Chương 73.1Khi khu vực của Tang Tử hoàn toàn bị khép kín thì tu sĩ của hai mươi ba khu vực còn lại sôi nổi ngừng tay, kinh nghi bất định về phía khu vực đầu tiên.
Bách Lý Khuyết nhịn không được mà trào phúng Tang Tử "Ta đã nói với ngươi rồi, đừng mang theo con của chồng trước, ngươi lại không nghe. Kết quả ngươi xem thế nào? Xuất hiện yêu thú? Xui quá đi?"
Tang Tử không thể tưởng tượng mà nhìn Bách Lý Khuyết liếc mắt một cái "Chỗ của chúng ta xuất hiện yêu thú bởi vì tất cả rương gỗ đều vào đúng vị trí, rương gỗ của các ngươi sau khi vào đúng vị trí cũng sẽ có yêu thú. Mọi người đều giống nhau, có cái gì buồn cười?"
Bách Lý Khuyết lúc này mới ý thức được vấn đề, biểu tình trên mặt hắn lập tức liền cứng lại rồi.
Khi mọi người ở đây kinh nghi bất định thì một mảnh ảo trận hình thành hư ảnh xuất hiện ở trước mắt mọi người.
Hư ảnh phóng ra thân hình của người phụ trách bài thi nhập môn lần này của Thương Ngô Phái là đại sư huynh Tô Tu Ngôn. Hắn cúi đầu nhìn một trăm hai mươi tu sĩ trong hai mươi bốn khu vực, sau đó mở miệng nói: "Chúc mừng các ngươi thành công mà thông qua vòng thi thứ hai của Thương Ngô Phái, tìm được địa điểm chính xác của bài thi vòng thứ ba."
Nói xong, hắn còn cố ý nhìn Tang Tử một cái "Vốn dĩ ta hẳn là chậm một chút nữa mới xuất hiện, chỉ là có chút người biểu hiện vượt qua mong muốn của ta, cư nhiên hoàn thành bài thi vòng ba sớm, thả ra yêu thú của vòng thứ tư."
Hắn nó xong thì tất cả tu sĩ ở đây đều quay đầu nhìn Tang Tử.
Tang Tử vẻ mặt vô tội mà nhìn lại: Này cũng trách ta? Ta làm sao biết được tu sĩ Linh giới đại lục các ngươi cư nhiên yếu như vậy?
Tô Tu Ngôn nhìn Tang Tử, không nhanh không chậm mà nói ra nội dung bài thi của vòng thứ tư "Một khi đã như vậy, ta cũng chỉ có thể tuyên bố nội dung của bài thi vòng thứ tư trước" Nói xong, hắn cúi đầu nhìn lướt qua các ti sĩ ở trong khu vực khác "Các ngươi cũng dính hào quang, có thể đi theo nghe trước nội dung."
Trong lúc nhất thời, biểu tình trên mặt mọi người đều trở nên cổ quái.
Tô Tu Ngôn căn bản không quan tâm này đó, mà là lo nói tiếp "Thiên địa có chính khí, Thương Ngô cầm bản tâm. Đệ tử của Thương Ngô Phái chúng ta làm tấm chắn đầu tiên của Linh giới là phải cùng yêu tu vượt rào tiến hành chiến đấu. Bởi vậy, vòng thứ tư của bài thi nhập môn của Thương Ngô Phái là yêu thú phòng ngự chiến. Trong yêu thú phòng ngự chiến sẽ có Truyền Tống Trận ngầm sẽ đưa ra yêu thú cuồn cuộn không ngừng. Đánh chết được một con yêu thú Trúc Cơ sơ kỳ sẽ đạt được một chút tích phân, đánh chết yêu thú Trúc Cơ trung kỳ đạt được năm điểm tích phân, đánh chết yêu thú Trúc Cơ hậu kỳ sẽ một lần đạt được mười điểm tích phân. Tích phân được tính bằng đơn vị tổ, sau khi yêu thú phòng ngự chiến chấm dứt, ba đội ngũ nào đạt được tích phân nhiều nhất có thể tiến vào bài thi nhập môn vòng cuối cùng, hai mươi mốt tổ còn lại tự động đào thải."
Tô Tu Ngôn nói xong thì tất cả tu sĩ ở đây liền "ồ" lên.
