Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hàng Ngày Tu Tiên

Chương 55-2

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 55.2

Trong khi đó ở dưới đảo Hình Dư vạn dặm là từ đường của Hình gia đột nhiên nổi lên một mảnh hắc quang.

Các đồng tử phụ trách vệ sinh từ đường nhìn Hình Thiên Diễm Hỏa đột nhiên bạo động không khỏi kinh hoảng mà ném xuống cái chổi trong tay, sau đó một bên la làng một bên chạy đi kêu các trưởng lão.

Chỉ có một vị đồng tử trong đó thân xuyên hắc y, thần sắc bình tĩnh mà dùng ngọc giản ký lục cảnh tượng Hình Thiên Diễm Hỏa bạo động, sau đó đem hình ảnh gửi cho Thiếu giáo hoàng Ba Ngạn của Tiểu Hỉ Phật Giáo ở Phật giới: "Ba công tử, Hình Thiên Diễm Hỏa của Hình gia đột nhiên bạo động, hư hư thực thực xuất hiện người có thể sử dụng ngọn lửa".

Phật giới ở Vô Tận Chi Hải cách Linh giới phương nam chư đảo có người được gọi là Ba công tử duỗi tay đẩy ra thiếu nữ rúc vào trong lòng ngực hắn.

"Cút đi!" - Ba Ngạn không kiên nhẫn mà đạp thiếu nữ một cái.

Thiếu nữ nơm nớp lo sợ mà cúi đầu khom lưng lui ra ngoài.

Ba Ngạn lúc này mới nhíu mày xem tin tức lại một lần: "Hình Thiên Diễm Hỏa bạo động? Sách, thật là phiền toái! Biết vậy lúc trước không nên mềm lòng buông tha người của Hình gia!"

Ba Ngạn có chút bực bội mà đẩy ra cửa sổ.

Ngay sau đó, ánh mắt của hắn đột nhiên ngưng lại.

Ngoài cửa sổ, xa xôi ở phía chân trời xuất hiện một đoạn thang trời nứt toạc một nửa.

Tằng đáy của thang trời hợp với Tứ giới đại lục, sau đó uyển chuyển uốn lượn về phía phía chân trời. Mà ở giữa thang trời lại có đạo vết rách như bị rìu lớn chém đứt.

Sau vết rách thì cả tòa thang trời phía sau cũng không thấy bóng dáng.

Đồng tử của Ba Ngạn kịch liệt co rút lại.

Sau một lúc lâu, hắn mới thấp giọng nói một câu: "Thang trời tái hiện!"

Cùng lúc đó, bên trong Thương Ngô Phái của Linh giới, chưởng giáo của Thương Ngô phái cõng đôi tay, hai hàng lông mày nhíu chặt mà nhìn thang trời chợt xuất hiện ở phía chân trời: "Thang trời tái hiện, chẳng lẽ liên quan đến Phật Tử?"

Trưởng giáo của Thương Ngô phái nghĩ trăm lần cũng không ra, lấy ra đồng tiền tính một quẻ. Nhưng mà quẻ tượng như cũ giống nhau mà tán loạn lại không có kết cấu.

Sau khi thang trời đứt đoạn thì thiên cơ đã bị Thiên Đạo giấu đi, phương pháp để tu sĩ bình thường cũng khó có thể nhìn thấy thiên cơ.

Sớm biết nên chưởng giáo Thương Ngô thu hồi đồng tiền, sau đó nặng nề mà thở dài một hơi.

Ở một nơi khác của Linh giới đại lục chưởng giáo của Thái Thiên Môn kinh nghi bất định mà nhìn thang trời đột nhiên xuất hiện. Sau khi cúi đầu trầm tư một lát, chưởng giáo của Thái Thiên Môn rốt cuộc mở miệng gọi đệ tử của mình, nhỏ giọng dặn dò nói: "Đem chuyện này nói cho các trưởng lão".

Đệ tử gật gật đầu, đóng cửa đi ra ngoài.

Trở lại Tiểu Hỉ Phật Giáo, Ba Ngạn rốt cuộc từ kinh ngạc phục hồi. Hắn vội vàng mặc quần áo, sau đó vội vàng mà vọt vào cấm địa của Tiểu Hỉ Phật Giáo.

Cấm địa của Tiểu Hỉ Phật Giáo nằm ở dưới nền đất, nơi này hàng năm bố trí trận pháp có nhiệt độ thấp, có rất nhiều hàn băng ngàn năm rất khó hòa tan.

Ba Ngạn vừa bước vào cấm địa đã bị đông lạnh đến run lập cập.

Hắn thật cẩn thận mà theo bậc thang đi xuống, sau đó biểu tình kính cẩn mà đối với lão giả mặc hồng bào ngồi ngay ngắn ở bên trong cấm địa hành lễ: "Lão tổ tông".

