Chương 60Tang Tử thành công Trúc Cơ, coi như là khởi đầu tốt cho Vu gia. Theo sau mấy ngày, Vu Hàm Yên cùng Vu Dịch Thanh cùng một đám nhóc cũng lục tục mà vượt qua một nguyên lôi kiếp, chính thức trở thành tu sĩ Trúc Cơ một tầng.
Bạn bè thân thiết của Tang Tử hiện giờ chỉ còn lại Vu Hoảng Hoảng còn không có Trúc Cơ.
Bất quá cô nương này một chút cũng không nóng nảy, bởi vì tương lai nhân sinh quy hoạch của nàng căn bản là không có tu luyện. Nàng đã quyết định muốn bái Quỷ tu làm sư, sau đó chuyên trách diễn kịch.
Thậm chí nàng hiện tại đã bắt đầu ở sân khấu kịch của Vu gia diễn nha hoàn cho các tỷ tỷ quỷ tu.
Vì thế, nàng còn riêng thuyết phục mẹ nàng đang sốt ruột đến không được: "Con vốn dĩ không am hiểu tu luyện, năm đó có thể thuận lợi học ở tộc học cao cấp đều là dựa vào thi viết có A Tử giúp đỡ. Hiện tại không có thi viết, tất cả đều là thực hành, trình độ này của con không phải bị lòi sao!"
"Vậy thì cũng phải luyện chứ, vốn dĩ không có thiên phú thì phải nỗ lực tu luyện chứ" Vẻ mặt của mẹ Vu Hoảng Hoảng hận sắt không thành thép.
Vu Hoảng Hoảng không chút do dự lắc lắc đầu: "Ta không muốn. Mẹ, con nói cái này là thật lòng mẹ cũng đừng giận. Theo tư chất của con dù lăn lộn cả đời cũng đừng nghĩ ở một trăm năm có thể tu luyện đến Nguyên Anh kỳ, không tu luyện đến Nguyên Anh kỳ thì thọ mệnh cũng chỉ có một trăm năm. Một trăm năm con làm cái gì không được, thế nào cũng phải để tâm vào chuyện vụn vặt mà chỉ lo tu luyện thôi? Con chỉ thích diễn kịch, nghe khan giả khen con đẹp lại diễn giỏi thì lòng con vui sướиɠ biết chừng nào. Nói nữa, diễn kịch còn có thể kiếm tiền, mẹ nhìn xem đám quỷ tu ở rạp hát nhà ta đếm ma thạch mà tay sắp rút gân!"
Mẹ của Vu Hoảng Hoảng vẫn là có chút do dự.
Vu Hoảng Hoảng liền nhào lên đi ôm cánh tay của mẹ mình, sau đó đối với nàng dùng đại pháp làm nũng mới học được: "Me, con thương mẹ nhất, mẹ muốn nhìn con của ngài vui vẻ mà một trăm năm? Hay là muốn con mặt ủ mày ê mà tu luyện một trăm năm?"
Mẹ Vu Hoảng Hoảng xem thường nàng: "Ta tưởng sinh thêm một đứa con gái khác."
Vu Hoảng Hoảng: "..."
Vu Hoảng Hoảng chịu khổ bạo kích của mẹ ruột, quyết tâm muốn có tên tuổi, cùng lên phù không thuyền với Tang Tử.
Phù không thuyền do Nhị trưởng lão chỉ huy, hành trình là đến Tu Quản Hội, mục đích là mang mấy đứa nhóc vừa Trúc Cơ thành đi tham gia khảo hạnh được thống nhất tổ chức ở Tu Quản Hội.
Khảo hạch tổng cộng có năm cửa, phân biệt là luyện đan, luyện khí, phù triện, trận pháp cùng chiến đấu, đây cũng là năm chương trình học mà Vu gia có mở.
Thành công Trúc Cơ, lại thuận lợi thông qua khảo hạch một môn học của Tu Quản Hội thì mấy đứa nhỏ liền có thể tốt nghiệp tộc học. Ai đã tốt nghiệp được xem là chính thức trưởng thành, Vu gia cũng sẽ không can thiệp tu hành sau này. Mấy đứa nhỏ có thể dựa theo tâm ý của mình, hoặc là đi tông môn của Linh giới đại lục tiếp tục tu hành, hoặc là lưu lại Vu Gia Bảo làm một cái tu nhị đại ăn no chờ chết.