Bách Lý Khuyết căm giận bất bình mà chỉ vào Tang Tử: "Tổ của các nàng hiện tại có thể đánh chết yêu thú, chúng ta lại còn phải hoàn thành vòng thứ ba trước. Thời gian hơn kém nhiều như vậy đủ cho các nàng gϊếŧ thêm được vài con yêu thú rồi. Việc này đối với chúng ta không công bằng!"
"Này thực công bằng" Tô Tu Ngôn không dao động mà nhìn Bách Lý Khuyết liếc mắt một cái "Tình thế trên chiến trường thay đổi trong nháy mắt, ai chuẩn bị trước thì người đó có ưu thế. Cùng đạo lý như vậy, ai thông qua bài thi vòng thứ ba trước thì người đó có thể tiến vào bài thi vòng thứ tư trước. Muốn trách chỉ có thể trách chính ngươi không nỗ lực, không có thể thông qua bài thi vòng thứ ba đầu tiên."
Nói xong, hư ảnh của Tô Tu Ngôn liền tan đi, không thấy bóng dáng.
Tùy Đường hướng về phía Bách Lý Khuyết làm một cái mặt quỷ "Thế nào, ngươi không phải nói chúng ta là một tổ sẽ xui xẻo sao? Ngươi hiện tại có thể nhìn xem, đến tột cùng là ai xui xẻo?"
Bách Lý Khuyết âm tình bất định mà nhìn Tùy Đường, sau đó giơ tay triệu ra bản mạng linh kiếm, đối với Tang Tử phát ra một đạo công kích linh quang.
Nhưng thực mau, đạo công kích này đã bị cái chắn trong suốt bao trùm khu vực thứ nhất hấp thu.
Bách Lý Khuyết lúc này mới tắt tâm tư muốn công kích Tang Tử.
Tùy Đường vẻ mặt ảo não mà cùng nói với Tang Tử "Thực xin lỗi".
Tang Tử đối với Tùy Đường vẫy vẫy tay "Không liên quan đến ngươi" Nói xong câu đó Tang Tử xoay đầu, biểu tình nghiêm túc mà nhìn Bách Lý Khuyết Ngươi có phải cảm thấy cha ngươi không gì không làm được đúng không? "
Thần sắc trên mặt Bách Lý Khuyết không phải rất đẹp, nhưng hắn vẫn là nhìn chằm chằm Tang Tử nói:" Liên quan gì đến ngươi? "
Tang Tử thực lòng mà nói cho Bách Lý Khuyết" Đáng tiếc cha ngươi hiện tại không ở đây, cho nên chờ lát nữa kết thúc bài thi ngươi đừng đi, ta phải dùng nắm tay đánh ngươi một đốn. "
Bách Lý Khuyết khinh thường mà bĩu môi" Chỉ bằng ngươi? "
" Chỉ bằng ta "Tang Tử nói xong liền xoay người nhảy xuống rương gỗ, sau đó điều động lực lượng toàn thân, một quyền nện ở trên đỉnh đầu của yêu thú.
Mọi người chỉ nghe được" rắc "một tiếng vang lên, theo sau, con yêu thú vừa rồi còn tung tăng nhảy nhót phun lửa nháy mắt liền ngã trên mặt đất, vẫn không nhúc nhích, nhìn dáng vẻ là đã chết thấu thấu.
Mọi người nhất thời lâm vào bên trong trầm mặc.
Tùy Đường cười banh miệng, không chút nào che giấu mà lộ ra biểu tình vui sướиɠ khi người gặp họa đối với Bách Lý Khuyết" Dám trêu A Tử, ngươi chết chắc rồi! "Cười xong nàng lại vẻ mặt hối hận mà chụp chính mình một chút" Chạy nhanh câm miệng đi, đừng lại kiếm phiền toái cho A Tử. "
Bách Lý Khuyết sau khi trầm mặc một lát đột nhiên thu hồi bản mạng linh kiếm, sau đó quỳ xuống đối với phương hướng của Tang Tử" Đại lão ta sai rồi, ta cũng không dám chọc ngài nữa, ngài liền tha ta một mạng đi. "
Tang Tử nhìn Bách Lý Khuyết, không tiếng động mà trừu trừu khóe miệng:"... "
Sống nhiều năm như vậy, nàng chưa từng thấy người nào thích bắt nạt tiểu nhân như Bách Lý Khuyết.
