Chương 45.2Tang Tử vừa mới tu luyện linh lực xong, nàng ngồi xếp bằng ở trên đệm hương bồ thượng, dùng thần thức xem hỗn hợp kim, hỏa trong đan điền linh khí, sau đó yên lặng mà lâm vào trầm tư.
Mặc dù Vu Hạo phu tử dùng pháp khí đem tu vi của hắn hạ xuống tầng bốn của luyện khí, nhưng đó cũng chỉ là hạ thấp cường độ linh lực phát ra, số lượng linh lực của cơ thể hắn vẫn không thay đổi.
Bởi vậy, Tang Tử chỉ có thể ở thời điểm đầu khi bắt đầu chiến đấu, dựa vào thân hình cùng một chút thông minh mà tạm thời mà ngăn cản được tiến công của Vu Hạo. Khi đối chiến bị kéo dài hơn nữa thì nàng bởi vì linh lực không đủ mà dẫn tới tiến công vô lực, dẫn tới nhanh chóng bị thua.
Nhưng số lượng linh lực lại liên quan chặt chẽ đến cấp bậc của tu vi, cái này chỉ có thể dựa vào năm này sang năm nọ tu luyện mà chậm rãi tích lũy. Vì thế, Tang Tử liền đem trọng điểm tu luyện chuyển đến tăng lên cường độ linh lực.
Nếu trước khi linh lực hao hết mà nàng có thể dựa vào tính áp đảo cường độ linh lực, trực tiếp đánh hạ Vu Hạo phu tử, vậy thì chiến đấu có thể lập tức kết thúc.
Vì thế, Tang Tử đưa ra các loại khả năng để tăng lên cường độ linh lực, lại nhờ sự trợ giúp của Duệ đại tư tế mà tìm được phương thức hiệu quả nhất: Đem hỏa linh lực trong cơ thể đều chuyển hóa thành Thái Dương Chân Hỏa.
Việc này cũng không dễ dàng để hoàn thành một chút nào, không những yêu cầu phải trải qua thực nghiệm nhiều lần mà còn cần chịu đựng đau đớn do linh lực thường xuyên mất khống chế mà va chạm ở đan điền, hơn nữa phải thừa nhận không chỉ một lần lại một lần thất bại.
Mỗi khi Tang Tử cảm thấy chịu không nổi thì nàng sẽ chạy đến khóa chiến đấu để tìm Vu Hạo phu tử đánh nhau một trận. Chờ nàng lại lần nữa bị Vu Hạo phu tử ấn trên mặt đất thì nàng lại có dũng khí cùng động lực để tiếp tục.
Sau khi bị thất bại không biết bao nhiêu lần, Tang Tử rốt cuộc thành công mà đem hỏa linh lực trong cơ thể đều chuyển hóa thành Thái Dương Chân Hỏa.
Khi hỏa linh lực biến thành Thái Dương Chân Hỏa, trước tiên nó tự phát mà tránh thoát khỏi sự dây dưa của kim linh lực trong đan điền, ngược lại đơn độc cuộn thành một đoàn, chiếm cứ một nửa vị trí trong đan điền.
Theo sau, Thái Dương Chân Hỏa chậm rãi đem kim linh lực bao vây lại, sau đó loại trừ những tạp vật có trong kim linh lực.
Sau khi kim linh lực bị tinh luyện xong sau, Thái Dương Chân Hỏa lúc này mới buông ra kim linh lực, sau đó cùng kim linh lực đầu đuôi tương triền, hình thành một cái Thái Cực Đồ có ranh giới rõ ràng rồi lại đầu đuôi tương tiếp.
Tang Tử vươn tay trái, triệu hồi ra một đoàn Thái Dương Chân Hỏa, ngọn lửa màu đỏ không ngừng lay động, nhìn qua bộ dáng rất an toàn cùng vô hại.
Tang Tử lại duỗi ra tay phải, triệu hồi ra một đoàn kim linh lực đã bị Thái Dương Chân Hỏa tinh luyện qua, thực mau liền theo tâm ý của Tang Tử mà biến thành một phen chủy thủ vô cùng cứng cỏi.
Tang Tử múa may một chút chủy thủ do kim linh lực hình thành, sau đó thử cắt một đường lên áo phòng ngự của cha mới mua cho nàng.
Ngay sau đó, cái phòng ngự linh y này Thân Đồ Huyền xưng là hoa ba trăm khối trung phẩm linh thạch đã bị Tang Tử cắt thành hai nửa.
Tang Tử chột dạ mà nhìn trái nhìn phải, sau đó trộm đem cái linh y này nhét vào túi Càn Khôn. Này ngàn vạn lần không thể làm cho cha biết, nàng chỉ tay tiện thử chủy thủ thôi mà kết quả làm hư bảo bối của cha mới mua.
