Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hàng Ngày Tu Tiên

Chương 50-1

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 50.1

Nơi mà tộc học của Vu gia tộc học tiến hành thi luyện khí vẫn như cũ ở phía đông của Vu Gia Bảo trong hố nội. Cả mấy tòa hố tây, bắc, đông ba mặt đều bị tu sửa thành phòng luyện khí. Mỗi tòa phòng luyện khí đều bố trí trận pháp, ở trong đó cũng để địa tâm ngọn lửa vĩnh không tắt cùng mười loại linh hỏa.

Trong phòng luyện khí, Tang Tử cùng Vu Hàm Yên đang cúi đầu chọn lựa tài liệu lát nữa phải dùng.

Bên ngoài phòng luyện khí, Hình Tù nghiêm túc mà lật xem 《 linh hỏa thao tác chỉ nam 》trong tay hắn.

Cuốn 《 linh hỏa thao tác chỉ nam 》này là khoảng thời gian trước Vu gia mới vừa in ra sách mới, tác giả là Vu Lạc cùng Vu Tang Tử.

Quyển sách này tổng cộng được chia làm ba bộ phận, bộ phận đầu tiên nói về thao tác chỉ pháp cùng linh quyết của mười loại linh hỏa, đây là kiến thức mà mỗi cuốn sách về thao tác linh hỏa phải có nên không có gì hiếm lạ. Bộ phận thứ hai viết một ít bí quyết khi thao tác linh hỏa, cũng giống như những cuốn sách khác thường thấy.

Thứ đáng giá nhất của quyển sách này là bộ phận thứ ba, bộ phận này nói về dùng ảo trận, phù trận cụ thể để hiện ra thao tác cùng chỉ pháp của mười loại linh hỏa. Tại đây bộ phận này nhằm vào mỗi một loại linh hỏa, Vu Lạc cùng Vu Tang Tử đều dựa theo từ đơn giản đến khó mà bố trí thao tác của nhiều loại tài liệu khác nhau, mỗi thao tác của một loại tài liệu lại trang bị thêm một phần phù trận ảo cảnh.

Phù trận ảo cảnh kỹ càng tỉ mỉ mà khắc họa cách sử dụng linh hỏa tinh luyện nên tài liệu, những chỉ pháp nào cần sử dụng, sử dụng loại linh quyết nào, cùng với khi nào thì cần đánh ra chỉ pháp cùng linh quyết. Chỉ cần lật đến tờ có phù trận ảo cảnh thì phù trận liền sẽ tự động bị kích hoạt, sau đó bắt đầu truyền phát hình ảnh ký lục ở bên trong.

Tỷ như khi sử dụng linh hỏa thay đổi hình dạng của tài liệu kim loại trung cấp là một ví dụ thực tế, trước trang có phù trận ảo cảnh là trang tràn đầy văn tự miêu tả quá trình được phân ra thành mười bước, cũng liệt đầy đủ mười bước cùng tên của chỉ pháp và linh quyết. Mà theo sát sau đó là trang tiếp theo có phù trận ảo cảnh hiện lên cách thức làm theo mười bước đó được đề cập ở trang trước.

Nhờ những trang có phù trận ảo cành này mà giá trị của cuốn sách 《 linh hỏa thao tác chỉ nam 》 được nâng lên biết bao nhiêu lần. Nguyên bản quá trình thao túng ngọn lửa vừa thâm thuý lại tối nghĩa nhờ hiện thực bởi hình ảnh mà trở nên đơn giản rất nhiều.

Nguyên nhân chính là như thế mà cuốn 《 linh hỏa thao tác chỉ nam 》 sau khi in ấn ra liền ở đảo Xi Vưu đảo thậm chí toàn bộ phương nam chư đảo đều khiến cho oanh động. Trước đó, không có người nghĩ tới dùng phù trận ảo cảnh đem những thao tác khó có thể nắm giữ linh hỏa ký lục lại. Mặc dù có người nghĩ tới thì bọn họ cũng không có biện pháp thiết trí phù trận ảo cảnh kích hoạt thời gian.