Bất quá muốn tiến vào môn phải của Linh giới đại lục để tiếp tục tu hành thì cũng không phải một chuyện dễ dàng.
Môn phái tốt nhất là Phần Diễm Tông, là môn phái nhỏ và chuyên trách luyện khí. Muốn vào đây chỉ có hai điều kiện: Thành công Trúc Cơ; ở bài thi của Tu Quản Hội có được thành tích "Giáp cấp". Nguyên nhân bởi vì điều kiện không khó, cho nên rất nhiều tộc nhân của Vu gia sau khi tốt nghiệp sẽ đi Phần Diễm Tông tiến tu. Tỷ như năm đó Vu Lạc cùng Vu Tri Sùng tiến môn phái này.
Còn có Đan Phù Phái là môn phái cỡ trung. Bởi vì môn phái này tương đối có tiền nên đệ tử có phúc lợi cũng tương đối tốt, cho nên môn phái này tuyển nhận đệ tử có yêu cầu cũng sẽ hơi cao một ít: Thành công Trúc Cơ; ở bài thi luyện đan hoặc phù triện của Tu Quản Hội có được thành tích "Giáp cấp" hoặc "Bính cấp" hoặc trở lên, lại thông qua một môn khác do Tu Quản Hội thống nhất tổ chức. Vu Ninh Uyển phu tử chuyên dạy phù triện của tộc học lúc trước tiến vào môn phái này.
Cuối cùng là Thương Ngô Phái cùng Thái Thiên Môn là hai môn phái lớn. Thái Thiên Môn yêu cầu phải là Trúc Cơ tu sĩ, ở bài thi cả năm môn của Tu Quản Hội có được thành tích "Ất cấp", nhưng phải có ít nhất ở hai môn có thành tích "Giáp cấp". Thương Ngô Phái yêu cầu lại càng cao, bọn họ chỉ nhận tu sĩ ở bài thi luyện cả năm môn của Tu Quản Hội có được thành tích "Giáp cấp" và là Trúc Cơ tu sĩ, hơn nữa tu sĩ Trúc Cơ không thể hơn mười sáu tuổi.
Thứ khiến cho người khác tức giận chính là không phải tất cả tu sĩ thỏa mãn những điều kiện trên thì Thương Ngô Phái sẽ nhận. Bởi vì Thương Ngô Phái còn có bài thi làm khó vô số Linh giới tu sĩ nhập môn.
Vậy bài thi này có bao nhiêu khó? Nó như vầy, điều kiện vào Thương Ngô Phái tuy rằng hà khắc, nhưng toàn bộ Linh giới mỗi năm vẫn là có một vài trăm tu sĩ phù hợp Thương Ngô Phái. Trong một trăm người đồng thời đi tham gia bài thi nhập môn của Thương Ngô Phái thì không đến một người có thể thuận lợi thông qua bài thi.
Không đến một người là có ý gì? Ý là không phải mỗi năm đều có người có thể thông qua bài thi. Gần đây, những người ghi danh vào Thương Ngô Phái ai cũng không thể thi đậu.
Vì thế, có mấy năm, ở Thương Ngô Phái thậm chí một vị đệ tử đều không có. Nhưng dù vậy, Thương Ngô Phái vẫn có thái độ hờ hững: "Ngươi muốn thi thì thi, dù sao tiêu chuẩn của chúng ta là vậy, cho dù không có đệ tử thì chúng ta cũng sẽ không hạ thấp độ khó của bài thi."
Nguyên nhân vì vậy mà các tu sĩ của Linh giới mới đối Thương Ngô Phái lại ái lại hận.
Bất quá Vu gia đối với cái này không có cảm giác, bởi vì Vu gia có rất ít tu sĩ có thể thỏa mãn điều kiện của Thương Ngô Phái. Vu gia ở phương nam chư đảo hơn một ngàn năm trăm năm, từ khi gia tộc thành lập thì toàn bộ gia tộc cũng chỉ có Vu Hạo vào được Thương Ngô Phái.
