Chương 63-2

3004 Chữ Cài Đặt
Chương 63.2

Tứ giới cùng Thần giới đã lâu không có liên lạc, Tang Tử mang vẻ mặt hoài nghi mà nhìn mồi lửa Hình Thiên Diễm Hỏa trong thức hải của mình "Vì sao đột nhiên muốn ta học bí thuật mà ngươi mang từ Thần giới xuống? Không lẽ ngươi có âm mưu gì đúng không? Tỷ như thề muốn làm chết mỗi một đời chủ nhân gì đó."

Hình Thiên Diễm Hỏa nghe vậy gấp đến độ hơi kém nhảy dựng lên "Ta là hỏa như vậy sao?"

"Sao lại không phải?" Tang Tử ôm ngực, đối với Hình Thiên Diễm Hỏa nhướng nhướng chân mày "Ngươi nhìn xem Hình gia đều bị ngươi hại thành cái dạng gì? Năm đó tên điên Hình Tù kia vì cùng ngươi ký kết khế ước để học bí thuật mà hiến tế ba mươi năm khí vận của Hình gia, làm Hình gia mấy năm nay chỉ có Hình Ngôn là Thiên linh căn, hơn nữa vẫn là tên có Thiên linh căn ngu đần. Trừ bỏ tu luyện thì cái gì hắn cũng không biết làm. Hơn nữa đến bây giờ hắn cũng chưa hiểu tại sao năm đó Hàm Yên tỷ vì cái gì đột nhiên lại không thích hắn."

Nhớ tới đã từng ở Hình gia làm những chuyện tinh phong huyết vũ như vậy, Hình Thiên Diễm Hỏa phá lệ chột dạ mà lay động một chút ngọn lửa, sau đó nhẹ giọng thế chính mình biện giải một câu "Đó là bởi vì hắn không có để ta nhận chủ, cho nên nếu hắn muốn học bí thuật thì phải trả giá một chút đại giới mới được, Thiên Đạo thích trao đổi công bằng."

"Ta đây thì sao?" Tang Tử phi thường bình tĩnh hỏi Hình Thiên Diễm Hỏa "Ta nếu muốn học những cái bí thuật đó thì phải trả giá đại giới gì? Nhưng mà ta phải nói trước là ta sẽ không giống Hình Tù mà lấy khí vận của Vu gia đi đổi bí thuật của ngươi."

Hình Thiên Diễm Hỏa vô cùng cao hứng mà nhảy tới trên tay Tang Tử, sau đó nói cho nàng "Không cần khí vận, đó đều là những thứ vô dụng chỉ có Thiên Đạo mới thích. Ngươi muốn học bí thuật của Thần giới thì hiện tại ta cũng có thể nói cho ngươi, chỉ cần ngươi đáp ứng sau này thay ta làm một việc là được, không cần lấy khí vận đi đổi."

"Việc gì?" Tang Tử cúi đầu nhìn Hình Thiên Diễm Hỏa.

"Trọng tố thang trời!" Hình Thiên Diễm Hỏa quơ chân múa tay mà ở lòng bàn tay Tang Tử xoay lên "Chỉ cần ngươi đáp ứng thay ta sửa thang trời thì ta liền dạy cho ngươi tất cả bí thuật của Thần giới. Thừa dịp lần này ta xuống đây ta còn đi Tàng Thư Các của Thần giới lấy Thuật Đoán Thiên, trộm không ít bí thuật. Chỉ cần ngươi giúp ta sửa thang trời, ta liền đem những bí thuật này tặng cho ngươi."

Tang Tử không có bị những cái bí thuật này đột nhiên rơi xuống như bánh có nhân mà mê đảo, mà là phi thường bình tĩnh mà tiếp tục hỏi: "Phải làm như thế nào mới sửa được thang trời? Phải trả giá đại giới gì? Khi ta trọng tố thang trời sẽ có Thần tộc của Thần giới xuống quấy rối không? Còn có, vì sao năm đó thang trời lại gãy?"

