Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hàng Ngày Tu Tiên

Chương 44-2

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 44.2

Tác nghiệp đã viết xong khi còn ở tộc học, chương trình học dành cho ngày mai cũng đã chuẩn bị xong, Tang Tử hàn huyên với cha trong chốc lát, lại nhờ cha đem bao lấy ra. Sau đó, Tang Tử khiêng bao lên liền đi Ma giới.

Tới rồi Ma giới, Tang Tử trước đem cơm bán cho những Ma tộc có bằng điều đã hứa ngày hôm qua, sau đó nàng vừa bán cơm, vừa nói với Hắc Sơn chuyện cha nàng muốn mướn người ở Ma giới.

Hắc Sơn nghe xong vỗ đùi một cái: "Ai nha, các ngươi rốt cuộc nguyện ý tới Ma giới mở cửa hàng! Ta chờ chuyện này lâu rồi!"

Nửa năm sau, nhờ sự giúp đỡ của Hắc Sơn và các bằng hữu của hắn mà tiệm cơm từ Linh giới đến Ma giới đã xuất hiện.

Có tổng cộng hai tiệm cơm. Trong đó một tiệm gọi là Quán cơm Quỷ tu, được xây ở phương bắc của Ma giới ở bên ngoài Luyện Hồn Tràng, chuyên môn phụ trách cung cấp thức ăn bình thường không chứa linh khí cho Quỷ tu từ tầng năm trở xuống của Luyện Hồn Tràng. Tiệm còn lại được gọi là Quán cơm Ma tộc, nằm ở phương nam của Ma giới nơi có rất nhiều Ma tộc, chuyên môn cung cấp thức ăn chứa đầy ma khí cho Ma tộc.

Người phụ trách quán ăn ở Ma tộc tự nhiên là Hắc Sơn, còn quán còn lại là do Qnam Quỷ tu thích mua thoại bản của Vu Ninh Lan phụ trách, tên của hắn là Mộc Trạch, trước mắt đang cùng Vu Ninh Lan nói chuyện yêu đương vượt chủng tộc vượt địa vực.

Hai tiệm cơm bây giờ đều đã có hai người quản lí giúp nên giờ đây Tang Tử chỉ phụ trách truyền tống nguyên liệu nấu ăn cùng thành phẩm đồ ăn ở Linh giới cùng Ma giới, Thân Đồ Huyền cũng chỉ cần lo nấu cơm. Đúng vậy, hiện tại đến việc nấu cơm hắn cũng lười nấu, mỗi lần đều để Tang Tử tự lo.

Nhờ vào việc mở hai tiệm cơm mà Thân Đồ Huyền rốt cuộc hoàn mỹ giải quyết cái tuần hoàn "bắt đầu từ bần cùng, cuối cùng vẫn bần cùng". Hắn dựa vào đó mà kiếm được rất nhiều ma thạch cùng Uẩn Thần Thảo. Ma thạch thì hắn cầm đi mua sắm đủ loại kiểu dáng tài liệu của Ma giới, Uẩn Thần Thảo thì hắn dùng để đổi Uẩn Thần Đan cao cấp cho Tang Tử.

Sau khi đổi được tài liệu thì dùng Thái Dương Chân Hỏa để tinh luyện, tất cả Ma khí dính ở đó sẽ được gột rửa. Một khi tài liệu không còn dinh ma khí thì đa phần đều có thể trở thành tài liệu thay thế trung hoặc cao cấp cho một số tài liệu khác ở Linh giới. Tỷ như hai khối ma thạch với một cân ma dương thiết sau khi được gột rửa Ma khí sạch sẽ thì có thể thay thế cho ba mươi khối linh thạch cùng với một cân linh dương thiết.

Thân Đồ Huyền dùng tài liệu của Ma giới vừa rẻ vừa chất lượng, thay đổi luôn dược liệu vừa quý vừa hiếm của Linh giới trong phương thuốc tắm. Cứ như vậy, chi phí luyện thể của hắn cùng Tang Tử liền giảm xuống, linh thạch dự trữ trong nhà liền không hề giống phía trước như trứng chọi đá nữa.

Hắn thậm chí còn có tiền dư cho Tang Tử cùng Vu Hàm Yên để thay một cái túi Càn Khôn thất cấp khác. Nhìn hai tiểu cô nương xinh xinh đẹp đẹp đem túi Càn Khôn cấp một treo ở bên hông gỡ xuống để đổi thành Càn Khôn thất cấp có thủ công tinh xảo, giá trị xa xỉ, trong lòng Thân Đồ Huyền miễn bàn có bao nhiêu tự hào.

