Chương 56.2"Ta để hắn ở lại Vu gia" - Hình Tù đứng lên, vỗ vỗ đất trên quần áo: "Đám người kia thành tinh Tam trưởng lão của Vu gia hình như phát hiện có gì đó không đúng nên ta liền trở về nhad, không mang A Ngôn về nữa".
"Hình Tù!" - Hình Thành bạo nộ đến cực điểm: "Ngươi lại làm cái gì ở Vu gia?"
"Cũng không làm gì" - Hình Tù chẳng hề để ý mà nói: "Chỉ là tùy tay phế đi thức hải của con gái nhỏ của Vu Tri Sùng mà thôi. Cha thiếu nợ thì con trả, thuận tiện còn có thể hủy diệt trung tâm đời sau của Vu gia, mua bán có lời!"
"Vậy A Ngôn thì sao! Ngươi để A Ngôn ở Vu gia thì có nghĩ tới hắn sẽ bị Vu gia làm gì không?" - Hình Thành đầy mặt thất vọng mà nhìn Hình Tù.
Hình Tù nghe vậy không khỏi cười nhạo một tiếng: "Hèn nhát như Vu gia có thể làm gì A Ngôn? Đại ca yên tâm đi, ta bảo đảm Vu gia sẽ không động A Ngôn một ngón tay tựa như mười lăm năm trước vậy, bọn họ chả làm gì đối với ta".
Hình Thành thở dài, sau đó chậm rãi lắc lắc đầu: "Ngươi huỷ hoại thức hải của Vu Tri Sùng cùng Tam Túc Kim Ô, lại lừa Thanh Ngưng phế đi Kim Đan của Vu Lạc, năm đó Vu gia sở dĩ không cùng ngươi so đo bởi vì Vu Lạc cùng Vu Tri Sùng phạm sai lầm trước, là bọn họ trước huỷ hoại khế ước của ngươi cùng Hình Thiên Diễm Hỏa. Nhưng hôm nay, ngươi vô duyên vô cớ lại lần ra tay với Vu gia, lần này Vu gia sẽ không buông tha ngươi".
Hình Tù không khỏi cười một chút: "Thì sao? Ta sợ bọn họ ư?"
Hình Thành xoay đầu, không nhìn Hình Tù: "Nếu ngươi còn nhận người đại ca này thì hãy đem đời sau của Hình gia theo đi. Năm đó ngươi cướp đi khí vận của bọn họ, hiện giờ nên giữ lại tánh mạng cho bọn nhỏ, đây là ngươi thiếu tụi nhỏ".
Hình Tù trầm mặc hồi lâu, cuối cùng vẫn là không nói một lời mà xoay người rời đi.
Phía sau hắn Hình Thành chậm rãi thở dài một hơi.
Tiếp theo, Hình Thành lấy ra thông tin ngọc phù, liên hệ Tam trưởng lão của Vu gia: "Hình Tù động tay động chân ở thức hải của con gái nhỏ Vu Tri Sùng, mong các ngài biết được. Mặt khác, Hình gia ở quần đảo có gởi lại một chút linh thạch, ta đã giao phó Tu Quản Hội đem kia đám linh thạch kia chuyển giao Vu gia, chỉ cầu các ngài có thể chiếu cố A Ngôn. A Ngôn là đứa nhỏ ngoan, hắn cùng Hình Tù không giống nhau. Nếu có mạo muội, hy vọng ngài có thể tha thứ thỉnh cầu của phụ thân này".
Hình Thành đem lời nhắn gửi cho Tam trưởng lão, sau đó mở tin nhắn của Hình Ngôn. Sau khi do dự một lúc lâu, Hình Thành thở dài để lại lời nhắn cuối cùng cho Hình Ngôn: "Con trai, cha đi tìm mẹ con, con ở Vu gia phải ngoan nha, ít nhất phải ở đến một trăm bảy, tám chục năm mới được. Cha mới vừa mới cho Vu gia một tuyệt bút linh thạch, con phải sài giúp ngươi cha mới được!"
Nhìn tin tức trên ngọc phù vừa mới gửi đi, Hình Thành duỗi tay lau mặt, sau đó từ thức hải rút ra bản mạng linh đao của hắn, tiếp theo hắn cũng không quay đầu lại mà nhằm đám yêu tu kia đi tới.