Hình Thiên Diễm Hỏa sống nhiều năm như vậy, vẫn là lần đầu tiên thấy có người cư nhiên có thể ở trước mặt bí thuật của Thần giới mà bình tĩnh như cũ, nó nhẹ nhàng mà lắc lư một chút, rất là cao hứng mà ở trong lòng nghĩ: Được một vị chủ nhân đáng tin cậy như vậy, lần này thang trời trọng tố tuyệt đối hấp dẫn.

Bởi vậy, nó không giấu diếm mà nói cho Tang Tử "Chỉ cần học xong Thuật Đoán Thiên là ngươi có thể trọng tố thang trời, không cần trả giá đại giới gì. Khi ngươi sửa thang trời khẳng định sẽ không có Thần tộc xuống quấy rối, ta được bọn họ phái xuống để sửa thang trời cho Tứ giới các ngươi đó, cho nên bọn họ quấy rối làm gì. Đến nỗi tại sao thang trời lại gãy thì cái này ta cũng không biết. Dù sao đột nhiên có một ngày, Thiên Đạo liền đem ta ném cho Kế Thiện Phật Tử, sau đó Phật Tử liền đem ta mang xuống để sửa thang trời."

Nói tới đây, Hình Thiên Diễm Hỏa không tự chủ được mà lạc đề "Đáng tiếc vận khí của Phật Tử không tốt lắm, kiếp thứ nhất chết sống cũng chưa học được Thuật Đoán Thiên, sau lại còn bị người chém chết. Sau ta lại bị Hình gia trộm đi, Phật Tử cũng không tìm ta, cho nên nghiệp lớn sửa thang trời liền chậm trễ hơn một ngàn năm. Bất quá cũng may ta đủ cơ trí, kịp thời mà vứt bỏ Phật Tử mà quay đầu nhận ngươi làm chủ nhân mới, bằng không thang trời sợ là vẫn không sửa được, ta đây còn như thế nào có thể trở về Thần giới được. Hơn nữa ta nói cho ngươi chuyện này, hai năm trước ta thấy Phật Tử đọa ma. Trời ạ, bạch liên hoa nổi tiếng nhất Thần giới cư nhiên đọa ma, quả thực muốn hù chết hỏa."

Tang Tử đối với những cái bát quái mà Hình Thiên Diễm Hỏa nói đều không có hứng thú, nàng phi thường nhạy bén mà bắt được một cái trọng điểm "Kiếp thứ nhất của Phật Tử chết sống cũng chưa học được Thuật Đoán Thiên? Thuật Đoán Thiên rất khó học sao?"

Hình Thiên Diễm Hỏa ngượng ngùng nửa ngày mới cùng Tang Tử nói: "Ta không biết có khó hay không, ta chỉ là một cái mồi lửa mà thôi" Nói xong, nó lại càn quấy nói: "Ai nha, có khó hay không, ngươi học thì biết chứ gì! Ta nói cho ngươi này, Thuật Đoán Thiên đứng hàng thứ chín công pháp của Thần giới, đặc biệt khó lường."

"Có bao nhiêu khó lường?" Duệ đại tư tế nghe xong Hình Thiên Diễm Hỏa đối với Thuật Đoán Thiên thổi phồng, rất là cảm thấy hứng thú mà thấu lại đây.

Có người vây xem, Hình Thiên Diễm Hỏa được thỏa mãn, nó cao hứng phấn chấn mà tiếp tục nói: "Nói đơn giản thì Thuật Đoán Thiên có thể mượn các loại lực lượng từ thiên địa để rèn luyện thân thể của tu sĩ, từ phàm nhân chi khu chuyển biến thành Thần tộc chi thân, từ đây đao thương bất nhập, bách độc bất xâm."

Duệ đại tư tế khinh thường mà bĩu môi "Công pháp luyện thể của Nhật Thần tộc chúng ta cũng có thể làm được điều này."