Tang Tử đem chủy thủ một lần nữa hóa thành kim linh lực rồi thu hồi trong cơ thể, sau đó thẳng lưng, tin tưởng tràn đầy mà đi đến khóa chiến đấu. Lúc này đây, nàng nhất định có thể đánh Vu Hạo phu tử đến răng rơi đầy đất.
Tang Tử cùng Vu Hạo đã sớm nhận rõ gương mặt thật của đối phương, hai người hiện tại cũng không nói cái gì "luận bàn giao lưu" nửa, trực tiếp đi lên chính là đánh.
Vu Hạo véo động pháp quyết, đem kim linh lực hội tụ thành bộ dáng như cây búa, hướng Tang Tử múa may qua đi. Tang Tử tại chỗ nhảy lấy đà, tránh thoát một kích này, sau đó đột nhiên lao về phía trước, hai chân nâng lên đá vào ngực của Vu Hạo.
Vu Hạo thường xuyên bị Tang Tử dùng chiêu phi đá này nên không chút sứt mẻ, ngược lại dùng tay trái cầm Tang Tử cẳng chân, sau đó thủ đoạn xoay tròn, đem nàng ném đi ra ngoài.
Tang Tử ở giữa không trung khom lưng xoay người, tay phải triệu hồi ra chủy thủ do kim linh lực hình thành, đánh vào công kích có tính kim do Vu Hạo tùy theo mà đánh thêm.
"Rốt cuộc có chút tiến bộ" - Vu Hạo nhướng nhướng chân mày, sau đó tay trái mở ra, ở phía sau Tang Tử tạo ra một vách tường dùng kim linh lực hình thành.
Tang Tử "loảng xoảng" mà đánh vào vách tường một cái.
Vách tường ngay sau đó do Vu Hạo khống chế mà không ngừng biến hình, sau đó chặt chẽ đem Tang Tử giam cầm ở bên trong.
Vu Hạo một bên lắc đầu một bên giả tình giả ý mà nói cho Tang Tử: "Đứa nhỏ, ta nhớ rõ ta đã nói cho con, không cần chỉ dựa vào thân thể để chiến đấu. Chúng ta là linh tu, chúng ta phải dùng pháp quyết cùng linh lực để chiến đấu".
"Ngượng ngùng, ta nhớ rõ" - Tang Tử hướng về phía Vu Hạo mà nhếch lên khóe môi.
Ngay sau đó, tay phải nàng quay cuồng, múa may kim linh lực hình thành chủy thủ, nặng nề mà đánh vào bức tường kim loại do Vu Hạo khống chế.
Kim linh lực đã được Thái Dương Thần Hỏa tinh luyện qua nên dễ như trở bàn tay mà liền xé rách bức tường kia.
Sau đó, Tang Tử xé mở trói buộc, lại lần nữa hướng Vu Hạo vọt qua.
Nàng đem kim linh lực thu hồi trong cơ thể, ngược lại triệu hồi ra một tầng Thái Dương Chân Hỏa. Hỏa linh lực chuyển hóa thành Thái Dương Chân Hỏa bao phủ ở nắm tay của Tang Tử, nàng ra quyền hướng tới bụng của Vu Hạo đánh tới.
Liên tục đánh hai cái, Vu Hạo nhíu mày bưng kín bụng. Cùng Tang Tử chiến đấu lâu như vậy, hắn vẫn là lần đầu tiên cảm giác đến đau đớn.
Hỏa trên tay Tang Tử có cổ quái.
Không chờ Vu Hạo suy nghĩ cẩn thận, Tang Tử liền duỗi tay nhéo đai lưng của hắn, sau đó dùng sức chống thân thể, cả người hướng về phía trước bay lên không. Nàng dựa vào quán tính đi tới phía sau Vu Hạo, dùng tay phải ôm cổ hắn, sau đó hai chân đột nhiên đạp vào sau eo của Vu Hạo.
Vu Hạo bị Tang Tử giam cầm ở cổ, eo lại bị đá đến buộc lòng phải nghiêng về phía trước, khó có thể bảo trì cân bằng nên hắn lảo đảo một chút, sau đó bắt đầu nghiêng về phía sau.
Hắn sợ trọng lượng của mình sẽ đè bẹp Tang Tử, vì thế liền vươn tay phải ra phía sau, chuẩn bị lót cho nàng, giúp nàng đỡ bị đau một chút.
Không đợi hắn đυ.ng tới Tang Tử thìTang Tử cũng đã mượn lực ở trên vai chống một cái, sau đó cả người ở không trung đảo lộn thành một vòng đứng ở trước mặt hắn.
