Chương 10: Chúng ta là một gia đình

Nửa năm sau đó, Min vẫn một mình vừa lo cho công ty vừa chăm sóc cho mẹ của Siwa. Lâu lâu cô còn phải chạy về nhà xem tình hình của ba mẹ mình nhưng cũng may là ba mẹ của Min rất hiểu con gái của mình, hai ông bà vẫn thường xuyên đến nhà mẹ của Siwa để bầu bạn mỗi khi Min tăng ca ở công ty. Cô ấy có trách nhiệm như thế đấy nhưng vẫn chưa nhận được một chút tin tức gì từ Siwa.

Hôm nay cô vẫn tăng ca để cùng với mọi người ở Manfut xử lý cho xong công việc. Vì thế mà tối nay mẹ của Min quyết định sẽ cùng ăn tối với mẹ của Siwa tại nhà bà ấy, bọn họ đang nấu ăn vui vẻ với nhau thì mẹ của Siwa nhận được điện thoại của con trai mình, Siwa nói anh ấy đang trên đường về, hai bà mẹ vui mừng không thể tả, mẹ của Siwa định gọi điện báo cho Min biết tin vui này nhưng cô ấy không bắt máy, họ bắt đầu trở nên lo lắng, mẹ của Min liền lấy điện thoại gọi ngay cho Lyn để hỏi xem bộ giờ này Min vẫn còn ở công ty hay sao.

Lyn cho hay đúng là hôm nay Min có tăng ca nhưng mà mọi chuyện đã được giải quyết xong và mọi người ta đều đã làm hết rồi. Nghe vậy bà càng sốt ruột hơn, mẹ của Min có gọi điện về nhà thì ba của Min nói rằng cô ấy chưa về đó.

Bình thường sau khi tan làm Min sẽ luân phiên về hai nhà, mấy ngày nay thì Min ngủ ở nhà của ông Sirat, nhưng dì Pachat nói Min chưa về nhà, Lyn nghĩ chắc là cô ấy đã đến nhà riêng của anh Siwa rồi. Nơi đó đã bị trải vải trắng rồi, không có người quét dọn lâu như vậy nó còn bị dính bụi nữa, Min đến đó làm gì? Nói rồi Lyn tình nguyện đi tìm Min để mẹ của Min cảm thấy yên tâm hơn.

Lúc này, đúng là Min đã đến nhà riêng của Siwa, nơi này chúa biết bao nhiêu là kỷ niệm của cô và anh ấy, chỉ khi nào đến đây, Min mới cảm nhận được Siwa đang ở bên cạnh của cô, anh ấy đang tiếp sức mạnh cho cô để cô có thể vượt qua mọi khó khăn trước mắt.

Cô nén ở lại để nhớ về Siwa, đã sáu tháng trôi qua rồi, hợp đồng của chúng ta cũng đã hết hạn, em lại hy vọng những tháng cuối cùng này, em có thể cùng với anh vui vẻ và hạnh phúc bên nhau, vậy mà anh không từ mà biệt, anh đi lâu như vậy có biết là em ở đây nhớ anh lắm không, mẹ nhớ anh mười nhưng em nhớ anh đến gấp trăm gấp vạn lần, em thật sự đã có tình cảm với anh rồi Siwa à, bây giờ ở nơi nào cũng đều là hình bóng của anh, em nhớ anh lắm Siwa, anh đang ở đâu? Cô hét lớn lên giữa không gian đầy bụi bặm và sự yên lặng đến đáng sợ.

Đột nhiên có một giọng nói phát ra từ phía sau: "Anh đang ở đây."

Cô quay người lại thì vô cùng bất ngờ, người đứng trước mặt cô bây giờ là Siwa, cô không tin vào mắt mình, cô lại nghĩ mình nằm mơ.

"Min, anh xin lỗi vì đi mà không báo cho em biết nhưng giờ anh đã về rồi." Siwa đi lại đứng trước mặt Min.

"Là anh thật sao Siwa?" Cô há hốc mồm không dám tin anh ấy đã quay trở về và đang đứng trước mặt của cô.

Min nói hợp đồng của cả hai đã hết hạn rồi vậy lần này để Siwa tạo ra một hợp đồng khác có thời hạn vĩnh viễn để anh được ở bên cạnh cô suốt cuộc đời này. Siwa chậm rãi nói: "Lấy anh nha Min." Sau đó anh quỳ xuống giơ chiếc nhẫn kim cương ra trước mắt cô.

Cô không kiềm được xúc động mà bật khóc nức nở: "Em đồng ý." Có lẽ chính Min và Siwa cũng đợi câu nói này lâu lắm rồi.