Nàng cảm thấy một màn này có chút thương đôi mắt, liền quyết đoán mà xoay đầu, kiên định ý tưởng" Chờ lát nữa nhất định phải đánh Bách Lý Khuyết một trận tơi bời "trong lòng. Nào có đạo lý chỉ cần quỳ một chút liền không bị đánh? Bách Lý Khuyết nghĩ đến cũng quá đẹp!
Thừa dịp truyền tống khẩu dưới nền đất còn không có đưa ra yêu thú tiếp theo, Tang Tử ngẩng đầu nhìn thoáng qua năm cái rương gỗ trên đỉnh đầu. Sau đó, nàng nhạy bén mà nhận thấy pháo khẩu mặt bên của rương gỗ tựa hồ đã bị kích hoạt.
Nàng xoay người nhảy lên rương gỗ số một, sau đó thử đưa vào một đạo linh lực vào miệng pháo.
Pháo khẩu lập tức nhắm ngay phía dưới đánh ra một đạo linh lực đạn. Càng trùng hợp chính là, linh lực đạn này vừa vặn đánh vào con yêu thú thứ hai đang men theo truyền tống khẩu bò ra bên ngoài.
Yêu thú bị Tang Tử thình lình đánh đến có chút ngốc, nó sửng sốt một lát mới ngẩng đầu hướng về phía Tang Tử rít gào lên.
Lông mày của Tang Tử cũng chưa động một chút, nàng trực tiếp bỏ càng nhiều linh lực vào miệng pháo, một đạo tiếp một đạo linh lực đạn liền dừng ở trên đỉnh đầu yêu thú.
Thực mau, con yêu thú này cũng bước vào vết xe đổ của con yêu thú trước, bốn chân vừa giẫm liền nằm yên ở trên mặt đất.
Mặt đất hiện lên một đạo linh quang, đem xác của hai con yêu thú truyền tống đi.
Theo sau, lục quang trên truyền tống khẩu thoáng hiện, lập tức thả ra hai con yêu thú Trúc Cơ sơ kỳ.
Tang Tử điều chỉnh phương hướng của pháo khẩu một chút, nhắm ngay một con yêu thú trong đó. Tùy Đường cùng tu sĩ số bốn, số 5 năm đánh vào con yêu thú còn lại. Mà ngồi nữ tu ngồi ở rương số ba như cũ thờ ơ mà ôm hai tay, nhìn qua tựa hồ cũng không tính toán ra một phần lực.
Tùy Đường trong lúc lơ đãng quay đầu thấy được một màn này, lập tức đầy mặt ghét bỏ mà hướng về phía nữ tu đó hô một câu" Ngươi đừng đứng nhìn nữa, giúp đỡ chút đi. "
Nàng ta không chút để ý mà quét Tùy Đường một cái, như cũ không có động tác nào.
Tùy Đường liền không vui mà bĩu môi" Như thế nào ra Vu Gia Bảo thì đến chỗ nào đều có thể gặp được kỳ ba? "Cứ việc trong lòng thực không vui nhưng Tùy Đường vẫn là theo bản năng mà hạ thấp âm lượng, nàng sợ lại tìm phiền toái cho Tang Tử. Rõ ràng là nàng nói chuyện chọc người khác, người khác lại một hai phải đi tìm Tang Tử phiền toái, cũng không biết tu sĩ của Linh giới đại lục này đều là nghĩ như thế nào?
Khi nói những lời này Tùy Đường cũng chưa ý thức được trước khi nàng tiến vào Vu Gia Bảo thì nàng cũng là người có tiếng đại kỳ ba.
Bất quá một lát sau, Tang Tử liền dùng pháo khẩu làm chết một con yêu thú. Nàng thay đổi phương hướng của pháo khẩu, giúp đỡ Tùy Đường các nàng đánh chết một con yêu thú khác, sau đó mới ngẩng đầu nhìn về phía vị nữ tu kia.
