Chương 52-2

2846 Chữ Cài Đặt
Chương 52.2

Tam trưởng lão liền tiếp tục nói: "Khi Luyện khí từ tầng năm trở lên thì mỗi ngày cần có phòng tu luyện để luyện linh mạch, ở trong luyện công thất một canh giờ lại cần hai mươi khối hạ phẩm linh thạch, dựa theo thời gian bốn canh giờ để A Tử mỗi ngày tu luyện thì nàng mất ba năm để tu luyện đến Trúc Cơ kỳ, vậy cũng phải cần tám trăm khối trung phẩm linh thạch".

"Đó chẳng phải là tám khối thượng phẩm linh thạch sao, ta có!" - Thân Đồ Huyền cảm thấy chính mình rất là tài đại khí thô.

"À còn có luyện đan nữa" - Tam trưởng lão khảy khảy bàn tính trong tay - "Con gái ngươi mỗi lần luyện đan đều làm nổ, nếu một cái đan lô cấp thấp có giá là mười khối trung phẩm linh thạch thì một ngày nàng làm nổ đan lô mười cái, trong ba năm không sai biệt lắm thì đó là một ngàn một trăm khối thượng phẩm linh thạch".

Thân Đồ Huyền bị con số này dọa ra một thân mồ hôi lạnh, sau đó hắn đột nhiên nhớ tới: "Con gái ta không làm nổ lò".

"Vậy, được rồi, vậy tiền chi tiêu cho việc này có thể tạm thời bỏ bớt" - Tam trưởng lão thuận tay đem mục này bỏ đi, sau đó tiếp tục nói: "Không đề cập tới nổ lò luyện đan thì chúng ta nói về tài liệu luyện đan cùng luyện khí. Con gái ngươi mua linh thảo để luyện đan cùng tài liệu để luyện khí đều cần mua một lúc, mỗi lần mua đều là mấy chục khối thượng phẩm linh thạch, tính trong vòng ba năm thì cũng phải mất gần hai ngàn khối thượng phẩm linh thạch. Còn có vẽ bùa cũng cần giấy vàng với phù bút chu sa, những thứ này rất dễ tiêu hao, tính hết lại cũng tốn khá nhiều tiền. Hơn nữa con gái ngươi am hiểu phù trận nhất, mà thứ đó làm tốn rất nhiều thượng phẩm linh thạch".

Tam trưởng lão đem bàn tính gẩy trong tay vang lên bạch bạch: "Nói cách khác, ba năm tới, muốn nuôi được A Tử thì ngươi cần ít nhất chín ngàn khối thượng phẩm linh thạch" - Tam trưởng lão đem bàn tính đẩy về phía trước, sau đó giương mắt nhìn về phía Thân Đồ Huyền: "Chín ngàn khối thượng phẩm linh thạch, ngươi có không?"

Thân Đồ Huyền nhíu mày, mặt ủ mày ê mà lay ngón tay của mình.

Hắn trước bỏ qua một ngàn hai trăm khối linh thạch của Uẩn Thần Đan cao cấp sau đó mới bắt đầu tính toán rằng hắn có thể ở trong vòng ba năm kiếm được bảy ngàn tắm trăm khối thượng phẩm linh thạch hay không.

Ở Ma giới bán cơm kiếm ma thạch lại mua tài liệu bán cho Vu gia, cái này tính quá phức tạp, còn phải trả tiền thù lao cho Ma tộc, Quỷ tu nữa cho nên một tháng không sai biệt lắm chỉ có thể kiếm được hai mươi vạn hạ phẩm linh thạch, kia cũng chính là hai mươi khối thượng phẩm linh thạch.

Ở Vu gia bán cơm thì lợi nhuận cao hơn một chút, một tháng đại khái kiếm được ba mươi khối thượng phẩm linh thạch.

Vậy trong một năm là có thể kiếm được sáu trăm khối thượng phẩm linh thạch, ba năm thì là một ngàn tám trăm khối thượng phẩm linh thạch.

Mà muốn nuôi nổi con gái hắn thì cần tới bảy ngàn tám trăm khối thượng phẩm linh thạch.

Thân Đồ Huyền trầm mặc trong chốc lát, sau đó lại lần nữa lâm hoài nghi đối với chính mình: Tại sao càng tính hắn cảm thấy mình càng nghèo?

Khi hắn tu luyện lúc còn nhỏ, Nhật Thần tộc nghèo đến ăn bữa hôm lo bữa mai, không phải lúc trước hắn cũng bình bình an an mà tu luyện tới Kim Đan kỳ ư. Tại sao tới thời của con gái hắn thì phải tốn gần vạn khối thượng phẩm linh thạch mới miễn cưỡng nuôi nổi con gái tu luyện đến Trúc Cơ kỳ chứ?