Đúng vậy, chính là người không biết xấu hổ dùng tu vi của Trúc Cơ kỳ cùng Luyện Khí kỳ cùng Tang Tử đánh nhau - phu tử Vu Hạo.
Hơn nữa khi Vu Hạo còn đi học có kể về Thương Ngô Phái: Toàn bộ Thương Ngô Phái đều không cho phép sử dụng linh thạch, chỉ cho phép dùng điểm lịch duyệt để giao dịch, ngay cả đi nhà ăn để mua cơm đều chỉ có thể sử dụng điểm lịch duyệt. Ở Thương Ngô Phái mà không có thứ này quả thực là một bước khó đi, liền nước miếng ngươi cũng đừng nghĩ uống.
Nghèo đã nhiều năm, cũng gần hai năm nay mới nếm được tư vị phất nhanh là như thế nào nên Tang Tử nghe xong liền đem Thương Ngô Phái trở thành môn phái nàng sẽ suy xét ghi danh.
Tên của môn phái này nghe qua thật là không đáng tin cậy. Quan trọng nhất chính là, nàng thật vất vả mới tích cóp được ít linh thạch thì Thương Ngô Phái cư nhiên không cho dùng, cảm giác có tiền mà không được dùng thật đúng là quá thống khổ.
Mà ngồi ở bên cạnh Tang Tử là Nhị trưởng lão lại yên lặng mà cầu nguyện: "Thiên Đạo phù hộ, tất cả thành tích của A Tử đều phải là giáp cấp, như vậy mới có thể liều một lần vào Thương Ngô Phái. Là Thương Ngô Phái đó!"
Tang Tử hoàn toàn không biết Nhị trưởng lão suy nghĩ gì nên không hề áp lực tâm lý mà đi thi.
Nàng dùng "thủ pháp luyện khí kiểu mới của Tri Lạc" do là Vu Tri Sùng cùng Vu Lạc phát minh, nhưng mà người của Vu gia đều gọi thủ pháp này là "Loạn chùy đại pháp". Thủ pháp luyện khí truyền thống của Vu gia thông thường trước sẽ dùng Thái Dương Chân Hỏa tinh luyện tài liệu, sau đó lại dùng linh hỏa bao bọc lấy tài liệu, cuối cùng dựa vào thần thức mà thay đổi hình dáng của tài liệu.
Sau khi thức hải của Vu Tri Sùng bị phế thì hắn không có biện pháp dùng loại thủ pháp này nữa. Mà Vu Lạc tuy rằng có thể sử dụng thần thức, cũng có thể triệu hoán Tam Túc Kim Ô, nhưng bởi vì Kim Đan bị phế bỏ cho nên thao tác linh hỏa tương đối cố hết sức.
Hai người đã từng là thiên tài luyện khí ở bên nhau mân mê đã hơn một năm mới phát minh ra loại này thủ pháp mới được Vu gia gọi là loạn chùy đại pháp.
Thao tác của thủ pháp này là: Vu Lạc dùng Thái Dương Chân Hỏa tinh luyện tài liệu, sau đó Vu Tri Sùng dùng cây búa chuỳ vào tài liệu cho đến khi tài liệu thành hình.
Sau khi tận mắt nhìn thấy Vu Lạc cùng Vu Tri Sùng đem một đống phế liệu chùy thành một kiện pháp khí phòng hộ tiêu chuẩn hình trụ thì người của Vu gia liền bắt đầu ở trong lòng trộm đem loại thủ pháp này gọi là loạn chùy đại pháp.
"Mơ màng hồ đồ chùy loạn một hồi mà cũng không biết bọn họ làm sao đem pháp khí cấp chùy ra được?" Vô số người cảm thấy hứng thú đều ý đồ học tập thủ pháp này, nhưng cuối cùng chỉ có Tang Tử học được.
"Các ngươi quá tệ, một chút thiên phú luyện khí đều không có" Vu Tri Sùng đã từng dõng dạc mà đối với đám tộc nhân kia chết sống đều học không được cảm thán: "Ta cùng các ngươi không có tiếng nói chung."
"..."
