Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hàng Ngày Làm NPC Ở Thế Giới Xuyên Nhanh

Chương 477-479

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 477: Xinh đẹp, muốn cưới.

Edit: Hồ ly lông xù

''Khụ khụ.''

Thấy Âu Dương Túy vẫn ngẩn người nhìn Tư Khinh Trúc, Điệp Ngọc ngồi bên cạnh theo bản năng ho khan hai tiếng: ''Âu Dương công tử, huynh cứ nhìn quận chúa như vậy, không ổn lắm nha?''

''Thực xin lỗi, bởi quận chúa thực sự... Quá đẹp, từ nhỏ đến lớn ta chưa từng gặp cô nương nào xinh đẹp như vậy.''

Muốn cưới.

Dĩ nhiên, hai chữ cuối cùng, Âu Dương Túy không dám nói ra khỏi miệng.

''Ồ? Ý của huynh là quận chúa xinh đẹp hơn ta rất nhiều?'' Điệp Ngọc lại mỉm cười hỏi.

''Không.''

Âu Dương Túy lập tức lắc đầu.

Điệp Ngọc và Tư Khinh Trúc đều sửng sốt.

''Quận chúa không đẹp hơn Điệp Ngọc cô nương rất nhiều, mà là nàng ấy xinh đẹp hơn Điệp Ngọc cô nương gấp mười gấp trăm lần, trong lòng ta quận chúa là cô nương xinh đẹp nhất thế gian.''

Âu Dương Túy nghiêm túc nói.

''Được lắm, Âu Dương Túy!''

Nghe thấy lời Âu Dương Túy, Điệp Ngọc không giận mà cười: ''Mấy ngày trước ta có gặp Hồng Cẩm, nàng ấy có nói cho ta biết, lúc trước huynh ở Phiêu Hương viện từng nói Điệp Ngọc ta là đệ nhất mỹ nhân kinh thành, thậm chí còn muốn lấy ta, hiện giờ huynh thấy quận chúa xinh đẹp hơn, huynh lại thay lòng?''

Còn có chuyện này?

Tư Khinh Trúc sửng sốt, kinh ngạc nhìn Âu Dương Túy, chờ đợi câu trả lời của hắn.

Không ngờ Âu Dương Túy không hề khẩn trương, hắn còn thành thật gật đầu một cái: ''Trước kia đúng là ta cũng muốn cưới Điệp Ngọc cô nương, nhưng từ lâu ta đã thay đổi chủ ý, chính xác là bởi quận chúa xinh đẹp hơn, lòng yêu cái đẹp ai ai cũng có, ta đường đường là nam nhân thân cao bảy thước dám làm dám nhận, thích cô nương xinh đẹp thì có gì sai? Những người theo đuổi Điệp Ngọc cô nương đều là vương tôn công tử, còn những người đến khiêu chiến với quận chúa đều là người tài trí kiệt xuất, chẳng phải tất cả bọn họ đều nhìn trúng dung mạo của hai người sao?''

Âu Dương Túy hết sức bình tĩnh hỏi ngược lại, rõ ràng rành mạch.

Điệp Ngọc trái lại sững sờ ——

Kỳ thực, Âu Dương Túy thẳng thắn nói ra vấn đề, nhưng cũng không hề sai.

Giữa người với người, bất kể ấn tượng đầu tiên tốt hay xấu, nếu vừa gặp đã nhất kiến chung tình, đại đa số đều chỉ nhìn vào nhan sắc của đối phương mà thôi.

... ...

"Nhưng nếu sau này huynh gặp được cô nương xinh đẹp hơn, chẳng phải huynh sẽ lại thay lòng đổi dạ?''

Tư Khinh Trúc vẫn duy trì trầm mặc rốt cục cũng chậm rãi lên tiếng.

Lời vừa rồi của Âu Dương Túy, khiến đáy lòng nàng không thoải mái, nên mới không nhịn được hỏi một câu.

''Cái này...''

Âu Dương Túy suy nghĩ một chút, nên trả lời thế nào đây? Thật là khó nha, lão tổ tông chưa dạy ta!

''Muốn trả lời sao cũng được, ngươi muốn nói cái gì thì cứ nói cái đó.'' Lăng Hiểu ở một bên nói nhỏ.

Mặc dù mấy ngày nay, Lăng Hiểu đặt tiêu chí ''Cưới được Phi Phượng quận chúa'' làm tiền đề khích lệ Âu Dương Túy, nhưng trên thực tế Lăng Hiểu chỉ muốn Âu Dương Túy có một cái mục tiêu nho nhỏ, như vậy hắn mới có động lực tiến lên.

Cuối cùng có thể cưới được Phi Phượng quận chúa hay không, đó là chuyện của sau này.

''Thế nào, không trả lời được sao?''