Thân Đồ Huyền nhìn Tam trưởng lão, vẻ mặt hoài nghi mà mở to hai mắt: "Ta lại cảm thấy ngươi gạt ta. Lúc trước trong túi ta một khối linh thạch đều không có, không cũng tu luyện tới Kim Đan kỳ? Như thế nào đến con gái ta lại tốn nhiều linh thạch như vậy?"

Tam trưởng lão đối với Thân Đồ Huyền nhún vai: "Cho nên hiện tại ngươi chỉ biết nấu cơm, mà con gái ngươi không chỉ có thể luyện đan, luyện khí, mà còn có thể vẽ bùa, vẽ phù trận, thường thường còn có thể phát minh vài thứ để có tiền độc quyền" - Nói xong Tam trưởng lão còn cố ý bổ sung một câu: "Nuôi.. người thường cùng với thiên tài, tóm lại là không giống nhau".

Thân Đồ Huyền: "..."

- Không biết vì cái gì, hắn tổng cảm thấy Tam trưởng lão ngay từ đầu là định nói "Nuôi kẻ ngu dốt cùng thiên tài".

Cự tuyệt tự hỏi sâu sắc vấn đề này Thân Đồ Huyền bị Tam trưởng lão lừa dối một hồi, sau đó mơ màng hồ đồ mà gật đầu, đồng ý lại đi Bùi gia mở một quán cơm.

Chờ chuyện này xong xuôi Thân Đồ Huyền như cũ cả khuôn mặt khổ sở: "Tam trưởng lão, chúng ta muốn mở thêm nhiều cửa hàng thêm nữa không, còn có Phù gia, Ngỗi gia, Chiến gia gì đó, có cần mở chi nhánh không?" - Không mở thêm mấy nhà thì hắn sao có thể nuôi nổi con gái mình đây.

"À, cái đó không vội" - Tam trưởng lão cười tủm tỉm mà thu hồi khế ước có dấu vân tay của Thân Đồ Huyền vừa mới ấn: "Chờ bọn họ tìm tới cửa rồi tính sau, vội vàng không phải mua bán".

Gia chủ Bùi gia duỗi tay sờ sờ cằm, hắn cảm thấy Tam trưởng lão nói vội vàng là chỉ hắn.

Mà Thân Đồ Huyền lại mặt ủ mày ê mà nhìn Tam trưởng lão: "Không mở thêm mấy cái cửa hàng thì mấy ngàn khối thượng phẩm linh thạch từ chỗ nào tới đây?"

"À, cái đó không cần ngươi nhọc lòng, ngươi chỉ cần chuẩn bị nấu cơm là được" - Tam trưởng lão đứng lên, cười cười mà vỗ vỗ bả vai của Thân Đồ Huyền: "Ta mới vừa giúp A Tử nói một đợt, có rất nhiều gia tộc đều đối với trận bàn tổ Duyên Thời Ảo Trận của A Tử cảm thấy hứng thú, chuẩn bị ngày mai liền đi Tu Quản Hội mua quyền sử dụng. Một năm có một trăm khối thượng phẩm linh thạch, như vậy tính tính toán thì ngày mai A Tử đại khái có thể có bốn năm ngàn khối thượng phẩm linh thạch đi?"

Thân Đồ Huyền chậm rãi ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Tam trưởng lão nửa ngày cũng chưa nói chuyện. Con gái hắn một đợt liền gom đủ hơn phân nửa linh thạch, hắn còn lao lực đi Bùi gia mở chi nhánh làm gì? Nằm một chỗ chờ con gái nuôi là được rồi! Biết vậy hắn liền không nghe Tam trưởng lão, miệng của Tam trưởng lão đúng là không thể tin!

Tam trưởng lão không hề sở giác mà tiếp tục cười nói một câu: "Nuôi người thường cùng nuôi thiên tài không giống nhau, phương thức kiếm tiền của người thường cùng thiên tài cũng không giống nhau, ngươi phải biết điều này".

Thân Đồ Huyền rốt cuộc mở miệng nói một câu nói: "Cho nên phương thức hố người thường cùng hố thiên tài cũng không giống nhau?"

"À cái đó thì không phải" - Tam trưởng lão cười lắc lắc đầu: "Thiên tài là để yêu quý, người thường mới dùng để hố" - A Tử là đứa nhỏ vừa ưu tú lại ngoan ngoãn, đương nhiên là phải phủng cung phụng rồi. Thân Đồ Huyền loại này thích lười biếng còn không có chí cầu tiến mới là dùng để hố.

Thân Đồ Huyền: "..."

- Ta cảm ơn ngươi đã yêu quý con gái của ta như vậy!

