Chương 68Vu Gia Bảo, Tang Tử đang cúi đầu nhìn Thuật Đoán Thiên trong tay. Cuốn Thuật Đoán Thiên này thay vì nói là một môn công pháp, chi bằng nói là một quyển lẩu thập cẩm. Bởi vì bên trong Thuật Đoán Thiên đề cập đủ loại đồ vật, bao gồm luyện thể, chuyển hóa lực lượng có thuộc tính bất đồng qua lại, cùng luyện khí vân vân. Chỉ có đem mấy thứ này học xong mới có thể chính thức bắt đầu tu luyện Thuật Đoán Thiên.
Tang Tử đọc xong mục lục liền ở trong lòng nhịn không được mà thở dài một hơi: Công tác trước khi chính thức tu luyện Thuật Đoán Thiên Thuật cũng không tránh khỏi quá nhiều đi? Trách không được năm đó Phật Tử học vài thập niên cũng chưa học xong.
Tang Tử một bên ở trong lòng phun tào, một bên đem Thuật Đoán Thiên Thuật lật tới chương "Chuyển hóa lực lượng có thuộc tính bất đồng qua lại".
Nàng chuẩn bị học xong chương này sau đó đi đem truyền tống đại trận của yêu tu có yêu lực trận cơ chuyển hóa thành linh lực trận cơ. Cứ như vậy, truyền tống đại trận liền không thể lại truyền tống yêu tu cùng yêu thú. Tương phản, linh tu lại có thể thông qua sửa chữa trận pháp, ngược hướng truyền tống đến Yêu giới.
Tưởng tượng đến phản ứng lúc đó của các yêu tu, Tang Tử liền cảm thấy nhiệt tình mười phần. Dọn cục đá đập chân mình, trộm gà không được còn mất nắm gạo, người xấu nên có ác báo!
Do có nhiệt huyết nên chỉ cần ba ngày Tang Tử xem xong chương này, sau đó bắt đầu thử dùng Thuật Đoán Thiên đem trận cơ tạo thành yêu lực trận văn, chuyển hóa thành trận cơ tạo thành linh lực trận văn.
Tang Tử cho rằng nàng không có khả năng một lần liền thành công, nhưng không nghĩ tới nàng thật là vừa học liền biết. Nàng cúi đầu nhìn linh lực trận văn mới mẻ ra lò trong tay, nhất thời còn tưởng rằng nàng đang nằm mơ.
Hình Thiên Diễm Hỏa lặng yên không một tiếng động mà từ thức hải của Tang Tử bay ra, nó dại ra một lúc lâu mới không dám tin tưởng hỏi: "Ngươi đã học xong? Ngươi là như thế nào học được? Phật Tử năm đó tại chương này dừng mười mấy năm, cuối cùng mới miễn cưỡng mà chuyển hóa ra một chút ma khí. Ngươi lúc này mới học mấy ngày công phu là có thể đem yêu lực chuyển hóa thành linh lực?"
Tang Tử nhìn Hình Thiên Diễm Hỏa liếc mắt một cái, sau đó chậm rì rì mà nói: "Ba ngày."
"Ai hỏi ngươi cái này!" Hình Thiên Diễm Hỏa có chút hỏng mất mà kêu một tiếng "Ta muốn nói sao ngươi lại học được?"
Tang Tử do dự một lát, sau đó nhỏ giọng mà nói: "Ách, nhìn xem liền biết thôi."
Hình Thiên Diễm Hỏa: "..."
Hình Thiên Diễm Hỏa trầm mặc một hồi lâu, buồn không hé răng mà về lại thức hải.
Tiến thức hải, nó liền bổ nhào vào trước mặt Thái Dương Thần Hỏa, siêu nhỏ giọng mà lẩm bẩm: "Đại ca, ta coi như biết Phật Tử vì cái gì đọa ma. Hắn học vài thập niên cũng không học được, người khác xem hai mắt liền biết. Kết quả Thiên Đạo cố tình phái hắn xuống dưới sửa thang trời, quả thực là hố chết hắn. Nếu ta là Phật Tử, ta cũng đọa ma."
Thái Dương Thần Hỏa hóa thành mặt trời lắc lư một chút, ý bảo Hình Thiên Diễm Hỏa có thể kết thúc đề tài này.
