Chương 61-1

1787 Chữ Cài Đặt
Chương 61.1

Tuy rằng quá trình có chút khúc chiết nhưng Tang Tử cuối cùng vẫn là lấy thành tích "Giáp cấp" thông qua nàng bài thi luyện khí. Tang Tử cảm thấy chuyện này rất đáng giá để cao hứng, vì thế lòng mang cảm ơn mà nàng cúi chào sáu vị giám khảo: "Cảm ơn các vị tiền bối."

Các giám khảo đều nở nụ cười. Có thực lực còn lễ phép, ai không thích chứ? Ngay cả vị giám khảo đầu tiên cho Tang Tử "Ất cấp" bình định giám khảo đều vuốt râu nở nụ cười.

Sau khi thuận lợi thông qua bài thi luyện khí, Tang Tử lại lấy "Giáp cấp" thành tích thông qua bài thi trận pháp. Trận pháp vẫn luôn là thế mạnh của Tang Tử, cũng là môn học nàng thích nhất, cho nên bài thi này Tang Tử làm rất nhẹ nhàng.

Đến nỗi Vu Hàm Yên, nàng căn bản là không tham gia bài thi trận pháp.

Vu Tri Sùng ý đồ lừa dối để Vu Hàm Yên thử một lần "Vạn nhất qua thì sao?"

Vu Hàm Yên không quan tâm chút nào mà xoay qua đầu "Không có khả năng, tác nghiệp của tộc học con còn không viết, đều là sao chép của A Tử, qua được là có quỷ! Nói nữa, tham gia một môn phải mất bốn khối trung phẩm linh thạch. Bốn khối trung phẩm linh thạch này làm gì không được, tại sao phải phát phúc lợi cho tu sĩ của Tu Quản Hội?"

Vu Tri Sùng vẻ mặt ngốc mà nhìn Vu Hàm Yên. Con gái hắn tại sao lại trở thành như vậy?

Chỉ hơi suy tư trong chốc lát, Vu Tri Sùng liền đem ánh mắt hoài nghi nghiêng về phía Thân Đồ Huyền. Người mà Vu Hàm Yên quen cũng cũng chỉ có Thân Đồ Huyền đã từng quỷ nghèo này sẽ mỗi ngày kêu nghèo. Khẳng định là Thân Đồ Huyền dạy hư con gái hắn, cho nên mới làm nàng hiện tại trở nên ì ạch, liền bốn khối trung phẩm linh thạch đều không nỡ bỏ ra

Thân Đồ Huyền vô tội thế Tang Tử cõng cái nồi to bị Vu Tri Sùng xem đến có chút không được tự nhiên, vì thế hắn cưỡng từ đoạt lí nói "Hàm Yên không muốn thì thôi, ngươi xem ta làm gì? Nàng không am hiểu trận pháp còn không phải là giống ngươi, năm đó mấy bài thi trận pháp không phải ngươi cũng không quá sao! Chính ngươi thi trận pháp đều không được còn buộc Hàm Yên thi làm gì? Đến lúc đó một đám người đều thi qua, có mỗi Hàm Yên không qua được, ngươi muốn nàng mất mặt sao? Thật là, ngươi muốn thì ngươi tự đi thi đi!"

Vu Tri Sùng bị lão hữu bóc phốt, hướng về phía Thân Đồ Huyền mỉm cười. Nhưng nụ cười đó nhìn như thế nào vẫn không có ý tốt.

"Ngươi chờ" Vu Tri Sùng dùng ánh mắt bảo Thân Đồ Huyền.

"Chờ liền chờ, có bản lĩnh từ nay về sau ngươi đừng ăn cơm của ta nữa!" Thân Đồ Huyền không cam lòng yếu thế mà dùng ánh mắt gϊếŧ trở về.

Khoé miệng đang cười của Vu Tri Sùng lập tức cứng lại.

