Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hàng Ngày Tu Tiên

Chương 47-2

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 47.2

Trận pháp lôi điện tôi thể này do Duệ đại tư tế cung cấp lý luận, lại do Tang Tử tự động thủ bố trí mà có, mục đích là để phụ trợ Tang Tử tiến hành tu luyện tầng ba của luyện thể.

Duệ đại tư tế lúc ấy là nói như thế này: "Tầng ba của luyện thể yêu cầu tăng lên cường độ cơ bắp gân cốt, phương pháp tu luyện tốt nhất chính là làm thân thể bại lộ ở bên trong lôi kiếp, lại dùng lôi kiếp không ngừng rửa sạch cơ bắp gân cốt, khiến cho nó càng ngày càng cường. Nhưng không phải lúc nào cũng có lôi kiếp, cho nên chúng ta chỉ có thể lui mà cầu, ngược lại dùng trận pháp bắt chước lôi kiếp".

Vì thế, lúc này có Tang Tử đang ở sử dụng trận pháp lôi điện tôi thể.

Sau khi trận pháp bị kích hoạt, lôi điện chi lực màu tím lam lập tức giống mạng nhện mà triền đầy toàn bộ trận pháp. Tang Tử ngồi ở ngay trung tâm trận pháp, dựa theo bí quyết mà Duệ đại tư tế dạy cho nàng mà ở trên người nổi lên một tầng Thái Dương Chân Hỏa. Thần hỏa bao bọc lấy quanh thân Tang Tử, chỉ trên đỉnh đầu ngay trung tâm để lại một chút lỗ hổng.

Bên trong trận pháp khắp nơi đều là lôi điện chi lực du tẩu bị Thái Dương Chân Hỏa cách trở, chỉ có một bộ phận nhỏ có thể theo lỗ hổng mà Tang Tử cố ý lưu lại tiến vào trong cơ thể Tang Tử.

Sau khi tiến vào trong cơ thể thì lôi điện chi lực này sẽ bị thần thức Tang Tử lôi kéo, hóa thành muôn vàn hồ quang rất nhỏ, thâm nhập vào cơ bắp gân cốt của Tang Tử, lại kí©h thí©ɧ làm nó trở nên càng cường.

Không thể không nói, đây là một loại phương thức tu luyện phi thường khiến người mệt mỏi tu. Bởi vì cùng một lúc mà Tang Tử yêu cầu hoàn thành bốn chuyện: Hấp thu hỏa linh khí trong không khí ở quanh thân tiến vào trong cơ thể để chuyển hóa thành Thái Dương Chân Hỏa, thao tác Thái Dương Chân Hỏa, sử dụng thần thức lôi kéo lôi điện chi lực, vận chuyển pháp quyết luyện thể.

Nhưng này đồng thời đây cũng là một loại phương thức phi thường hữu hiệu để rèn luyện, bởi vì Tang Tử rõ ràng có thể cảm giác được, nàng quăng ngã Vu Hạo phu tử càng ngày càng dễ dàng.

Nếu không có tiến hành lôi điện tôi thể thì nàng hoàn toàn là bị Vu Hạo phu tử đã áp tu vi đến Trúc Cơ kỳ ấn trên mặt đất mà đánh, vừa đau lại mất mặt. Khi nàng bắt đầu lôi điện tôi thể thì nàng liền không cảm thấy nắm đấm của Vu Hạo phu tử đau một chút nào.

Ngẫu nhiên có mấy lần, nàng còn có thể bắt lấy khoảng cách công kích của Vu Hạo phu tử, sau đó chỉ dựa vào lực lượng của cơ bắp liền đem Vu Hạo phu tử ném xuống.

Đám tu sĩ nhàn rồi không có việc gì làm của Vu gia vì thế còn chuyên môn mở cái đánh cuộc: Hôm nay Vu Tang Tử lại đánh Vu Hạo mấy quyền?

Tục truyền ngôn, người sáng lập đánh cuộc này là tự xưng là người hâʍ ɦộ của Tang Tử - Vu Dịch Thanh. Nhưng Vu Dịch Thanh kiên quyết phủ nhận chuyện này, cũng tỏ vẻ: "Nhị trưởng lão đã từng nói, trước khi tốt nghiệp tộc học, chúng ta không được tiến vào sòng bạc. Ta sao có thể biết rõ mà cố phạm đâu?"

Đối với việc này, Vu Hàm Yên vô cùng xem thường.

Tang Tử như cũ không biết cái đánh cuộc này tồn tại, nàng kiệt sức mà từ tôi thể trận pháp bò ra, sau đó nhảy vào nàng thuốc tắm mẹ nàng đã chuẩn bị xong.