Hình Thiên Diễm Hỏa không biết là không thấy được vẫn là như thế nào, như cũ ríu rít mà nói không ngừng.
Thái Dương Thần Hỏa nhịn trong chốc lát, mắt thấy Hình Thiên Diễm Hỏa căn bản không muốn dừng lại, vì thế liền lại ra tay đánh Hình Thiên Diễm Hỏa một đốn.
Đánh đánh, Thái Dương Thần Hỏa đột nhiên thu tay, sau đó bay ra thức hải.
Hình Thiên Diễm Hỏa vẻ mặt mê mang mà nhìn Thái Dương Thần Hỏa biến mất, sau đó cũng đi theo bay ra ngoài.
Vừa ra thức hải, Hình Thiên Diễm Hỏa liền thấy Thái Dương Thần Hỏa đang bị Tang Tử nắm ở tay trái.
Đại ca lúc nãy vừa đánh nơ tơi bời lúc này thành thật mà dựa theo chỉ huy của Tang Tử, nỗ lực mà tinh luyện tài liệu.
Trong lòng Hình Thiên Diễm Hỏa đột nhiên liền vui sướиɠ lên.
Nó còn tưởng rằng cuộc sống của đại ca có bao nhiêu thoải mái, kết quả còn không phải phải bị người niết ở lòng bàn tay, bảo phun lửa liền phun lửa, bảo tinh luyện liền tinh luyện.
Tưởng tượng như vậy còn quá hả giận.
Hình Thiên Diễm Hỏa cười hai tiếng, căn bản không chú ý tới Thái Dương Thần Hỏa ngẩng đầu nhìn nó vài lần.
Tang Tử hoàn toàn không chú ý tới yêu hận tình thù của hai mồi lửa, nàng đang nắm bản mạng linh chùy của mình, một chút lại một chút mà gõ tài liệu mà Thái Dương Thần Hỏa vừa mới tinh luyện xong.
Rèn xong tài liệu dần dần thành hình, biến thành một lát cắt hình tròn. Lát cắt có khắc một ít đường cong rối rắm phức tạp, đúng là Tang Tử vừa mới luyện nhập chuyển hóa phù.
Cái lát cắt hình tròn này là Tang Tử kết hợp phù văn, luyện khí cùng Thuật Đoán Thiên chuyển hóa pháp quyết, nghiên cứu ra pháp khí kiểu mới. Mục đích là đem vô hình chuyển hóa thành hữu hình, khi Tang Tử tự mình thi triển Thuật Đoán Thiên cần chuyển hóa pháp quyết thì có thể tự động từ pháp khí kích hoạt chuyển hóa phù.
Chỉ cần đem lát cắt chuyển hóa khảm vào truyền tống đại trận ở vị trí riêng biệt khác nhau, trận văn yêu lực trên trận pháp liền sẽ tự động chuyển hóa thành trận văn linh lực, các yêu tu cũng không thể lại thông qua truyền tống đại trận tiến hành truyền tống.
Cứ như vậy, Tang Tử cũng không cần chạy đến đáy biển để hủy trận, nàng chỉ cần dùng mấy cái lát cắt là được.
Tang Tử cầm mấy cái lát cắt chuyển hóa vừa mới luyện xong đi tìm Nhị trưởng lão. Sau khi biết được tu sĩ của Thiên Diễn Tông cũng không ở nơi có truyền tống đại trận Tang Tử lúc này dưới sự quan sát của Nhị trưởng lão mở ra truyền tống thuật đem chính mình truyền tới truyền tống đại trận ở dưới đáy biển của đảo Xi Vưu.
Các chiến tu của Vu gia đang xem thủ Truyền Tống Trận hoạt động bước chân, nhường ra vị trí cho Tang Tử.
Tang Tử dùng sức mà dẫm dẫm truyền tống đại trận dưới chân, tựa hồ là đem truyền tống đại trận trở thành mặt của yêu tu.
Truyền tống đại trận vô tội bị ăn đá không đáp lại Tang Tử.
Tang Tử đá xong cảm thấy trong lòng rất vui vẻ. Này lúc sau, nàng cong lưng, đem mấy cái lát cắt khảm vào trận cơ hình thành có thể phân biệt trận văn yêu lực.