Hắn thật đúng là người cha tốt có thể nuôi con mà!

Trừ cái này ra, Thân Đồ Huyền còn đem một ít tài liệu Ma giới hắn tạm thời không dùng được đều nộp lên Sùng Văn Viện của Vu gia. Vu gia vẫn luôn chiếu cố hắn cùng Tang Tử, Thân Đồ Huyền vẫn luôn muốn làm chút gì đó để hồi báo Vu gia. Mà những tài liệu đã dùng Thái Dương Chân Hỏa tinh luyện xong có thể thay thế những tài liệu khác chính là thứ mà Vu gia hiện tại rất cần.

Các tu sĩ của Vu gia cơ hồ đều thủ một con Tam Túc Kim Ô nên bọn họ có thể lấy Tam Túc Kim Ô làm môi giới, ngắn ngủi mà từ kim ô tế đàn mượn một sợi Thái Dương Chân Hỏa. Dựa vào chỉ pháp mà lão tổ tông lưu truyền tới nay, các tu sĩ của Vu gia có thể ở trong khoảng thời gian ngắn dùng Thái Dương Chân Hỏa này để gột rửa, tinh luyện tài liệu với đủ loại kiểu dáng.

Nhờ vào việc này mà Vu gia lục tục đẩy ra rất nhiều loại pháp khí vừa rẻ vừa mới lạ. Những loại pháp khí này lây vị thế không thể đỡ mà chia cắt thị trường của các đảo ở phương nam. Vu gia cũng bởi vì vậy mà ở đảo Xi Vưu trở thành gia tộc lớn có tiếng tăm ở phương nam chư đảo.

Vu gia càng ngày càng hiển hách, chợ của Vu gia sinh ý cũng càng ngày càng hỏa bạo. Tang Tử cơ hồ mỗi ngày đều có lớp phải học nên sớm đã không có biện pháp giúp lão bản Vu Lạc xem cửa hàng.

Bất quá Vu Lạc đối với cửa hàng của mình cũng hoàn toàn không để bụng, hắn thấy Tang Tử thật sự không rảnh để giúp hắn xem cửa hàng thì hắn cũng không thiếu chút tiền bán tài liệu này, vì thế đơn giản liền đem cửa hàng đóng. Lúc sau, chính hắn một người ở nhà, đối với một đống tài liệu Ma giới lải nha lải nhải cũng không biết là đang lăn lộn cái gì.

Tang Tử ngẫu nhiên sẽ mang chút đồ ăn, đồ uống đi xem người lão bản đã từng giúp đỡ nàng này. Mỗi lần gặp mặt, Vu Lạc đều thề son sắt với Tang Tử rằng hắn đang nghiên cứu một loại thuật luyện khí mới, chờ hắn nghiên cứu xong hắn dạy Tang Tử miễn phí loại thuật này.

Tang Tử hoàn toàn không cảm thấy Vu Lạc mạnh miệng, nàng còn thực nghiêm túc mà vươn ngón út muốn cùng Vu Lạc hứa hẹn: "Lão bản, ngươi nói rồi đó, chờ ngươi nghiên cứu xong thì ta phải làm đồ đệ đầu tiên của ngươi".

Vu Lạc cúi đầu nhìn Tang Tử vươn ngón út, trầm mặc một lúc lâu mới cùng nàng móc nghéo: "Ừ, ta hứa mà".

Sau khi rời khỏi nhà Vu Lạc thì Tang Tử lại đi Sùng Văn Viện, đem Uẩn Thần Thảo tháng này mà cha nàng thu được đổi thành Uẩn Thần Đan cao cấp.

Nhờ vào việc cha mình có khả năng nấu ăn mà Tang Tử từ một đứa nghèo sắp phá sản giờ rốt cuộc đã có thể có cơ hội trải qua cảm giác "lấy đan dược cao cấp xem như kẹo để ăn". Cứ việc hiện tại thứ nàng ăn chỉ có duy nhất một loại Uẩn Thần Đan cao cấp nhưng nói như thế nào thì nàng cũng là người đã được ăn đan dược cao cấp.

Nhờ vào việc ăn quá nhiều Uẩn Thần Đan cao cấp mà cường độ thần thức của Tang Tử tiến bộ nhanh chóng, nàng hiện tại đã thông qua tầng hai, ba của Luyện Hồn Tràng, tiến vào tới tầng thứ tư.

So với bạn trai của Vu Ninh Lan còn muốn cao hơn một tầng.