Giọng nói của Tư Khinh Trúc có phần lạnh nhạt, thậm chí nàng có chút hối hận khi nghe theo lời đề nghị của Điệp Ngọc, mời riêng Âu Dương Túy tới đây.

''Vấn đề này, không phải ta không trả lời được, mà trước khi trả lời vấn đề này, Âu Dương Túy ta muốn hỏi quận chúa một câu.''

Âu Dương Túy ngước mắt lên, nhìn chằm chằm Tư Khinh Trúc.

Khoảng khắc này, ánh mắt hắn vô cùng kiên định.

Tư Khinh Trúc sửng sốt một chút: ''Huynh hỏi đi.''

''Nếu ta vẫn luôn trước sau như một, đối với quận chúa si mê một lòng, quận chúa có cân nhắc gả cho ta không?''

''Chuyện này... Ta... Ta không biết.''

Tư Khinh Trúc do dự, không đưa ra câu trả lời chắc chắn, vấn đề này quá đường đột, muốn nàng trả lời thế nào?

''Nếu quận chúa không xác định, như vậy đáp án của ta cũng là không xác định —— nếu như quận chúa đồng ý gả cho ta, vậy Âu Dương Túy ta cả đời này chỉ thích một mình quận chúa, những cô nương khác đều là bộ xương khô, không đáng nhắc tới, nhưng... Nếu quận chúa không thích ta, vậy Âu Dương Túy ta cũng sẽ không làm người khác khó chịu, lại càng không treo cổ trên cùng một thân cây, ta sẽ quên quận chúa và đi tìm hạnh phúc của ta.''

Âu Dương Túy nói xong, đừng nói là Tư Khinh Trúc cùng Điệp Ngọc, ngay đến cả Lăng Hiểu cũng ngây ngẩn cả người.

Suýt chút nữa quên mất.

Thằng nhóc này rất dẻo miệng!

Câu trả lời này, thật sự đã thành công hù dọa Tư Khinh Trúc và Điệp Ngọc rồi.

Chương 478: Lão tổ tông thực sự không lừa ta

Edit: Hồ ly lông xù

Thời điểm Âu Dương Túy rời khỏi phủ quận chúa, trời đã tối rồi.

Mặc dù tới phủ quận chúa làm đầu bếp, còn bị Tư Khinh Trúc cùng Điệp Ngọc tra hỏi không ít vấn đề, nhưng cuối cùng Âu Dương Túy đều ứng phó trôi chảy.

Lúc này, hắn phấn chấn ngồi lên xe ngựa của Âu Dương phủ, tựa vào buồng xe mềm mại, miệng còn ngâm nga một tiểu khúc dân gian không rõ tên.

''Nàng nhìn thật xinh đẹp!''

Bất chợt, một bóng dáng nhỏ xinh xuất hiện bên cạnh Âu Dương Túy, chính là chân thân của Lăng Hiểu.

''Lão tổ tông.''

Âu Dương Túy cảm nhận được hơi thở của Lăng Hiểu, vừa mở mắt ra đã thấy một tiểu cô nương khuôn mặt có phần hơi mũm mĩm ngồi bên cạnh.

Thật... Thật đáng yêu.

Thực muốn véo khuôn mặt nhỏ nhắn của ngài ấy a!

Đáng tiếc...

Hắn không dám.

''Lão tổ tông, ngài xem ta hôm nay biểu hiện không tệ nha, ta cảm thấy Phi Phượng quận chúa cũng có hảo cảm với ta! Bằng không sao nàng ấy lại mời một mình ta? Hay là ngày mai ta bảo cha tìm bà mối tới cửa cầu thân?'' Âu Dương Túy có chút gấp gáp không thể chờ đợi.

Bất quá... Có một điều rất lạ.

Nghe đồn tất cả nam nhân muốn theo đuổi Phi Phượng quận chúa, nàng luôn đối xử bình đẳng, bất luận hắn có thân phận hay địa vị ra sao, nàng đều phải cùng đối phương đánh một trận.

Mà hôm nay...

Tư Khinh Trúc không hề nhắc đến chuyện muốn tỷ võ cùng Âu Dương Túy, chỉ không ngừng hỏi hắn một vài vấn đề.

Chẳng lẽ là vì bản công tử quá đẹp trai, nàng ấy đối với bản công tử vừa gặp đã yêu?

Nghĩ tới đây, Âu Dương Túy càng đắc ý, mũi hếch lên trời cao.

Lăng Hiểu dở khóc dở cười nhìn dáng vẻ đắc chí của Âu Dương Túy.

Nhưng...

Tư Khinh Trúc đột nhiên lại mời riêng Âu Dương Túy, điều này quả thật cũng khiến Lăng Hiểu rất bất ngờ.