Hình Thiên Diễm Hỏa lại lần nữa nhảy lên một chút, thần khí vô cùng mà hỏi lại Duệ đại tư tế một câu "Dùng Thuật Đoán Thiên rèn luyện thân thể có thể khiến cho tu sĩ giống Thần tộc mà cùng thiên cùng thọ. Công pháp luyện thể của Nhật Thần các ngươi có thể sao?"

Duệ đại tư tế không hé răng.

Hình Thiên Diễm Hỏa lúc này mới tiếp tục nói "Nói phức tạp hơn thì Thuật Đoán Thiên càng khó lường. Tu luyện tới rồi hậu kỳ Thuật Đoán Thiên thậm chí có thể di hình đổi mạo. Sửa hoang mạc, dời linh mạch, tạo linh sơn, tu động thiên phúc địa, có thể làm một nơi hoang vu không có một ngọn cỏ cải tạo thành động phủ tu tiên có linh khí mười phần. Nhưng mà quan trọng nhất chính là Thuật Đoán Thiên có thể cùng Búa Đoán Thiên phối hợp với nhau, đả thông thông đạo giữ các giới, trọng tố thang trời giữa Tứ giới cùng Thần giới. Thang trời sau khi được trọng tố thì tu sĩ của Tứ giới các ngươi có thể một lần nữa phi thăng lên Thần giới, đến lúc đó trường sinh bất tử liền không phải là mộng nữa."

Tang Tử lại lần nữa hỏi ra vấn đề nàng quan tâm nhất "Thuật Đoán Thiên phải cùng Búa Đoán Thiên phối hợp với nhau mới có thể đả thông thông đạo, trọng tố thang trời. Như vậy, Búa Đoán Thiên ở đâu?"

Hình Thiên Diễm Hỏa nguyên bản còn cao hứng phấn chấn lập tức không hé răng. Sau một lúc lâu, nó mới nhỏ giọng mà nói một chút "Đúng vậy, Búa Đoán Thiên đâu?"

Tang Tử thương mà không giúp gì được mà buông tay "Đừng hỏi ta, ta đối với sự tình ở Thần giới các ngươi đều không rõ lắm."

Hình Thiên Diễm Hỏa cẩn thận mà hồi tưởng vài lần, cuối cùng hỏng mất mà kêu lớn lên "Thiên Đạo là tên lừa đảo, liền Búa Đoán Thiên cũng chưa cho ta, chỉ đưa cho ta một quyển Thuật Đoán Thiên liền gạt ta xuống dưới này sửa thang trời. Hiện tại thì hay rồi, Búa Đoán Thiên không có, Phật Tử cùng ta xuống đây sửa thang trời lại đọa ma, chỉ còn mình ta thì còn sửa thang trời làm gì nữa!"

Tang Tử vẻ mặt đồng tình mà sờ sờ Hình Thiên Diễm Hỏa "Đứa nhỏ tội nghiệp."

Hình Thiên Diễm Hỏa lải nhải mà mắng Phật Tử cùng Thiên Đạo vài lần, sau đó mới tức giận mà nói cho Tang Tử "Ta mặc kệ, dù sao hiện tại ngươi đã là chủ nhân của ta, vậy ngươi phải phụ trách thể xác và tinh thần cho ta. Thuật Đoán Thiên, ngươi luyện; Búa Đoán Thiên, ngươi tìm; sửa thang trời, ngươi làm. Nếu ngươi không muốn, mỗi ngày ta ở thức hải của ngươi mắng Thiên Đạo."

Tang Tử cảm thấy chính mình vừa rồi là tay tiện, không có việc gì thì sờ làm cái gì? Hiện tại khen ngược, lại bị ăn vạ! Nàng vẻ mặt vô ngữ mà đem Hình Thiên Diễm Hỏa ném ra ngoài "Ngươi muốn mắng Thiên Đạo thì cứ mắng, liên quan gì đến ta?"

"Không, đích xác có liên quan đến ngươi" Duệ đại tư tế nhìn về phía Tang Tử "Nó hiện tại ở thức hải của ngươi. Nó mắng Thiên Đạo thì chúng ta ở một bên đều nghe hết. Khi nào nó mắng xong thì chúng ta mới được giải thoát, bằng không phải vẫn phải nghe nó ở bên tai ong ong."