Ngay sau đó, cả tòa truyền tống đại trận bắt đầu chấn động. Trên trận pháp màu xanh lục yêu quang cùng màu trắng linh quang không ngừng thoáng hiện. Màu xanh lục yêu quang càng ngày càng ít, màu trắng linh quang lại càng ngày càng nhiều. Thẳng đến cuối cùng, tất cả màu xanh lục yêu quang đều bị chuyển hóa thành màu trắng linh quang.
Này lúc sau, truyền tống đại trận mới một lần nữa khôi phục bình tĩnh.
Tang Tử thật cẩn thận mà đem yêu thú cùng yêu khí ném vào truyền tống đại trận sau khi bị chuyển hóa. Lúc này đây, truyền tống đại trận không có đáp lại những yêu lực này.
Sau đó, Tang Tử thử thăm dò đem một chân dẫm lên truyền tống đại trận.
Mặt ngoài của truyền tống đại trận ngay sau đó hiện lên một tầng bạch quang, biểu hiện Truyền Tống Trận đã bị kích hoạt thành công chỉ đợi Tang Tử nói ra chính xác truyền tống khẩu lệnh là có thể lập tức đem Tang Tử cấp truyền tống đến Yêu giới.
Một chân Tang Tử đạp lên Truyền Tống Trận đột nhiên rất muốn thử một chút, đoán mò một cái khẩu lệnh. Nhưng nàng nghĩ lại nghĩ, buổi sáng hôm nay ra cửa nàng vừa vặn gặp phải Tùy Đường cái xui xẻo trứng này, Tùy Đường lúc ấy còn thuận miệng khen nàng một câu "Ngươi nhất định sẽ làm được".
Nghĩ đến tuyệt kỹ "khen ai người đó xui xẻo của Tùy Đường, Tang Tử nhanh chóng đem chân thu trở về.
Miệng quạ đen kia cũng không phải là nói giỡn, nàng vẫn là thành thật đi.
Tang Tử thành thành thật thật mở ra truyền tống thuật truyền quay lại Vu Gia Bảo tiếp tục luyện lát cắt chuyển hóa của mình.
Thực mau, toàn bộ tu sĩ của phương nam chư đảo đều đã biết: Vu gia nghiên cứu ra pháp khí có thể hủy diệt truyền tống đại trận của yêu tu.
Không đợi các tu sĩ cao hứng, Tam trưởng lão của Vu gia liền đứng ra tuyên bố" Một cái lát cắt chuyển hóa có giá bán là chín trăm khối thượng phẩm linh thạch. "
Một chúng tu sĩ lo lắng Truyền Tống Trận đều ngủ không được mới mặc kệ cái lát cắt này rốt cuộc có bao nhiêu tiền, bọn họ cao hứng phấn chấn mà vọt tới đảo Xi Vưu, múa may linh thạch muốn mua lát cắt của Tam trưởng lão.
Tam trưởng lão nhìn đàn đại ngốc tử trước mắt, trên mặt không hiện, trong lòng lại cảm thán một câu: Nếu biết vậy trước liền bán giá cao hơn chút, như vậy cũng có thể vớt chút trợ cấp cho A Tử.
Lúc này Tam trưởng lão lựa chọn quên đi, loại lát cắt này phí tổn chỉ có mười khối trung phẩm linh thạch. Mặc dù Tam trưởng lão nhớ rõ, hắn cũng chỉ sẽ đúng lý hợp tình mà nói thêm một câu:" A Tử nghiên cứu ra loại lát cắt này rất vất vả, kiếm nhiều một chút cũng hẳn là. "
Tang Tử bị nhắc mãi duỗi người, sau đó đem mấy cái lát cắt chuyển hóa mấy ngày nay nàng tập trung chế tạo gấp gáp nhờ người mang cho Tam trưởng lão.
Một cái lại một cái lát cắt chuyển hóa bị khảm vào đáy biển Vô Tận Chi Hải, một tòa lại một tòa truyền tống đại trận theo đó bị chuyển hóa, biến thành trận pháp không bao giờ có thể truyền tống linh lực yêu tu.
Nhưng cũng không phải mỗi một tòa trận pháp đều có thể chuyển hóa thành công.