Vu Hạo ầm ầm ngã xuống đất, Tang Tử quỳ một gối ở trước ngực Vu Hạo, một tay giam cổ của hắn, một tay nắm chủy thủ do kim linh lực hình thành nhắm ngay mặt của Vu Hạo: "Con thắng".
Vu Hạo thấp giọng cười hai tiếng: "Đúng vậy, con thắng".
Tang Tử đắc ý dào dạt mà nhướng một bên lông mày.
Vu Hạo nâng tay đem pháp khí dùng để áp chế cấp bậc điều chỉnh tới Trúc Cơ kỳ. Sau đó, hắn nhẹ nhàng mà tránh thoát khỏi gông cùm xiềng xích của Tang Tử, còn hơi hơi cười một chút đối với nàng: "Chúc mừng con đã đánh thắng ta ở Luyện Khí kỳ. Kế tiếp, ta ở Trúc Cơ kỳ sẽ trở thành đối thủ của con ở giai đoạn sau".
"..."
- Tang Tử nháy mắt liền đắc ý không nổi nữa.
Nhưng mặc kệ, về sau ngày tháng có bao nhiêu khổ sở thì dù sao hôm nay nàng đã thành công đánh Vu Hạo phu tử đến nổi ấn ở trên mặt đất một hồi. Tưởng tượng như vậy, tâm tình Tang Tử nháy mắt lại tốt lên. Nàng vô cùng cao hứng mà mở ra cửa của tộc học, chuẩn bị chạy đến Sùng Văn Viện.
Hôm nay là ngày mà Vu gia phân chia hoa hồng cùng cống hiến giá trị, nàng đáp ứng cha lười của mình thay hắn đi Sùng Văn Viện lấy hoa hồng được chia.
Bằng vào hai nhà ăn ở Ma giới mà trong tay Thân Đồ Huyền đã tích góp rất nhiều tài liệu của Ma giới. Tài liệu nào dùng được hắn liền giữ lại cho mình, không dùng được thì hắn liền đưa cho Vu gia.
Vu gia tự nhiên không chịu lấy không những tài liệu này, liền dựa vào hình thức chia hoa hồng dùng tiền lời của việc luyện chế tài liệu của Ma giới chia cho Thân Đồ Huyền ba phần.
Trừ này việc này ra, mỗi tháng Vu gia còn sẽ thêm vào thân phận mệnh bài của Thân Đồ Huyền một tuyệt bút cống hiến giá trị làm khen thưởng. Những cống hiến giá trị có thể ở Sùng Văn Viện đổi ra khen thưởng "đặc thù linh thạch".
Hiện tại, Tang Tử muốn thay Thân Đồ Huyền đi lấy hoa hồng và cống hiến giá trị của Vu gia phân cho Thân Đồ Huyền tháng này.
Từ lúc Vu Ninh Lan rời đi, Sùng Văn Viện liền khác thay đổi một vị quản sự khác. Vị quản sự mới không chỉ có diện mạo nghiêm túc mà phong cách hành sự cũng thực nghiêm túc, làm việc có nề nếp, chưa bao giờ nói lời vô nghĩa khi làm việc.
Tân quản sự cúi đầu nhìn Tang Tử một cái, sau đó liền tiếp nhận thân phận mệnh bài có viết ba chữ "Vu Tri Sùng" trong tay Tang Tử.
Hắn dựa theo sự dặn dò của Nhị trưởng lão mà đem cống hiến giá trị tháng này nhập vào thân phận mệnh bài của "Vu Tri Sùng", sau đó liền đem thân phận mệnh bài trả lại cho Tang Tử.
Tiếp theo, hắn cũng không ngẩng đầu lên mà nói cho Tang Tử: "Nhị trưởng lão ở bên trong chờ ngươi, vào đi thôi".
"Cảm ơn" - Tang Tử cũng mặc kệ vị quản sự này có thấy hay không, nàng phất phất tay, sau đó liền đi vào tìm Nhị trưởng lão.
Trong phòng Nhị trưởng lão đang nhíu mày nhìn bản đồ của Linh giới đại lục treo ở trên vách tường. Vừa nghe thấy cửa truyền đến động tĩnh, Nhị trưởng lão quay đầu đối với Tang Tử cười một chút: "A Tử con đến rồi à".
"Nhị trưởng lão hảo" - Tang Tử quy củ hành lễ.
Nhị trưởng lão cười tủm tỉm mà đem chia hoa hồng tháng này cất ở túi Càn Khôn đưa cho Tang Tử, sau đó lại pha ly linh trà cho nàng, lúc này mới tiếp tục nói: "Nghe nói gần đây con tu luyện thực cực khổ, các phu tử trong tộc học đều khen con rất quan tâm đến việc tu luyện, từ đó tiến bộ rất nhanh".