Nhưng Vu gia lại làm được. Chuẩn xác mà tới nói, là Vu Lạc cùng Vu Tang Tử làm được.

Hình Tù nhìn phù trận ảo cảnh có thể tường tận lại chuẩn xác hiện ra động tác chỉ pháp, buông xuống đôi mắt, sau một lúc lâu mới nhẹ nhàng mà thở ra một hơi. Hắn nghĩ đến tại sao Vu Lạc cùng Vu Tang Tử có thể làm được, tất cả là do: Trận bàn tổ Duyên Thời Ảo Trận.

Nửa năm trước, Vu gia mang theo Vu Tang Tử đi Tu Quản Hội đăng ký phát minh này, lúc đó hắn còn không để bụng, chỉ cảm thấy này bất quá là tiểu cô nương vì xem diễn mới mân mê ra tới trò chơi, hắn thậm chí cảm thấy Vu gia chiều tiểu cô nương đem thời gian cùng tinh lực làm lãng phí thiên phú của tiểu cô nương.

Nhưng sự thật chứng minh, hắn hoàn toàn nhìn nhầm.

Vu Tang Tử này khả năng thật sự có chút ghê gớm. Ngẫm lại xem đi, từ khi nàng tới Vu gia, đầu tiên là giúp Vu gia tìm được phương pháp chính xác chăn nuôi Tam Túc Kim Ô, giúp tu sĩ của Vu gia tăng lên thời gian mỗi ngày có thể mượn Thái Dương Chân Hỏa. Sau lại lại phát minh trận bàn tổ Duyên Thời Ảo Trận, được dùng ở cuốn sách《 linh hỏa thao tác chỉ nam 》 này bán được rất chạy.

Hình Tù hoàn toàn có thể khẳng định sau này các gia tộc chuyên môn in sách ở phương nam chư đảo nhất định sẽ cầm linh thạch mua trận bàn tổ Duyên Thời Ảo Trận mà Vu Tang Tử đăng ký.

Không, có lẽ không chỉ có mấy gia tộc đó. Hình Tù nghĩ đến vở kịch lớn sắp mở màn vào buổi tối được xưng là dùng rất nhiều trận bàn tổ Duyên Thời Ảo Trận của Vu gia, sau đó hắn hơi hơi nhăn lại lông mày.

Nếu trận bàn tổ Duyên Thời Ảo Trận này có thể sử dụng ở sân khấu kịch với lại có thể sử dụng ở thư tịch vậy thì nó nhất định còn có tác dụng khác. Nhưng gia tộc tu tiên khác có khứu giác nhạy bén ở phương nam chư đảo nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội nghiên cứu cái trận bàn tổ Duyên Thời Ảo Trận này. Bọn họ nhất định sẽ hoa tuyệt bút linh thạch mua trận bàn tổ Duyên Thời Ảo Trận, sau đó đem nó dùng ở phương diện khác có thể kiếm tiền.

Mà có khi nào bọn họ trả giá một tuyệt bút linh thạch để làm Vu Tang Tử lại phát minh ra thứ gì khác hay không?

Hình Tù nhìn Tang Tử trong phòng luyện khí, sau đó hơi hơi nheo lại đôi mắt, giống như là đang đánh giá một kiện thương phẩm phi thường có giá trị.

Lúc này, đứng ở bên cạnh Hình Tù, Bạch Vân Tụ đột nhiên duỗi tay túm một chút góc áo của Hình Tù: "Vu Lạc tới".

Hình Tù thu hồi tầm mắt, ngược lại nghiêng đầu nhìn về phía Vu Lạc đang từ cầu thang đi tới. Trước mặt hắn Vu Lạc râu đầy mặt, quần áo trên người cũng nhăn bèo nhèo, nhìn qua một chút cũng không giống người khí phách hăng hái trong trí nhớ của hắn, từng cùng Vu Tri Sùng là thiên tài luyện khí của phương nam chư đảo.

Hình Tù hơi hơi mỉm cười, sau đó hướng về phía Vu Lạc giơ giơ lên cuốn 《 linh hỏa thao tác chỉ nam 》trong tay hắn: "Đã lâu không thấy, viết không tồi, xem ra cuộc sống gần đây của ngươi khá tốt".