Tang Tử vì thế còn chuyên môn nhìn ngọc giản ký lục của Tam trưởng lão nhờ người tìm tới, bên trong ngọc giản ký lục kỹ càng tỉ mỉ hình ảnh truyền tống đại trận khi đang được khảm các lát cắt.
Sau khi được khảm vào trận pháp sẽ một tấc một tấc mà bạo liệt mở ra, sau đó hoàn toàn tung toé, hóa thành tro bụi.
Tang Tử có chút nghi hoặc mà nhăn lại lông mày. Tại sao nàng lại cảm thấy cảnh tượng này có chút quen mắt?
" Thế nào? Có phát hiện gì sao? "Tam trưởng lão nghĩ lầm Tang Tử đã phát hiện vấn đề, vội vàng mở miệng hỏi.
Tang Tử lúc này mới phục hồi tinh thần lại. Nàng vứt bỏ đáy lòng nghi hoặc, cùng Tam trưởng lão nói:" Những trận pháp bị nổ tung này ở trận cơ ẩn chứa yêu lực không quá ổn định, cho nên sau khi khảm nhập lát cắt thì có chút yêu lực sắp chuyển hóa thành linh lực, có chút lại chưa kịp tiến hành chuyển hóa. Hai loại lực lượng này ở trận văn va chạm với nhau cho nên trận pháp liền nổ tung. Nhưng mà cũng không có vấn đề lớn, dù sao chúng ta vốn dĩ muốn hủy diệt trận pháp này mà. "
Tam trưởng lão có trình độ học thuật kỳ thật thực bình thường căn bản nghe không hiểu Tang Tử đang nói gì, hắn chỉ là nuốt cả quả táo mà thuật lại lời nói của Tang Tử với các gia chủ, sau đó liền đuổi bọn họ đi.
Chỉ có gia chủ Bùi gia ỷ vào hắn cùng gia chủ Vu gia có giao tình, tiến đến bên người Tam trưởng lão" không biết xấu hổ "mà yêu cầu Tam trưởng lão trả tiền" Việc này cùng hiệu quả ban đầu nói không giống, cho nên trả lại ta một nửa tiền đi? Xem phân lượng mọi người đều cùng nhau mắng tu sĩ của tổng bộ đi. "
Tam trưởng lão cười thành tinh tủm tỉm mà nhìn gia chủ Bùi gia liếc mắt một cái" Sao lại không giống nhau được? Ngay từ đầu ta đã nói Vu gia chúng ta nghiên cứu ra pháp khí có thể hủy diệt truyền tống đại trận của yêu tu. Ta lại chưa nói chúng ta bán pháp khí dùng để chuyển hóa Truyền Tống Trận của yêu tu thành Truyền Tống Trận của linh tu. Nói nữa, truyền tống đại trận ở gần đảo của các ngươi không phải bị hủy diệt rồi sao? Như thế nào khác với hiệu quả như ta nói lúc trước? "
Gia chủ Bùi gia á khẩu không trả lời được nửa ngày, sau đó quay đầu lại, lén lút cùng gia chủ Vu gia nói thầm" Tam trưởng lão này nhà các ngươi có trình độ học thuật không ra sao nhưng thật ra tặc tinh tặc tinh. "
Gia chủ Vu gia tập mãi thành thói quen mà vỗ vỗ cánh tay hắn" Nếu không hắn sao có thể làm Tam trưởng lão đâu. "
Mặt của gia chủ Bùi gia nhăn thành một đóa hoa cúc, sau đó hầm hừ mà đi đến tiệm cơm của Vu Gia Bảo ăn một bữa.
Tang Tử cũng đang ở ăn cơm đột nhiên buông xuống chén cơm trong tay.
" Làm sao vậy, lúc kinh lúc rống? "Thân Đồ Huyền vẻ mặt nghi hoặc mà nhìn Tang Tử.
Tang Tử không phản ứng cha mình mà là quay đầu nhìn Tang Du Đồng," Mẹ, con đột nhiên phát hiện một việc. "
" Ân? "Tang Du Đồng cho Tang Tử một ánh mắt, ý bảo nàng có chuyện liền nói.
Tang Tử nhìn chằm chằm Tang Du Đồng trong chốc lát, sau đó mới chậm rì rì mà nói:" Con phát hiện những cái truyền tống đại trận kia nổ tung có bộ dáng giống hệt lúc mẹ làm nổ đan lô vậy. "
Tang Du Đồng hơi hơi cười nhìn Tang Tử.