Siwa xin lỗi vì đã để Min đợi lâu như vậy, từ bây giờ anh sẽ không đi đâu hết, anh sẽ luôn ở bên cạnh của cô. Lyn đã đến và đứng bên ngoài chứng kiến toàn bộ mọi chuyện, cô nhanh tay lấy điện thoại chụp lại rồi gửi cho dì Pachat. Sau khi cả ba mẹ của Min và mẹ của Siwa xem được tấm ảnh đó thì vui mừng khôn siết, mẹ của Siwa tự nhủ, sắp có đám cưới diễn ra rồi.

Và đúng vậy, một tháng sau, đám cưới của Min và Siwa được diễn ra một cách hoành tráng, cô dâu trong bộ trang phục vô cùng lộng lẫy bước tới lễ đường, đó là khoảnh khắc khiến Siwa xúc động đến rơi nước mắt.

Một tháng sau.



Min từ trên lầu đi xuống nhà dưới thì bất ngờ gặp được Siwa: "Ủa anh Siwa? Sao hôm nay anh đi làm về sớm vậy?"

"Vợ à nhà nước có luật sẽ cho đàn ông nghỉ có lương ba tháng khi vợ của mình mang thai trong khi đó em vẫn bắt anh đi làm bình thường vậy thì tại sao không cho anh về sớm?" Siwa càu nhàu.

Min bất ngờ khi trên tay Siwa xách rất nhiều đồ. Anh mua những món mà cô thích ăn với lại những món mặc dù cô không thích nhưng mà nó tốt cho sức khỏe của cô và con cho nên anh mua hết. Anh mua nhiều như vậy sao Min ăn hết chứ.

Siwa thắc mắc: "Mà vợ nè, em đã ở nhà dưỡng thai rồi sao em vẫn còn làm việc nữa vậy?"

"Anh nhắc em mới nhớ, em định xuống đây lấy nước uống rồi lên lầu làm việc tiếp, thôi em đi đây." Min quay lưng bỏ đi lên lầu lại để lại sự hững hờ của chồng mình ở đó.

Siwa liền đuổi theo, chẳng phải cô đã giao lại toàn bộ mọi chuyện cho Lyn và giám đốc Tan gì đó rồi sao? Anh vì lo cho sức khoẻ của cô nhưng cô chẳng chịu nghe lời anh gì hết. Ai biểu vợ của anh là chủ tịch của Manfut chứ, nếu là anh, anh chịu bỏ mặc Lanmada của mình mà không quan tâm đến sao? Siwa cứng họng liền.

Năm tháng sau.

Min vẫn đang làm việc trên máy tính đến tối. Thì Siwa đi lại: "Em dừng tay một lát đi, anh có cái này cho em xem nè."

Min tò mò: "Là gì vậy anh?"

Siwa đã kêu Lyn cho người lắp thêm camera ở những nơi bị khuất tầm nhìn và những nơi chưa gắn, sau đó anh đã kêu Lyn gửi tất cả file của camera ghi lại qua máy của anh, anh đã nén tất cả chúng lại vô cái ipad này, vậy thì cô có thể dễ dàng ở nhà quan sát tất cả cử chỉ của nhân viên ở công ty, có thể sau này cô cũng không cần đến công ty để làm gì nữa.

"Sao em lại cười?" Siwa đang hiếu kỳ khi không biết điều gì sẽ ẩn sau nụ cười dễ thương ấy của Min.

Mấy ngày hôm nay Min đang cố thảo luận và trình bày cho những cổ đông biết được việc mục đích cô đưa Manfut sát nhập với Lanmada, cô cũng đã kêu Lyn đưa các văn bản cho bọn họ xem hết rồi nhưng vẫn còn một số người không đồng ý. Đương nhiên Siwa cũng không đồng ý, Manfut là tất cả tâm huyết của cô sao cô có thể nói đem nó sát nhập là sát nhập chứ?

Min cố gắng thuyết phục chồng của mình, cô muốn để Manfut trở thành một công ty con riêng biệt thuộc quyền sở hữu của Lanmada và mọi người cũng đã đồng ý việc để anh quản lý Manfut luôn nhưng với một điều kiện là chỉ riêng Manfut sẽ nghe theo sự quyết định cuối cùng là cô chứ không phải anh, cô biết như vậy sẽ rất khó khăn cho anh trong việc điều hành nhưng mà cô đã nói hết lời với bọn họ rồi.

Phải nói tất cả nhân viên Manfut đều rất đồng lòng, họ rất quyết tâm cùng Min xây dựng Manfut phát triển. Min cũng rất biết ơn bọn họ, nhờ có bọn họ ủng hộ cô cho nên trong thời gian ngắn cô mới thành lập được Manfut như ngày hôm nay, nói đúng ra Manfut cũng là của bọn họ. Siwa cũng đã lên phường làm giấy thêm tên Min vào hội đồng quản trị của Lanmada rồi, từ bây giờ vợ của anh sẽ trở thành đồng chủ tịch của Lanmada.