Tang Tử quen cửa quen nẻo mà cuộn thành một đoàn, lại dúi đầu vào nước thuốc, sau đó liền nhắm hai mắt lại.

Liễm tức quyết tự động vận hành, lực lượng của thảo mộc ẩn chứa ở bên trong thuốc tắm không ngừng chữa trị cơ bắp gân cốt bị lôi điện ảnh hưởng.

Chờ Tang Tử mở mắt từ thuốc tắm bò ra tới lại tắm rửa xong thì cơm sáng cũng nấu xong. Một nhà bốn người nâng lên chén cháo linh gạo thơm nức, kẹp bánh rán mới vừa nướng, thêm một chút tiểu thái xào, ăn ngon vô cùng.

Đây là cảnh tượng mà Nhị trưởng lão cùng Tam trưởng lão sau khi đẩy cửa nhìn đến.

Nhị trưởng lão sờ sờ bụng mình, đột nhiên cảm thấy hình như có chút đói? Nhưng hắn rõ ràng đã tích cốc rất nhiều năm.

Ảo giác, nhất định là ảo giác. Nhị trưởng lão quơ quơ đầu.

Tang Tử buông bát cơm, cười tủm tỉm mà cùng hai vị trưởng lão chào hỏi, sau đó chạy vào phòng bếp, lấy cho hai người một chén cháo: "Nhị trưởng lão, Tam trưởng lão, cha con mới nấu cháo xong, thơm lắm, các ngài nếm thử".

Nhị trưởng lão lập tức đã quên chính mình sớm đã tích cốc nhiều năm, hắn uống một ngụm cháo, thường thường còn cuốn bánh rán lại kẹp một ít tiểu thái.

So với Nhị trưởng lão thì Tam trưởng lão chủ quản đối ngoại sự vụ của Vu gia liền có vẻ khắc chế nhiều. Hắn cảm tạ Tang Tử, văn nhã có lễ mà uống một chén cháo, trong lúc đó cũng không có chạm vào bánh rán cùng tiểu thái ở trên bàn.

Chờ mọi người đều ăn xong, Tang Tử cùng Vu Hàm Yên bưng mọi thứ đi phòng bếp rửa, Thân Đồ Huyền cười tủm tỉm mà cùng hai vị trưởng lão nói chuyện: "Tu Quản Hội đã hồi phục rồi ư?"

Nhị trưởng lão cùng Thân Đồ Huyền giao tiếp tương đối nhiều, bưng lên một ly linh trà, một bên thưởng thức một bên đối với Thân Đồ Huyền gật gật đầu: "Tu Quản Hội đã hồi phục vào ngày hôm qua, bọn họ nói trận bàn tổ Duyên Thời Ảo Trận của A Tử đã qua sơ thẩm, có thể đến chỗ bọn họ để tiến hành phúc thẩm. Vừa vặn hôm nay tộc học không đi học, ta cùng lão tam thương lượng một chút, cảm thấy hôm nay thích hợp mang A Tử đi đến nơi đó. Con cảm thấy thế nào?"

Thân Đồ Huyền cúi đầu nghĩ một chút tình thế dạo gần đây của phương nam chư đảo: Mấy cái tu tiên gia tộc lớn đều thành thật mà ở trên đảo, chỉ có Thái Thiên Môn cùng Phật Tử cách khá xa mà xem náo nhiệt. Hơn nữa lần này Tang Tử đi cùng Tam trưởng lão, Thân Đồ Huyền an tâm thoải mái đem con mình phó thác cho Tam trưởng lão: "Vậy phiền toái ngài, Tam trưởng lão".

Tam trưởng lão hấp thụ lần trước giáo huấn ở đảo Phù Không. Lần này ra cửa, hắn điều ra phù không hạm loại nhỏ có tốc độ di chuyển nhanh nhất và tính phòng hộ mạnh nhất của Vu gia, cũng cự tuyệt tất cả yêu cầu của đám nhóc muốn đi theo.

"Nếu không có tu luyện đến Trúc Cơ kỳ thì không thể ra Vu Gia Bảo" - Tam trưởng lão chỉ dùng một câu như vậy là có thể đuổi hết một đám muốn đi theo.

Đáng giá nhắc tới chính là, quy củ này được Tam trưởng lão đặt ra sau khi sự kiện ở đảo Phù Không xảy ra.

Một đám nhóc ranh đã bị nhốt suốt một năm ở Vu Gia Bảo vô cùng hâm mộ mà nhìn Tang Tử bước lên phù không hạm: "Hâm mộ A Tử quả, nàng rốt cuộc có thể đi ra ngoài chơi".

Mà Tang Tử bị một đám nhóc hâm mộ, đang ngẩng đầu nhìn chiến tu đang ở phù không hạm.

