Chương 34: Biểu diễn ảo thuật.



"Nha, ngươi làm gì?" Nhược Lan hét lên một tiếng, lui ra sau lưng Lạc Phi.

Nạp Cách dập đầu cầu khẩn nói: "Tôn kính tiểu thư xinh đẹp, nguyên lai là ngài nhận thức ta, van cầu ngài nói giúp ta với, giúp ta làm cho Hàng Long giả đại nhân bớt giận, tha thứ ta đi!"

Lạc Phi hỏi: "Ngươi... biết tên mập mạp này?"

Nhược Lan cười nghiêng ngả: "Không biết, bất quá có nghe nói qua, quả thật hắn rất nổi tiếng."

Nguyên lai Nạp Cách quả thật là một tử tước, hơn nữa là thừa kế. Tổ tiên của hắn là 1 trong 7 Long Kỵ Sĩ trong nghi thức Phong Long lần đầu tiên, sau này còn lập ra 1 quốc gia cường đại, bất quá thời đại thay đổi, gia tộc bọn họ dần dần suy sụp, đến đời Nạp Cách, chỉ còn có thể làm chức tử tước .

Tuy gia đạo suy sụp, nhưng Nạp Cách lại kế thừa cuộc sống xa hoa da^ʍ dật của tổ tiên hắn, tự cho mình là thi nhân, thường xuyên tổ chức các buổi thi thơ, không đến hai mươi tuổi đã đem sản nghiệp của gia tộc tiêu xài sạch sẽ, bởi vậy được xưng là bại gia tử làm việc không đàng hoàng.

Gia nghiệp hết sạch, Nạp Cách vẫn không tiếp thu giáo huấn mà là tiếp tục duy trì cuộc sống quý tộc xa hoa. Không có tiền, hắn ra ngoài lừa gạt, đại đa số quý tộc đều bị hắn lừa qua, cuối cùng làm nhiều người tức giận, bị bài xích ra khỏi giới quý tộc, bởi vậy có được danh hiệu tối sỉ nhục trong giới quý tộc Andorra.

Tổ tiên của Nạp Cách dùng ma pháp lập nghiệp, gia tộc có truyền thừa ma pháp cao thâm. Nhưng Nạp Cách đối với truyền thừa ma pháp của gia tộc một điểm hứng thú cũng không có, ngược lại đối với 1 chi nhánh của ma pháp— ảo thuật lại rất chú ý, trải qua hơn hai mươi năm dốc lòng tu luyện, hắn lại thành một cao cấp Huyễn Thuật Sư.

Ảo thuật mặc dù cũng là 1 loại ma pháp, nhưng nó chỉ là loại thùng rỗng kêu to, giới ma pháp đối với loại làm xiếc, gạc người không hề chú ý tới. Nhưng Nạp Cách làm không biết mệt, vì duy trì sinh kế, hắn thường xuyên trong các buổi lễ ăn mừng của nhà giàu giả trang thành thằng hề biểu diễn ảo thuật, kiếm lấy một hai kim tệ. Hành vi đó làm các ma pháp sư rất là căm tức, ảo thuật dù sao cũng là một loại ma pháp, Nạp Cách ngươi phổ lại dùng ảo thuật thần bí cao quý tiến hành biểu diễn kiếm tiền, quả thực là cho giới ma pháp xấu mặt.

Bởi vậy mọi người lại cho hắn 1 cái biệt hiêu mới— thằng hề số 1 giới ma pháp.

Nghe Nhược Lan giới thiệu thân thế truyền kỳ của Nạp Cách, Lạc Phi mê mẩn, hỏi: "Thiên diện Phì Miêu là sao?"

"Có ba nghĩa. Thứ nhất, hắn ảo thuật đích xác không tệ, chẳng những có thể bắt chước đủ loại bô dáng của ma pháp, còn có thể bắt chước các loại sinh vật, làm cho người hoa mắt. Thứ hai, hắn thiếu nợ tiền quá nhiều, khắp nơi đều là chủ nợ, vi để tránh cho bị chủ nợ nhận ra, hắn thường xuyên hoá trang. Thứ ba, bởi vì hắn quá mập, tướng mạo cùng Lão Miêu cáo già không sai biệt lắm, bởi vậy được xưng là Thiên Diện Phì Miêu." Nhược Lan ha ha cười nói: "Hắn là loại ăn chơi trác táng, phỏng chừng ngay cả Nhất cấp chiến sĩ cũng đánh không lại, đích xác không có khả năng làm thích khách."

Nạp Cách liên tục gật đầu: "Vâng, đúng vậy, đúng vậy , ta ngay cả một con gà còn chưa từng gϊếŧ qua, làm sao dám gϊếŧ người ?"

Nạp Cách đang nói dối, trên thực tế thật sự hắn đến đây là muốn ám sát Lạc Phi.