Khoảng thời gian trước Vu Ninh Lan chính thức rời đi Sùng Văn Viện, sau đó chạy tới Ma giới tìm Mộc Trạch. Lần cuối Tang Tử nhìn thấy Vu Ninh Lan là lúc nàng đang tìm mọi cách để mở một cái sân khấu trên lãnh địa của Quỷ tu. Nàng nói sinh hoạt ở đây thật sự quá nhàm chán, Cần phải ca hát, đùa giỡn để tiếp thêm ánh sáng rực rỡ cho quỷ sinh bọn họ.

Bất quá Tang Tử cảm thấy ý tưởng chân chính của Vu Ninh Lan kỳ thật không phải "rực rỡ" mà là "kinh hách".

Trừ bỏ cường độ thần thức tăng lên, cấp bậc luyện thể của Tang Tử cũng bởi vì có tài liệu Ma giới không ngừng bổ sung mà tăng lên tới tầng thứ ba.

Vu Hoảng Hoảng đã từng hỏi qua Tang Tử: "Tầng thứ ba của luyện thể rốt cuộc có bao nhiêu lợi hại?"

"Kỳ thật cũng không có rất lợi hại" - Tang Tử lúc ấy trả lời Vu Hoảng Hoảng như thế này: "Cũng chỉ là cường độ của thân thể cao hơn một ít mà thôi".

"Cao hơn bao nhiêu?" - Vu Hoảng Hoảng tò mò hỏi thêm một câu.

Tang Tử nghĩ nghĩ, sau đó nói cho Vu Hoảng Hoảng: "Ngươi còn nhớ rõ lúc ta đã đánh chết con yêu thú song đuôi không? Lúc đó luyện thể của ta là hai tầng, đại khái dùng hơn mười quyền mới đánh chết nó. Nhưng hiện tại thì chỉ cần một quyền là ta có thể thu phục nó".

Vu Hoảng Hoảng nhìn thoáng qua cánh tay nhỏ gầy của Tang Tử tự xưng là có thể chỉ dùng một quyền để thu phục yêu thú song đuôi, sau đó yên lặng mà đứng ra xa một chút.

Thời buổi này, quả thật là không thể trông mặt mà bắt hình dong!

Trừ bỏ thần thức cùng luyện thể, nửa năm nay Tang Tử cũng dành không ít thời gian để tu luyện linh lực, mỗi ngày nàng đều sẽ quy định bản thân mình dành ra ít nhất hai canh giờ để tu luyện linh lực. Trong suốt nửa năm tu luyện này mà Tang Tử đã lên tầng thứ tư của Luyện Khí kỳ.

Cái tốc độ tu luyện này tạm thời có thể đứng thứ tư ở ban cao cấp trong tộc học.

Đệ nhất danh không có gì bất ngờ xảy ra vẫn là Vu Hàm Yên, đệ nhị danh cũng như cũ là tiểu đệ của Tang Tử, Vu Dịch Thanh.

Bất quá hai người kia có hợp tác thì cũng không có biện pháp ở chiến ở khóa đối đầu đánh thắng Tang Tử.

Ngày hôm nay trong khóa này Vu Hàm Yên run nhẹ trường kiếm, hướng Tang Tử đâm tới. Cùng lúc đó, Vu Dịch Thanh tay cầm hai thanh loan đao, hơi có chút đáng khinh mà khom lưng đánh về phía đầu gối của Tang Tử.

Tang Tử không tránh không né, chỉ nâng lên tay trái liền dễ như trở bàn tay mà cầm lấy trường kiếm của Vu Hàm Yên. Lúc này, công kích của Vu Dịch Thanh cũng tới. Hai thanh loan đao ở đầu gối Tang Tử vẽ ra một cái độ cung, sau đó liền một cái dấu vết cũng chưa lưu lại.

Vu Dịch Thanh lúc này cũng không đứng dậy, hắn thở phì phì mà đem loan đao ném, sau đó quay đầu nhìn về phía phu tử: "Phu tử, nơi này chúng ta có một cái luyện thể phản đồ! Da dày thịt béo, như thế nào đánh thì nàng đều không bị thương!"

Phu tử dạy môn học này là một vị tu sĩ tuổi trẻ cả người toàn cơ bắp, hắn cùng Tang Tử giống nhau, đồng thời tu luyện linh lực cùng luyện thể thuật, gọi là Vu Hạo.

