Chương 43-2

2599 Chữ Cài Đặt
Chương 43.2

Tang Tử khiêng một bao ma thạch truyền tống trở về nhà. Trong viện, Thân Đồ Huyền một bên nhìn kỹ xảo thao túng ma hỏa do Tang Tử sao chép, một bên dùng một tay đem nồi to đặt tại lửa ma thượng.

Tang Tử vội vàng buông cái bao xuống định đi hỗ trợ cho cha mình.

Thân Đồ Huyền lại xua tay: "Không cần, con ngồi xuống nghỉ ngơi đi, đã ở Ma giới làm nửa ngày rồi, đừng để bị mệt".

Tang Tử cười tủm tỉm mà ngồi ở trên ghế nhỏ, một bên lười biếng một bên xem cha mình nấu cơm.

Tang Du Đồng đứng ở một bên xắt thịt cúi đầu nhìn Tang Tử: "Trong phòng bếp có túi Càn Khôn được treo trên tường, Mẹ có bỏ trong đó một mâm điểm tâm, dựa theo biện pháp lúc trước con nói để nướng, hương vị khá tốt, lát nữa con lấy ra chia cho Hàm Yên, hai tỷ muội cùng nhau ăn".

Tang Tử nhớ tới trình độ làm điểm tâm của mẹ mình mà không khỏi mà trước mắt sáng ngời, sau đó chạy chậm vào phòng bếp đem điểm tâm bưng ra. Nàng một tay bưng mâm, một tay cầm lên một tiểu điểm tâm vàng rụm nhét vào trong miệng, bớt thời giờ còn gọi Vu Hàm Yên một tiếng: "Ra đây ăn điểm tâm nè, cho đầu óc nghỉ ngơi một chút đi".

Vu Hàm Yên ở trong phòng tính phương vị của trận pháp tính đến đôi mắt đều mù, vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc mà từ trong phòng đi ra, sau đó hiếm khi không giữ được hình tượng mà nằm liệt ở bên cạnh Tang Tử.

Nàng thở dài một hơi, trên mặt tràn đầy biểu tình sắp sống không nổi nữa: "Trận pháp khó quá, tại sao tộc học lại có môn học này vậy! Quá đáng nhất chính là trận pháp cư nhiên còn phải kết hợp cùng phù triện để tính toán phương vị, thật là làm người không muốn sống nữa mà!"

Tang Tử xoay đầu, lấy một khối điểm tâm nhét vào trong miệng Vu Hàm Yên: "Đừng nghĩ đến nó nữa, điểm tâm này là nương mới vừa nấu sáng nay, ngươi nếm thử".

Vu Hàm Yên hữu khí vô lực mà nhai hai cái. Sau khi cắn một miếng từ điểm tâm tô hương mềm xốp, một mùi hương nồng đậm sôi nổi tràn ra. Nàng lập tức liền ngồi thẳng thân mình, biểu tình trên mặt cũng trở nên sinh động hơn: "Cái này ăn ngon hơn so với trước" - Vu Hàm Yên vừa nói, tay lại cầm thêm một miếng.

Tang Du Đồng liền cười tủm tỉm mà nhìn hai tiểu cô nương. Là một người mẹ có kỹ năng làm nồi nổ mà có thể làm ra một món điểm tâm được các cô nương yêu thích thì đó thật sự là một chuyện làm người ta cảm thấy cao hứng.

Hai tiểu cô nương ngồi bên cạnh nhau vừa ăn điểm tâm vừa thảo luận trận tác nghiệp, ăn bánh lại uống trà, bớt thời giờ còn có thể xem hình tượng soái khí của Thân Đồ Huyền khi nấu cơm.

Chờ Thân Đồ Huyền nấu xong phần cơm dành cho ngày mai để mang đi Ma giới thì Tang Tử cùng Vu Hàm Yên cũng đã làm xong tác nghiệp của trận pháp.

"Cuối cùng cũng làm xong" - Vu Hàm Yên đem tác nghiệp bỏ vào túi Càn Khôn, sau đó lại lần nữa nằm liệt trên người Tang Tử: "Cũng may là có ngươi, bằng không tác nghiệp của ta không biết phải làm sao! Lúc mà ngươi đi Ma giới tu luyện, ta một mình ở trong phòng tính nửa ngày cũng tính không ra phương vị chính xác. Vẫn là ngươi lợi hại, chỉ cần tính vài cái là tính ra rồi".