Được Ba Ngạn xưng là lão tổ tông Giáo hoàng của Tiểu Hỉ Phật Giáo là Ba Ma biểu tình bình tĩnh mà mở mắt: "Chuyện gì?"

Ba Ngạn cúi đầu, tận lực ngắn gọn mà đem chuyện Hình Thiên Diễm Hỏa bạo động cùng thang trời tái hiện nói cho Giáo hoàng Ba Ma.

Ba Ma nghe xong không nói gì, mà là chậm rãi rê Phật châu trong tay.

Ba Ngạn vẫn duy trì động tác cụp mi rũ mắt, sau một lúc lâu cũng chưa dám mở miệng.

Hồi lâu, Giáo hoàng Ba Ma mới nhấc lên mí mắt nhìn Ba Ngạn liếc mắt một cái: "Mười lăm năm trước, ta đã nói với con là Hình gia không thể lưu".

Ba Ngạn vội vàng cúi đầu quỳ xuống: "Dạ, lão tổ tông, đều do tôn nhi năm đó bị Hình Thanh Ngưng mê tâm hồn, mới nhất thời mềm lòng mà tha cho Hình gia một con đường sống. Tôn nhi biết sai rồi".

Ba Ma nặng nề mà thở ra một hơi, sau đó lại lần nữa nhắm hai mắt lại: "Nếu biết sai rồi, vậy làm chuyện nên làm để mọi chuyện trở lại nguyên bản nên có. Hình gia không thể lưu; Hình Thiên Diễm Hỏa không thể lại bị người trọng chưởng. Nếu không, một ngày kia, thang trời tái hiện, Tứ giới liền không còn đường sống".

"Dạ, lão tổ tông" - Ba Ngạn cung kính khom người quỳ ba lạy đại lễ, lúc này mới nhìn Ba Ma, từng bước một mà rời khỏi cấm địa.

Khi thân hình của Ba Ngạn hoàn toàn biến mất, lúc này Ba Ma mới một lần nữa mở to mắt, sau đó nặng nề mà thở dài một hơi.

Ở từ đường của Vu gia Tang Tử chậm rãi mở mắt.

Cùng lúc đó, Hình Thiên Diễm Hỏa ở từ đường của Hình gia dần dần mà bình ổn trở lại, nửa thanh thang trời chợt xuất hiện ở phía chân trời của Tứ giới cũng chậm rãi một lần nữa giấu đi thân hình.

Bên trong Tứ giới ẩn ẩn truyền đến vô số thanh âm thở dài trầm trọng.

Tang Tử đối với việc này hoàn toàn không biết gì cả chậm rãi chớp chớp mắt: "..."

Tang Du Đồng nghe thấy cúi đầu nhìn Tang Tử, sau đó đem nàng bế lên, tiếp theo lại rót một ngụm nước vô miệng nàng: "Uống một ít nước đi, môi đều khô da rồi".

Đột nhiên không kịp phòng ngừa bị bắt uống một ngụm nước Tang Tử ho hai tiếng mới nuốt hết nước: Phương thức nuôi dạy con cái của mẹ nàng cùng với nuôi Đậu Đen không khác nhau lắm, đều là đơn giản thô bạo, lại hơi hơi lộ ra một chút yêu thương.

Tang Tử vừa uống nước, vừa quay đầu xem diễn.

Cách nàng không xa Hình Ngôn mặt ủ mày ê mà bị trói thành cái bánh chưng, trên cổ còn có kiếm của Vu Hàm Yên gác ở đó.

Trên mặt của Vu Hàm Yên dù ăn mặc váy dài hồng nhạt nhưng đã không còn một tia thẹn thùng nào.

Phía trước hai người là Thân Đồ Huyền đang cố gắng làm ra vẻ mặt hung thần ác sát: "Con phải thành thật nói cho ta, Hình Tù rốt cuộc đã động tay động chân gì ở trên người A Tử?"

Hình Ngôn nhíu mày, thật dài mà thở một hơi: "Tri Sùng thúc thúc, con biết cái gì thì con đã nói hết cho ngài rồi. Bây giờ con hết biết cái gì rồi, dù ngài có hỏi thêm thì con cũng không nói được gì nữa. Thúc thúc kia của con.."

"Hả?" - Thân Đồ Huyền "hung tợn" mà trừng mắt nhìn Hình Ngôn.

Hình Ngôn vẻ mặt xui xẻo mà rụt rụt cổ, sau đó tiếp tục nói: "Cái người thúc thúc lòng dạ hiểm độc kia của con cái gì cũng không nói cho con, chỉ bảo con đem A Tử muội muội lưu lại rạp hát bên kia mà thôi, con cũng không biết hắn muốn làm gì cả".

Tang Tử uống một hớp nước lớn, sau đó bình tĩnh mà nói cho Hình Ngôn: "Tên thúc thúc lòng dạ hiểm độc kia của ngươi hạ cho ta cái chú ấn màu đen".