Ở từ đường của Hình gia Hình Tù nhìn bóng dáng của Hình Thành, sau một lúc lâu mới nói một câu: "Tái kiến, đại ca, chúc ngươi kiếp sau biết đầu thai, đừng lại xui xẻo mà vào Hình gia nữa".
Bạch Vân Tụ không khỏi mà duỗi tay cầm cánh tay của Hình Tù.
Hình Tù lúc này mới lại thấp giọng cười một chút: "Nhìn trí nhớ này của ta xem, tu sĩ sao có thể sẽ đầu thai nữa. Chết chính là chết, hồn phi phách tán, xong hết mọi chuyện".
Hình Tù duỗi tay chà xát mặt, sau đó một lần nữa khôi phục bình tĩnh, "Như vậy, liền chúc ngươi khi chết sẽ không thống khổ. Tái kiến, đại ca của ta".
Nói xong câu này Hình Tù liền ôm hộp đựng mồi lửa, đi vào Truyền Tống Trận.
Cùng hắn tiến vào Truyền Tống Trận còn có đội ngũ chiến tu đặc biệt hộ tống mồi lửa cùng với một đám nhóc nơm nớp lo sợ.
Hình Tù mắt lạnh liếc đám nhóc này một cái, sau đó nói: "Không được khóc, không được nháo, sau khi truyền tống qua các ngươi lập tức cút xéo cho ta, đừng hy vọng ta phái người bảo hộ các ngươi".
Bọn nhỏ run run rẩy rẩy gật gật đầu.
Hình Tù lúc này mới mở ra Truyền Tống Trận.
Linh quang của Truyền Tống Trận thoáng hiện. Theo sau, tất cả mọi người đều không thấy bóng dáng.
Truyền Tống Trận cũng theo đó rạn nứt, thành phế trận không thể lại sử dụng.
Trong Vu Gia Bảo trên đảo Xi Vưu, Tam trưởng lão nhíu mày nhìn thông tin ngọc phù trong tay. Hắn cùng Nhị trưởng lão nhìn tin tức này của Hình Thành hai lần, lúc này mới vẻ mặt kinh nghi mà liên hệ thượng Đại trưởng lão: "Lão đại, Hình gia hình như đã xảy ra chuyện. Nhưng không biết có bẫy hay không, mong rằng vạn sự cẩn thận".
Thu được tin tức, Đại trưởng lão lại lần nữa sai người đẩy nhanh tốc độ của chiến hạm.
Nhưng hết thảy đều đã trần ai lạc định.
Khi chiến đội của Vu gia đến đảo Hình Dư thì ánh lửa trên đảo đã lên tận trời. Tàn phá Hình Gia Bảo, thi hoành khắp nơi, không một người sống.
Đại trưởng lão không khỏi hít ngược một hơi khí lạnh.
Gia tộc luyện khí số một của phương nam chư đảo - Hình gia bị người diệt khẩu. Tin tức này trong một đêm liền truyền khắp toàn bộ Linh giới.
Có tu sĩ công bố Hình gia bị Vu gia hãm hại bởi vì đêm đó có người thấy chiến hạm của Vu gia ngừng ở bên ngoài Hình Gia Bảo.
Nhưng thực mau lại xuất hiện lời đồn khác: Là Phật Tử diệt Hình gia.
Lời này là do một vị phật tu của Tiểu Hỉ Phật Giáo ở Phật giới nói ra.
"Hình gia trước kia chính là tiểu sa di ở bên người Phật Tử chuyên phụng dưỡng ăn, mặc, ở, đi lại. Sau này khi kiếp đầu của Phật Tử bị người vây công bỏ mình, tiểu sa di liền nhân cơ hội trộm đi Hình Thiên Diễm Hỏa của Phật Tử mang xuống từ Thần giới, lúc sau lại tự sửa mình mang họ Hình, lúc này mới lắc mình biến hóa thành gia tộc luyện khí đệ nhất ở phương nam chư đảo".