Chỉ là đi Tu Quản Hội xét duyệt một cái trận bàn tổ Duyên Thời Ảo Trận mà thôi, Tam trưởng lão rầm rộ mà thỉnh ra hơn mười vị chiến tu đã tu luyện hộ giá hộ tống. Xem ra sự kiện lần trước ở đảo Phù Không đã làm vị Tam trưởng lão này để lại bóng ma tâm lý.

Thân là một thành viên đã từng trốn nhà, Tang Tử thành thật mà ngồi ở phù không hạm, đem trận bàn tổ Duyên Thời Ảo Trận kiểm tra lại một lần.

Tam trưởng lão ngồi ở bên cạnh Tang Tử lúc này mới hơi hơi mà thở dài nhẹ nhõm một hơi, đứa nhỏ không nghĩ đến chuyện phá phách là được.

Tam trưởng lão muốn mang Tang Tử đi phân bộ Tu Quản Hội ở phương nam chư đảo. Tài đại khí thô Tu Quản Hội trực tiếp nằm ở trung tâm của phương nam chư đảo chỗ hải vực, bỏ vốn to tu sửa bị mọi người xưng là "Đảo đàn" gồm một loạt đảo nhỏ nhân tạo. Những người này tạo ra rất nhiều đảo nhỏ, phân công có khác, có bị Tu Quản Hội kiến thành chuyên dụng đảo nhỏ dùng để khảo hạch, có bị Tu Quản Hội chuyên môn dùng để tiến hành giao dịch chợ.

Phù không hạm dừng ở một trong số các đảo nhân tạo phụ trách đăng ký xét duyệt phát minh. Hòn đảo này cũng không tính lớn, đứng ở đảo bên này có thể thoải mái mà nhìn đến đảo khác. Con đường trên đảo có hình vòng tròn, một vòng lại một vòng mà bảo vệ trung tâm có kiến trúc màu đỏ.

Tam trưởng lão dắt tay Tang Tử, lãnh nàng đi đến tòa kiến trúc màu đỏ đó. Hơn mười vị chiến tu chia làm hai đội tám người, một đội lưu tại trên thuyền, một đội đi theo Tam trưởng lão cùng Tang Tử.

Đẩy ra đại môn, đi vào bên trong trận pháp bố trí có không khí mát lạnh, Tang Tử tò mò mà đánh giá khắp nơi. Khu vực không tính quá lớn bị phân chia thành ba cái khu khác nhau, mỗi khu có một công việc khác nhau: Xét duyệt, đăng ký, mua sắm.

Tam trưởng lão mang theo Tang Tử đi tới khu xét duyệt, đem báo cáo sơ thẩm lúc trước Tu Quản Hội phát ra.

Tu sĩ phụ trách tiến hành công tác phúc thẩm tiếp nhận tờ báo cáo sơ thẩm này, sau khi nghiệm chứng thật giả xong mới vẻ mặt ôn hòa mà nhìn về phía Tang Tử: "Tiểu gia hỏa, con muốn xét duyệt trận bàn tổ Duyên Thời Ảo Trận? Vậy con có thể đơn giản giới thiệu cho ta một chút về công năng của nó sao?"

Tang Tử liền dùng ngôn ngữ đem công năng của trận bàn tổ giới thiệu một lần: "Đem tổ hợp trận bàn ảo trận khác nhau đặt ở bên nhau sẽ hình thành trận bàn tổ ảo trận, lại thêm vào phù văn tập hợp của Duyên Thời đã được cải tiến, tổ hợp này có thể dựa theo trình tự cùng thời gian được giả thiết để truyền phát tin trận bàn tập hợp" - Nói xong, Tang Tử lại thuận tay đem trận bàn tổ nàng vừa mới điều chế tốt đưa cho tu sĩ xét duyệt.

Tu sĩ tiếp nhận trận bàn tổ, sau đó đưa linh lực vào kích hoạt. Ảo trận trận bàn bên trong trận bàn tổ liền dựa theo trình tự giả thiết cùng thời gian mà từng cái hiện ra tới.

"Ngô, có chút ý tứ" - Tu sĩ hơi hơi gật gật đầu.

Tang Tử nghiêng đầu nhìn tu sĩ liếc mắt một cái, sau đó từ túi Càn Khôn lấy ra một khối ngọc giản ký lục "Cái trận bàn tổ Duyên Thời Ảo Trận này phải phối hợp với biểu diễn của sân khấu kịch. Ta có ký lục ngọc giản ghi lại một đoạn ngắn, ngài muốn nhìn sao?"

Vị tu sĩ cúi đầu nhìn thoáng qua Tang Tử, sau đó gật gật đầu: "Vậy phóng một đoạn nhìn xem đi".