Hình Thiên Diễm Hỏa lập tức phối hợp vô cùng mà nhếch miệng khóc lên.

Bị Hình Thiên Diễm Hỏa gào đến não đau Tang Tử lập tức liền nhớ tới những ngày tháng ở hai năm trước đã từng bị Hình Thiên Diễm Hỏa khủng bố.

Nàng lập tức tiến lên hai bước, đem Hình Thiên Diễm Hỏa mới vừa ném văng ra một lần nữa kéo vào trong lòng ngực "Còn không phải là sửa thang trời sao, có cái gì khó? Không có Búa Đoán Thiên thì ta còn có bản mạng linh chùy mà, tốt xấu cũng có chữ chùy ở trong đó. Đại lão ta cầu xin ngươi, ngươi ngàn vạn lần đừng khóc nữa."

Hình Thiên Diễm Hỏa lúc này mới thút tha thút thít nức nở mà nói: "Sửa thật sao?"

"Thật!" Tang Tử nhanh chóng quyết định mà cùng Hình Thiên Diễm Hỏa ký kết khế ước "Ta sửa thang trời cho ngươi, ngược lại ngươi phải nghe lời ta, ta không cho ngươi khóc ngươi liền không được ở trong thức hải của ta làm loạn."

Hình Thiên Diễm Hỏa lúc này mới vô cùng cao hứng mà tiếp nhận khế ước.

Khế ước đạt thành, Hình Thiên Diễm Hỏa không tự chủ được mà ở trong lòng cảm khái một câu: Ở Hình gia kia hơn một ngàn năm thật là không uổng phí, một khóc, hai nháo, ba thắt cổ thật là dùng tốt. Xem, chính mình tùy tiện khóc thôi là đứa ngốc hậu duệ của Nhật Thần tộc này liền vội vàng sửa thang trời cho nó.

Cùng lúc đó, Tang Tử cũng ở trong lòng cảm khái: Ngọn lửa của Thần giới thật là dễ bị lừa. Nàng chỉ nói sửa lại thang trời, lại không bảo đảm nhất định sẽ hoàn toàn sửa được thang trời. Hình Thiên Diễm Hỏa dễ dụ như vậy, đúng là cái ngốc bạch ngọt. Ai nha, mỗi ngày xem Tam trưởng lão hố cha ruột vẫn là có chỗ lợi, ít nhất học theo Tam trưởng lão được không ít tâm nhãn.

Một người một hỏa đều cảm thấy chính mình ôm cái đại tiện nghi, lẫn nhau trong lòng hiểu rõ mà không nói ra mà hướng về phía đối phương cười một chút, sau đó ở trong lòng bổ sung một câu: Tên ngốc này.

Từ ngày này bắt đầu, Tang Tử liền chính thức mà bắt đầu học bí thuật của Thần giới. Nàng học được bí thuật đầu tiên là truyền tống thuật mà trước đó Hình Tù thoát đi quần đảo có dùng qua.

Truyền tống thuật, xem tên đoán nghĩa, là một loại bí thuật có thể làm tu sĩ tùy thời tùy chỗ truyền tống đến địa phương khác. Bất quá năm đó Hình Tù không học được nguyên bản truyền tống thuật, chỉ có thể nhờ Hình Thiên Diễm Hỏa phụ trợ mà lâm thời tạo ra một cái Truyền Tống Trận có khoảng cách cùng phạm vi đều chịu hạn chế.

Mà thứ mà Tang Tử học là truyền tống thuật nguyên bản. Tìm đúng vị điểm, mở ra truyền tống thuật, nàng có thể tùy tâm sở dục mà truyền tống đến bất cứ nơi nào ở Tứ giới.

Tang Tử thật vất vả học xong truyền tống thuật, vô cùng cao hứng mở ra bản đồ của Tứ giới, bắt đầu tìm nơi đầu tiên nàng muốn truyền tống đến.

