Chương 54-2

2620 Chữ Cài Đặt
Chương 54.2

Bị Tam trưởng lão lôi kéo, Tang Tử lúc này đang ở nghe răn dạy.

"A Tử nay, ta đã nói với con là không được ngươi cùng nam hài tử của Hình gia ở bên nhau, nữ hài tử cũng không được" - Tam trưởng lão vẻ mặt vô cùng đau đớn mà nhìn Tang Tử.

Tang Tử ngẩng đầu, vô tội mà nhìn Tam trưởng: "Con đâu ở cùng với họ đâu, không phải sau đó con cũng chạy ư?" - Không chỉ có chạy, nàng còn tính toán đem cha gọi tới, sau đó đương trường chia rẽ Vu Hàm Yên cùng Hình Ngôn.

Tam trưởng lão hồi tưởng một chút biểu hiện vừa rồi của Tang Tử, phát hiện nàng hình như không có bị tên tiểu bạch kiểm kia lừa gạt. Vì thế, Tam trưởng lão vừa lòng gật gật đầu, sau đó lôi kéo Tang Tử, đem nàng giới thiệu cho gia chủ của các gia tộc khác.

Giới thiệu xong Tam trưởng lão phi thường thẳng thắng mà duỗi tay ra: "Tới, đừng keo kiệt, đem lễ gặp mặt đều lấy ra tới".

Gia chủ Bùi gia nhìn Tam trưởng lão, có chút kinh ngạc hỏi một câu: "Ngươi xác định?" - Xem tư thế này của Tam trưởng lão rõ ràng là muốn để Vu Tang Tử làm trung tâm đời sau của Vu gia. Nhưng năm nay Vu Tang Tử còn không đến tám tuổi đúng không? Sớm như vậy liền đem trung tâm gia tộc định ra rồi ư?

Tam trưởng lão không chút do dự gật gật đầu: "Đương nhiên! Nhanh lên, đem thứ tốt nhất của các ngươi đều lấy ra tới".

Gia chủ Bùi gia liền nhún vai, sau đó từ túi Càn Khôn lấy ra một lọ đan dược cao cấp: "Tục linh đan cao cấp chuyên dùng để cứu mạng, chỉ cần còn có một thôi thì đan này vẫn có thể giữ được nửa cái mạng".

Tam trưởng lão mặt mày hớn hở mà tiếp nhận bình đan dược, sau đó xoay người đưa cho Tang Tử: "Mau thu hồi, đây chính là thứ tốt".

Tang Tử vẻ mặt ngốc mà thu một đống lễ gặp mặt. Sau đó, nàng được Tam trưởng lão đồng ý mà có chút ngượng ngùng từ túi Càn Khôn lấy ra mấy khối hộp nhỏ lớn bằng bàn tay để làm đáp lễ đưa cho những gia chủ này.

Gia chủ Bùi gia vẻ mặt tò mò mà mở cái nắp của hộp nhỏ.

Cái nắp bị xốc lên trong nháy mắt, Duyên Thời Ảo Trận bị kích phát, một hư ảnh của một vị nữ tu xuyên diễn phục xuất hiện ở hộp. Sau đó vị nữ tu chỉ lớn bằng nửa ngón tay bắt đầu đàn hát các bài hát hiện hành ở phương nam chư đảo.

Trên nắp hộp cũng ngay sau đó xuất hiện mấy cái chữ nhỏ: "Bài trước, tiếp tục / tạm dừng, bài sau".

Gia chủ Bùi gia tò mò mà duỗi tay chọn "bài sau". Hư ảnh của nữ tu thực mau liền cúi mình vái chào, sau đó bế lên tỳ bà, ngược lại hát một bài hát lâm li bi đát.

Đây là đồ vật mà Tang Tử khoảng thời gian trước làm ra cho Vu Hoảng Hoảng chơi, sau lại bị Tam trưởng lấy, chuẩn bị cầm đi làm sản phẩm luyện khí của quý tiếp theo của Vu gia.

Tang Tử bởi vậy lại kiếm lời một tuyệt bút linh thạch, ngoài ra còn thêm hoa hồng ba phần trăm trong mỗi năm.

Gia chủ Bùi gia rất có hứng thú mà nhìn nữ tu ở bên trong hộp, sau đó cúi đầu nhìn Tang Tử hỏi: "Con còn có cái khác không? Nếu có thì ta lại bỏ tiền mua thêm mấy cái nữa?"