Tang Tử đem ngọc giản mở ra, sau đó đặt ở pháp khí chuyên môn dùng để truyền phát tin của ngọc giản. Ngọc giản ký lục hình ảnh, liền bị pháp khí phóng ra trên mặt tường bằng phẳng, màu trắng.

Hẹp hòi trong khoang thuyền, một vị nam tu ăn mặc rách nát, say như chết mà nằm liệt trên mặt đất. Bỗng nhiên, cuồng phong nổi lên, thuyền nhỏ bị gió bão xô đẩy, nam tu cũng ngay sau đó chìm vào đáy biển.

Sau khi nam tu bị té rớt, ảo cảnh cấu thành thuyền nhỏ cùng hải dương biến mất không thấy, thay thế chính là đáy biển hắc ám, sâu thẳm.

Trận bàn tổ Duyên Thời Ảo Trận hiện lên một tia linh quang, lại một trương trận bàn ảo trận bị kích hoạt, một con hải thú dữ tợn do ảo trận xây dựng ra xuất hiện ở phía sau nam tu.

Nam tu rút ra kiếm, cùng hải thú chiến đấu. Theo động tác của nam tu, một trương lại một trương trận bàn ảo trận được giả thiết thời gian bị kích hoạt, ở trên người hải thú biến ảo thành một đạo lại một đạo vết máu.

Ngắn ngủn như vậy trong chốc lát thời gian, liền xuất hiện hơn trăm trương trận bàn ảo trận. Hơn nữa những trận bàn này do trận bàn tổ Duyên Thời Ảo Trận khống chế mà đúng giờ, tinh chuẩn xuất hiện ở vị trí mà chúng nó hiển nhiên phải xuất hiện, cùng nam tu biểu diễn phối hợp vô cùng ăn ý.

Sau khi ngọc giản truyền phát tin xong, tu sĩ xét duyệt chưa đã thèm mà sờ sờ cằm: "Vở diễn này khi nào diễn nữa vậy? Gần nhất nơi nào có diễn nữa?"

Tang Tử chớp chớp mắt, không dám nói cho vị tu sĩ này là người diễn là Quỷ tu, hơn nữa diễn ở Ma giới.

Tam trưởng lão bình tĩnh mà tiếp nhận đề tài: "Của Vu gia chúng ta, không bao lâu nữa liền phải trình diễn, đến lúc đó sẽ phát thiệp thỉnh đại gia tới xem".

Vị tu sĩ liền cười tủm tỉm địa đạo một tiếng "được", sau đó ở đơn xin của Tang Tử ấn con dấu có bốn cái chữ to "thông qua xét duyệt".

Sau khi thông quy, bộ trận bàn tổ cũng được thuận lợi mà đăng ký. Tu sĩ phụ trách đăng ký tin tức trong tay cầm pháp khí chuyên dụng để đăng ký, sau đó đem tương quan tin tức của trận bàn tổ ghi lại. Theo sau, pháp khí chậm rãi hộc ra một trương ngọc phiến hơi mỏng. Bốn góc của ngọc phiến vẽ phù triện phòng ngụy, chính giữa có tin tức tương ứng của trận bàn tổ Duyên Thời Ảo Trận.

Phân loại: Trận pháp

Số hiệu: 6893

Tên: Trận bàn tổ Duyên Thời Ảo Trận

Người phát minh: Vu Tang Tử

Miêu tả: Đem tổ hợp trận bàn ảo trận khác nhau đặt ở bên nhau, cũng sử dụng phù văn tập hợp của Duyên Thời khống chế mỗi một trương trận bàn ảo trận và kích hoạt thời gian.

Tu sĩ phụ trách đăng ký tin tức nói cho Tang Tử: "Từ giờ trở đi, trong vòng hai trăm năm, những tu sĩ nào muốn sử dụng trận bàn tổ Duyên Thời Ảo Trận đều trước hết cần hướng Tu Quản Hội chúng ta xin mua sắm. Tu Quản Hội phụ trách xác minh thân phận của tu sĩ muốn mua sắm, bảo đảm khoản tiền kịp thời giao nộp, cũng phụ trách truy tra những hành vi chưa qua mua sắm liền tự tiện sử dụng. Tương ứng, Tu Quản Hội sẽ rút ra ba phần của phí mua sắm để bảo đảm hoạt động thuận lợi thực thi. Đồng thời, Tu Quản Hội sẽ lấy hình thức tính theo tháng, đem tất cả khoản tiền mua sắm là bảy phần lấy linh thạch giao cho con. Bằng chứng lĩnh linh thạch chính là ngọc phiến vừa mới cho con, cho nên hãy bảo quản ngọc phiến cho thật tốt nhé".

Tang Tử chớp chớp mắt, cảm thấy chính mình giống như bắt được một tấm vé bước vào con đường tài phú.
« Chương TrướcChương Tiếp »