Vị Vu Hạo phu tử này đầu tiên nói với Vu Dịch Thanh: "Con đánh không thắng Vu Tang Tử là bởi vì nàng đã luyện thể đến tầng ba, dưới Trúc Cơ kỳ thì công kích thôi sẽ không có biện pháp đối nàng tạo thành thương tổn, mà con hiện tại mới là tầng thứ tư của Luyện Khí kỳ, cho nên con đánh nàng, nàng không bị thương thì đây là chuyện rất bình thường".

Sau đó, Vu Hạo lại quay đầu nhìn về phía Tang Tử: "Cường độ của thân thể con rất tốt, tốc độ phản ứng cũng rất nhanh nhưng ý thức chiến đấu lại không được tốt. Hiện tại con đang hoàn toàn ỷ vào cường độ của thân thể mình để chịu đựng. Nhưng khi mọi người thăng lên Kim Đan Nguyên Anh kỳ thì chỗ tốt mà luyện thể mang đến cho con liền sẽ càng ngày càng ít, đến lúc đó vừa đánh không lại những tu sĩ khác có cấp bậc lớn hơn mình mà ý thức chiến đấu lại bạc nhược thì con làm sao có thể thắng khi đấu với người khác được?"

Trong lúc Tang Tử còn đang tự hỏi vấn đề này thì Vu Hạo cũng đã cởi ra áo ngoài, chỉ ăn mặc một kiện luyện công phục trên người, giơ bàn tay về phía Tang Tử: "Bọn họ không thích hợp làm đối thủ bồi luyện với con, từ hôm nay trở đi, con đánh với ta, ta nhường con một tay".

Tang Tử lập tức sợ ngây người. Nàng - một đứa nhóc bảy tuổi luyện thể chỉ ba tầng, luyện khí mới bốn tầng phái đánh nhau với Vu Hạo - luyện thể sáu tầng, Kim Đan mười tầng?

Giỡn gì kì vậy? Đừng nói là Vu Hạo nhường nàng một tay, cho dù nhường nàng hai tay, hai chân thì nàng cũng đánh không lại Vu Hạo!

Nhưng Vu Hạo cũng không cho Tang Tử cơ hội cự tuyệt, hắn một bàn tay ra quyền hướng về phía mặt của Tang Tử đánh tới: "Chiến đấu không phải diễn kịch, không có người kêu bắt đầu giúp con, cho nên phải ở mọi thời khắc bảo trì cảnh giác".

Vu Hạo nói xong câu đó liền một tay giữ Tang Tử, sau đó dựa vào lực lượng của phần vai cùng phần eo mà đem Tang Tử phóng ngã xuống mặt đất.

Sau một nén nhang, Tang Tử bị vị Vu Hạo phu tử này lấy đủ loại kiểu dáng động tác luyện thể cùng pháp quyết linh lực mà te ngã một lần lại một lần.

Ngã lên ngã xuống Tang Tử liền có chút không phục. Thắng hay thua không quan trọng nhưng phu tử này quăng nàng ngã nhiều lần như vậy làm nàng cũng muốn hắn bị quăng ngã một lần.

Như vậy nghĩ Tang Tử lại lần nữa từ trên mặt đất bò lên, sau đó duỗi tay ôm lấy cẳng chân của Vu Hạo, nhìn qua giống như là muốn thông qua việc ôm chân Vu Hạo mà làm hắn lảo đảo té ngã vậy.

Vu Hạo có chút dở khóc dở cười mà khom lưng nhéo đai lưng ở sau lưng Tang Tử, chuẩn bị duỗi tay đem Tang Tử cầm lên.

Đúng lúc này, cả người Tang Tử bay lên không, nắm lấy đai lưng của Vu Hạo làm điểm tựa, cả người ở không trung xoay một trăm tám mươi độ theo chiều nghịch kim đồng hồ. Tiếp theo nàng đem hai chân treo ở cổ Vu Lạc, bụng dùng sức nâng lên nửa người trên, tay trái động chỉ quyết, ở Vu Hạo trước mắt phóng xuất ra một mảnh tường ấm hơi mỏng.

Vu Hạo theo bản năng mà nheo đôi mắt lại, Tang Tử trầm hạ nửa người trên, dựa vào lực lượng ở phần eo mà kéo hai chân, khóa cổ Vu Hạo đem hắn kéo cong thắt lưng.

Tiếp theo, đôi tay nàng chống đất, eo bụng cùng hai chân cùng nhau phát lực, đem Vu Hạo kéo xuống mặt đất.

Sau đó, trong phòng học lâm vào một mảnh yên tĩnh.
« Chương TrướcChương Tiếp »