Ăn một đốn khinh bỉ của Vu Tri Sùng nên các tộc nhân giận sôi máu. Từ nay về sau, loại thủ pháp được mệnh danh là "thủ pháp luyện khí kiểu mới của Tri Lạc" đã bị các tộc nhân quang minh chính đại mà đổi thành "Loạn chùy đại pháp".
Ngoài ra, Vu Hàm Yên bởi vì không học được loạn chùy đại pháp mà bị cha mình xem thường một hồi, do đó đến nay nàng cũng chưa phản ứng Vu Tri Sùng.
Vì lấy lòng Vu Hàm Yên mà Vu Tri Sùng cũng da mặt dày đi vào phù không thuyền. Bất quá toàn bộ hành trình Vu Hàm Yên đều xem hắn không tồn tại, liền ánh mắt đều không cho hắn một cái.
Tang Tử yên lặng mà thế Tri Sùng thúc thúc tự làm tự chịu cảm thấy đắng lòng, sau đó từ thức hải triệu ra một cây búa đen như mực, đập vào tài liệu đã tinh luyện xong.
Cây búa là khi tu vi nàng là Trúc Cơ mới luyện chế ra làm bản mạng pháp khí. Vừa có thể sử dụng để luyện khí lại có thể sử dụng làm vũ khí đập người, quả thực hoàn mỹ.
Bất quá, khi Thân Đồ Huyền thấy bản mạng linh chùy này, đã từng che lại ngực nói một câu: "Con gái, coi như cha cầu con, cây búa này con thu vào thức hải đi, ngày thường nếu không cần thì ngàn vạn lần đừng lấy ra dùng. Dùng nó làm bản mạng pháp khí con là muốn độc thân hai trăm năm sao!"
Thân Đồ Huyền nói lời này một chút cũng không sai, ít nhất giờ này khắc này, các giám khảo của trường thi phụ trách luyện khí liền trợn mắt há hốc mồm mà nhìn bản mạng linh chùy trong tay Tang Tử.
Một tiểu cô nương mười tuổi, xinh xắn nhìn qua nhu nhu nhược nhược, kết quả vừa động tay thì lấy cây búa đập.
Nhìn Thái Dương Chân Hỏa bao bọc tài liệu bí cây búa đập đến hoàn toàn thay đổi, các giám khảo ở đây không khỏi sờ sờ cánh tay: Trách không được người của Vu gia đều gọi tiểu cô nương này là tiểu quái vật, nàng vốn dĩ chính là cái quái vật!
Liền tại loại không khí toàn trường đều an tĩnh như gà này, Tang Tử dùng dùng tài liệu cấp thấp do Tu Quản Hội cung cấp luyện chế ra một thanh linh rìu cấp thấp phẩm tướng tương đương không tồi.
Nhìn Tang Tử luyện chế ra linh rìu, biểu tình của các giám khảo lại lần nữa vi diệu lên: Cô nương nhà người ta luyện khí đều là luyện trâm cài, luyện vòng cổ, tiểu quái vật này ngược lại, trực tiếp luyện ra linh rìu, vẫn là loại rìu cầm là có thể ra cửa chém người.
Còn có tiểu cô nương vừa rồi gọi là Vu Hàm Yên, trực tiếp luyện ra roi dài, loại roi dài mà có thể trực tiếp cạo một tầng da.
Mấy đứa nhóc của Vu gia lần này có phải đều có chút lệch hay không?
Sau đó, có một vị có mối quan hệ tương đối tốt với Vu gia nhỏ giọng mà nói một câu: "Hai tiểu cô nương này năm đó đều từng bị du tu bắt đi, nghe nói ở đấu thú trường đều gặp qua máu. Cô nương làm ra linh rìu kia năm đó còn dùng tay không đánh chết một con yêu thú song đuôi."
Nghe vậy các giám khảo ở đây đều đã hiểu. À, thì ra hai cô bé này đã từng gặp qua máu cho nên liền thích luyện các loại pháp khí cường công.
Tang Tử đem linh rìu giao cho giám khảo để kiểm tra.