Tang Tử bình tĩnh nghe, sau đó lại nhét một miếng điểm tâm vào trong miệng của Vu Hàm Yên. Người bị toán học cao đẳng chi phối thì không sợ gì cả, làm sao lại sợ một thứ như phương vị trận pháp không là gì đâu.

Hai tiểu cô nương làm tác nghiệp xong liền giúp đỡ Thân Đồ Huyền cùng Tang Du Đồng đem đồ ăn đã nấu tốt bỏ vào hộp để mang đi Ma giới.

Thân Đồ Huyền lấy ra túi Càn Khôn thất cấp có thể giữ ấm giữ tươi đem tất cả hộp cơm thu vào.

Nhà của Tang Tử chỉ có duy nhất một cái túi Càn Khôn thất cấp. Nhà người khác túi Càn Khôn thất cấp đều bị chủ nhân cầm đi đựng đủ loại linh thảo linh dược cao cấp, chỉ có túi Càn Khôn thất cấp nhà Tang Tử mỗi ngày chỉ có thể đựng đồ ăn, đây đúng là thảm án của túi Càn Khôn giới.

Ngày hôm sau, Tang Tử ở tộc học ngồi cả một ngày, sau đó nhanh chóng xử lí cơm chiều, lại cùng Thân Đồ Huyền đem túi Càn Khôn đựng đồ ăn bỏ vào bao lớn. Hết thảy chuẩn bị ổn thỏa xong, Tang Tử khiêng cái bao lên, lại lần nữa truyền tống tới Luyện Hồn Tràng của Ma giới.

Lối vào của Luyện Hồn Tràng đã có một hàng "người" đã sớm xếp hàng. Trong đội ngũ đều là Quỷ tu thuộc tầng năm trở xuống của Luyện Hồn Tràng, bọn họ còn không thể thoát khỏi ăn uống chi dục, đúng là khách hàng trung thành cơm của thế gian không chứa linh khí. Mỗi người mỗi ngày đều phải mua hai phần mới được.

Tang Tử thấy trong đội ngũ xếp hàng đột nhiên xuất hiện thật nhiều người nàng trước kia chưa bao giờ thấy. Đám quỷ tu này sắc mặt phát thanh, rõ ràng là quỷ tu mới còn không có hoàn thành thử thách của tầng một của Luyện Hồn Tràng, hơn nữa trong đó còn có một số Quỷ tu nhìn qua mới mười mấy tuổi.

Tang Tử không cấm nhăn lại lông mày: Đột nhiên xuất hiện nhiều tân Quỷ tu như vậy, mấy ngày nay ở Linh giới sợ là không ít tu sĩ đã chết. Nhưng mà ở phương nam chư đảo nơi này cũng không nghe được động tĩnh gì, hết thảy đều vẫn là bộ dáng gió êm sóng lặng.

Tang Tử đem ánh mắt dời về phía đám tu sĩ Linh giới vừa mới biến thành Quỷ tu này, sau đó có chút tiếc nuối mà thở dài một hơi. Chỉ tiếc Quỷ tu không thể giữ lại ký ức sinh thời, bằng không có thể hỏi bọn họ một chút, Linh giới rốt cuộc đã xảy ra cái gì.

Tang Tử đem nghi vấn này ghi tạc trong lòng, chuẩn bị trở về liền nói cho Nhị trưởng lão một chút.

Lúc sau, nàng từ trong bọc lấy ra cơm hộp nấu từ nguyên liệu nấu ăn từ thế gian do Thân Đồ Huyền nấu, dựa theo giá cả một cơm hộp lấy hai căn Uẩn Thần Thảo đem tất cả bán đi hết.

Trong lúc đó, Tang Tử còn "bán" được thêm một quyển thoại bản mà Vu Ninh Lan viết. Bất quá gần nhất thị trường không tốt lắm, Quỷ tu từ tầng năm của Luyện Hồn Tràng trở lên không biết là xem thoại bản chán hay là như thế nào mà gần đây đều rất ít mua thoại bản mới ra. Cũng chỉ có nam Quỷ tu thường xuyên bị tầng hai của Luyện Hồn Tràng cắt đứt cánh tay trái còn không ngừng mua thoại bản của Vu Ninh Lan.