Mà Thân Đồ Huyền lại không hiểu ra sao mà nhìn Tang Tử:" Cái gì đây? "
Tang Tử nhìn nhìn phản ứng của cha, sau đó tiến đến bên tai Tang Du Đồng, nhỏ giọng hỏi một câu" Mẹ, không phải mẹ là.. "Yêu tu đi?
Tang Du Đồng không có trả lời Tang Tử, mà là vẻ mặt bình tĩnh mà duỗi tay đẩy ra đầu của Tang Tử" Yêu tu đều trông như thế nào? "
Tang Tử hồi tưởng một chút, sau đó hết muốn ăn mà nhăn lại lông mày" Nếu không trên người đầy lông, hoặc là toàn thân mặc giáp, tóm lại muốn có bao nhiều xấu liền có bấy nhiêu xấu. "
" Vậy con nhìn mẹ có xấu không? "Tang Du Đồng hướng về phía Tang Tử cười một chút.
Tang Tử còn không kịp mở miệng, Thân Đồ Huyền liền giành trả lời vấn đề toi mạng này trước" Vợ của ta đẹp nhất thiên hạ! "
" Cho nên con thấy mẹ giống yêu tu sao? "Tang Du Đồng cười sờ sờ đầu Tang Tử.
Tang Tử đang chuẩn bị mở miệng nói" Không giống ", chính là không chờ nàng há mồm, nàng liền nghe thấy được" Loảng xoảng "một thanh âm vang lên.
Nàng xoay đầu, phát hiện bát cơm trong tay Thân Đồ Huyền rớt. Mà hắn lúc này đang mở to hai mắt, nói năng lộn xộn:" Cái, cái gì yêu tu, mẹ con sao có thể là yêu tu? "
Tang Tử nhìn Thân Đồ Huyền, vô ngữ mà trừu trừu khóe miệng," Cha, phản ứng này của cha nhìn qua thực khả nghi. Con vốn dĩ cảm thấy mẹ con không phải yêu tu, kết quả cha phản ứng như vậy con lại cảm thấy mẹ giống. "
Thân Đồ Huyền nghe Tang Tử nói vậy chột dạ mà tròng mắt thẳng chuyển. Sau đó, hắn không biết là cọng dây thần kinh nào đáp đúng rồi, đột nhiên mở miệng nói một câu," Nếu mẹ con là yêu tu thì trong cơ thể con sẽ có một nửa yêu huyết, lúc trước yêu tu truyền tống đại trận sẽ có cảm ứng. Nhưng lúc trước con đứng ở trận thì trận pháp cũng không có bị kích hoạt. Cho nên, mẹ con không phải yêu tu! "
Thân Đồ Huyền nói xong nhẹ nhàng mà xoa xoa mồ hôi lạnh trên đầu. Hắn cảm giác, mấy câu lúc nãy của hắn dùng hết chỉ số thông minh đời này của mình.
Đáng tiếc, hắn căn bản không thể lừa con gái mình.
Tang Tử phi thường nghiêm túc mà nói:" Truyền tống đại trận của yêu tu đúng là phản ứng đối với yêu lực cùng yêu khí, con nếu có yêu huyết nhưng lại không tu luyện yêu lực thì trận pháp không có phản ứng là thực bình thường. "
" Trên người của con không có yêu huyết "Tang Du Đồng duỗi tay sờ sờ đầu Tang Tử" Mẹ hiện tại là Nhân tộc."
Tang Tử mẫn cảm mà đã nhận ra ý tứ những lời này của mẹ mình.
Hiện tại là Nhân tộc, nghĩa là trước kia không phải.
Tang Tử nhìn mẹ mình, sau đó yên lặng mà nâng lên bát cơm.
Thời buổi này, liền mẹ nàng mỗi ngày ở trong phòng bếp nướng điểm tâm đều có chút không thể nói rõ huyết mạch đặc thù.
Tứ giới quả nhiên nơi nơi đều có nhân tài!
Nàng vẫn là thành thành thật thật mà làm nghiên cứu phát minh của mình thôi.
Điệu thấp phát dục, ngàn vạn lần không thể tùy tiện loạn lãng!