Sau một lát, hắn dường như không có việc gì mà xoay đầu, sau đó mỉm cười nhìn Vu Hàm Yên "Thôi được rồi, con không muốn thì thôi, không đi Thái Thiên Môn cũng được. Thái Thiên Môn cũng không có gì ghê gớm, Phần Diễm Tông cũng tốt, con thích là được."

Nói xong, Vu Tri Sùng liền che lại ngực yên lặng mà rời đi. Bị tên ngốc Thân Đồ Huyền này nói một trận, Vu Tri Sùng bỗng nhiên sinh ra hoài nghi đối với chỉ số thông minh của mình.

Chờ Vu Tri Sùng rời đi, Vu Hàm Yên lén lút đối với Thân Đồ Huyền giơ ngón tay cái: Vẫn là người cha biết nấu cơm đáng tin cậy.

Đã đến buổi chiều, một đám nhóc bắt đầu chuẩn bị bài thi luyện đan của mình.

Ở Tu Quản Hội có quy định bắt buộc tất cả mọi người phải sử dụng đan lô trung giai do Tu Quản Hội cung cấp. Tang Tử dùng thần thức quét một chút liền đan lô căn bản không có ti võng do ánh huỳnh quang tinh hình thành.

Không có thứ đó đối với Tang Tử mà nói chính là nguy hiểm, luyện là bạo. Bởi vậy, Tang Tử thử hỏi giám khảo phụ trách của môn luyện đan này "Xin hỏi, con có thể đổi đan lô khác được không?"

"Lý do?" Giám khảo buông danh sách trong tay, cúi đầu nhìn Tang Tử.

Tang Tử có chút ngượng ngùng mà nói "Bên ngoài đan lô này không có ánh huỳnh quang tinh, con dùng nó sẽ bị nổ."

Giám khảo hơi nhướng một bên lông mày, sau đó nói cho Tang Tử "Đan lô này là đặc chế, vách ngoài cùng vách trong đều khắc phòng bạo phù triện, tuyệt đối sẽ không nổ."

"Thật sự sẽ nổ" Tang Tử nghiêm túc phản bác "Nếu đan lô không có ánh huỳnh quang tinh, ta luyện sẽ nổ."

"Con cứ thử luyện một lò đan đi" Giám khảo không cho là đúng mà nhìn Tang Tử: "Nếu nổ ta chịu."

Tang Tử thực không yên tâm mà lại hỏi một câu "Vậy nếu nổ thì ngài không được trừ điểm của con."

"Không trừ, đi luyện đi" Giám khảo dở khóc dở cười mà duỗi tay sờ soạng đầu của Tang Tử một phen "Nhỏ như vậy mà nghĩ nhiều quá."

Tang Tử hơi hơi phồng má. Mặc cho ai mỗi ngày nhìn cha mình bị Tam trưởng lão hố thì đều sẽ trường trí nhớ trường kiến thức. Nàng đây là đi theo Tam trưởng lão học xong một chút tâm nhãn, trước phải đem sự tình hỏi rõ ràng thì mới động thủ được.

Không có nỗi lo Tang Tử thực mau liền tìm đủ dược liệu để luyện đan, sau đó thật cẩn thận mà bắt đầu nấu.

Vị giám khảo mới vừa rồi cùng Tang Tử nói chuyện nhìn động tác vô cùng tiêu chuẩn của nàng có chút buồn cười mà lắc lắc đầu: "Động tác cùng thủ pháp đều tiêu chuẩn như vậy thì sao có thể làm lò nổ?"

Vừa dứt lời, cái đan lô được xưng là có phòng bạo phù triện bao quanh nên tuyệt không sẽ không nổ liền "phanh" một tiếng.

"..."

Tất cả giám khảo ở đây đều yên lặng mà nhìn Tang Tử.

Động tác Tang Tử nhanh chóng đem đồ vỡ của đan lô thu thập sạch sẽ, sau đó quay đầu nhìn về phía giám khảo kia "Đại thúc, lúc trước ngài có hứa sẽ không trừ điểm của con."