Tang Tử đem thoại bản mới nhất của Vu Ninh Lan vừa mới hoàn thành đưa cho hắn: "Đây là thoại bản do Ninh Lan tỷ ngày hôm qua vừa mới vừa viết xong, cho ngươi".

Nam quỷ tu tiếp nhận thoại bản, đem mười căn Uẩn Thần Thảo đưa cho Tang Tử, tâm tình rất tốt cùng nàng nói: "Cảm ơn, vất vả".

Tang Tử không có lấy Uẩn Thần Thảo, mà là cười tủm tỉm nói cho hắn: "Ninh Lan tỷ nói là về sau nếu ngươi tới mua thoại bản thì không thu tiền của ngươi nữa".

Nam quỷ tu ôm thoại bản trong tay, trong khoảng thời gian ngắn ngây ngẩn cả người. Ý là sau này không bán thoại bản cho hắn nữa ư? Vậy tại sao còn đem thoại bản đưa cho hắn?

Tang Tử nhấp miệng cười trộm, sau đó lại từ trong lòng ngực lấy ra một phong thơ: "Cái này cũng cho ngươi, đây là Ninh Lan tỷ viết thư cho ngươi, nhớ rõ xem nha".

Nam quỷ tu vẻ mặt mờ mịt mà tiếp nhận bức thư, sau đó lại vẻ mặt mờ mịt mà ôm thư cùng thoại bản rời đi: Ta chỉ muốn ra mua thoại bản, như thế nào được miễn phí tặng thư?

Hồng Nương Tang Tử tiễn đi nam quỷ tu vẻ mặt mờ mịt, lại bán xong cơm hộp mà những Quỷ tu khác yêu cầu. Sau đó, nàng đem Uẩn Thần Thảo bó lại từng bó mà xếp gọn lại bỏ vào hộp ngọc, cuối cùng nhét vào trong bao. Sau đó, nàng khiêng lên cái bao lớn có trọng lượng cũng không có giảm bớt bao nhiêu chậm rãi đi tới cái đình được xây bằng cỏ ở ngoài Luyện Hồn Tràng.

Cái đình này vừa mới xây xong cách đây không bao lâu, lúc đầu là định dùng để cho đám Ma tộc dùng để nghỉ chân. Bất quá ở bên trong Hắc Sơn xây lên một cái bệ bếp, sau đó đem góc có bệ bếp này chuyên môn cho Tang Tử dùng.

Tang Tử đem nắp đậy lên nồi to, làm cho toàn bộ bệ bếp cân bằng, sạch sẽ. Sau đó, nàng từ trong bao đem cơm hộp do Thân Đồ Huyền nấu tốt, một tầng lại một tầng mà chồng trên bệ bếp, bắt đầu công tác cung ứng mỹ thực của mình.

Một đám Ma tộc đã sớm biết được tin tức đang ở bên ngoài đình xếp thành hàng dài. Bọn họ ai cũng muốn nếm thử đồ ăn trong truyền thuyết do Nhật Thần tộc dùng ma hỏa nấu xem nó là cái dạng gì. Rốt cuộc Nhật Thần tộc có tay nghề nấu ăn rất nổi tiếng ở Tứ giới.

Tang Tử một tay đưa cơm hộp, một tay thu ma thạch. Nàng vẫn luôn duy trì động tác này thẳng đến cơm do Thân Đồ Huyền nấu bán hết sạch.

Tang Tử căn bản không nghĩ tới hôm nay Ma tộc cư nhiên sẽ nhiệt tình như vậy, bởi vì ngày hôm qua lúc nàng bán cơm còn phải nhờ Hắc Sơn kêu gọi bằng hữu của hắn tới. Nhìn những Ma tộc trước mắt bởi vì không mua được cơm mà có vẻ không cao hứng, Tang Tử chỉ có thể căng da đầu mà an ủi bọn họ: "Hôm nay không có đủ nguyên liệu nấu ăn, ngày mai ta cùng cha ta nhất định sẽ làm nhiều một chút, ta bảo đảm!"

Cũng may Ma tộc bọn họ đều không có tính gây rối vô cớ. Bọn họ tuy rằng tính tình không được tốt lại thích đánh nhau, nhưng trong lòng bọn hắn cũng biết nếu bọn họ thật sự đánh Tang Tử, vậy thì sau này sẽ không có ai bán cơm cho bọn hắn.