Bởi vì nguyên nhân thời tiết, nên gần đây rất ít tổ chức tiệc, hơn một tháng không có người mời Nạp Cách biểu diễn trợ hừng. Nạp Cách trên người không có đồng nào, lại lo lắng bị chủ nợ bắt được, bất đắc dĩ rời khỏi thành thị, trùng hợp trên đường gặp được Huyết Thủ Evan đang thuê sát thủ.

Nạp Cách bị một ngàn kim tệ tiền thưởng hấp dẫn. Nếu như hắn có thể kiếm được số tiền thưởng này, có thể trả được 1 bộ phận khoảng nợ, hơn nữa còn sống thoải mái vài ngày. Bởi vậy Nạp Cách tự đề cử, lợi dụng ảo thuật phóng trên bầu trời 1 mảnh Hỏa Thụ Ngân Hoa, công bố đây loại ma pháp công kích thập phần cường đại, do đó lừa được tính nhiệm của Evan, bắt đầu đi Lạc Phi.

Nạp Cách sở dĩ dám lĩnh đi ám sát, 1 phần đo kim tệ có lực hấp dẫn quá lớn, nhưng quan trọng nhất là hắn có kiện ma pháp trang bị do tổ tiên truyền xuống, có thể trong nháy mắt phóng thích ba cái lục cấp Phong Đao. Nạp Cách ôm tâm lý may mắn tiến đến Khố Kỳ trấn, hắn muốn xem trước một chút tình huống, nếu như Lạc Phi không cường đại như Evan hình dung như vậy, hơn nữa hắn có cơ hội tới gần phạm vi 10 mét quanh Lạc Phi, hắn sẽ dùng ma pháp trang bị tiến hành ám sát, nếu như Lạc Phi quá cường đại, hắn sẽ lựa chọn đào thoát.

Chỉ tiếc vận mệnh trêu Nạp Cách, hắn còn chưa có tiến vào Khố Kỳ trấn đã gặp Lạc Phi, hơn nữa hắn lại sai lầm xem Lạc Phi là 1 thằng lỗ mãng không có sức uy hϊếp, vì vậy quyết đoán ra tay. Đang lúc Nạp Cách cho rằng một ngàn kim tệ đã tới tay, Phong Đao hắn phóng thích lại bị ma pháp áo choàng của Lạc Phi bắn ngược trở lại. Chẳng những không có ám sát thành công, ngược lại thứ đáng giá duy nhất trên người cũng bị làm hỏng .

Cũng may Lạc Phi không có bị thương, đồng thời bị Nạp Cách chọc cười , bởi vậy cũng không ý định truy cứu, nếu không Lạc Phi nhẹ nhàng sờ soạng chút, có thể sờ gãy cái cổ của Nạp Cách.

"Ngươi thật là Huyễn Thuật Sư?" Lạc Phi hứng thú hỏi: "Biểu diễn một chút cho ta xem."

"Như ngài mong muốn!"

Vì mạng sống, Nạp Cách phải xuất ra bản lĩnh thật sựxem đay là vụ buôn bán lớn nhất trong đời. Hắn mở bao y phục trước người ra, một bộ trang phục thằng hề xuất hiện, xoay 3 vòng tại chỗ, hướng Lạc Phi và Nhược Lan cúi người chào. Sau đó, Nạp Cách giơ hai tay lên, trong miệng nói lẩm bẩm, rất nhanh xuất hiện trước mặt hắn 1 Cự nhân dữ tợn cao tám thước.

Nếu như không phải trước đó biết rõ đây là ảo thuật, Lạc Phi cùng Nhược Lan cũng bị giật mình. Cự Nhân nhìn quá giống thật, giống từ dung mạo đến quần áo, từ ánh mắt đến động tác cũng giống nhau như đúc. Bất đồng duy nhất chính là, cái này Cự Nhân vô luận như thế nào hoạt động, cũng không ra một điểm thanh âm.

"Không sai, rất tốt." Lạc Phi thấy là nghiện, lấy ra một đồng tệ vứt trên mặt đất.

"Thật cảm tạ ngài khen thưởng!" Nạp Cách nhặt đồng tệ lên, lại biến ra 1 con Hỏa Long, chỉ thấy một cột sáng cự đại hồng sắc phóng lên trời, nhìn rất giống hỏa hệ ma pháp có lực công kích cường hãn. Chỉ có điều, đây toàn là đồ giả, không có cái nào có lực công kích, thậm chí không có độ nóng nữa.

"Thật là đẹp, làm lại 10 lần!" Lạc Phi cười ha ha, ném ra một nắm đồng tệ.

Nạp Cách phi thường buồn bực, đây không phải xem ta là khỉ sao? Trước kia, lúc biểu diễn, mọi người thưởng ít nhất cũng 1 kim tệ a. Nhưng Nạp Cách không dám chọc giận Lạc Phi, chỉ có thể giả bộ như rất vui vẻ, lại phóng ra 1 cái ảo thuật mới.

