Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hàn Thiếu Cực Sủng Vợ Trước

Chương 184: Tin hot ngày mồng một tháng năm(3)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Liễu Đông ngồi ở tiệm giải khát, nhìn Kỷ Hi Nguyệt đi tới đi lui ven bờ sông, dưới bóng cây, ánh mặt trời loang lổ chiếu lên người cô, hôm nay cô mặc một chiếc áo sơ mi trắng cùng quần bò, trông vô cùng tràn ngập sức sống thanh xuân.

Nhưng Liễu Đông cảm thấy Kỷ Hi Nguyệt thật sự không biết trang điểm, mái tóc dài cùng chiếc kính che khuất hơn nửa gương mặt, sắc môi xám trắng, tựa như không đủ dinh dưỡng, nhưng anh ta có để ý cô rất thích màu son môi này.

Khuôn mặt nhỏ gầy, thật ra nếu chỉnh chu lại chắc cũng không kém, bởi vì cô có một đôi mắt rất được, cái mũi cũng cao thẳng xinh xắn, thật không biết cô nghĩ gì nữa.

"Liễu Đông, điều tra lịch sử về con sông này đi." Kỷ Hi Nguyệt nói.

Liễu Đông sửng sốt nói: "Tra lịch sử về dòng sống này ư? Vì sao, chẳng lẽ chúng ta định viết bài về lịch sử của nó à?"

Kỷ Hi Nguyệt trợn trắng mắt nói: "Tôi có dự cảm hôm nay sẽ xảy ra chuyện tại nơi này."

"Nơi này? Không thể nào, tại con sống này sao?" Liễu Đông nhảy dựng.

"Không biết có phải tại con sống này hay không, nhưng trực giác cứ khiến tôi cảm thấy không yên." Kỷ Hi Nguyệt chỉ có thể nói lung tung, nhưng Liễu Đông rất nhanh sẽ nhìn thấy sự thật, không cần cô phải nói nhiều.

Cô vốn định hôm nay sẽ một mình tới nhưng chuyện này quá lớn, sẽ đề cập đến rất nhiều cảnh tượng, một mình cô sẽ bận tối mắt tối mũi.

"Chị Nguyệt, mỗi lần chị không yên lòng, có phải đều sẽ có chuyện xảy ra không?" Liễu Đông hỏi, "Tựa như lần trước vụ tai nạn xe cộ Giang Sơn ấy?"

Kỷ Hi Nguyệt cười nói: "Đúng vậy, mỗi lần tôi trên đường đi tìm tin tức, nếu cảm thấy trong lòng nhảy loạn, tâm thần không yên, nhất định sẽ xảy ra chuyện gì đó, cậu nói xem có kỳ lại không? Cha tôi nói đây là sự linh mẫn của khứu giác tin tức."

"Cái gì mà khứu giác tin tức, nếu thật sự thần kỳ như vậy, chị nên đi làm tiên tri đi." Liễu Đông trợn trắng mắt.

"Cũng có lúc không chuẩn, nhưng kệ đi, nếu nơi này có tin hot thì khởi đầu của tháng năm này sẽ rất đẹp, ha ha." Kỷ Hi Nguyệt nhướng mày, khóe miệng toe toét.

Liễu Đông nhìn thấy cô cười thì nói: "Vậy chị đoán xem có thể là tin hot gì? Có thể đánh bại người phụ nữ đê tiện Lưu Phi kia không?"

"Kia dẫu sao cũng là tin cũ, nhiệt độ của quần chúng cũng có giới hạn, sự kiện Giang Sơn đã qua hơn mười ngày, có người tiếp tục quan tâm là vì còn chưa bắt được thủ phạm, chưa kết được án, nhưng tôi lại cho rằng vụ án này cũng không phải ngày một ngày hai là có thể kết án."

Kỷ Hi Nguyệt tiếp tục nói: "Nếu lúc này có vụ án khác xuất hiện, sẽ thay thế được nhiệt độ của nó."

"Nói như vậy, chị Nguyệt cho rằng nơi này sẽ có án mạng?" Trong lòng Liễu Đông lại lỡ mất một nhịp.

Trong lòng Kỷ Hi Nguyệt buồn bực, lập tức cười khổ nói: "Trong lòng tôi rất không thoải mái, rất có thể cũng là án mạng."

"Chị Nguyệt, chị đừng làm em sợ." Sắc mặt Liễu Đông cũng đã thay đổi, một là sợ bị Kỷ Hi Nguyệt nói trúng là án mạng, hai là nếu Kỷ Hi Nguyệt thật sự nói đúng thì cô còn là người sao?

"Liễu Đông, cậu sẽ không cho tôi là quái vật đó chú?" Kỷ Hi Nguyệt cẩn thận hỏi han.

Liễu Đông hé miệng nói: "Cuối cùng em vẫn cảm thấy chị Nguyệt chị cực kỳ thần kỳ, nếu thật bị chị đoán trúng, chị đúng là lạ thật, nhưng làm phóng viên tin tức, lại là partner của chị, có bản lĩnh thần kỳ như vậy chính là may mắn của chị, cũng là của em." Nói xong anh ta nhếch miệng cười.

"Cậu thật nghĩ vậy?" Trong lòng Kỷ Hi Nguyệt chút chút thắt lại, ánh mắt lại nhìn về phía con sông bên kia.

Đột nhiên cô khẽ híp mắt, vẻ mặt vô cùng kích động, vội vàng nhỏ giọng nói với Liễu Đông: "Liễu Đông, cậu có nhìn thấy người đàn ông trung niên mặc áo jacket bên kia không?"

Liễu Đông ngẩng đầu nhìn rồi gật đầu nói: "Có thấy, chị biết à?"

Chỉ thấy người đàn ông kia đang đi tới đi lui bên bờ sông, khi không lại ngó đầu ra ngoài dòng sông.

……….