Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hàng Ngày Tu Tiên

Chương 44-1

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 44.1

Thân Đồ Huyền nấu cơm suốt một canh giờ, trong lòng suy nghĩ: "Ta phải làm nhanh lên thì con gái mới đỡ cực, không thể làm khổ con gái".

Thân Đồ Huyền nấu cơm suốt hai canh giờ, trong lòng lại nghĩ: "Đại gia, tại sao còn nhiều nguyên liệu nấu ăn như vậy cơ chứ?"

Thân Đồ Huyền nấu cơm suốt ba canh giờ, trong lòng nghĩ: "Ta là ai? Ta ở đâu? Ta đang làm cái gì?"

Thân Đồ Huyền nấu cơm suốt bốn canh giờ, trong lòng lại tưởng: "Ta muốn chết".

So với nội tâm của Thân Đồ Huyền không ngừng biến hóa thì trong lòng của Tang Tử lại đơn giản cũng như kiên định hơn nhiều.

Mặc kệ là nấu cơm suốt một giờ hay nhiều canh giờ thì trong lòng Tang Tử đều chỉ nghĩ: "A, lại nấu xong thêm một nồi đồ ăn, hơn một trăm khối ma thạch lại tới tay, vui ghê".

Nội tâm Tang Tử hoạt động làm cho nàng dù làm chuyện gì đều có thể vui vẻ.

Nội tâm Thân Đồ Huyền hoạt động làm hắn bắt đầu tìm mọi cách để lười biếng.

"Không thể lại tiếp tục như vậy được, nếu mỗi ngày ta đều phải thức đêm nấu ăn như vậy thì cái eo già của ta sớm hay muộn cũng xong!" - Thân Đồ Huyền một bên xốc nồi, một bên lầm bầm lầu bầu: "Ít nhất, phải nghĩ ra biện pháp để cải tiến quá trình 'dùng ma hỏa tinh luyện nguyên liệu nấu ăn' mới được".

Là một người học bá có thâm niên Tang Tử lập tức bắt đầu chuyển động não, chuẩn bị xuống tay từ pháp quyết thao tác ma hỏa, bắt đầu cải tiến hiệu xuết tinh luyện của ma hỏa: "Nếu đem chỉ pháp thứ hai đổi thành thiên dạ thì có lẽ có khả năng không những không ảnh hưởng đến hiệu suất của ma hỏa mà thời gian tinh luyện lại còn rút ngắn, bất quá việc này cần phải thực nghiệm thêm để nghiệm chứng mới được.."

"Dừng, dừng lại" - Thân Đồ Huyền đau đầu mà xoa xoa trán, hắn cảm thấy con gái hắn sắp bị đám phu tử của Vu gia dạy đến choáng váng rồi.

Thân Đồ Huyền buông cái xẻng trong tay, xoay đầu giáo dục con gái của mình: "Con à, muốn giải quyết vấn đề thì đầu óc phải nghĩ thoáng mới được, con không thể cứ một gặp vấn đề thì liền sửa pháp quyết sửa công pháp. Chờ con sửa xong pháp quyết cùng công pháp thì bên này vấn đề đã sớm lạnh thấu! Cho nên con phải bắt đầu từ chỗ khác".

Tang Tử buông tài liệu đang tinh luyện, ngẩng đầu nhìn về phía cha của mình.

Thân Đồ Huyền vốn định duỗi tay xoa xoa đầu con gái, nhưng nhớ tới hắn đang nấu ăn, liền thu hồi tay, lại cầm lên nồi sạn xào thêm hai món ăn.

Hắn một bên xốc nồi một bên nói với Tang Tử: "Hiện tại vấn đề là như thế này: Có quá nhiều nguyên liệu cần dùng ma hỏa để xử lí, chỉ hai người chúng ta thì căn bản lo liệu không hết việc. Vậy giải quyết vấn đề này như thế nào đây? Con nghĩ tới việc thông qua cải tiến pháp quyết để giảm thời gian. Điều này đương nhiên là một ý nghĩ hay, nhưng con phải mất rất rất nhiều thời gian mới cải tiến được pháp quyết, mà chúng ta lại không có nhiều thời giờ như vậy đi chờ con cải tiến xong. Cho nên còn có còn có giải pháp khác hay không? Kỳ thật là có, tỷ như chúng ta có thể trả tiền mời người khác giúp chúng ta làm công việc này chẳng hạn. Bọn họ làm việc, chúng ta đưa tiền, như vậy không chỉ bớt việc lại còn có rất hiệu suất! Con à, con nói cha nói có đúng hay không?"

Tang Tử nghe vậy, lập tức làm mặt quỷ nhìn cha mình: "Dạ dạ dạ, cha nói rất đúng!"

Thân Đồ Huyền liền có chút kiêu ngạo mà ưỡn ngực: "Chứ gì nữa, ta là cha của con mà!"

Hai cha con sau khi khen ngợi giả dối lẫn nhau thì Thân Đồ Huyền bắt đầu cùng Tang Tử thương lượng việc mướn người.