Chẳng lẽ là bị thân pháp quỷ dị của Âu Dương Túy thi triển trong núi Mai Lâm hôm đó khuất phục?

Lúc này, trong phủ Phi Phượng quận chúa.

Điệp Ngọc vẫn chưa rời đi, nàng mỉm cười nhìn Tư Khinh Trúc chậm rãi ngồi ăn.

''Chậc chậc chậc, quả nhiên vẫn là tay nghề của Âu Dương công tử tốt hơn? Muội vừa nãy còn không biết ngượng ăn rất nhiều, dối trá!''

Tư Khinh Trúc ngừng một chút, nàng mím môi nhỏ giọng nói: ''Tay nghề của hắn... Xác thực không tệ.''

Hóa ra điều khiến Tư Khinh Trúc khuất phục Âu Dương Túy không phải vì thân thủ của hắn.

Mà là...

Tài nấu nướng của hắn!

Âu Dương Túy: Muốn buộc trái tim của nàng, trước tiên phải buộc được dạ dày của nàng!

Lão tổ tông thực sự không lừa ta!

Lăng Hiểu: ...

Sớm biết Phi Phượng quận chúa cũng sành ăn như vậy, ta cũng không cần phí sức lấy cục gạch đập Âu Dương Túy!

Bất quá, đập cũng đập rồi, vì để đốc thúc hắn tiến bộ thành tài vẫn là có ích.

Hừ, lão tổ tông chắc là sẽ không hại hắn!

... ...

Cứ như vậy, lại qua thêm mấy tháng.

Trong khoảng thời gian này, Âu Dương Túy lại tới phủ quận chúa mấy lần, lần nào cũng chuẩn bị đồ ăn ngon cho Tư Khinh Trúc, sau này mỗi lần đến đó, hắn còn mang theo gia vị đặc biệt của mình, không chỉ có Tư Khinh Trúc, ngay cả những người làm trong bếp của phủ quận chúa cũng rất ngưỡng mộ tài nấu nướng của Âu Dương Túy.

Quả nhiên, Âu Dương Túy văn dốt võ nát, không phải hắn trời sinh là phế vật.

Mà bởi vì...

Hắn là một đầu bếp thiên tài!

Trời sinh ta cũng có tài năng.

... ... ...

Chớp mắt, lại đến cuối năm.

Âu Dương Túy cũng đã đến tuổi thành thân.

Mấy ngày nay, hắn thường xuyên chạy tới phủ quân chúa, chuyện này Lăng Nguyệt Xu và Âu Dương Văn đều biết.

Nhưng trong mắt bọn họ, con trai mình không thể nào khiến cho Phi Phượng quận chúa động tâm, cho nên mấy ngày này, Lăng Nguyệt Xu đã tìm bà mối nổi danh nhất kinh thành tìm kiếm ngày sinh tháng đẻ của các cô nương môn đăng hộ đối cho Âu Dương Túy.

Như vậy, trước mùa xuân sang năm, có thể định hôn sự!

Chương 479: Cầu hôn

Edit: Hồ ly lông xù

''Đây là những bức họa chân dung các tiểu thư khuê các có bát tự và tuổi tác xấp xỉ con, Túy nhi, con xem con có vừa ý ai không?''

Lăng Nguyệt Xu phân phó Xảo nhi đem một chồng lớn bức họa cùng bát tự và ngày sinh tháng đẻ của các cô nương đặt trước mặt Âu Dương Túy.

Âu Dương Túy còn chưa kịp phản ứng ——

Nương đây là tính toán muốn hắn thành thân?

''Nương, không phải con đã nói rồi sao? Con muốn cưới Phi Phượng quận chúa!''

Âu Dương Túy nhìn cũng chưa từng nhìn những bức họa kia, vẻ mặt nghiêm túc mở miệng nói.

''Túy nhi, không được nói nhảm.''

Lăng Nguyệt Xu thở dài: ''Địa vị của gia tộc ta bây giờ, muốn cùng hoàng thất kết thông gia cũng không phải không được, nhưng Phi Phượng quận chúa có địa vị như thế nào, sao nàng có thể để mắt tới con được?''

Lăng Nguyệt Xu không phải xem thường con trai mình, nàng là quá hiểu rõ nhi tử của mình.

''Con biết hai người cảm thấy con không xứng với nàng ấy, nhưng không thử thì làm sao biết được?'' Âu Dương Túy ngẩng đầu lên, lần đầu tiên nghiêm túc nói với nương của mình: ''Ngày mai con sẽ tìm bà mối nổi danh nhất kinh thành đi cùng con tới phủ Phi Phượng quận chúa cầu hôn!''

''Con, đứa nhỏ này... Không thể làm loạn!''

Lăng Nguyệt Xu giật mình khi nghe thấy lời Âu Dương Túy nói.