Giám khảo như suy tư gì mà nhìn Tang Tử, sau đó sai người tìm ra một cái đan lô mới. Lúc này đây, trên đan lô có ti võng do ánh huỳnh quang tinh hình thành.

Có ánh huỳnh quang tinh, Tang Tử lần này sẽ không sợ bọ nổ. Nàng tay chân lanh lẹ mà luyện ra một lò đan dược sơ cấp có phẩm chất thượng thừa, sau đó mắt trông mong mà nhìn về phía các vị giám khảo.

Nguyên bản các giám khảo còn do dự muốn trừ điểm Tang Tử hay không nhưng nhìn biểu tình đáng thương trên mặt Tang Tử, nhịn không được vẫn là cho nàng thành tích "Giáp cấp" bình định. Rốt cuộc trước đó có đáp ứng người ta là không trừ điểm, lúc này nếu trừ thì hình như không có mặt mũi? Nói nữa, đan do tiểu cô nương người ta luyện có phẩm tướng rất tốt, cho nàng "Giáp cấp" cũng là hợp tình hợp lý.

"Mỗi ngày làm nổ lò còn có thể kiên trì luyện đan, mấu chốt là còn có thể luyện ra đan dược có phẩm chất thượng đẳng, cũng không dễ dàng" Một vị giám khảo nữ trong đó một bên chấm điểm cho Tang Tử, một bên liếc mắt nhìn vị giám khảo có trò chuyện với Tang Tử trước đó "Ngươi nói đi, ngay từ đầu nếu đồng ý yêu cầu của người ta, cho người ta đổi đan lô thì đan lô kia sẽ không bị nổ. Hà tất giờ ngươi lại làm như vậy?"

Vị giám khảo không nói gì, chỉ là yên lặng mà cho Tang Tử thành tích "Giáp cấp".

Đại ma vương của bài thi luyện đan đều bị Tang Tử cấp đẩy ngã, vậy bài thi chiến đấu liền càng không cần phải nói. Luyện Khí kỳ Tang Tử là có thể cùng Vu Hạo phu tử có tu vi đè thấp đến Trúc Cơ kỳ bất phân thắng bại, càng không cần phải nói nàng hiện tại đã thăng cấp.

Tang Tử có tu vi là Trúc Cơ một tầng, lại thêm luyện thể bốn tầng nên không chút nào lao lực mà ném đi tất cả giám khảo phụ trách bài thi chiến đấu. Nàng thậm chí còn chưa lấy ra bản mạng linh chùy, toàn bộ hành trình chỉ dựa vào nắm tay, liền đánh các giám khảo đến nổi trận lôi đình.

Trong lòng các giám khảo kỳ thật cũng thực ủy khuất lạp. Vì an toàn bọn họ không thể dùng những những đại chiêu có uy lực quá lớn, lại còn phải đem tu vi đều đè thấp đến Trúc Cơ kỳ. Đại chiêu không thể dùng, linh lực đầy người lại sử không ra, chỉ có thể sử dụng công kích đánh với Tang Tử, nhưng người ta căn bản không đau không ngứa.

Quả nhiên, thể tu đều là một đám quỷ chán ghét.

Tiểu cô nương luyện thể dù đáng yêu nhưng cũng không hơn không kém tiểu ác ma.

Một đám giám khảo bị Tang Tử đánh tơi bời một đốn chiến ủy ủy khuất khuất mà cho Tang Tử thành tích "Giáp cấp" bình định.

Luyện khí, trận pháp, luyện đan, chiến đấu, Tang Tử đều lấy thành tích "Giáp cấp" bình định thuận lợi mà thông qua bốn môn trên.

Cứ như vậy, nàng cũng còn lại một môn cuối cùng: Bài thi phù triện. Cách giờ thi còn tới hai cái canh giờ nên Nhị trưởng lão quyết định mang theo một đám nhóc phải thi cả một ngày đi ăn một bữa.