"Không có, tạm thời cũng chỉ có nhiêu đây" - Tang Tử lắc lắc đầu, sau đó cười tủm tỉm mà quảng cáo cho Vu gia: "Nhưng mà tháng sau Vu gia chúng ta liền sẽ bán loại hộp âm nhạc này. Các luyện khí sư cao cấp tự tay làm, hiệu quả bảo đảm so cái này tốt. Đến lúc đó con sẽ bảo Tam trưởng lão gửi qua cho các ngài ạ".

Gia chủ Bùi gia sau khi nghe xong liền vẻ mặt cảm khái gật gật đầu: "Thật không hổ là trung tâm đời sau của Vu gia, nói chuyện thôi còn có thể làm tuyên truyền cho Vu gia".

Tam trưởng lão vẻ mặt kiêu ngạo mà đứng thẳng eo, sau đó đối với mọi người cười một chút. Chứ gì nữa, nàng chính là người mà Vu gia bọn họ chọn được xem là tinh mắt nhất! Hắn tuyển người của trung tâm gia tộc, chắc chắn sẽ không có lỗi!

Nghĩ đến đây, Tam trưởng lão còn ở trong lòng cảm khái một câu: Tên đầu đất như Thân Đồ Huyền còn có thể sinh.

Tam trưởng lão một bên cảm khái, một bên mang theo Tang Tử tiếp tục cùng các gia chủ lôi kéo làm quen, cố gắng để Tang Tử làm quen với bọn họ.

Thời gian chậm rãi qua đi, các gia chủ tiến đến Vu gia xem diễn sau khi cùng Tam trưởng lão nói thỏa các bước tiếp theo để hợp tác công việc trong gia tộc xong liền sôi nổi đứng dậy cáo từ.

Ở hướng Tây Bắc của phòng hộ đại trận của Vu Gia Bảo có một cái cái cổng nhỏ, chuyên dùng để các phù không thuyền lớn của các gia tộc này rời đi đảo Xi Vưu.

Hình Tù ngẩng đầu nhìn một người mà tiếp một người mà rời đi lên phù không thuyền, sau đó lại cúi đầu nhìn thoáng qua thông tin ngọc phù. Tin tức trên ngọc phù rất đơn giản: "Đã mai phục xong, tùy thời có thể hành động".

Hình Tù thu hồi thông tin ngọc phù, sau đó đứng dậy hướng Tam trưởng lão cùng Tang Tử đi qua. Những gia tộc này đi còn chưa đủ xa, hắn đến lại kéo dài thêm trong chốc lát.

Hình Tù mới vừa cùng Tam trưởng lão nói một tiếng tiếp đón thì Vu Lạc lại đột nhiên xông ra.

Hắn nhìn Hình Tù, sau đó không chút khách khí hỏi: "Tại sao ngươi còn không đi?"

Hình Tù hơi cười một chút, sau đó cùng Vu Lạc nói: "A Ngôn hình như làm Hàm Yên giận, còn đang dỗ Hàm Yên. Chúng ta làm trưởng bối cũng không có chuyện gì quan trọng, đơn giản liền từ từ bọn nhỏ đi".

Nói xong, Hình Tù còn đối với Vu Lạc hài hước mà nâng lên lông mày: "Rốt cuộc, chúng ta năm đó cũng là như vậy, có phải không?"

Vu Lạc nhăn lại lông mày, hình như là nhớ tới chuyện làm người không vui.

Hình Tù liền nhếch lên khóe môi hỏi Vu Lạc một câu: "Ngươi còn không quên Thanh Ngưng đúng không?"

Mặt Vu Lạc lập tức xanh mét, hắn tiếp đón đều không đánh mà xoay người liền đi.

Hình Tù liền nhún vai, sau đó cùng Tam trưởng lão nói: "Nhiều năm như vậy qua rồi mà Vu Lạc vẫn có tính tình như vậy, một chút cũng không khác".

Tam trưởng lão nhìn Hình Tù, cố ý điều chỉ mà nói một câu: "Nhiều năm như vậy ngươi nhưng thật ra thay đổi rất nhiều, ta đều không nhớ được bộ dáng trước kia của ngươi".