"A Tử, con tỉnh rồi?" - Thân Đồ Huyền lập tức thu hồi biểu tình phô trương thanh thế tàn nhẫn trên mặt, chạy như bay đi tới trước mặt Tang Tử: "Có chỗ nào không thoải mái hay không? Cái chú ấn kia bị phá chưa? Có cần Nhị trưởng lão đi vào nhìn xem một chút không?"

Tang Tử liền đứng lên, cười dạo qua một vòng: "Con tỉnh rồi, còn khá tốt, đã bị phá, không cần xem đâu".

Hình Ngôn bị Thân Đồ Huyền ném ở phía sau vẻ mặt mê mang mà nhìn Tang Tử: "Chú ấn màu đen? Đó là thúc thúc của ta.. thúc thúc lòng dạ hiểm độc của ta tạo ra khi con có thể khống chế Hình Thiên Diễm Hỏa, nói là phương pháp của cái Thần tộc gì đó truyền xuống. Nghe nói cái chú ấn này phi thường khó tạo, năm đó hắn cũng bất quá chỉ tạo ra hai quả. Hơn nữa nghe nói cái chú ấn này ngoài Thần tộc ra thì căn bản không ai có thể giải. Từ từ, muội vừa rồi có phải là nói muội giải được chú ấn này ư?"

Nói xong lời cuối cùng trên mặt Hình Ngôn không khỏi có biểu tình một lời khó nói hết. Hắn nhìn Tang Tử từ trên xuống dưới giống như là nhìn thấy quái vật vậy.

Vu Hàm Yên hung ác mà trừng mắt nhìn Hình Ngôn: "Ngươi nhìn cái gì?" - Sửu bát quái, lại xem muội muội của ta, ta liền nhất kiếm đâm ngươi!

Hình Ngôn dị thường cầu sinh dục mãnh liệt mà quay đầu nói cho Vu Hàm Yên: "Muội đừng hiểu lầm, ta chỉ là cảm thấy muội muội của muội rất lợi hại, cho nên sùng bái mà nhìn nàng nhiều một chút. Muội phải biết rằng người thúc thúc lòng dạ hiểm độc của ta trước nay hạ chú ấn không ai có thể giải được".

Tang Tử nghe vậy không khỏi mở miệng hỏi nhiều một câu: "Người bị hạ chú ấn sẽ như thế nào?"

Hình Ngôn quay đầu lại, biểu tình nghiêm túc mà nói cho Tang Tử: "Người bị hạ chú ấn lúc sau thức hải sẽ lập tức khô héo, linh sủng ký sinh ở thức hải cũng sẽ tử vong theo".

Biểu tình trên mặt Vu Hàm Yên lập tức cứng lại, nàng đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Thân Đồ Huyền.

Nàng nhớ rất rõ ràng, năm nàng năm tuổi Tam Túc Kim Ô cùng phụ thân ký kết khế ước đột nhiên chết thảm.

Theo sau, mẫu thân cùng phụ thân lại có chuyện, sau đó nàng ta liền ôm nàng rời Vu gia.

Lại sau đó, phụ thân nàng lại không luyện khí nữa.

Thức hải khô héo, thần thức bị thương, tự nhiên không có biện pháp lại luyện khí.

Cho nên, năm đó người gϊếŧ Tam Túc Kim Ô của phụ thân lại hại hắn chính là cha kế Hình Tù của nàng ư?

Thân Đồ Huyền bị Vu Hàm Yên nhìn chằm chằm không thể hiểu được mà nhìn Vu Hàm Yên hai mắt, sau đó nỗ lực mà thẳng thắn eo lưng: 'Hàm Yên vì cái gì đột nhiên nhìn chằm chằm ta? Chẳng lẽ ta lại bại lộ thân phận? Ủa sao vậy được. Kệ đi, vẫn là giả bộ trong chốc lát nữa. Tên lừa đảo Vu Tri Sùng kia khi giả bộ thâm trầm là bộ dạng gì? Ta học được hẳn là còn rất giống đi?'

Tang Tử ngẩng đầu nhìn bốn phía: Vu Hàm Yên nắm chặt trường kiếm như là tùy thời chuẩn bị đi gϊếŧ người, Thân Đồ Huyền thẳng thắn eo lưng đang ở nỗ lực giả bộ thâm trầm, Hình Ngôn túng quẫn cúi đầu không dám nói lời nào, Tang Du Đồng không có cảm giác tồn tại đang ngồi ở một bên xem diễn, còn có Nhị trưởng lão đang cúi đầu liên hệ Đại trưởng lão chuẩn bị đi Hình gia tìm Hình Tù tính sổ.

Tang Tử: "..."

- Không biết vì cái gì mà nàng cảm thấy phong cách của mọi người hình như có chút không được nhất trí.
« Chương TrướcChương Tiếp »