Vị nữ tu này làm Tang Tử cảm giác rất kỳ quái, nàng tổng cảm thấy người này vẫn luôn ý thức mà quan sát nàng, cũng không biết đến tột cùng là đang xem cái gì. Càng kỳ dị chính là, nàng cũng không có phát giác được một chút ít ác ý của nàng ta, nàng thậm chí cảm thấy người này căn bản không giống biểu hiện ra ngoài lạnh nhạt như vậy.
Thật là người kỳ quái.
Sau khi kết luận cái này Tang Tử liền thu hồi tầm mắt.
Lúc này, dưới nền đất lại bốc lên một tầng yêu quang màu xanh lục. Theo sau, năm con yêu thú đồng thời bị phóng ra.
Nữ tu kia lập tức liền nhíu chặt lông mày, nhưng nàng vẫn như cũ không có ra tay.
Tang Tử cũng không trông cậy vào nữ tu sẽ ra tay, nàng trực tiếp khởi động lửa đạn, đối đầu với hai con yêu thú. Ba con yêu thú còn lại bị phân cho Tùy Đường cùng hai vị tu sĩ kia.
Nữ tu ôm hai tay nhìn Tang Tử. Nàng phát hiện tuy rằng Tang Tử trực tiếp đối đầu với hai con yêu thú nhưng tốc độ của nàng so với đám người còn lại nhanh hơn. Bởi vì mỗi lần Tang Tử đưa linh lực vào miệng pháo cơ hồ gấp mấy người kia bốn lần.
Ánh mắt nữ tu nhìn chằm chằm Tang Tử lập tức trở nên có chút kinh ngạc, tựa hồ không nghĩ tới đan điền của Tang Tử lại chứa đựng nhiều linh lực như vậy.
Năm con yêu thú ngã xuống đất, Tùy Đường mệt đến nằm liệt ngồi ở trên rương gỗ" Ta sắp không được, hy vọng lần tiếp theo không phải là năm con yêu thú Trúc Cơ trung kỳ. "
Vừa dứt lời, năm con yêu thú Trúc Cơ trung kỳ liền bò ra.
Càng không xong chính là, năm con yêu thú Trúc Cơ trung kỳ này có thể bay.
Tùy Đường dại ra một lát, đột nhiên mở miệng nói cùng Tang Tử:" Ta có chút muốn khóc. "
Tang Tử cũng không quay đầu lại mà nói cho Tùy Đường," Nghẹn lại, chờ đánh xong lại khóc, đây chính là hai mươi lăm điểm tích phân. "
Tùy Đường mếu máo, duỗi tay dùng tay áo xoa xoa hốc mắt" Được rồi "Nói xong, nàng liền hít sâu một hơi, đem pháo khẩu nhắm ngay một con yêu thú trong đó.
Đáng tiếc, công kích này lại không đánh trúng yêu thú. Yêu thú trực tiếp vỗ cánh bay lên, tránh thoát công kích.
Tiếp theo, yêu thú rít gào một tiếng, hướng về Tùy Đường bay qua.
Tang Tử dừng lại việc đánh con yêu thú của mình, thay đổi phương hướng của pháo khẩu nhắm ngay con đang bay về phía Tùy Đường, hung hăng mà đánh ra một đạo linh lực đạn.
Linh lực đạn tinh chuẩn mà đánh vào cánh của yêu thú. Yêu thú ngay sau đó rơi xuống đất.
Tang Tử nhăn lại lông mày, buông lỏng pháo khẩu trong tay.
" Đánh như vậy quá vướng chân vướng tay, ba người các ngươi dùng pháo khẩu đánh đi, ta trực tiếp dùng tay"Tang Tử quay đầu lại nói cùng Tùy Đường một câu, sau đó liền trực tiếp nhảy tới trên người một con yêu thú trong đó.
Đôi tay nàng nắm thành nắm tay, lại ở bọc một tầng Thái Dương Thần Hỏa, sau đó nhắm ngay đỉnh đầu của yêu thú, một quyền lại một quyền mà đâm xuống.
Sọ não của yêu thú Trúc Cơ trung kỳ cứng hơn của yêu thú Trúc Cơ sơ kỳ. Tang Tử đánh mười mấy quyền liên tiếp mới đánh chết con yêu thú này.
Tiếp theo, hai chân nàng vừa giẫm, không chút nào lưu luyến mà đá bay con yêu thú này, lại nhảy tới trên người của con yêu thú khác.