Bờ sông nhỏ biến thành nơi biểu diễn, các loại màu sắc luân phiên xuất hiện, giống như là đang lễ hội mừng năm mới, nhìn rất đẹp mắt. Lạc Phi ngồi trên 1 tảng đá cùng Nhược Lan 1 bên vừa ăn thịt Sơn Dương hầm, 1 bên trầm trồ khen ngợi.

Khi ma lực tiêu hao không còn, Nạp Cách quỳ rạp trên mặt đất thở dốc nói: "Đại nhân, ta hết sức rồi !"

Lạc Phi rất hài lòng: "Cút đi, từ nay về sau đừng để ta nhìn thấy ngươi, còn nữa, đừng có tùy tiện mà ám sát người khác!"

"Cám ơn vĩ đại Hàng Long giả đại nhân!" Nạp Cách tuy tỏ vẻ cảm tạ, nhưng lại không có đi, mà là đứng tại nguyên chỗ nhìn chằm chằm vào nồi Sơn Dương hầm của Lạc Phi, bụng réo gọi, lien tục nuốt nước miếng.

Nạp Cách thật sự quá nghèo , làm gì còn tiền ăn cơm, hai ngày qua ăn trộm rau của những nông hộ xung quanh ăn đở đói.

"Như thế nào, ngươi còn có việc sao?" Lạc Phi trừng mắt.

"Tôn kính vĩ đại Hàng Long giả đại nhân, không biết ta có thể trở thành tùy tùng của ngài hay không" Đột nhiên, Nạp Cách quỳ trên mặt đất, thành khẩn nói: "Chỉ cần ngài thu ta, ta nguyện ý vi ngài trả giá hết thảy. Ta là một thi nhân vĩ đại, ta sẽ dùng thơ ca truyền tụng mỹ danh của ngài. Ta là một vĩ đại Huyễn Thuật Sư, khi ngài tịch mịch ta sẽ làm cho ngài vui vẻ. Ta là thế tập quý tộc, quen thuộc tất cả lễ nghi quý tộc, ta sẽ chiếu cố cuộc sống hằng ngày của ngài. Ta là một đầu bếp vĩ đại, ta sẽ vì ngày chế biến những món ngon..."

Nạp Cách miệng lưỡi lưu loát, đem mình hình dung là người không gì không làm được, mục đích chỉ có một: làm cho Lạc Phi thu nhận hắn.

Khi biểu diễn, Nạp Cách đã bắt đầu tính toán. Trước mắt hắn nghèo kiết xác, bụng thì lại đói, nếu như hôm nay lại không có tiền, hắn sẽ trở thành 1 tên khất cái mất . Làm 1 tên khất cái cũng không có cái gì là không được, mấu chốt là cuộc sống sau này thế nào? Trong thành thị hắn có rất nhiều chủ nợ, ở sơn khẩu Fanors còn có Huyết Thủ Evan đang nhìn chằm chằm vào hắn.

Nạp Cách đã tuyệt vọng, nhưng Lạc Phi xuất hiện lại nhen nhóm hi vọng trong người hắn.

Người trẻ tuổi lại là 1 Hàng Long giả ngàn năm khó gặp, nó cường đại cõ nào, cao quý cỡ nào, được người kính ngưỡng cỡ nào a. Hơn nữa nhìn quần áo mới trên người hắn, lại nhìn những cái nồi thau, chén dĩa mà họ mới dung để ăn thịt Sơn Dương hầm, 2 người họ nhất định là kẻ có tiền. Nếu như có thể trở thành tùy tùng của Hàng Long giả chẳng những vấn đề cuộc sống lập tức được giải quyết, hơn nữa còn rất có măt mũi nữa. Cho dù sao này trở về thành Andorra, những chủ nợ kia còn dám hướng tùy tùng của Hàng Long giả đòi nợ sao?

Lạc Phi không hề có ý định nhận tên hề này làm tùy tùng, nhưng hắn bị 1 câu của Nạp Cách đả động : "Kỹ thuật nấu nướng của ngươi rất tốt sao?"

Không có bị lập tức cự tuyệt, Nạp Cách hi vọng càng lớn, vội vàng trả lời: "Đúng vậy thưa chủ nhân, ta trước kia cũng là người có tiền, đầu bếp của nhà ta là đầu bếp giỏi nhất Andorra, lúc ta còn trẻ mỗi ngày đều ở trong phòng bếp học nấu ăn, ta làm đồ ăn tuyệt đối là nhất lưu."

Một thế tập tử tước lại suốt ngày ở trong phòng bếp học nấu ăn, Nạp Cách đích xác là khác người a.