"Phật giới không thể đi, Yêu giới cũng không thể đi, Ma giới ta chán rồi, cho nên cũng chỉ có thể đi Linh giới" Tang Tử cẩn thận mà tự hỏi một chút, sau đó bắt đầu mở bản đồ của Linh giới.

Nhưng lật tới lật lui nàng cũng chưa có thể tìm được một cái địa phương thích hợp, toàn bộ Linh giới đều bị linh tu chiếm đầy. Ngay cả góc xó xỉnh có một khối gò đất có linh khí loãng đều có tán tu cắm cờ chiếm địa.

Tang Tử càng lật càng buồn bực, cuối cùng chỉ có thể đem nơi đầu tiên mình truyền tống đến định thành đáy biển của Vô Tận Chi Hải.

Nàng một bên dùng tay vẽ Truyền Tống Trận, một bên nhỏ giọng mà an ủi chính mình "Phải vui lên, đây chính là thế giới đáy biển, không cần cách kính để nhìn, hơn nữa không cần mất tiền mà có thể xem, vậy là tốt rồi."

Tang Tử cho chính mình làm đủ tâm lý an ủi, lúc này mới cùng Thân Đồ Huyền phất phất tay, sau đó một chân dẫm vào Truyền Tống Trận nàng vừa mới khai ra tới.

Ngay sau đó, nàng liền bước vào đáy biển của Vô Tận Chi Hải. Liễm tức quyết theo đó mở ra, làm Tang Tử không cần hô hấp cũng có thể tự do mà ở đáy biển du tẩu.

Vẫn duy trì mở ra trạng thái Truyền Tống Trận bên kia, Nhị trưởng lão tò mò mà thăm dò nhìn Tang Tử "Đứa nhỏ, ở bên kia có vui không?"

Tang Tử còn không kịp trả lời Nhị trưởng lão, một con cá biển nghe được thanh âm liền từ đáy biển bơi ra tới, sau đó cùng Nhị trưởng lão đối mặt.

Nhị trưởng lão nhìn con cá biển này có hình thù kỳ quái, sau đó vẻ mặt ghét bỏ mà nói với nó: "Sao ngươi lại xấu như vậy?"

Cá biển đại khái là nghe hiểu Nhị trưởng lão đối với nó ghét bỏ, vì thế nó nổi giận đùng đùng bơi về phía Nhị trưởng lão. Sau đó, đầu nó đánh vào cái chắn nhìn không thấy.

Bên kia Truyền Tống Trận, Nhị trưởng lão ha ha mà lớn tiếng cười "Ngươi bị ngốc đúng không? Truyền Tống Trận này chỉ có người mở ra mới có thể thông qua. Như thế rất tốt, đâm vựng đầu đi? Trợn tròn mắt đi? Ha ha."

Cá biển phi thường không cao hứng mà hướng về phía Nhị trưởng lão thử nhe răng, sau đó vung vây đuôi rời đi, nhìn dáng vẻ là không tính toán lại phản ứng Nhị trưởng lão.

Nhị trưởng lão lại tiện hề hề mà hướng về phía cá biển vẫy vẫy tay "Ai nha, ngươi đừng đi, hai ta lại nói chuyện thêm một chút! Cuộc sống ở dưới đáy biển thế nào? Ở chỗ đó có cá gì ngon có thể đề cử cho ta mà? Quan trọng hơn là, đáy biển các ngươi có đặc sản gì đáng giá để nghiên cứu không? Ngươi tiết lộ một chút đi!"

Tang Tử ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Nhị trưởng lão bởi vì lâm vào nghiên cứu cuồng nhiệt mà không thể tự kềm chế, sau đó quyết đoán mà xoay người du tẩu.

Từ khi dưỡng Hình Thiên Diễm Hỏa, nàng sẽ không bao giờ cùng nhóm lảm nhảm ở cùng nhau.

Rời xa lảm nhảm, sinh hoạt tốt đẹp.

Đây là chân lý nhân sinh mà nàng giáo hội được, không chấp nhận phản bác.