Bị Tam trưởng lão hố, Thân Đồ Huyền còn không thể không bóp mũi mà đi Bùi gia mở cửa hàng, hầm hừ mà rời đi.

Phía sau hắn, gia chủ Bùi gia lén lút chọc chọc cánh tay của gia chủ Vu gia: "Vị Vu Tri Sùng này của ngà ngươi có phải có chút ngốc hay không?"

"Hư" – Gia chủ Vu gia nhanh chóng dựng lên ngón tay đối với gia chủ Bùi gia: "Con gái hắn tương đối thông minh, cho nên..".

"À, ta đã hiểu" – Gia chủ Bùi gia vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ, cũng không biết hắn rốt cuộc ngộ ra cái gì.

Tam trưởng lão xoay người, nhìn gia chủ Bùi gia, sau đó phi thường nghiêm túc mà nói cho hắn: "Tri Sùng của chúng ta đúng là có chút ngốc, nhưng ngươi đừng nghĩ đến chuyện khi dễ hắn. Bùi gia các ngươi sau khi mở tiệm thì mỗi ngày ta đều phải kiểm tra sổ sách, các ngươi lừa gạt được Tri Sùng nhưng không lừa gạt được ta".

"Khẳng định sẽ không!" - Bùi gia gia chủ lập tức đảm bảo cùng Tam trưởng lão: "Hai nhà chúng ta có giao tính nhiều năm như vậy, ta hố ai cũng sẽ không hố Vu gia. Nói nữa, năm đó ta cùng Vĩnh Tu chính là cầu học cùng một chỗ, Vĩnh Tu là biết rõ nhân phẩm của ta, có phải hay không, Vĩnh Tu?" – Gia chủ Bùi gia nghiêng người nháy mắt cho gia chủ Vu gia là Vu Vĩnh Tu.

Vu Vĩnh Tu không thể nề hà mà trợn trắng mắt: "Nếu không phải ta cùng ngươi có giao tình thì Tam trưởng lão sao có thể giúp đỡ ngươi hố Tri Sùng? Vu gia lại không thiều tiền từ quán cơm này ở Bùi gia các ngươi".

Gia chủ Bùi gia liền dựng lên một ngón tay cái đối với Vu Vĩnh Tu cùng Tam trưởng lão.

Tam trưởng lão không chút nào cảm kích mà phất phất tay: "Đừng nghĩ quá nhiều, ta chỉ là không quen nhìn Tri Sùng mỗi ngày đều lười biếng, không biết tiến tới. Được rồi, các ngươi đi ra ngoài đi, rạp hát sắp mở màn, mau mau đi đi".

Gia chủ Bùi gia đến rạp hát còn cố ý kéo tay áo của gia chủ Vu gia một chút: "Ai, Vĩnh Tu, con gái của Tri Sùng kia có ở chỗ này không?"

Tầm mắt của gia chủ Vu gia đảo qua, liền thấy Tang Tử ở bên trong đám người. Hắn cười tủm tỉm mà sờ soạng một phen chòm râu trên cằm, trên mặt tràn đầy biểu tình kiêu ngạo muốn khoe con nhà mình: "Nhìn thấy không? Đứa nhỏ đẹp nhất trong đám đó".

Bị gia chủ Vu gia chỉ vào, Tang Tử như có cảm giác mà ngẩng đầu nhìn qua. Sau khi nhìn đến gia chủ nhà mình thì Tang Tử còn cười tủm tỉm mà hướng về phía hắn vẫy vẫy tay.

Gia chủ Vu gia tức khắc thần thanh khí sảng, chỉ cảm thấy con cháu nhà mình biết tranh đua, nhìn thế nào cũng thấy thích.

Sau khi chào gia chủ nhà mình Tang Tử liền đem tầm mắt một lần nữa đầu trở về trên sân khấu kịch.

Trò hay vừa mới bắt đầu diễn.

Nói là diễn kịch, nhưng vở diễn này như đang kể về lịch sử về quá trình phát triển của phương nam chư đảo.

Hơn một ngàn sáu trăm năm trước, khi đó Tứ giới còn không gọi Tứ giới, mà là gọi chung là Tu Tiên giới. Khi đó Tu Tiên giới có năm khối đại lục, phân biệt là Yêu giới, Ma giới, Phật giới, Linh giới, cùng Nhân gian giới có phàm nhân sinh tồn.

Sau lại, Yêu giới xâm lấn Nhân gian giới, ở Nhân gian giới ăn rất nhiều phàm nhân. Cách Nhân gian giới gần nhất Phật giới, phân biệt có hai phái là Đại Thừa Phật Giáo cùng Tiểu Hỉ Phật Giáo, đi đến Nhân gian giới đánh với Yêu giới.