Vị giám khảo đầu tiên tuổi tác khá lớn, hai chòm râu cùng búi tóc đều hoa râm. Hắn cầm linh rìu đánh giá trong chốc lát, sau đó mới nhíu mày đưa ra thành tích: "Phẩm chất giáp cấp, công kích cường độ giáp cấp. Nhưng luyện khí thủ pháp cùng thủ pháp luyện khí truyền thống không tương xứng, do đó sẽ là Ất cấp bình định."
Tang Tử chớp chớp mắt, nàng nhớ Tri Sùng thúc thúc đã từng lời thề son sắt mà cùng nàng bảo đảm: "Con cứ yên tâm lớn mật mà dùng loạn chùy đại pháp đi, ta bảo đảm, đám giám khảo kia sau khi nhìn thấy con mạnh mẽ lại có sức dãn của thủ pháp luyện khí nhất định sẽ cho con giáp cấp bình định."
Kết quả đâu, cái thứ nhất giám khảo liền cho Ất cấp bình định.
Trách không được cha của mình cùng Hàm Yên tiểu tỷ tỷ đều không thích nói chuyện với Tri Sùng thúc thúc, Tang Tử quyết định đợi chút đi ra ngoài liền đánh Tri Sùng thúc thúc một hồi.
Khi Tang Tử còn đang nghĩ lung tung thì vị giám khảo thứ hai cũng đã có thành tích: "Cán búa có khắc phòng hoạt phù văn, rìu cũng dị thường sắc bén, luyện chế chi tiết rất khá, phù trận trong rìu rất đặc sắc, giáp cấp."
Theo sau vị giám khảo thứ ba, bốn, năm cũng cho giáp cấp bình định.
Lúc này, linh rìu đã bị truyền tới vị giám khảo cuối cùng. Hắn đem linh rìu cầm ở trong tay đánh giá trong chốc lát, trên mặt nhìn không ra là thưởng thức vẫn là không thưởng thức. Sau khi đánh giá xong vị giám khảo này đem linh rìu đặt ở trên mặt đất, sau đó rút ra trung giai linh kiếm ở trên hông.
Tang Tử trợn mắt nhìn vị giám khảo này: Vị đại thúc này hẳn là không dùng trung giai linh kiếm của hắn chém linh rìu cấp thấp của nàng đi? Không cần, hai thứ này kém một cấp bậc, linh rìu khẳng định sẽ đứt.
Trong lúc Tang Tử lo lắng thì vị giám khảo này thu bụng đề khí, nắm chặt linh kiếm, tìm góc độ xảo quyệt mà chém vào chỗ nối giữa cán cùng lưỡi rìu.
Qua một nhát, ánh lửa văng khắp nơi, mũi kiếm cùng lưỡi rìu chạm nhau phát ra thanh âm khó nghe.
Tang Tử ngừng thở, thật cẩn thận mà nhìn về phía linh rìu nhận.
Không đứt!
Tang Tử lập tức liền thay đổi quyết định lúc trước: Không đánh Tri Sùng thúc thúc nữa, phải khen ngợi Tri Sùng thúc thúc, khen hắn một, hai năm đều được. Loạn chùy đại pháp này cũng quá trâu bò, luyện chế ra pháp khí cấp thấp mà có thể khiêng được pháp khí trung giai. Trách không được mọi người đều nói Tri Sùng thúc thúc cùng Vu Lạc lão bản là thiên tài luyện khí đâu.
Giám khảo nhìn linh rìu không có bị tổn hao gì mới vừa lòng gật gật đầu, cho Tang Tử thành tích "Giáp cấp" bình định.
Sau đó, vị giám khảo đầu tiên cho Tang Tử đánh "Ất cấp" bình định quay đầu lại đem "Ất cấp" đổi thành "Giáp cấp", hắn một bên sửa một bên cùng vài vị giám khảo bên cạnh nói: "Thủ pháp luyện khí của tiểu cô nương này tuy rằng xằng bậy một chút, nhưng pháp khí lại có hiệu quả rất tốt. Chúng ta không thể kỳ thị loại phương pháp luyện khí này, phải xử bình đẳng!"
Vài vị giám khảo bên cạnh hắn không lên tiếng mà nhìn hắn một cái: Không, người kỳ thị luyện khí thủ pháp của người ta rõ ràng chỉ có một mình ngươi!