"Nếu là như vậy, vậy thì..." Lạc Phi đang muốn đáp ứng, nhưng khi nhìn thấy bộ dáng nước miếng chảy ròng ròng của Nạp Cách thì trong nội tâm nổi lên một tia phản cảm, lúc này đưa tay một ngón tay chỉ Nhược Lan nói: "Ngươi theo làm tùy tùng của nàng."

"A!" Nhược Lan kinh ngạc kêu lên: "Ngươi sao có thể nói đùa như thế?"

"Tôn kính chủ nhân, thỉnh tiếp thu cái cúi chào từ người hầu trung thành nhất của ngài!" Nạp Cách lập tức nhào tới, lần nữa muốn hôn chân Nhược Lan.

Nạp Cách là người thông minh, hắn đã sớm suy đoán Lạc Phi cùng Nhược Lan có quan hệ. Lúc mới xuất hiện, Nạp Cách thấy Lạc Phi đang luống cuống tay chân hầm cách thủy thịt Sơn Dương, mà Nhược Lan thì ngồi một bên, làm như không có việc gì. Bởi vậy Nạp Cách phán đoán, địa vị của Nhược Lan hẳn là rất cao, ít nhất cũng là 2 bên ngang hàng. Hơn nữa Nhược Lan mấy lần nói chuyện, cũng không có biểu hiện ra sự tôn kính của người thường đối Hàng Long giả, điều này càng làm cho Nạp Cách tin tưởng, Nhược Lan là một người có thực lực, rất có thể là bằng hữu của Hàng Long giả, thậm chí còn là bạn gái.

Dù sao muốn làm tùy tùng, so sành giữa đi theo một Hàng Long giả cùng đi theo một nữ hài có thực lực tương đương Hàng Long giả, Nạp Cách ngươi phổ có khuynh hướng chọn Nhược Lan.

"Mau đứng lên, tử tước đại nhân, ta là 1 người dân bình thường, sao có thể làm chủ nhân của ngươi !" Nhược Lan cố ý nhắc nhở Nạp Cách, song phương có thân phận địa vị cách biệt rất lớn.

"Người không có phân thấp hèn, chỉ có cường đại và yếu đuối. Chủ nhân tôn kính, ngài mặc dù là một bình dân, nhưng mà ngài giống như vầng trăng soi sáng trên bầu trời. Ta tuy xuất thân trong thế gia quý tộc, nhưng ta chỉ nhỏ bé như 1 hạt cát. Ta có thể trở thành người hầu của ngài, đi dấu chân chói lọi vĩ đại của ngài, là vinh hạnh cả đời của ta!" Nạp Cách nhận định Nhược Lan là đại nhân vật, bởi vậy cố ý muốn làm người hầu của nàng, ngữ khí rất thành khẩn, biểu lộ sự chân thành tha thiết, cảm thiên động địa.

Hai người lại đẩy qua đẩy lại, làm cho Lạc Phi rất không hài lòng: "Không phải là chỉ là tiếp nhận 1 tùy tùng thôi sao? Hắn nguyện ý, ta đồng ý, ngươi là 1 người hầu chẳng lẽ muốn làm trái lệnh chủ nhân? Đáp ứng hắn nhanh lên, sau đó còn ăn cơm, thịt Sơn Dương hầm sắp hỏng luôn rồi ."

"Người hầu?" Nạp Cách thất thần , náo loạn nửa ngày, nguyên lai tiểu cô nương này chỉ là người hầu của Hàng Long giả a!

"Như thế nào, ngươi không muốn?" Lạc Phi sinh khí, kêu lên một tiếng, không tự giác phát ra 1 tia Long Uy.

Nạp Cách lập tức cảm giác được một cổ áp lực cường đại từ trên trời giáng xuống, trái tim của hắn cơ hồ muốn đình chỉ họt động , vội vàng thất kinh hô: "Chủ nhân chủ nhân xin bớt giận, ta nguyện ý trở thành người hầu của người hầu ngài, ta thề ta sẽ như đối đãi chủ nhân và chủ nhân của chủ nhân như cha mẹ thân sinh, nguyện dâng lên lòng trung thành của ta, nếu ta có trái lời, thì cho ta ăn thịt Sơn Dương hầm bị mắt nghẹn chết a!"

"Chủ nhân của chủ nhân, người hầu của người hầu, loạn hết cả lên !" Lạc Phi cảm thấy nhức óc.

Nhược Lan hai gò má ửng hồng, trong nội tâm thầm mắng: "Cái tên Thiên Diện Phì Miêu chêt tiệt, chẵng biết nói chuyện gì cả , cái gì mà đối đãi như cha mẹ thân sinh, chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng ta, ngươi và Lạc Phi là vợ chồng sao? Không, hắn là 1 tên ác ôn, ta chết cũng sẽ không gả cho hắn!"