Thân Đồ Huyền cúi đầu thành quả cả đêm của hai cha con, sau đó tính toán: "Hai cha con mình mất cả đêm mới miễn cưỡng đem nguyên liệu nấu ăn tinh luyện xong, dựa vào tốc độ này thì chúng ta ít nhất phải thuê bốn người Ma tộc mới được".

"Ít nhất sáu người" - Tang Tử đem ma thịt bò đã tinh luyện xong bỏ vào nồi xào, sau đó ngẩng đầu giải thích cho Thân Đồ Huyền: "Ma tộc không ngồi yên được, một ngày bọn họ nhiều nhất chỉ làm việc ba canh giờ. Sau ba canh giờ cho dù cha có nói cái gì bọn họ đều sẽ không làm nữa".

Thân Đồ Huyền nghe vậy nhướng nhướng chân mày: "Vậy nếu ta cho bọn họ tiền lương gấp ba thì sao? Bọn họ sẽ làm sao?"

"Vẫn không" - Tang Tử khẳng định mà lắc đầu: "Bọn họ cảm thấy một ngày nên chỉ công tác ba canh giờ thôi, thời gian còn lại là dành cho chuyện khác, tỷ như tu luyện, xem kịch, đánh nhau gì đó. Bọn họ tình nguyện trợn mắt nằm ở trên giường giả bộ ngủ chứ không muốn tiếp tục làm việc".

Thân Đồ Huyền nghe xong những lời này chỉ muốn lập tức ném xuống nồi sạn trong tay sau đó đến cậy nhờ Ma giới, từ đây làm một cái Ma tộc hạnh phúc, mỗi ngày chỉ cần làm việc ba canh giờ.

Duệ đại tư tế buông quyển sách trong tay, không tiếng động mà nhìn thẳng Thân Đồ Huyền, dùng ánh mắt nói cho hắn: Ngẩn người làm gì? Mau đi nấu cơm! Một nhà năm người đều chờ ngươi dưỡng đâu, đừng có mơ mộng giữa ban ngày nữa!

Dù mộng tưởng hão huyền cũng không thể làm Thân Đồ Huyền yên lặng mà nhặt lên nồi sạn, lại lần nữa nấu nướng.

Một bên nấu, hắn một bên ở trong lòng tự hỏi: Hắn là Nhật Thần tộc chỉ thích ngủ nướng, rốt cuộc tại sao lại đi đến nông nổi "thức đêm không ngủ để nấu cơm cho Ma giới" vậy?

Thân Đồ Huyền ở trong lòng cân nhắc mãi, cuối cùng không thể không thừa nhận, tất cả bởi vì hắn nghèo.

Bởi vì nghèo, hắn mới ra cửa vào bí cảnh; bởi vì vào bí cảnh, hắn mới có thể nhận thức Vu Tri Sùng; bởi vì nhận thức Vu Tri Sùng, hắn mới có thể bị Vu Tri Sùng lừa dối mà trà trộn vào Vu gia; bởi vì trà trộn vào Vu gia, A Tử mới có thể cùng Tam Túc Kim Ô ký kết khế ước; bởi vì A Tử cùng Tam Túc Kim Ô ký kết khế ước, cho nên mồi lửa thần hỏa cùng Duệ đại tư tế mới bị đánh thức; bởi vì Duệ đại tư tế bị đánh thức mà hắn cùng A Tử mới không thể không đi luyện thể; bởi vì A Tử cùng hắn luyện thể, cho nên bọn họ mới nghèo như vậy.

Bắt đầu từ bần cùng, cuối cùng bần cùng, hoàn mỹ tuần hoàn.

Muốn xóa đi cái tuần hoàn này thì phải trước giải quyết xong chi phí luyện thể. Cho nên phải đem Linh giới tài liệu sang quý trung, cao cấp thay đổi thành Ma giới tài liệu giá rẻ đã được Thái Dương Chân Hỏa tinh luyện để dùng luyện thể; cho nên phải đi Ma giới bán cơm kiếm ma thạch để mua tài liệu; cho nên phải thức đêm nấu cơm.

Thân Đồ Huyền rốt cuộc hiểu rõ nguyên nhân hắn đứng ở chỗ này: Không phải bởi vì con gái hắn hố hắn, mà là bởi vì hắn nghèo.

Phát hiện sự thật này, Thân Đồ Huyền chỉ cảm thấy tâm đều phải nát. Hắn thở dài một hơi, sau đó rốt cuộc bắt đầu nhìn thẳng vào nghề phụ này. Hắn trở lại đề tài mướn người lúc trước bị hắn tách ra, tiếp tục thương lượng với Tang Tử.

"Trừ bỏ sáu Ma tộc có nhiệm vụ tinh luyện nguyên liệu nấu ăn thì phải mướn thêm hai Ma tộc chuyên môn phụ trách mua đồ ăn" - Thân Đồ Huyền bưng lên nồi to, một bên đem đồ ăn trong nồi đổ vào hộp cơm, một bên cùng Tang Tử nói: "Như vậy con không cần mỗi lần đều phải chạy tới Ma giới mua đồ ăn, cũng làm cho con đỡ mất thời gian để ở Luyện Hồn Tràng tu luyện thêm trong chốc lát".