Biểu tình trên mặt Hình Tù cương một chút, sau đó mới tiếp tục cười nói: "Ta cùng trước kia có cái gì không giống nhau? Đơn giản chỉ là già hơn một chút, lại chậm chạp hơn một chút thôi. Nhưng thật ra tật xấu thích trêu ghẹo người khác của Tam trưởng lão ngài đây vẫn là cùng trước giống nhau như đúc".

"Có lẽ đi" - Tam trưởng lão thực mau liền dời đi tầm mắt, sau đó cúi đầu sờ sờ bả vai Tang Tử: "Đã khuya, ta bảo Thanh Điện đưa con về nhà trước".

Hình Tù nhìn thoáng qua phòng hộ đại trận vẫn chưa khép kín, lại nhìn thoáng qua phù không hạm của Bùi gia ở ngoài trận đã biến mất, lúc này mới đi lên trước cùng Tam trưởng lão nói: "Đúng rồi, Tam trưởng lão, ta vừa định nói tộc học của Vu gia các ngươi cũng thi xong và sắp chuẩn bị nghỉ, không bằng làm A Tử bồi Hàm Yên cùng nhau đi đến Hình gia chúng ta ở một đoạn thời gian được không?"

Tam trưởng lão lập tức liền nhăn lại lông mày.

Không chờ hắn mở miệng cự tuyệt Hình Tù thì bên ngoài phòng hộ đại trận liền đột nhiên xuất hiện một con chiến hạm đen nhánh.

Đồng tử Tam trưởng lão co rút lại, lập tức giơ tay phát ra tín hiệu: "Địch tập!"

Ngay sau đó, các chiến tu của Vu gia trang bị chỉnh tề từ các góc của Vu Gia Bảo bay ra, sau đó bay nhanh mà ở trên không trung xếp trận hình.

Phụ trách mở ra phòng hộ trận pháp Vu gia các tu sĩ, cũng ở chiến hạm xuất hiện trước tiên, liền bắt đầu chuẩn bị đóng cửa phòng hộ đại trận.

"Địch tập" - Hình Tù ý vị không rõ mà nói một câu, sau đó liền duỗi tay ôm Tang Tử: "Trẻ con không thể xem này đó, tới, ta đưa con về nhà".

Khi Hình Tù tới gần nàng, Tang Tử liền phi thường cảnh giác mà xoay người, sau đó trốn ở phía sau Tam trưởng lão. Nàng đối với tên Hình Tù này có cảm giác không tốt lắm, theo bản năng mà không muốn để hắn tiếp cận.

Tang Tử xoay người trong nháy mắt, tay của Hình Tù nguyên bản định ôm bả vai của Tang Tử hơi hơi hướng về phía trước nâng lên một chút, sau đó ngón tay liền xoa đuôi tóc của Tang Tử một cái rất nhẹ nhàngi.

Đυ.ng chạm hơi ít liền lướt qua, mặc dù là Tang Tử cũng không có nhận thấy được tay của Hình Tù vừa mới đυ.ng vào đuôi tóc của mình, càng miễn bàn đến Tam trưởng lão đang ngẩng đầu nhìn chằm chằm chiến hạm.

Bởi vậy không ai có thể thấy khi ngón tay Hình Tù chạm vào tóc Tang Tử thì có một mạt chú ấn màu đen không thể thấy, lặng yên không một tiếng động mà hoàn toàn đi vào tóc của Tang Tử.

Nụ cười trên mặt Hình Tù càng sâu một ít, hắn ngẩng đầu cùng Tam trưởng lão nói: "Tộc học của Vu gia giáo dục quả nhiên không bình thường, trẻ con nhỏ như vậy đã có tính cảnh giác cao".

Tam trưởng lão hàm hồ mà lên tiếng, sau đó bế lên Tang Tử, trên dưới kiểm tra một phen. Sau khi không có phát hiện vấn đề gì hắn mới hơi hơi nhẹ nhàng thở ra, bước lên phi kiếm, đem nàng giao cho Thân Đồ Huyền đang bay tới nơi này.

Tang Tử phi thường ngoan ngoãn mà duỗi tay cổ cha mình. Là một cái tu sĩ chưa tới Trúc Cơ nàng lúc này nên thành thành thật thật mà đợi, không cho người khác thêm phiền toái.