Vu Lạc đứng ở tại chỗ, ngưng thần nhìn Hình Tù một hồi lâu, mới mở miệng nói: "Thu hồi sắc mặt buồn cười đó của ngươi lại, lâu như vậy không thấy ngươi trở nên càng ngày càng dối trá".

Hình Tù không để bụng chút nào mà khơi mào lông mày bên trái: "Mà ngươi, vẫn là cùng trước kia giống nhau, tính tình không ai chịu được" - Hắn buông xuống sách trong tay, tiếp tục đối Vu Lạc nói: "Ta còn tưởng rằng Kim Đan ngươi bị phế đi thì sẽ không bao giờ nữa chạm vào mấy thứ luyện khí này. Không nghĩ tới, ngươi còn có tâm tư viết sách. Phía trước nhìn đến cuốn 《 tân biên sơ cấp tài liệu bách khoa toàn thư 》 có tên của ngươi, ta còn tưởng rằng ngươi chỉ là trên danh nghĩa chơi một chút. Không nghĩ tới, ngươi thật đúng là không có từ bỏ luyện khí".

"Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?" - Vu Lạc đầy mặt không kiên nhẫn mà đem đôi tay ôm ở trước ngực.

"Không có gì" - Hình Tù như cũ cùng Vu Lạc cười ha ha: "Nhìn đến lão bằng hữu lâu quá không thấy mặt, rốt cuộc từ nhân sinh bóng ma đi ra, ta thế hắn cảm thấy cao hứng mà thôi".

Vu Lạc nhìn chằm chằm Hình Tù, chậm rãi nói: "Nhưng biểu tình trên mặt ngươi không phải cao hứng, mà là ghen ghét".

Hình Tù sửng sốt một lát, sau đó rốt cuộc thu hồi nụ cười giả dối trên mặt, ngược lại đối với Vu Lạc cười lạnh hai tiếng: "Ghen ghét? Lão bằng hữu của ta, ngươi thật là càng ngày càng sẽ không xem sắc mặt của người khác. Ta vì cái gì phải ghen ghét một cái thiên tài luyện khí có Kim Đan bị phế đi? Chẳng lẽ ta ghen ghét ngươi đời này đều sẽ bị nhốt ở Trúc Cơ kỳ không thể tiến thêm được sao?"

Vu Lạc nhìn Hình Tù liếc mắt một cái, sau đó chuyển qua thân mình, không lại phản ứng hắn.

Hình Tù không thuận theo không buông tha mà thấu lên, sau đó tiếp tục "thọc dao" vào long của Vu Lạc: "Lão bằng hữu, ngươi là đang xem bọn nhóc của Vu gia sao? Thế nào, nhìn bọn họ, ngươi có phải nhớ tới trước kia ngươi ở trong giới luyện khí là oai phong một cõi ở phương nam chư đảo hay không? Trái ngược với hiện tại, ngươi có phải cảm thấy thực mất mát hay không? Có phải cảm thấy thế giới này vứt bỏ ngươi hay không?"

Vu Lạc không chịu nổi quấy nhiễu mà nhăn lại lông mày, sau đó rốt cuộc đối với Hình Tù mở miệng: "Những sự tình đó đều đã, ta đã quên, ngươi cần gì phải một lần lại một lần mà lôi chuyện cũ? Khi còn tuổi trẻ ta không hiểu chuyện, không có cố kỵ đến cảm thụ của ngươi, ta thực xin lỗi. Nhưng ta đã vì đó mà trả giá đại giới. Tựa như như ngươi nói, hiện tại ta chỉ là một người thường có Trúc Cơ kỳ, ngại không đến mắt của Hình gia các ngươi. Phiền toái Hình gia các ngươi xin thương xót, không cần lại xuất hiện ở trước mặt ta".

Hình Tù nhìn chằm chằm Vu Lạc một lúc lâu, sau đó chậm rãi gợi lên khóe môi: "Xin lỗi, nhưng ta không muốn nghe lời ngươi".