Bởi vậy, những Ma tộc này không thể không đè nén tính tình của mình, sau đó nỗ lực làm bộ mặt hung thần ác sát của mình hiện ra một mặt tươi cười "chân thành" : "Được rồi, hôm nay coi như xui vậy. Nhưng mà nói rồi đó, ngày mai nhất định phải làm nhiều đồ ăn mang lại đây. Bằng không chúng ta liền chạy đến Linh giới đánh ngươi.. Đánh cha của ngươi!" - Nói nói, tựa hồ là tưởng tượng tới cảnh vạn nhất ngày mai cũng không thể mua được cơm, Ma tộc liền có chút sinh khí mà nắm chặt nắm tay.

Tang Tử nhanh chóng từ trong bao lấy ra mấy tờ giấy dùng để làm tác nghiệp còn trống chỗ của mình ra, sau đó gấp chúng thành rất nhiều trường điều tinh tế. Một mặt của trường điều có linh quyết đã đánh số của Vu gia, nàng xem những trường điều này như bằng chứng, đem chia cho những ai trong hôm nay không thể mua được cơm.

"Các ngươi lấy bằng chứng này đi, ngày mai trực tiếp tới tìm ta lấy cơm là được" - Tang Tử nghiêm túc trấn an những Ma tộc trước mắt mình.

Một chúng Ma tộc sôi nổi cúi đầu, tò mò mà nhìn thoáng qua bằng chứng mà Tang Tử vừa mới phát cho bọn họ, sau đó có chút "ủy khuất" mà tiếp nhận trấn an từ Tang Tử: "Được rồi, vậy tin tưởng ngươi một lần".

Tang Tử nhìn đàn Ma tộc trung cấp thấp này có vẻ mặt hung thần ác sát lại treo trên mặt biểu tình "ủy khuất", trong lúc nhất thời chỉ cảm thấy bọn họ có chút hung manh. Quần ma tộc này tuy tính tình xốc nổi một chút, nhưng vẫn là Ma tốt!

Tang Tử lại kiếm lời một tuyệt bút ma thạch lần này mua mười bao nguyên liệu nấu ăn của Ma giới, sau đó kéo trở về Linh giới.

Thân Đồ Huyền ăn xong cơm chiều, uống xong rượu, đang chuẩn bị hưởng một đêm nghỉ ngơi. Nhưng nhìn trước mắt nguyên liệu nấu ăn cơ hồ chất đầy cả gian nhà, tươi cười trên mặt một chút một chút mà phai nhạt xuống: "Con gái, đừng nói với cha là nhiêu đây nguyên liệu nấu ăn phải làm xong trong đêm nay đó?"

Tang Tử gật gật đầu, sau đó mở to hai mắt, nỗ lực làm nũng với cha mình: "Cha, không cần sợ, con sẽ làm chung với cha! Tốc độ dùng ma hỏa nấu ăn của con hiện tại rất nhanh!"

Thân Đồ Huyền còn có thể nói cái gì đây? Con gái mình kiếm thêm việc cho mình, khóc lóc quỳ cũng phải làm xong cho nàng. Huống chi, cái này mà làm không xong, đám Ma tộc kia muốn vọt tới Linh giới để đánh người.

Mỗi ngày bị Duệ đại tư tế đánh còn chưa tính, hiện tại còn phải bị Ma tộc đánh, nhân sinh của hắn tại sao lại gian nan như vậy cơ chứ? Con gái hắn tại sao lại hố cha mình như vậy? Rõ ràng trước khi đi Ma giới, con gái hắn vẫn là tiểu khả ái mềm mại chỉ biết kêu cha làm nũng. Như thế nào sau khi đi Ma giới lại bắt đầu đi hố cha mình vậy? Nhất định là bị những tên Quỷ tu cùng Ma tộc không biết xấu hổ kia dạy hư rồi!

Thân Đồ Huyền thở dài, sau khi vén lên tay áo rửa tay, nhận mệnh mà cầm lấy nồi sạn.

A tái kiến, ban đêm tốt đẹp của hắn. A tái kiến, những ngày lười của hắn. A tái kiến, cái eo và cánh tay già của hắn!