Bị Tam trưởng lão bỏ ở phía sau Hình Tù chậm rãi bay lại đây, hắn không có xem Vu Tri Sùng, mà là nghiêng người hỏi Tam trưởng lão: "Tam trưởng lão, Hình gia lần này đi theo có mang đội ngũ chiến tu còn ở phù không thuyền, các ngài có cần ta đem bọn họ kêu xuống hỗ trợ không?"

"Không cần" - Tam trưởng lão không nghĩ ngợi mà cự tuyệt. Lúc sau hắn mới mở miệng giải thích một câu: "Ai cũng không biết mục đích của đàn tu sĩ này là gì, chiến tu nhà các ngươi vẫn là bảo vệ phù không thuyền của các ngươi trước đi. Chuyện khác Vu gia tự mình giải quyết".

"Ngài định đoạt" - Hình Tù theo ý của Tam trưởng lão gật gật đầu.

Tam trưởng lão liếc Hình Tù một cái, sau đó đối với Thân Đồ Huyền gật gật đầu: "Mang A Tử đi từ đường đi".

Thân Đồ Huyền gật đầu, thực mau liền ôm Tang Tử rời đi.

Tam trưởng lão lúc này mới xoay người nhìn về phía Hình Tù nói với hắn: "Đợi chút khi đánh nhau vì tránh cho ngộ thương thì còn thỉnh tu sĩ nhà các ngươi đều đãi ở phù không thuyền đi, không cần xuống dưới".

"Đương nhiên, ngài nói cái gì chính là cái đó" - Hình Tù nửa điểm không mang theo nghi ngờ mà đồng ý an bào của Tam trưởng lão.

Tam trưởng lão hồ nghi mà nhìn Hình Tù liếc mắt một cái, sau đó xoay người rời đi.

Sau khi cùng Hình Tù kéo ra khoảng cách Tam trưởng lão lấy ra thân phận mệnh bài, đầu tiên là gửi cho Đại trưởng lão chuyên phụ trách chủ quản vũ lực phát một cái tin tức: "Phái một đội nhìn chằm chằm Hình Tù".

Theo sau, Tam trưởng lão lại mở tên của Vu Tri Sùng, gửi cho Thân Đồ Huyền một tin tức: "Mang A Tử đi tìm Nhị trưởng lão, để Nhị trưởng lão kiểm tra thức hải của A Tử một lần".

Này lúc sau, Tam trưởng lão mới nhích người đi tìm gia chủ Vu gia điều hành vật tư chuẩn bị chiến đấu.

Một lần nữa bước lên phù không hạm, Hình Tù nhìn độ ngũ chiến tu gọn gàng, ngăn nắp của Vu gia cách đó không xa, sau đó chậm rãi nhếch khóe môi: "Vu gia? Bất quá chỉ có như vậy".

Hắn cúi đầu, lại lần nữa mở thông tin ngọc phù: "Sự đã thành, có thể chuẩn bị rút lui".

Tin tức gửi đi xong thì tu sĩ dẫn đầu mang mặt nạ bảo hộ màu vàng ở chiến hạm màu đen ở bên ngoài phòng hộ đại trận của Vu Gia Bảo, bảo thủ hạ phía sau đem trận pháp gia cố trên chiến hạm chạy đến lớn nhất.

Theo sau, dưới sự chỉ huy của tên tu sĩ đó mà cả tòa chiến hạm màu đen đột nhiên hướng đến phòng hộ trận đυ.ng vào.

Các trận pháp gia cố cùng phòng hộ đại trận giảo ở bên nhau, tạo nên một tầng lại một tầng sóng gợn.

Theo sau, các tu sĩ cố định vị điểm, nhằm ngay phòng hộ đại trận đánh ra ba sóng công kích.

Sau ba sóng công kích này các tu sĩ kia huấn luyện có tự mà thu hồi pháp khí công kích, xoay người nhảy vào chiến hạm. Sau đó, bọn họ giống như lúc tới, lặng yên không một tiếng động mà rút lui.

Thật giống như bọn họ không phải cố ý tới đánh Vu Gia Bảo, mà là tới tùy tiện tìm một chỗ thí nghiệm trận hình công kích vậy.

Bên trong Vu Gia Bảo, Đại trưởng lão không cần nghĩ ngợi mà sai tất cả chiến tu tức khắc chặn lại con chiến hạm này.

Đứng ở bên cạnh Đại trưởng lão Tam trưởng lão nhìn chiến hạm đang rời đi này, biểu tình trên mặt càng thêm nghiêm túc lên.