Đứa nhỏ này sẽ không thực sự đi cầu hôn phải không?

Tuy rằng bị Phi Phượng quận chúa từ chối không mất mặt, nhưng sau này gặp lại sẽ có chút khó xử a!

... ... ...

Đêm đó, Lăng Nguyệt Xu đã đem sự tình nói cho phu quân Âu Dương Văn, Âu Dương Văn ngược lại khá bình tĩnh, theo hắn thấy mặc dù Âu Dương Túy có chút tùy hứng, nhưng cũng không phải là kẻ ngốc, Túy nhi sao có thể thực sự đi tới phủ quận chúa cầu hôn được?

Vậy mà.

Sự thật chứng minh, Âu Dương Văn quả thực nghĩ lầm rồi.

Ngày hôm sau, Âu Dương Túy cho người mời bà mối rồi dẫn theo một đám người hầu khiêng mấy rương sính lễ đến trước cửa phủ Phi Phượng quận chúa ——

''Sính lễ ta mang đến không nhiều, nhưng đó chính là toàn bộ tài sản của Âu Dương Túy ta, nếu quận chúa không chê, sau này, hết thảy mọi thứ của ta đều là của nàng.''

Âu Dương Túy đứng bên ngoài phủ quận chúa, hắn trịnh trọng nói đồng thời cung kính đưa ra thư kết thân của mình.

Đây là thư hắn dành cả đêm qua ngồi viết, dưới sự giám sát của Lăng Hiểu, hắn sửa tới sửa lui những ba mươi tám lần đó!

Thiếu gia ăn chơi trác táng của Âu Dương phủ thực sự đến cửa cầu hôn Phi Phượng quận chúa!

Tin tức này nhanh chóng lan truyền khắp kinh thành.

Rất nhiều người cố ý chạy tới trước cửa phủ quận chúa để xem kịch, kể từ sau sinh nhật mười sáu tuổi của Phi Phượng quận chúa, người tới cửa cầu hôn không chỉ có một mình Âu Dương Túy.

Tuy nhiên, cửa lớn phủ quận chúa vẫn đóng chặt, không để cho bất luận kẻ nào tiến vào!

Âu Dương Túy đứng ở bên ngoài đợi một canh giờ, cửa lớn vẫn đóng chặt.

Thế nhưng hắn cũng không tức giận, ngược lại còn lớn tiếng hô to: ''Mời thị vệ trong phủ truyền lời giúp ta cho quận chúa —— Âu Dương Túy ta ngày mai và ngày kia sẽ lại đến! Nhưng nếu... Trong ba ngày liên tục quận chúa vẫn không chịu đồng ý, vậy ta cả đời này sẽ không quấy rầy quận chúa, nói lời giữ lời!''

Nói xong những lời này, Âu Dương Túy dẫn theo toàn bộ người của mình hiên ngang rời đi.

Mà trong lúc đó, những lời Âu Dương Túy nói trước khi rời đi cũng thông qua miệng của hạ nhân trong phủ truyền đến tai Tư Khinh Trúc.

''Huynh ấy thực sự đã nói như vậy sao?''

Trong đôi mắt đẹp của Tư Khinh Trúc hiện lên vài phần u oán.

... ...

Ban đêm, Âu Dương phủ.

''Ngươi thực sự nghĩ kĩ rồi?'' Lăng Hiểu ngồi bên bàn tròn, vừa ăn đồ ăn ngon Âu Dương Túy mới làm xong, vừa quay đầu nhìn Âu Dương Túy hỏi thăm.

''Ừm, nghĩ kĩ rồi.''

Âu Dương Túy cười híp mắt rồi gắp cho Lăng Hiểu một miếng thịt: ''Mấy ngày nay ta luôn chìm đắm trong chuyện nấu nướng, giống như ta đã tìm được mục tiêu mới ta muốn theo đuổi trong cuộc đời này, ngoại trừ mỹ nhân ra, cuộc sống của ta còn có rất nhiều thứ khác, ví dụ như... nấu ăn, mở tửu lầu!''

Mỹ nhân thực khiến cho hắn yêu thích, nhưng là...

Càng trưởng thành, Âu Dương Túy cũng dần dần hiểu được, cuộc đời của hắn còn rất dài, ngoại trừ mỹ nhân, còn có thức ăn ngon và rượu, cũng còn có những nơi cảnh đẹp ý vui.

Đặc biệt là gần đây, mỗi lần ra ngoài ăn, Lăng Hiểu đều cho Âu Dương Túy uống canh gà độc, còn kể cho hắn nghe đủ loại tiểu thuyết cùng chuyện xưa, Âu Dương Túy nghe được sững sờ một hồi.
« Chương TrướcChương Tiếp »