"Tám kiếp trước của Phật Tử đều tu Phật, tính tình tốt cho nên lười đến cùng cả nhà ăn trộm như Hình gia so đo. Nhưng hiện tại, kiếp thứ chín của Phật Tử đọa ma, chẳng lẽ còn không thể tìm Hình gia tính tính sổ sao?"
"Nói nữa, mồi lửa Hình Thiên Diễm Hỏa được bảo tồn ở từ đường Hình gia không thấy bóng dáng khi Hình gia diệt môn. Điều này còn không rõ ràng sao? Khẳng định là Phật Tử diệt Hình gia sau đó lại mang đi Hình Thiên Diễm Hỏa rồi".
Bởi vì lời đồn thứ hai này thật sự có cơ sở cho nên các tu sĩ đa phần cho rằng chuyện Hình gia diệt môn lần này xác thật là do Phật Tử ra tay.
Khổ Bặc tôn giả của Đại Thừa Phật Giáo ở trên liên thuyền nhìn Ma giới đại lục ở dưới chân, mà thở dài một hơi nặng nề.
Địa phương trước hắn không xa có một Ma tộc trung đẳng trên đầu có sừng thần sắc bất thiện nhìn chằm chằm hắn: "Phật tu không được đặt chân vào thổ địa Ma giới của chúng ta, tôn giả đây là muốn bội ước sao?"
Khổ Bặc tôn giả sau khi nghe xong mặt ủ mày ê mà cúi đầu: "Kế Thiện."
"Cừu Đạo" - Phật Tử thiếu niên sắc mặt tái nhợt từ một đám Ma tộc đi ra, biểu hắn nhàn nhạt mà nhìn Khổ Bặc tôn giả liếc mắt một cái: "Lão nhân ngươi tìm ta?"
Khổ Bặc tôn giả muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn là không nói gì.
Phật Tử thiếu niên hiểu rõ mà nhìn Khổ Bặc tôn giả: "Ngươi muốn tới hỏi ta là ta có lấy đi mồi lửa của Hình Thiên Diễm Hỏa đúng hay không?"
Khổ Bặc tôn giả trầm mặc một lát, mới tiếp tục nói: "Ta biết không phải ngươi làm, ta tin tưởng ngươi".
Phật Tử chút nào không quan tâm, biểu tình hắn châm chọc mà nói một tiếng: "Nếu ngươi thật sự tin tưởng ta thì sẽ không cố ý chạy tới Ma giới tìm ta".
Khổ Bặc tôn giả không nói một lời mà nhìn Phật Tử.
Phật Tử cũng mặt vô biểu tình mà nhìn lại.
Khổ Bặc tôn giả cuối cùng vẫn là nhắm lại đôi mắt, xoay người chuẩn bị rời đi.
Lúc này, Phật Tử đột nhiên mở miệng nói: "Đúng rồi, lão nhân, ngươi có phải cho rằng đứa nhóc kia của Vu gia có thể trọng tố thang trời nên mới che chở nàng như vậy đúng hay không?"
Khổ Bặc tôn giả đột nhiên xoay người nhìn thẳng Phật Tử: "Ngươi muốn làm cái gì?"
Phật Tử chậm rãi nhếch lên một bên khóe môi: "Ngươi muốn nàng sửa lại thang trời nhưng ta lại không muốn. Khi thang trời được sửa thì đám súc sinh kia gϊếŧ ta lại ăn huyết nhục của ta không phải có thể phi thăng lên Thần giới sao? Làm chuyện ác như vậy còn vọng tưởng thang trời sửa xong để phi thăng Thần giới? Trên đời này nào có chuyện tốt như vậy?"
"Kế Thiện" - Khổ Bặc tôn giả từ liên thuyền đứng lên.
Phật Tử biểu tình trào phúng mà nhìn Khổ Bặc tôn giả liếc mắt một cái.
Khổ Bặc tôn giả trầm mặc một lát, lúc này mới sửa miệng: "Cừu Đạo, sau khi thang trời sửa xong thì ngươi mới có thể một lần nữa cùng liên hệ Thần giới. Lúc sau tất cả nhân quả đều báo ứng, đều có Thiên Đạo thế ngươi chủ trì công đạo. Tâm ma kiếp, lôi phạt, Thiên Đạo sẽ không ngồi xem những tên đồ đệ làm chuyện ác, ăn huyết nhục của người khác phi thăng".