Tang Tử chớp đôi mắt một chút, sau đó ngẩng đầu hỏi Nhị trưởng lão: "Vu Hạo phu tử có nói như vậy không ạ?"
Nhị trưởng lão cười tủm tỉm mà sờ soạng chòm râu: "Đương nhiên. Con đừng nhìn Vu Hạo nhìn qua giống như thật khó gần, nhưng kỳ thật hắn rất thích mấy đứa nhỏ như các con. Hắn vốn là không tính toán ở lại Vu gia tộc học làm phu tử, bất quá bởi vì khoảng thời gian trước Linh giới đại lục sinh loạn, hắn sợ các con có không đủ kinh nghiệm chiến đấu, tương lai đi Linh giới đại lục sẽ có hại nên mới lâm thời quyết định lưu tại tộc học làm phu tử. Bằng không hắn lúc này hẳn là đã về Thương Ngô Phái".
Tang Tử vẫn luôn biết sức chiến đấu của Vu Hạo phu tử rất cao, nhưng nàng không nghĩ rằng Vu Hạo phu tử cư nhiên là đệ tử của Thương Ngô Phái. Kia chính là môn phái nổi tiếng với việc "khảo hạch nhập môn khó nhất Linh giới", nghe nói một ngàn người ghi danh Thương Ngô Phái thì nhiều nhất chỉ có một người mới được Thương Ngô Phái trúng tuyển.
Tang Tử sờ sờ cằm, quyết định về sau phải nỗ lực thêm một chút, tranh thủ mỗi lần ở khóa chiến đấu cố gắng đem Vu Hạo phu tử ấn ở trên mặt đất một hồi.
Bất quá đó là chuyện sau này, lúc này nàng còn có một cái nghi vấn. Vừa rồi Nhị trưởng lão có nhắc tới một câu "Linh giới đại lục sinh loạn", Tang Tử lúc này mới nhớ tới, nàng đã từng cùng Nhị trưởng lão nói qua, Luyện Hồn Tràng ở Ma giới đột nhiên có rất nhiều quỷ tu mới chết, nàng lo lắng Linh giới có vấn đề nên lúc ấy cố ý nói với Nhị trưởng lão chuyện này.
Bất quá Vu gia cũng không có bởi vì vậy mà chịu ảnh hưởng, sau nàng liền đem chuyện này quên mất. Hiện tại lại nghe Nhị trưởng lão nói việc Linh giới đại lục sinh loạn, Tang Tử lúc này mới nghi hoặc hỏi Nhị trưởng lão: "Nhị trưởng lão, Linh giới đại lục rốt cuộc đã xảy ra sự tình gì vậy?"
Nhị trưởng lão không có trực tiếp trả lời Tang Tử, mà là hỏi nàng ngược lại: "Con còn nhớ rõ Phật Tử Kế Thiện đã từng bắt con cùng Hàm Yên ở trên đảo Phù Không không?"
"Nhớ rõ" - Tang Tử gật gật đầu.
Nhị trưởng lão lúc này mới tiếp tục nói: "Nửa năm trước, Phật Tử Kế Thiện không biết từ nơi nào lại tập kết một nhóm người, đánh lén tân đệ tử mà Thái Thiên Môn lâm thời tuyển nhận, đánh chết tất cả đệ tử phụ trách chiêu tân đệ tử của Thái Thiên Môn cùng với tu sĩ Trúc Cơ kỳ chuẩn bị ghi danh Thái Thiên Môn, ngay cả những gia tộc nhỏ gần đó được Thái Thiên Môn bảo hộ cũng bị Phật Tử gϊếŧ sạch sẽ. Đoạn thời gian đó đã có không ít người chết, cho nên Ma giới mới xuất hiện nhiều tân quỷ tu như vậy".
"Lúc ấy, cao tầng của Thái Thiên Môn tức giận không thôi, đã phái ra môn nội đội ngũ chiến tu đi đánh chết Phật Tử. Nhưng chưởng môn cùng các trưởng lão của Thái Thiên Môn lại không đồng ý, mạnh mẽ muốn triệu hồi lại tất cả đội ngũ chiến tu. Môn nội ý kiến không thống nhất, chuyện này dùng dằng nửa năm cũng không làm ra được cái gì. Phật Tử hiện tại còn không có bị bắt, trên dưới Thái Thiên Môn đã loạn thành một nồi cháo".
"Bất quá những việc này chỉ mình con biết thì được rồi, đừng nói cho ai khác" - Nhị trưởng lão duỗi tay vỗ vỗ bả vai Tang Tử: "Bên ngoài kia đang sốt ruột chuyện này, việc này còn có chúng ta lo, mấy đứa nhỏ như các con chỉ cần chăm chỉ tu luyện, ngoan ngoãn lớn lên là được".