Vu Lạc lại lần nữa nhìn Hình Tù liếc mắt một cái, sau đó kiên quyết mà chuyển qua thân mình, ngược lại nhìn về phía bên trong Luyện Khí Tràng.

Ở đó, Tang Tử đã chọn được tài liệu để luyện chế pháp khí có tính công kích, hiện tại nàng đang chuyên tâm dùng Thái Dương Chân Hỏa tinh luyện làm loại bỏ ô trọc của tài liệu.

Sau khi tinh luyện toàn bộ tài liệu xong, Tang Tử một tay thao tác Thái Dương Chân Hỏa, dùng ngọn lửa đem tài liệu kéo duỗi biến hình, lại chậm rãi duỗi thành hai thanh trường kiếm.

Trường kiếm thành hình, Tang Tử đem hỏa linh lực trong cơ thể chuyển hóa thành Thái Dương Chân Hỏa, bao trùm hết tay trái, sau đó dùng tay nắm hai thanh trường kiếm này.

Tiếp theo, nàng dùng tay phải lấy ra phù bút, bắt đầu chậm rãi khắc một cái lại một cái phù trận trên hai thanh trường kiếm này.

Phù trận kiến cố, phù trận tăng cường, phù trận gia tốc..

Mỗi một cái phù trận bị khắc họa ở trường kiếm thì linh quang của trường kiếm cũng càng ngày càng thịnh.

Theo sau, Tang Tử những phù trận này để ở bên nhau, sau đó khắc lại một cái phù trận biến hình.

Một bút vẽ phù trận cuối cùng sau khi rơi xuống, nguyên bản hai thanh trường kiếm có chiều dài bằng cánh tay tự động co rút lại, biến thành hai thanh đoản chủy ngắn hơn.

Tang Tử dùng tay trái bao trùm Thái Dương Chân Hỏa nắm lấy hai thanh đoản chủy này, hoàn thành thao tác cuối cùng.

Theo sau, hai thanh pháp khí đoản chủy hơi hơi phiếm linh quang sơ cấp, liền xuất hiện ở trước mắt mọi người.

Tang Tử thu hồi Thái Dương Chân Hỏa đang bao trùm trên hai thanh đoản chuỳ, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía phu tử.

Người phu tử sớm đã canh giữ ở bên người Tang Tử, hắn trước tiên liền cầm lấy hai thanh đoản chủy này sau đó cẩn thận đánh giá.

Đôi tay hắn nắm lấy hai thanh đoản chủy, sau đó thử đánh vào luyện cương thạch chuyên môn dùng để thí nghiệm độ cứng rắn của pháp khí.

Trên luyện cương thạch theo đó mà xuất hiện một mạt hoa ngân màu trắng. Vị phu tử chậm rãi gật đầu: "Cái này được. Độ cứng rắn là trung thượng".

Phu tử vừa nói xong, hai thanh đoản chủy liền văng ra phía trước, một bên một lần nữa biến hình thành bộ dáng của hai thanh trường kiếm, một bên dựa vào lực bắn ra mà hướng luyện cương thạch đâm tới.

Hoa ngân màu trắng trên luyện cương thạch khi nãy thực mau liền biến thành một mạt dấu vết hơi hơi bị lõm xuống.

Phu tử có chút ngoài ý muốn quay đầu lại nhìn Tang Tử một cái, sau đó mới tiếp tục nói: "Độ cứng rắn là tốt nhất. Độ biến hình là trung thượng. Tính linh hoạt công kích là tốt nhất" – Sau khi nói xong những lời đánh giá này phu tử đưa ra thành tích của nửa trận đầu của cuộc thi cho Tang Tử: "Vu Tang Tử đã thông qua cuộc thi về pháp khí có tính công kích".

Vị phu tử duỗi tay vỗ vỗ Tang Tử bả vai, sau đó nói cho nàng: "Đi lấy tài liệu, chuẩn bị phần thi tiếp theo về pháp khí có tính phụ trợ đi".

Tang Tử gật gật đầu, đứng dậy đi lấy tài liệu.
« Chương TrướcChương Tiếp »