Theo lý mà nói, phật lực của phật tu có thể áp chế yêu tu của Yêu giới toàn phương diện, nhưng tràng đại chiến năm đó lại có kết cục là phật tu thảm bại.

Theo sau, Linh giới cùng Ma giới cùng những phật tu bị thất bại cùng nhau ra tay mới có thể đem yêu tu đuổi ra Nhân gian giới. Theo sau, tam giới hao phí vô số vật tư cùng nhân lực mới thiết hạ kết giới ở cả Nhân gian giới. Có kết giới bảo hộ lúc sau, phàm nhân ở Nhân gian giới mới không bao giờ sợ yêu tu nữa.

Thời gian kết giới hình thành cũng là lúc Phật, Linh, Ma - tam giới có mối quan hệ hòa hợp nhất.

Nhưng ngày vui chóng qua, thực mau, tu sĩ của tam giới phát hiện, luôn có yêu tu có thể dễ dàng mà đột phá kết giới, lẻn vào Nhân gian giới tiếp tục ăn vụng phàm nhân.

Sau khi trải qua một phen điều tra, Giáo Giáo hoàng Ba Ma thuộc phái Tiểu Hỉ Phật của Phật giới phát hiện, Ma tộc cấu kết yêu tu ở kết giới để lại lỗ hổng.

Ma tộc ngay sau đó liền rời khỏi liên minh của tam giới, cũng công khai tỏ vẻ phật tu không được tái xuất hiện ở lãnh thổ của Ma giới.

Theo sau, Giáo hoàng Ba Ma chủ động đưa ra ý kiến muốn phong bế cả Nhân gian giới, đem giới này giấu ở bên trong nhập hư không chiết tầng. Như vậy mới có thể vĩnh cửu bảo đảm Nhân gian giới không hề bị yêu tu hãm hại.

Vì căn nguyên tu hành của Đại Thừa Phật Giáo là lấy các chi lực tín ngưỡng của phàm nhân ở Nhân gian giới nên phật tu sau khi trầm mặc hồi lâu cuối cùng vẫn đồng ý kiến nghị này.

Sau đó, Nhân gian giới bị phong bế, Đại Thừa Phật Giáo mất đi tín ngưỡng chi lực của phàm nhân, ngay sau đó liền suy sụp xuống.

Lại sau đó, thang trời đột nhiên nứt toạc, Tứ giới không người có thể phi thăng.

Ngay lúc đó Giáo hoàng của Đại Thừa Phật Giáo lấy tánh mạng cùng tu vi vì đại giới, lập thề nguyện, thỉnh cầu Thiên Đạo cho các tu sĩ của Tứ giới có một đường sinh cơ.

Ngay sau đó, Phật Tử của Thần giới giáng thế, cũng giáng xuống thần dụ, chờ đến chín thế của Phật Tử tu hành viên mãn thì có thể trọng tố thang trời, để tu sĩ của Tứ giới có thể phi thăng.

Tu sĩ của Tứ giới vừa mới hoãn quá một hơi, kiếp đầu của Phật Tử liền bị người vây công mà chết. Ngay sau đó Linh giới đại loạn, Thương Ngô Phái cùng Thái Thiên Môn quyết liệt, vô số linh tu di cư đến Vô Tận Chi Hải, đi tới phương nam chư đảo.

Hình gia có Chưởng Hình Thiên Diễm Hỏa nổi tiếng về luyện khí, lấy luyện đan mà nổi tiếng Bùi gia, bằng phù triện lập thế Phù gia, dựa trận pháp mà hưng Ngỗi gia, lấy luyện thể nổi tiếng Chiến gia, còn có lúc ấy Vu gia ở Linh giới đại loạn tổn thất nghiêm trọng nhất.

Vô số linh tu các tiền bối, sát hải thú, trục yêu tu, nhiều lần trải qua trăm cay ngàn đắng mới rốt cuộc sáng lập ra phương nam chư đảo như lúc này phồn vinh thịnh thế.

Tuồng rốt cuộc hạ màn, các tu sĩ phương nam chư đảo ở dưới đài lâm vào một mảnh yên lặng.

Những gia chủ của các gia tộc lớn lúc này mới bừng tỉnh sở giác, nguyên lai năm đó Vu gia cũng từng cùng lão tổ tông bọn họ cùng nhau vào nam độ Vô Tận Chi Hải.

Chỉ là vì năm đó Vu gia yên lặng, mấy thứ này cuối cùng biến thành vài dòng trong sách sử của gia tộc mà thôi.

Mà nhờ trận tuồng này ngày hôm nay Vu gia muốn tuyên cáo với mọi người rằng Vu gia đã từng hiển hách ở Linh giới rốt cuộc lại trở về.