"Thiên Đạo?" - Phật Tử khinh thường mà cười lên tiếng: "Nếu Thiên Đạo công bằng thì tại sao lúc trước làm ta thu thập cục diện rối rắm thế các ngươi? Các ngươi tự mình làm gãy thang trời thì liên quan gì đến ta? Ta dựa vào cái gì không làm Thần tộc qua ngày tháng mà phải xuống hạ giới sửa thang trời cho các ngươi? Tám thế trước ta tu Phật, chưa từng hại bất luận kẻ nào, cuối cùng lại vẫn là bị người mổ tim cả tám thế. Nếu Thiên Đạo sẽ thay người chủ trì công đạo thì tại sao nó hiện tại không đánh chết tất cả tu sĩ ở Tứ giới?"
Khổ Bặc tôn giả há miệng thở dốc, lại cái gì cũng chưa nói được.
Phật Tử lúc này mới lại tự giễu mà cười một chút: "Ngươi đi đi, sau này đừng đến đây nữa, ta không phải là Phật Tử của Đại Thừa Phật Giáo của các ngươi".
Khổ Bặc tôn giả trầm mặc một lúc lâu, sau đó mới mở miệng: "Cừu Đạo, mọi chuyện đều do Thiên Đạo an bài hảo. Thang trời của Tứ giới bị gãy, Phật Tử của Thần giới hạ phàm, Linh giới đại lục sinh loạn, phương nam chư đảo quật khởi, thang trời của Tứ giới trọng tố, linh phật tu sĩ phi thăng. Từ chuyện này đến chuyện kia đều à do Thiên Đạo sớm đã an bài".
Phật Tử đối với Khổ Bặc tôn giả hơi cười một chút: "Không, không có an bài gì cả, thang trời sẽ không được sửa. Không có Hình Thiên Diễm Hỏa thì việc trọng tố thang trời chỉ là người nói si nói mộng mà thôi. Ngươi nói con nhóc kia Vu gia kia ư, vĩnh viễn đều sẽ không có được Hình Thiên Diễm Hỏa. Bởi vì, Hình Thiên Diễm Hỏa là ta mang từ Thần giới xuống. Mà hiện tại, ta phải thu hồi nó lại".
Khổ Bặc tôn giả đối với Phật Tử lắc đầu. Hắn không định nói thêm gì nữa mà là trực tiếp xoay người rời đi.
Phật Tử nhìn theo Khổ Bặc tôn giả rời đi, sau đó xoay người phân phó: "Phái người điều tra mồi lửa của Hình Thiên Diễm Hỏa hiện tại ở đâu".
"Rõ." - Một đám Ma tộc thực mau mà lĩnh mệnh.
Phật Tử xa xa nhìn về phía nam của Linh giới là phương nam chư đảo, sau đó chậm rãi gợi lên khóe môi: "Không có Hình Thiên Diễm Hỏa, ta xem ngươi muốn làm sao để sửa thang trời".
Trên đảo Xi Vưu của phương nam chư đảo Tang Tử đột nhiên hắt xì liên tiếp.
"Khẳng định là có người mắng ta" - Tang Tử nhỏ giọng mà nói thầm một câu, sau đó duỗi tay xoa xoa đầu.
Hai ngày nay nàng thường xuyên nghe được một cái thanh âm tế tế nhọn nhọn, ở nàng bên tai kêu "mau tới tìm ta đi, tại sao ngươi còn chưa tới tìm ta, ngươi mà không tới tìm ta ta sẽ giận đó".
Tang Tử bị làm phiền nhiều ngày rốt cuộc không thể nhịn được nữa mà làm bể một cái bàn: "Ta tìm ngươi làm cái gì!"
Thanh âm đó phát ra một tiếng sợ hãi, sau đó hoàn toàn an tĩnh lại.
Tang Tử vừa lòng mà vỗ vỗ mảnh vụn trên tay.
Ở một chỗ góc xó xỉnh của Linh giới, mồi lửa Hình Thiên Diễm Hỏa bị Hình Tù nhốt ở trong hộp ủy ủy khuất khuất mà lay động hai cái: Chủ nhân nhân mới thật là hung dữ mà.