Dù sao có thể giữ tươi giữ ấm nên cha liền làm nhiều một chút. Con đừng luyến tiếc ăn, ăn xong rồi liền phát tin tức cho cha, cha sẽ nhờ người đưa thêm cho con."
Vu Hàm Yên cười tủm tỉm mà cáo biệt cùng Thân Đồ Huyền, sau đó cố ý quay đầu lại liếc cha ruột của mình một cái "Thấy không, đây mới là cha con, vừa biết nấu cơm, vừa biết làm việc nhà, thương vợ, thương con, không có ham mê bất lương, đi chỗ nào đều mang theo vợ cùng con gái. Không giống người nào đó?"
Vu Tri Sùng chột dạ mà dời đi ánh mắt, không dám cùng Vu Hàm Yên đối diện.
Vu Hàm Yên mắt trợn trắng, sau đó chủ động ôm Vu Tri Sùng một chút "Con đi đây, cha phải tự chiếu cố mình cho tốt, không có việc gì liền đi đến chỗ cha Thân Đồ ăn trực, ngàn vạn lần đừng tự mình nấu cơm, con sợ ngài tự làm mình ngộ độc. Được rồi, con đi nha cha."
Vu Tri Sùng sửng sốt một lát, sau đó mới phản ứng lại, Vu Hàm Yên lần đầu tiên mở miệng kêu hắn.
Hắn còn không có tới lộ ra một cái gương mặt tươi cười thì Vu Hàm Yên cũng đã không chút nào lưu luyến mà xoay người bước lên phù không thuyền.
Vu Tri Sùng: "..."
Trong lòng quá mất mát.
Thân Đồ Huyền trong lòng cũng thực mất mát nhìn phù không thuyền đang khởi động, đột nhiên quay đầu cùng Tang Du Đồng nói một câu: "Nếu không, giống năm xưa khi chúng ta trà trộn vào Vu gia giờ ta lại trà trộn vào Thương Ngô Phái đi? Nàng nói, nhà ăn của Thương Ngô Phái có thiếu một cái đầu bếp hay không? Ta có thể nhận lời mời, không cần tiền cũng được."
Tang Du Đồng nhìn Thân Đồ Huyền liếc mắt một cái, sau đó lấy ra cuốn sách 《Sinh tồn chỉ nam của các môn phải ở Linh giới đại lục》, lật tới trang giới thiệu Thương Ngô Phái "Bên trong Thương Ngô Phái không sử dụng linh thạch, không thu lưu tu sĩ khác phái, mọi chuyện đều do đệ tử tự mình động thủ hoàn thành."
"Nga" Thân Đồ Huyền lập tức liền héo đi xuống.
Phù không thuyền của Vu gia bị mọi người nhớ mong, chậm rãi bay lên không trung. Theo sau, tất cả phòng hộ cùng gia tốc trận pháp trên thuyền đều bị khởi động. Sau khi phát ra một tiếng thanh âm giống như phun khí, cả tòa phù không thuyền nhanh chóng cất cao, xẹt qua không trung, không thấy bóng dáng.
Trên phù không thuyền, đôi tay Tang Tử chạm vào vòng bảo hộ, đem cằm gác ở trên cánh tay, hai mắt phóng không mà nhìn đàn chim biển ngoài cửa sổ. Sau một lúc lâu mới rất suy sút mà nói một câu "Ta có chút luyến tiếc mọi người."
Vu Hàm Yên ngồi ở bên người Tang Tử, duỗi tay ôm lấy bả vai nàng "Không có việc gì, chúng ta có thân phận mệnh bài mà, tùy thời đều có thể nói chuyện với họ."
Tang Tử đem đầu dựa vào người Vu Hàm Yên, lại mở sách Thuật Đoán Thiên của mình. Chỉ dùng văn tự nói chuyện phiếm thì không thú vị, nàng phải tìm xem trong Thuật Đoán Thiên này có pháp quyết gì có thể làm người vượt giới gọi video không.
Lúc này, Tùy Đường đem đầu dò xét lại đây "Hàm Yên ngươi bị ngốc à? Vu Tang Tử có thể khai truyền tống thuật mà, nàng muốn về Vu gia hoặc là muốn đi Phần Diễm Tông thăm ngươi chỉ cần động động ngón tay là có thể làm được mà."
Vu Hàm Yên nghe xong liền đem đầu nhìn về phía Tùy Đường "Nhị trưởng lão hôm qua mới đem nhắc chúng ta nhấn mạnh một lần, ở bên ngoài không được nói đến truyền tống thuật với Hình Thiên Diễm Hỏa, rốt cuộc là ngươi ngốc vẫn là ta khờ?"
Nhị trưởng lão phi thường thích hợp mà liếc một ánh mắt lại đây "Ân?"
Tùy Đường ở tộc học bị Nhị trưởng lão ngược đến không biết giận lập tức đem đầu co rụt lại, sau đó căng thẳng miệng, rốt cuộc không mở miệng nói qua một câu nào nữa.