"Dạ được" - Tang Tử cảm thấy cha nói đúng. Mua đồ ăn xác thật phí thời gian, hơn nữa có chút nguyên liệu nấu ăn nàng căn bản không biết, cũng không biết phải đi đâu mua. Mướn Ma tộc chuyên môn phụ trách việc này vẫn là thực tốt.

"Ngươi mua đồ ăn đã có, người tinh luyện nguyên liệu nấu ăn cũng có. À, còn phải lại mướn người chuyên môn đem nguyên liệu nấu ăn đã tinh luyện xong mang đến Luyện Hồn Tràng cho con đi. Như vậy thì con không cần chạy qua lại chạy, mỗi ngày chỉ cần đem nguyên liệu nấu ăn mang về là được" - Thân Đồ Huyền rửa sạch nồi, làm nồi nóng, cho dầu, bắt đầu nấu món ăn khác.

"Lúc con về tới nhà hẳn là buổi sáng, lúc ấy cha cùng thức, vừa vặn theo kịp" - Thân Đồ Huyền một bên tiếp tục cùng Tang Tử nói: "Sau đó ban ngày con đi học ở tộc học, cha sẽ ở nấu cơm. Buổi tối chờ con tu luyện xong chuẩn bị ngủ thì cha lại đem cơm cho con để đưa tới Ma giới".

"Đúng rồi, cứ như vậy, phải mướn thêm một Ma tộc để hắn bán cơm nữa. Hắn chỉ cần đến Luyện Hồn Tràng chờ con, sau đó đem mang cơm đến Ma tộc để bán" - Thân Đồ Huyền đem món cuối cùng bỏ vào hộp cơm xong thì cùng chống eo nằm liệt trên ghế.

Tang Tử đem đồ ăn phân ra chồng lên nhau, sau đó dùng những cái túi có màu sắc khác nhau bao lại, lại đem tất cả cùng bỏ vào một cái bao rất lớn mà mẹ nàng lâm thời gấp gáp chế tạo, cuối cùng lại nhờ cha nàng đem nó bỏ vào túi Càn Khôn thất cấp để giữ ấm giữ tươi.

Xong khi làm xong tất cả, Thân Đồ Huyền đột nhiên mở miệng hỏi Tang Tử một câu: "Con gái, con không mệt sao?" – Đi học cả một ngày hôm qua, chỉ có chạng vạng thần thức đi Ma giới thì thân thể mới ngủ trong chốc lát, buổi tối nấu ăn với hắn cả đêm. Tại sao hiện tại nàng lại có tinh thần như vậy?

Tang Tử đem túi Càn Khôn cho cha nàng cất, sau đó đem huyền thiết hoàn đeo ở cô tay, cổ chân, quay đầu lại nói với cha mình: "Mệt chứ, cho nên giờ con phải đi luyện thể mới được. Luyện xong lại ngâm thuốc tắm nữa, ngâm xong thì lập tức cả người thoải mái, tinh thần lên gấp trăm lần".

Mắt thấy Tang Tử chuẩn bị nhảy lên nóc nhà chạy, Thân Đồ Huyền lúc này mới duỗi tay sờ sờ mặt: "Ta đây là sinh cái tiểu quái vật gì đây? Cha nàng lười như vậy, nàng cư nhiên lại cần mẫn như thế?"

Duệ đại tư tế buông xuống sách trong tay, giương mắt quét Thân Đồ Huyền một cái: "Chính là bởi vì cha nàng quá lười, cho nên nàng mới cần mẫn như vậy".

Thân Đồ Huyền: "..."

Duệ đại tư tế nhìn Thân Đồ Huyền, lại bắt đầu thúc giục: "Cho nên ngươi có cảm thấy nội tâm hổ thẹn nên tính toán thay đổi triệt để, một lần nữa làm người cần mẫn đúng hay không?"

"Đương nhiên không có" - Thân Đồ Huyền lười biếng mà lại lùi về trong chăn: "Con gái đã có khả năng như vậy thì cha nàng lại không cần cần mẫn".

Duệ vô ngữ mà nhìn Thân Đồ Huyền: "Chính ngươi chính là cái hố oa cha, còn không biết xấu hổ ghét bỏ A Tử tối hôm qua hố ngươi?"

Thân Đồ Huyền làm bộ cái gì cũng không nghe thấy, mỹ tư tư nhắm mắt lại. Nhân sinh tam đại chuyện vui: Ngủ ngủ ngủ.

Lúc Thân Đồ Huyền lại mở to mắt thì Tang Tử đã học xong khóa buổi sáng, ngay cả cơm trưa ở Vu gia đều là do Tang Tử buổi sáng lúc phao xong thuốc tắm làm.

Duệ đại tư tế liếc Thân Đồ Huyền một cái, không nói gì.

Một không cẩn thận hố khuê nữ hố quá độ Thân Đồ Huyền có chút chột dạ mà mở cửa chuồn ra ngoài làm cơm chiều.
« Chương TrướcChương Tiếp »