Min nghe vậy liền phản đối ngay, như vậy không được, Manfut nhỏ như vậy mà cô bàn luận hết mấy ngày vẫn còn người không đồng ý huống hồ gì Lanmada lớn như vậy, bọn họ sẽ không đồng ý đâu. Cho dù bọn họ không đồng ý thì làm được gì anh, anh là chủ tịch, anh quyết định rồi thì bọn họ phải nghe theo anh nhưng mà cô yên tâm, sau khi anh đưa ra lời đề nghị này thì, Siwa đang tỏ ra vẻ bí hiểm.

Min đoán mò: "100% phản đối có đúng không?"

Siwa đã nhờ Katit quay lại cuộc họp hôm đó rồi, anh cho cô xem 100% làđồng ý, bạn họ đồng ý vô điều kiện luôn, cô tin anh rồi chứ?

"Sao có thể? Hay anh uy hϊếp bọn họ hả?" Min còn không dám tin.

Siwa ôm lấy vợ của mình nói cô đừng đánh giá thấp bản thân của mình như vậy, cô rất giỏi và tất cả mọi người đều đã công nhận được điều đó, vậy thì không có lý gì bọn họ lại không đồng ý việc cô làm đồng chủ tịch của Lanmada với lại cả hai đã là vợ chồng rồi mà, của anh thì cũng giống như của cô thôi, sau này còn có con của hai người nữa.

Min đột nhiên muốn hỏi Siwa một chuyện, anh có hướng tiểu bảo theo con đường quản lý công ty không? Siwa sẽ tôn trọng quyết định của con, nếu con của anh muốn học kinh doanh thì anh sẽ sẵn sàng truyền đạt lại còn không thì anh vẫn hoan nghênh nó lựa chọn con đường của tinh nó miễn sao đi đúng là được. Sau đó Siwa tò mò: "Mà em định đặt tên gì cho con của mình vậy?"

Min ngẫm nghĩ một hồi: "Nếu là con gái thì sẽ là Miwa còn con trai thì sẽ là Sin."

"Sin? Không phải chứ Min, em đặt tên con của chúng ta theo tên tình địch của anh hả?" Siwa phảm đối.

"Anh Siwa, anh có giận em vì đã kiện ba của anh không? Có phải cũng vì chuyện này mà anh giận anh Sin không?" Min nghiêm túc hỏi.

Siwa cũng nghiêm túc trả lời: "Anh đã nói rồi là anh không có giận em và cũng không có giận anh Sin vì chuyện đó." Chuyện đó của ông Sirat sớm muộn gì cũng sẽ tới thôi vấn đề là ở thời gian, Siwa không thích Sin cho lắm bởi vì khoảng thời gian đó Min luôn ở bên cạnh của anh ta, cô nói chuyện với anh ta cũng rất hợp, nhân viên của anh suốt ngày bàn tán cô và anh Sin rất xứng đôi, bởi vậy mà anh không thích một chút nào.

Anh ghen với anh Sin? Siwa à Min xem anh Sin như là một người anh trai trong nhà vậy bởi vì chú Pon là người thân thiết đối với cô, lúc nãy cô đã vô tình lấy chữ đầu trong tên anh kết hợp với chữ cuối trong tên cô nên mới ra chữ Sin, cô cũng hy vọng con của cả hai thông minh và giỏi như anh Sin vậy.

"Min, cảm ơn em vì đã chấp nhận anh trong khi ba của anh lại gây ra cho em nhiều khó khăn đến như vậy." Siwa đột nhiên thay đổi tâm trạng, trở nên tình cảm và sâu lắng hơn.

Mọi chuyện đã mở sang một trang mới rồi anh à, Min cũng đã hứa với ông Sirat sau khi cô sinh xong, cô sẽ mang con đến cho ông gặp mặt cháu nội của mình. Vậy thì hay quá, đến lúc đó cả gia đình của Min và Siwa sẽ cùng đi thăm ông ấy.

Siwa bắt đầu một cuộc hành trình mới, sáng làm sếp, tối về làm một ông bố bỉm sữa. Min thì khỏi phải nói rồi, người hạnh phúc nhất trên thế giới này, nhiều khi điều hạnh phúc đơn giản nhất chính là được chồng của mình quan tâm, yêu thương và nhìn bọn trẻ của cả hai trưởng thành, chỉ cần nhiêu đó thôi cũng đủ tô vẽ lên một bức tranh tuyệt đẹp và không phải ai cũng được như vậy đâu. Bởi lẽ thời gian xử lý công việc ở công ty của Siwa đã đủ khiến anh bận bịu rồi, ấy thế mà Siwa lại trở thành một người đàn ông hoàn hảo như thế đấy, thật là đáng để mọi người ghen tỵ.

Một kết thúc vô cùng tuyệt vời cho cặp đôi của chúng ta.